Nhat Ki Review Ngon Tinh Hay By Ulquiorra S Heart
- Tên truyện: Sao địch nổi sắc đẹp tuyệt trần
- Tác giả: Y Nhân Khuê Khuê
- Số chương: 152 chương + 3 ngoại truyện
- Thể loại: cổ đại thuần, hài, có yếu tố nhân vật phụ nhìn trước tương lai, nam nữ chính đều có sắc đẹp tuyệt trần, đấu tình dai dẳng. Nữ chính ích kỉ thực tế, nam chính ích kỉ tính toán. HE.
- Đánh giá: về cốt truyện mình đánh giá 6/10. Một truyện cổ đại thuần nhưng muốn hài có hài, muốn đấu có đấu nhẹ, khá lạ khi có chi tiết nhìn thấy tương lai nhưng là nhân vật phụ thấy - mình rất thích điểm này ha ha. Ngoài ra lí do mình trừ 4 điểm cốt truyện là vì: Trong đó 3 điểm trừ là vì miêu tả nhan sắc nam nữ chính quá mức nhiều... nên đọc những đoạn này lúc đầu còn khoẻ lúc sau nó ACE mình luôn. 1 điểm trừ là cố kéo từ chương 120 để tạo thêm mấy pha cung đấu li kì nhưng mà hụt hơi và ngoại truyện hơi không như mong đợi. Cách xây dựng nhân vật mình đánh giá 9/10 luôn nha. Cả tính nam nữ chính cho tới phụ đều hay, tạo hình nhân vật cũng đặc biệt nên mình rất thích. Review sẽ xoay vào nhân vật chứ không xoay vào nội dung. Mọi người cân nhắc trước khi đọc!!!
-----------------1. Nữ chính: La Linh Dư (Mít ướt)
Nữ chính La Linh Dư là quý nữ lang, nhưng là quý nữ của một gia tộc bị diệt môn do trung nghĩa, thủ thành trước giặt thà chết không hàng. Nàng mồ côi từ 10 tuổi, lặn lội dắt em gái nhỏ vượt núi sông đến nhờ họ hàng xa giúp đỡ.
👉 Dù quá khứ đó không được kể quá nhiều, nhưng qua vài dòng ngắn ngủi ở những chương gần cuối có thể tóm lại một hai câu "khổ không thể tả" và "tuổi thơ bất hạnh". Bởi vì cuộc sống như cây tằm gửi, ăn nhờ ở đậu nên sinh ra cho La Linh Dư một bản tính rất khôn khéo, biết luồn lách lấy lòng, bởi nàng biết thứ nữ lang khác dễ đang có, chính nàng phải phấn đấu gắp trăm lần ngàn lần để có được.
👉 Nàng chưa bao giờ dám buông lỏng bản thân, chưa một khắc ngừng phấn đấu để kiếm được tấm chồng như ý và giàu có thịnh vượng.
👉 Nàng rất ích kỉ, sẽ không có chuyện thấy chuyện bất bình ra tay tương trợ, nàng sẽ nghĩ cứu có lợi hay hại, nàng tham phú phụ bần, đó cũng là lí do mở ra buổi gặp mặt lạ lùng và đầy nghịch lí giữa nàng và nam chính Lục Quân.
👉 Có nhiều bạn cmt bảo đọc thấy nữ chính không khác gì một con trà xanh. Thì mình cười thiệt sự, vậy thì cái nhìn về trà xanh của bạn hơi cao.
👉 Nữ chính muốn có cái gì, nàng phấn đấu để có được, có thể nàng có nhờ vả người khác phụ trợ nhưng nàng tuyệt đối không hại người khác để giành phần thắng.
👉 Để được trở thành Hoa thần vào Sí Nữ Đồ, nàng cực khổ vừa viết khúc vừa biên đạo múa, nghiêm khắc với bản thân và với người khác. Đến ngày múa thì vũ nương bị đau bụng kinh, La Linh Dư thực sự rất coi trọng cuộc thi nên nàng có một chút thúc ép, nhưng khi thấy sức khoẻ của vũ nương không thể được thì nàng lại thôi. Mình thấy tình tiết này cực kì hợp lí với tính cách tác giả xây dựng cho La Linh Dư, chưa bao giờ La Linh Dư lương thiện như muội muội của nàng, nàng làm gì cũng muốn có lợi cho bản thân mình trước. Và cả bởi chuyện này hệ trọng với nàng nên nàng làm vậy hoàn toàn hợp hoàn cảnh - là mình mình cũng chửi phong long, cũng lo lắng tất bật. Như thi đại học vậy, cuộc thi 1 năm có 1 lần thôi. May mắn nàng có Chu Dương Linh tương trợ, nhưng như La Linh Dư cũng thẳng thắn giúp Chu "lang" quảng bá tài danh chứ không hề sợ hãi giấu giếm.
👉 Và một chi tiết trong truyện chứng minh nữ chính tính cách tuyệt vời ra sao, thì nhìn cách nàng bảo vệ tiểu muội Vân Hoạ của mình, cách nàng khiến cho tiểu muội sống vô tư ngây thơ chứ không phải gồng gánh trong cái lồng. Như Phạm Thanh Thần có nhắc lần đầu bọn họ gặp mặt năm nàng 10 tuổi, đứa nhỏ dơ dáy da dán vào xương, khi thấy hắn nhìn đến thì ngay lập tức che chắn cho muội muội. Nàng có quản muội muội nhưng chưa bao giờ bắt Vân Hoạ phải trở nên như nàng, cũng chưa bao giờ giấu diếm bản tính trước mặt em gái nhỏ.
👉 Và cả, La Linh Dư đúng là có núi này trông núi nọ, nhưng thời đại nam chưa cưới nữ chưa gả, cũng không ai có bạn gái hay gì, việc nàng thử lòng, dò la lang quân như ý làm mình thấy rất thực tiễn. Hôn nhân đại sự là chuyện cả đời, điều này chưa bao giờ thay đổi dù qua thời đại nào. Thà rằng không lấy chứ một khi lấy thì nên lấy người tốt nhất đối với mình - mình đồng tình quan niệm này. Huống hồ truyện còn đặt ở bối cảnh cổ đại, dù có cởi mở tới đâu thì sự vinh nhục và số phận phụ nữ đều phải dựa vào cha chú, huynh trưởng, trượng phu, nhi tử
👉 Nữ chính La Linh Dư ngoài sắc đẹp, dáng người. Thì tính cách hoạt bát mạnh mẽ sinh trưởng dù trong nghịch cảnh, luôn tạo ra điều thú vị trong cuộc sống hằng ngày. Thì mẻ còn tính thích khoe khoang khoác lác và ham hư vinh. Ha ha nói chung nữ chính dễ thương lắm. Mẻ hư vinh thôi rồi luôn. Người ta tặng đồ cho mẻ, mẻ bán, bị truy vấn thì chối đây đẩy, bị lật tẩy thì quê quá hoá giận. Đi đâu cũng khoe hết. Mà người ta cũng nhìn ra mẻ trong ngoài bất nhất, lúc cần muốn nước mắt là có nước mắt. Mà ko cần thì trở mặt như lật bánh tráng. Cái tính này cũng rất hay. Mình chán với mấy truyện nữ chính cao lãnh coi tiền như rác hay gì rồi, mỗi cây mỗi hoa, không phải ai cũng phải thanh cao thì mới là tốt đẹp.2. Nam chính: tam lang Lục Quân (Lục Tuyết Thần)
👉 Lục Quân có lẽ không phải nam chính ấn tượng nhất, nhưng là một trong những nam chính buồn cười nhất. Người thì sợ bẩn sợ bừa, tính thì so đo, chảnh nghĩ là ai cũng phủ phục mình, tỏ ra thanh cao nhưng bên trong tiểu nhân = nguỵ quân tử chính hiệu, thù dai vô cùng. Mê ngực nữ chính thôi rồi ha ha. Lục Quân bắt đầu là ghét + coi khinh La Linh Dư, bởi khi ấy La Linh Dư từng thấy chết không cứu, giữa dòng sông lạnh bắt người bị thương như chàng nhảy xuống nước để phủi sạch quan hệ và tránh cho bản thân bị vướn vào rắc rối. Cuộc gặp mặt đó tạo thành cái bóng ma tâm lí "sao ta hoàn hảo như vậy mà nàng ta dám thế". Dù lúc đó bị thương nhìn chàng không khác gì thuỷ quái.
Nên dẫu sau này có thích nữ chính muốn chớt cũng cứ cay cái vụ đó quài.
👉 Thông minh có tài vẽ tranh, học vấn uyên bác và thương nữ chính. Cứ sợ nàng chỉ thương tiền không thương chàng.
👉 Chiều nữ chính mà phải hạ mặt mũi giả gái để hoá giải hiểu lầm.
3. Lục nhị lang Lục Hiển (nhân vật gây cười)
Lục nhị lang ban đầu thì bình thường, trong một lần xui xẻo đứng giữa cuộc đánh nhau của hai đệ muội mà rớt sông. Sốt bệnh xong sau đó có khả năng nhìn trước tương lai (mình tin là trước tương lai chứ không phải trọng sinh, vì mỗi lần hiện tại bị thay đổi, giấc mộng sẽ thay đổi theo tương lai như thế. Anh này vì thương nam chính như em ruột, mà luôn cố gắng tìm cách bảo vệ nam chính khỏi tử kiếp, tạo ra những tình huống oái ăm mắc cười vô cùng. Đất diễn của ảnh không tính là nhiều mà mỗi lần lên sàn là 100% tấu hài. Ổng bị ông vương gia ổng bám dính đánh bể đầu muốn diệt khẩu mà vì tương lai thịnh vượng ổng bao dung mà đi cứu ông vương gia. Nhân vật này là điểm cộng siêu lớn của truyện - nếu để cho nam nữ chính có khả năng này thì chắc chắn sẽ mất hay. Hơn nữa đáng quý ở tình huynh đệ, nếu đổi lại là người khác thấy trước tương lai, liệu họ có thể không có lòng riêng không? Liệu họ có thể phấn đấu cứu một người nổi bật hơn cả mình mà không màng nguy hiểm lẫn danh lợi? 4. Cặp đôi couple Chu Dương Linh và hoàng tử Lưu Thục
Hiếm có truyện nào mà cả hai tài nữ - đều khuynh quốc khuynh thành lại làm bạn với nhau, hơn nữa lại làm bạn tốt. Sao địch nổi sắc đẹp tuyệt trần mở ra tình bạn của Chu Dương Linh và La Linh Dư mắc cười xỉu. Chu Dương Linh phận nữ nhi nhưng chí lớn, nàng tài giỏi là thế nhưng cái tài của nàng không gói gọn ở hậu trạch, nàng cải nam trang nên khi bắt đầu tình bạn, La Linh Dư đưa nàng vào danh sách tuyển chồng của ẻm, mỗi lúc Chu "lang" dịu dàng như gió xuân, cưng chiều em Dư là ẻm lại hề hước xoắn xuýt "ôi muốn gả cho Chu Lang quá". Mắc cười rồi thôi.Hoàng Tử Lưu Thục xuất hiện không phải rất nhiều nhưng để lại ấn tượng khá sâu, không phải tài năng kinh diễm ra sao, không phải thần thánh hoá hay là do bị lót nền do là bạn tốt của nam chính, mà là do ông hoàng tử này... ổng nói lắp (nói lắp thật nha chứ không hề giả bộ). Vì vậy với người ngoài thì đây là vị hoàng tử không tranh giành và cực kì ít nói, lạnh lùng. Nhưng thật ra ổng là "khố quá tao nói lắp mà, không muốn nói". Chuyện chàng nói lắp giấu kĩ vô cùng, chỉ có Lục Quân - nguyên nhân gián tiếp khiến Lưu Thục nói lắp là biết. Anh hoàng tử này ảnh thích Chu Dương Linh lúc Chu Dương Linh còn giả trai. Nên cứ xoắn lên ghen với La Linh Dư mỗi lần bả tiếp cận Chu "lang" của ổng. Mà việc này làm người ta hiểu lầm lí do ổng không thích La Linh Dư là do ghen với nàng vì... Lục Quân. Má cười xỉu, Lục Quân còn nghĩ Lưu Thục thích mình mà sợ xỉu up xỉu down bóng gió né tránh. Cuối cùng là lòi ra Lưu Thục mến Chu Dương Linh, mến tài năng, mến tấm lòng, mến khí độ... tới mức yêu. Yêu người ta nhưng tự ti, yêu người ta từ việc coi hôn nhân là quân cờ chính trị cho tới thật sự muốn cưới người mình yêu, yêu tới mức phải tập dợt nguyên đoạn script bày tỏ để nói trôi chảy với người ta, yêu tới mức sẵn sàng nói ra bản thân thừa nhận nói lắp, quan trọng hơn nữa là thựa nhận mình đáng bị vậy chứ không hề đổ lỗi cho hoàn cảnh hay nhân tố nào - người làm trời nhìn, tính kế người khác để đạt được sự bảo hộ và tình bạn thì ông trời cũng sẽ trừng phạt, yêu người ta tới mức cho nàng sự lựa chọn chứ chưa hề ép buộc cường bạo dùng thân phận.
Rất là thích cặp đôi couple này ha ha.Hiện tại mình chỉ r/v tới đây thôi. Như mình nói ở trên là truyện đáng ra không nên kéo thêm, khiến nhiều đoạn mình phải tua vì quá dài dòng - đặc biệt là những đoạn đặc cả nhan sắc lâu như phim dài tập Ấn Độ Đài Loan. Còn lại thì tính cách nhân vật rất hợp gu mình. Mấy bạn thử thể loại này xem nhé 🥰
- Tác giả: Y Nhân Khuê Khuê
- Số chương: 152 chương + 3 ngoại truyện
- Thể loại: cổ đại thuần, hài, có yếu tố nhân vật phụ nhìn trước tương lai, nam nữ chính đều có sắc đẹp tuyệt trần, đấu tình dai dẳng. Nữ chính ích kỉ thực tế, nam chính ích kỉ tính toán. HE.
- Đánh giá: về cốt truyện mình đánh giá 6/10. Một truyện cổ đại thuần nhưng muốn hài có hài, muốn đấu có đấu nhẹ, khá lạ khi có chi tiết nhìn thấy tương lai nhưng là nhân vật phụ thấy - mình rất thích điểm này ha ha. Ngoài ra lí do mình trừ 4 điểm cốt truyện là vì: Trong đó 3 điểm trừ là vì miêu tả nhan sắc nam nữ chính quá mức nhiều... nên đọc những đoạn này lúc đầu còn khoẻ lúc sau nó ACE mình luôn. 1 điểm trừ là cố kéo từ chương 120 để tạo thêm mấy pha cung đấu li kì nhưng mà hụt hơi và ngoại truyện hơi không như mong đợi. Cách xây dựng nhân vật mình đánh giá 9/10 luôn nha. Cả tính nam nữ chính cho tới phụ đều hay, tạo hình nhân vật cũng đặc biệt nên mình rất thích. Review sẽ xoay vào nhân vật chứ không xoay vào nội dung. Mọi người cân nhắc trước khi đọc!!!
-----------------1. Nữ chính: La Linh Dư (Mít ướt)
Nữ chính La Linh Dư là quý nữ lang, nhưng là quý nữ của một gia tộc bị diệt môn do trung nghĩa, thủ thành trước giặt thà chết không hàng. Nàng mồ côi từ 10 tuổi, lặn lội dắt em gái nhỏ vượt núi sông đến nhờ họ hàng xa giúp đỡ.
👉 Dù quá khứ đó không được kể quá nhiều, nhưng qua vài dòng ngắn ngủi ở những chương gần cuối có thể tóm lại một hai câu "khổ không thể tả" và "tuổi thơ bất hạnh". Bởi vì cuộc sống như cây tằm gửi, ăn nhờ ở đậu nên sinh ra cho La Linh Dư một bản tính rất khôn khéo, biết luồn lách lấy lòng, bởi nàng biết thứ nữ lang khác dễ đang có, chính nàng phải phấn đấu gắp trăm lần ngàn lần để có được.
👉 Nàng chưa bao giờ dám buông lỏng bản thân, chưa một khắc ngừng phấn đấu để kiếm được tấm chồng như ý và giàu có thịnh vượng.
👉 Nàng rất ích kỉ, sẽ không có chuyện thấy chuyện bất bình ra tay tương trợ, nàng sẽ nghĩ cứu có lợi hay hại, nàng tham phú phụ bần, đó cũng là lí do mở ra buổi gặp mặt lạ lùng và đầy nghịch lí giữa nàng và nam chính Lục Quân.
👉 Có nhiều bạn cmt bảo đọc thấy nữ chính không khác gì một con trà xanh. Thì mình cười thiệt sự, vậy thì cái nhìn về trà xanh của bạn hơi cao.
👉 Nữ chính muốn có cái gì, nàng phấn đấu để có được, có thể nàng có nhờ vả người khác phụ trợ nhưng nàng tuyệt đối không hại người khác để giành phần thắng.
👉 Để được trở thành Hoa thần vào Sí Nữ Đồ, nàng cực khổ vừa viết khúc vừa biên đạo múa, nghiêm khắc với bản thân và với người khác. Đến ngày múa thì vũ nương bị đau bụng kinh, La Linh Dư thực sự rất coi trọng cuộc thi nên nàng có một chút thúc ép, nhưng khi thấy sức khoẻ của vũ nương không thể được thì nàng lại thôi. Mình thấy tình tiết này cực kì hợp lí với tính cách tác giả xây dựng cho La Linh Dư, chưa bao giờ La Linh Dư lương thiện như muội muội của nàng, nàng làm gì cũng muốn có lợi cho bản thân mình trước. Và cả bởi chuyện này hệ trọng với nàng nên nàng làm vậy hoàn toàn hợp hoàn cảnh - là mình mình cũng chửi phong long, cũng lo lắng tất bật. Như thi đại học vậy, cuộc thi 1 năm có 1 lần thôi. May mắn nàng có Chu Dương Linh tương trợ, nhưng như La Linh Dư cũng thẳng thắn giúp Chu "lang" quảng bá tài danh chứ không hề sợ hãi giấu giếm.
👉 Và một chi tiết trong truyện chứng minh nữ chính tính cách tuyệt vời ra sao, thì nhìn cách nàng bảo vệ tiểu muội Vân Hoạ của mình, cách nàng khiến cho tiểu muội sống vô tư ngây thơ chứ không phải gồng gánh trong cái lồng. Như Phạm Thanh Thần có nhắc lần đầu bọn họ gặp mặt năm nàng 10 tuổi, đứa nhỏ dơ dáy da dán vào xương, khi thấy hắn nhìn đến thì ngay lập tức che chắn cho muội muội. Nàng có quản muội muội nhưng chưa bao giờ bắt Vân Hoạ phải trở nên như nàng, cũng chưa bao giờ giấu diếm bản tính trước mặt em gái nhỏ.
👉 Và cả, La Linh Dư đúng là có núi này trông núi nọ, nhưng thời đại nam chưa cưới nữ chưa gả, cũng không ai có bạn gái hay gì, việc nàng thử lòng, dò la lang quân như ý làm mình thấy rất thực tiễn. Hôn nhân đại sự là chuyện cả đời, điều này chưa bao giờ thay đổi dù qua thời đại nào. Thà rằng không lấy chứ một khi lấy thì nên lấy người tốt nhất đối với mình - mình đồng tình quan niệm này. Huống hồ truyện còn đặt ở bối cảnh cổ đại, dù có cởi mở tới đâu thì sự vinh nhục và số phận phụ nữ đều phải dựa vào cha chú, huynh trưởng, trượng phu, nhi tử
👉 Nữ chính La Linh Dư ngoài sắc đẹp, dáng người. Thì tính cách hoạt bát mạnh mẽ sinh trưởng dù trong nghịch cảnh, luôn tạo ra điều thú vị trong cuộc sống hằng ngày. Thì mẻ còn tính thích khoe khoang khoác lác và ham hư vinh. Ha ha nói chung nữ chính dễ thương lắm. Mẻ hư vinh thôi rồi luôn. Người ta tặng đồ cho mẻ, mẻ bán, bị truy vấn thì chối đây đẩy, bị lật tẩy thì quê quá hoá giận. Đi đâu cũng khoe hết. Mà người ta cũng nhìn ra mẻ trong ngoài bất nhất, lúc cần muốn nước mắt là có nước mắt. Mà ko cần thì trở mặt như lật bánh tráng. Cái tính này cũng rất hay. Mình chán với mấy truyện nữ chính cao lãnh coi tiền như rác hay gì rồi, mỗi cây mỗi hoa, không phải ai cũng phải thanh cao thì mới là tốt đẹp.2. Nam chính: tam lang Lục Quân (Lục Tuyết Thần)
👉 Lục Quân có lẽ không phải nam chính ấn tượng nhất, nhưng là một trong những nam chính buồn cười nhất. Người thì sợ bẩn sợ bừa, tính thì so đo, chảnh nghĩ là ai cũng phủ phục mình, tỏ ra thanh cao nhưng bên trong tiểu nhân = nguỵ quân tử chính hiệu, thù dai vô cùng. Mê ngực nữ chính thôi rồi ha ha. Lục Quân bắt đầu là ghét + coi khinh La Linh Dư, bởi khi ấy La Linh Dư từng thấy chết không cứu, giữa dòng sông lạnh bắt người bị thương như chàng nhảy xuống nước để phủi sạch quan hệ và tránh cho bản thân bị vướn vào rắc rối. Cuộc gặp mặt đó tạo thành cái bóng ma tâm lí "sao ta hoàn hảo như vậy mà nàng ta dám thế". Dù lúc đó bị thương nhìn chàng không khác gì thuỷ quái.
Nên dẫu sau này có thích nữ chính muốn chớt cũng cứ cay cái vụ đó quài.
👉 Thông minh có tài vẽ tranh, học vấn uyên bác và thương nữ chính. Cứ sợ nàng chỉ thương tiền không thương chàng.
👉 Chiều nữ chính mà phải hạ mặt mũi giả gái để hoá giải hiểu lầm.
3. Lục nhị lang Lục Hiển (nhân vật gây cười)
Lục nhị lang ban đầu thì bình thường, trong một lần xui xẻo đứng giữa cuộc đánh nhau của hai đệ muội mà rớt sông. Sốt bệnh xong sau đó có khả năng nhìn trước tương lai (mình tin là trước tương lai chứ không phải trọng sinh, vì mỗi lần hiện tại bị thay đổi, giấc mộng sẽ thay đổi theo tương lai như thế. Anh này vì thương nam chính như em ruột, mà luôn cố gắng tìm cách bảo vệ nam chính khỏi tử kiếp, tạo ra những tình huống oái ăm mắc cười vô cùng. Đất diễn của ảnh không tính là nhiều mà mỗi lần lên sàn là 100% tấu hài. Ổng bị ông vương gia ổng bám dính đánh bể đầu muốn diệt khẩu mà vì tương lai thịnh vượng ổng bao dung mà đi cứu ông vương gia. Nhân vật này là điểm cộng siêu lớn của truyện - nếu để cho nam nữ chính có khả năng này thì chắc chắn sẽ mất hay. Hơn nữa đáng quý ở tình huynh đệ, nếu đổi lại là người khác thấy trước tương lai, liệu họ có thể không có lòng riêng không? Liệu họ có thể phấn đấu cứu một người nổi bật hơn cả mình mà không màng nguy hiểm lẫn danh lợi? 4. Cặp đôi couple Chu Dương Linh và hoàng tử Lưu Thục
Hiếm có truyện nào mà cả hai tài nữ - đều khuynh quốc khuynh thành lại làm bạn với nhau, hơn nữa lại làm bạn tốt. Sao địch nổi sắc đẹp tuyệt trần mở ra tình bạn của Chu Dương Linh và La Linh Dư mắc cười xỉu. Chu Dương Linh phận nữ nhi nhưng chí lớn, nàng tài giỏi là thế nhưng cái tài của nàng không gói gọn ở hậu trạch, nàng cải nam trang nên khi bắt đầu tình bạn, La Linh Dư đưa nàng vào danh sách tuyển chồng của ẻm, mỗi lúc Chu "lang" dịu dàng như gió xuân, cưng chiều em Dư là ẻm lại hề hước xoắn xuýt "ôi muốn gả cho Chu Lang quá". Mắc cười rồi thôi.Hoàng Tử Lưu Thục xuất hiện không phải rất nhiều nhưng để lại ấn tượng khá sâu, không phải tài năng kinh diễm ra sao, không phải thần thánh hoá hay là do bị lót nền do là bạn tốt của nam chính, mà là do ông hoàng tử này... ổng nói lắp (nói lắp thật nha chứ không hề giả bộ). Vì vậy với người ngoài thì đây là vị hoàng tử không tranh giành và cực kì ít nói, lạnh lùng. Nhưng thật ra ổng là "khố quá tao nói lắp mà, không muốn nói". Chuyện chàng nói lắp giấu kĩ vô cùng, chỉ có Lục Quân - nguyên nhân gián tiếp khiến Lưu Thục nói lắp là biết. Anh hoàng tử này ảnh thích Chu Dương Linh lúc Chu Dương Linh còn giả trai. Nên cứ xoắn lên ghen với La Linh Dư mỗi lần bả tiếp cận Chu "lang" của ổng. Mà việc này làm người ta hiểu lầm lí do ổng không thích La Linh Dư là do ghen với nàng vì... Lục Quân. Má cười xỉu, Lục Quân còn nghĩ Lưu Thục thích mình mà sợ xỉu up xỉu down bóng gió né tránh. Cuối cùng là lòi ra Lưu Thục mến Chu Dương Linh, mến tài năng, mến tấm lòng, mến khí độ... tới mức yêu. Yêu người ta nhưng tự ti, yêu người ta từ việc coi hôn nhân là quân cờ chính trị cho tới thật sự muốn cưới người mình yêu, yêu tới mức phải tập dợt nguyên đoạn script bày tỏ để nói trôi chảy với người ta, yêu tới mức sẵn sàng nói ra bản thân thừa nhận nói lắp, quan trọng hơn nữa là thựa nhận mình đáng bị vậy chứ không hề đổ lỗi cho hoàn cảnh hay nhân tố nào - người làm trời nhìn, tính kế người khác để đạt được sự bảo hộ và tình bạn thì ông trời cũng sẽ trừng phạt, yêu người ta tới mức cho nàng sự lựa chọn chứ chưa hề ép buộc cường bạo dùng thân phận.
Rất là thích cặp đôi couple này ha ha.Hiện tại mình chỉ r/v tới đây thôi. Như mình nói ở trên là truyện đáng ra không nên kéo thêm, khiến nhiều đoạn mình phải tua vì quá dài dòng - đặc biệt là những đoạn đặc cả nhan sắc lâu như phim dài tập Ấn Độ Đài Loan. Còn lại thì tính cách nhân vật rất hợp gu mình. Mấy bạn thử thể loại này xem nhé 🥰
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com