Nhat Ky Mua Tet
Gia đình của tôi có một điểm khác so với những người hàng xóm trong làng của tôi. Bình thường vào cuối tuần mọi người đều tập trung lại để tận hưởng một ngày cuối tuần bên nhau nhưng mà nhà tôi lại cứ một người một ngả. Tôi cuối tuần không việc gì làm thì ở trong phòng đọc sách hoặc học bài vì tôi còn bận ôn thi HSG nữa. Anh tôi thì đi chơi từ sáng đến tối mới về, ăn cũng ăn ngoài luôn, bố mẹ tôi thì một là đi về ông bà tối mới về hoặc đi chơi đâu đó, mẹ tôi bảo bố mẹ vẫn trẻ nên đi chơi để hồi xuân với nâng cao tình cảm. Tôi thấy tình cảm vẫn thắm thiết như thưở mới yêu của ông bà lắm mà nhỉ? Có lúc bố mẹ tôi còn tình chàng ý thiếp ngay trong bàn ăn cơm nữa, hai đứa con cảm nhận như nào mặc kệ luôn. Bố tôi tính tốt nhưng mặt hơi cọc, nhiều lúc bố căng căng làm tôi cứ rén rén thế nào ý. Mấy lúc tôi bảo bố là:- Bố cứ nhăn nhó là mau lão hoá lắm đấyBố tôi cũng cười cười cho qua nhưng tôi biết những lời tôi nói với bố cũng chỉ là gió thoảng qua tai, vừa nói xong bố tôi lại quên ngay ý mà. Bố tôi thì có trí nhớ "khá tốt", mấy ngày liên quan đến mẹ thì nhớ rõ mồn một nhưng mỗi lúc tôi hỏi sinh nhật tôi là ngày bao nhiêu bố cũng chỉ bảo là:- Hình như vào tháng 3 đúng không con?Vâng bố, vào tháng 3 nhưng bố biết rõ ngày nào không mới là chuyện con muốn biết đấy nhé. Nghe lão lòng thật sự nhưng mà thôi, ít nhất thì bố còn nhớ mình sinh tháng 3 chứ nếu không nhớ tháng nữa chắc đột tử vì lí do bố không nhớ ngày sinh thì lúc đấy tôi lại được những cư dân mạng bàn tán lí do ra đi thật là hỏi chấm biết bao, lúc đấy có mà trở thành người âm nổi tiếng trong lịch sử thì chịu. Bố tôi làm nghề tự do nên rất rảnh rỗi, hầu hết toàn thời gian làm vườn ở nhà rồi làm nội trợ thay mẹ tôi. Mẹ tôi thì làm giáo viên THCS nên mỗi sáng tôi thường đến trường cùng với mẹ luôn để không phải đi xe đạp á, nguyên nhân chính là tôi lười đạp xe. Mấy đứa trong lớp tôi cứ mặc định rằng con giáo viên là phải học giỏi đúng không? No no no, mọi người sai hết rồi. Tôi mặc dù không dốt nhưng lực học cũng bình thường thôi. Môn sở trường của tôi là Tiếng Anh, mặc dù mẹ muốn tôi học Toán vì mẹ tôi dạy Toán nhưng cái môn đó là môn tôi dốt nhất thì sao mà học vào nổi cơ chứ. Biết tôi không học được môn của mẹ nên mẹ tôi rất chăm chỉ ra đề nha, mẹ tôi dạy đội tuyển Toán nên mỗi khi mẹ là đề đều in thừa cho tôi một bản để tôi làm dần. Những kiến thức người ngoài hành tinh này làm tôi cứ hoa hết cả mắt ý. Tôi không có ác cảm với môn Toán lắm nhưng nó đối với tôi vượt sức rồi. Đi thi học kì điểm Toán của tôi không bao nhiêu vượt qua 9,5 điểm, thấp nhất cũng chỉ 8,75 là cùng. Ngược lại với Toán, Tiếng Anh của tôi bao giờ cũng được tròn trịa con 10, phần nói và nghe của tôi đều perfect nên là từ năm lớp 6 tôi đã chú tâm với môn Tiếng Anh hơn những môn khác. Nhiều người bảo tôi học thế sẽ thành học lệch nhưng tôi lại không cho rằng như vậy, mặc dù Tiếng Anh của tôi tốt nhưng mà những môn khác của tôi đều mức bình thường, không môn nào bị tụt dốc hết. Thằng Bi học đội mẹ tôi nên mẹ tôi yêu quý nó hơn cả tôi cơ ý. Biết nó cơ trên rồi nhưng mà tôi cũng chẳng thua nó đâu, tôi hơn nó ở môn Anh đấy thây. Mặc dù nó học đường môn Tự Nhiên nhưng mà Anh nó như bị mù luôn, bài kiểm tra nào cũng không vượt nổi 6 điểm nên cô Nhung - cô dạy Tiếng Anh lớp tôi ghim nó lắm, lúc nào cũng bảo nó học tập tôi mà cùng nhau cố gắng. Ừ thì tôi cũng giúp nó chứ bộ, nhưng thái độ nó chẳng ưa nổi chút nào. Lúc nào tôi giảng bài cho nó là y như rằng nó cứ gục xuống bàn, không thì ngồi xoay xoay cái bút chì mặt cứ ngơ ngơ hết cả ra khiến tôi mất sự kiên nhẫn mà lấy cái tay bốp phát vào đầu nó bảo học mà mặt nó vẫn cứ ngơ ra như không có chuyện gì xảy ra. Tức xì khói đầu nhưng vẫn bất lực, vẫn cố gắng giảng bài cho nó một cách bất đắc dĩ...Mặc dù nó học thì cũng giỏi đấy nhưng mà cái gì mà chẳng là phiên bản không hoàn hảo. "Perfect" chỉ là từ dành cho đúng một mình bạn crush của tôi thôi. Người gì đâu mà đúng mẫu đàn ông mà phụ nữ yêu cơ chứ. Bạn ấy học bên cạnh lớp tôi, tên là Nguyễn Đức Anh. Mấy đứa lớp tôi nhất là mấy đứa con gái mê Đức Anh như điếu đổ, dù tôi cũng thích nhưng không phải mức quá như mấy đứa con gái lớp tôi, tôi cũng biết giới hạn chứ bộ. Thằng Bi bảo thằng Đức Anh giống trap boy hơn vì nó được cái mã hay đi quyến rũ mấy đứa con gái. Ơi dời, thằng Bi nói gì chả đúng, bạn nói gì cũng đúng chỉ có tôi là sai thôi. Đức Anh đẹp trai dã man bonut thêm cậu ấy là richkid thì không mê mới lạ. Nhưng mà đúng là lớp tôi có một đứa lạ vãi luôn, không mê sắc đó là cô bạn lớp phó học tập - Trần Thanh Thuỳ. Cô bạn này tôi quen từ tiểu học, bạn ý trầm tính lắm, vẻ ngoài dịu dàng lại phần hơi nhát nên tôi luôn thấy bạn ấy là một đứa con gái hiền dịu, nết na đúng chuẩn gu mấy ông con trai thích sự dịu dàng. Tôi không biết sao nhưng mà lúc Đức Anh sang lớp tôi bao giờ cũng sang trò chuyện với Thanh Thuỳ, mấy đứa con gái bám theo cậu ấy nhìn Thuỳ với ánh mắt không mấy thiện cảm kiểu tình địch này nọ đó. Tôi thấy cảnh đó đoán chắc rằng không sớm thì muộn cũng có vụ đánh ghen cho mà xem...Quả nhiên mồm miệng nói dell có sai mà! Sáng hôm thứ 3 tôi với thằng Bi đi học gặp Thuỳ đang bị bọn nào ép vào tường gần trường học, cách trường tầm 2 - 3m gì đó. Thằng Bi thấy Thuỳ bị bắt nạt kéo tôi ra hóng nhân tiện xem Thuỳ thế nào mà bị tụi kia đẩy vào tưởng chuẩn bị đánh hội đồng. Lúc chúng tôi núp vào một cái góc gần trường cũng gần chỗ tụi nó thì tôi với Bi nghe thấy tụi con gái kia hỏi Thuỳ là:- Mày là cái thá gì mà anh Đức Anh cứ sang nói chuyện với mày. Cái mặt của mày cũng đáng giá quá ha, hay tao phá nát cái mặt hồ ly này để mày không câu dẫn được nữaThuỳ cứ đứng đấy không kháng cự được vì tụi nó đông quá, thấy tội cô bạn quá nên tôi mới làm anh hùng giải cứu mỹ nhân lao đến chỗ tụi nó hét to:- Nè mấy đứa nít ranh kia, tụi mày làm gì bạn tao đấy, tin tao báo bảo vệ không!Thằng Bi đang đứng hóng cũng thấy chuyện chẳng lành lao ra ngăn tôi lại: - Này mày làm gì đấy không được đánh nhau ngoài trường đâuTôi tưởng nó ngăn tôi đánh nhau ai dè bồi thêm một câu:- Nấm này, cái ngõ nãy tao với mày đứng ý, lôi tụi nó vào đấy tao đánh với, tao không có tư tưởng không đánh con gái đâu à nhaMẹ nó được luôn, đúng bạn tôi nhưng mà đừng có gọi tên ở nhà của tao như thế chứ thằng kia. Mà thôi cứu người trước đã. Thế là tụi kia thấy tôi định cứu Thuỳ cũng có một đứa nói: - À, vị cứu tinh à. Không phải chuyện của mày, biến đi cho khuất mắt tao, mày không biến thì mày cũng bị giống con này đây con ạLại sợ mấy chị quá cơ, em đây chả ngán bố con thằng nào hết. Tự tin nói rằng em đây chấp mấy chị một tay còn được. Thấy tôi không có ý định đi thì tụi nó tản ra rồi tới chỗ tôi với thằng Bi đang đứng bảo: - Nếu mày đã muốn giống con kia thì được thôi, tao cho mày ăn chung....Nó chưa nói hết câu đã giơ nắm đấm, thằng Bi đỡ thay tôi cú đầu, tôi lấy tay vả bốp phát vào mặt con lên đầu. Nó hoảng quá ngã uỳnh ra đất, nghe đã tai dễ sợ. Bố tôi bảo tôi không được đánh nhau nhưng đây tôi bảo vệ lẽ phải mà sợ choá gì tụi nít ranh này, tụi nó gọi thêm người thì tôi cũng gọi thêm có gì đâu mà phải sợ. Đúng lúc nó định đứng dậy đánh tôi thêm phát nữa thì cô Hiền tới. Cô Hiền là cô dạy Hoá lớp tôi, cô hơi nghiêm khắc nhưng thương học sinh, thấy học sinh bị đánh cũng bảo sẽ gọi phụ huynh làm tụi kia chạy tán loạn. Cô mới bảo tôi: - Các em làm gì đấy, định đánh nhau trước cửa trường học à. Lên phòng giáo viên với tôiThôi xong, lần này coi như bỏ mợ rồi. Ba đứa tôi theo cô lên phòng giáo viên, mấy đứa bắt nạt học khối 7 cũng bị gọi lên. Tụi kia còn cố nói: - Tụi em mới là người bị bắt nạt này cô, tụi em mới đến trường thì chị này với anh kia đã chặn đường tụi em để đánh tụi emTôi nghe mà chối hết cả tai, muốn vả phát mỏ con kia mà nể có cô giáo ở đây tôi mới không động tay động chân. Tôi cũng chả vừa nói lại: - Không có lửa sao có khói hả em, mà bây giờ dùng hoá học làm khói lên mà không cần lửa thì em cũng siêu phết chứ đùa gì đâu, em gái nhỉ?Nó hết cãi, nuốt cục tức xuống vẫn cố nói tiếp vào mặt tôi: - Mấy người đánh trước mà thích vu oan cho tụi tôi là sao? Vừa ăn cướp vừa la làng àThằng Bi bên cạnh miệng cũng ngứa luôn rồi, bắt đầu lên tiếng: - Em gái ơi, nhân chứng vật chứng rõ ràng lắm em ơi. Nạn nhân ở đây có đường cãi nữa không em. Nếu mà chưa rõ ràng thì anh đây sẵn sàng lên phòng giám sát check lại cam trước cổng trường nhéÔ bây giờ tôi mới biết cổng trường có camera giám sát đó nha. Thông minh lắm bạn tôi ơi, cho 10 điểm vì sự tự tin này. Thuỳ đứng nãy giờ cũng lên tiếng nói vào: - Cô ơi mấy bạn đó lúc em đi đến trường thì bị mấy bạn ý chặn lại bảo em cướp bạn trai của bạn ý nên Nhật Anh với Thuỳ Anh mới bảo vệ em thôi ạCô giáo nghe cũng xuôi xuôi tai nên bảo lên phòng giám sát kiểm chứng. Tụi kia xem mà hồn bay phách lạc luôn rồi, bị cảnh cáo và đình chỉ học 1 tuần vì tội bạo lực học đường, chúng em được cô tuyên dương trước lớp vì biết bảo vệ bạn bè, bảo vệ lẽ phải. Em lại vinh hạnh quá cô ạ. Đức Anh coi vẻ cũng hóng được chuyện nên giờ ra chơi cũng sang hỏi thăm Thuỳ này nọ đó. Hai con người này có vẻ cũng xứng đôi vừa lứa quá ha. Sau vụ đó tôi hết thích Đức Anh luôn rồi vì quá hãi hùng với cái đội fangirl của cậu ấy. Sau này tôi mà vướng vào mấy vụ như thế, tụi nó mà đông mà đúng lúc tôi còn đi một mình thì tôi ăn cám mất thôi cho nên cứ rút khỏi cuộc chơi ngay khi còn có thể....Cái vụ đánh nhau trước cổng trường đấy làm những ngày sau chúng tôi phải chứng kiến những cử chỉ thân mật đến từ cặp đôi trai tài gái sắc Thuỳ và Đức Anh. Thuỳ có vẻ ngại ngại nên cứ cười sượng sượng mỗi khi Đức Anh qua đưa đồ cho cậu ấy, nhìn buồn cười dễ sợ nhưng thấy Thuỳ cười cười rụt rè thế cũng yên tâm phần nào. Mấy đứa thích Đức Anh vẫn còn khá nhiều nhưng mà tụi nó nhắn trong nhóm fangirl rằng là: - Mấy cậu ơiiii, đôi trai tài gái sắc hợp quá đi mất, tao muốn đẩy thuyền vãi nho, đứa nào chung ý kiến cho cái like đê nàoMấy đứa seen trong mấy chục cái like được thả dưới tin nhắn. Có vẻ như couple này khá là đẹp đấy chứ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com