TruyenHHH.com

Nho Luu Manh Va Nu Dai Ca Dau Gau

Những tia nắng xuyên qua ô cửa sổ đánh thức Dương Trúc Chi khỏi mộng đẹp. Nó cố gắng rúc vào chăn ngủ tiếp nhưng tiếng thét chói tai của mẹ làm nó phải bật dậy. Hôm qua sau khi gặp "ma nữ " nó như người mất hồn , về nhà lúc nào cũng không hay, thành thử ra nó đã quên khóa cửa. Cũng may là nhà không mất thứ gì nhưng nó vẫn bị mẹ nạt cho một trận .
"Hazz , còn có cách bắt đầu một ngày tệ hơn sao " - nó thầm nghĩ.
Cả buổi sáng hôm ấy nó không tài nào tập trung học được, hình ảnh của vị ân công đồng thời là "ma nữ " kia cứ ám ảnh nó mãi : Cô ta là ai ? Có phải là ma ? Hay cũng chỉ là con người? Nếu là người thì đóng giả ma nữ với mục đích gì ? Cô ấy đã cứu mình, có lẽ cũng không phải người xấu .....
Sau giờ nghỉ trưa cả lớp bắt đầu học tiết 6, thầy chủ nhiệm đi vào với nụ cười tỏa nắng. Thầy vẫn luôn đẹp trai đến mức khiến toàn bộ nữ sinh trong lớp phải đỏ mặt, bình thường nó là đứa mong chờ tiết của thầy nhất nhưng hôm nay nó lại không có mấy cảm xúc.
Thầy lên tiếng : "Hôm nay lớp 10a12 của chúng ta đón chào một thành viên mới, mong cả lớp tạo điều kiện cho bạn sớm hòa đồng với tập thể ."
Cả lớp liền xôn xao bàn luận a, không biết người bạn kia như thế nào nhỉ?
Dương Trúc Chi dời mắt từ cửa sổ đến nữ sinh mới bước vào , khoảnh khắc ấy xung quanh đột nhiên bừng sáng . Khuôn mặt kia , khuôn mặt mà nó không thể quên .......
_ Xin chào ! Tôi tên là Thiên Huyền.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com