TruyenHHH.com

Nguyet Quoc Truyen

-mà sao hôm nay ở đây đông thế nhỉ?-Mỗ nữ nói.

-Chúng ta xuống dưới dùng bữa rồi hỏi luôn một thể vậy-mỗ nam nói.

-Tiểu nhị! Có gì ngon mang lên!

-Có ngay xin mời hai vị dùng trà!

Hai người vừa dùng trà vừa quan sát xung quanh, những người trong quán trọ ai ai cũng có võ bên mình, bên người họ đều mang theo một đồ vật làm binh khí.

-yên tâm đi ,ngoài Liễu Chiến Thần ta chẳng thấy ai nội lực thâm hậu cả.

-Liễu Chiến Thần không thèm chấp ở đây_mỗ nữ nói.

-khách quan thức ăn đến rồi-tiểu nhị nói.

-Tiểu nhị tại sao hôm nay ở đây đông vậy.

-các vị có điều không biết ngày mai là đại hội tỷ võ , ai thắng sẽ được hai cuốn võ công của Bạch Các chủ.-tiểu nhị nói.

"được rồi ngươi có thể đi."

"Bạch Nhạc là tứ đệ kết nghĩa của chúng ta, mai chàng nhớ cẩn thận cách xưng hô."

-Ừ! Mà chúng ta cũng đến đó sao?

-đằng nào cũng thuận đường, đến đó cũng được.

Xong xuôi hai người về phòng Liễu Tự Tình nổi hứng đòi chia phòng, nhưng Mộ Dung Ngọc không muốn ,sau một hồi tranh luận cuối cùng hai người mệt quá ngủ lúc nào chẳng hay ,dù sao cũng là hai vợ chồng cho nên cũng chả có gì là lạ.

Sáng hôm sau.

Ánh mắt trời chiếu vào hai con người đang ngủ ,Mộ Dung Ngọc tỉnh giấc và ngắm nhìn gương mặt thiên thần của Liễu Tự Tình.

"Chàng nhìn sắp thủng mặt ta rồi!"_mỗ nữ tỉnh giấc nhìn mỗ nam nói.

-Ta thấy nhớ khuôn mặt nàng hiện đại quá_Mộ Dung Ngọc đưa tay vén tóc nàng qua mang tai.

-Đương nhiên hiện đại ta lại càng là mỹ nữ ,chàng lấy được ta là cái phúc của chàng.

"cũng đúng ta khi đó cũng đẹp trai lắm!"

"nhưng thấy chàng như này ta lại thích hơn"_mỗ nữ giọng đùa giỡn nói.

-cái gì nàng dám nói thế hả?-mỗ nam giọng sặc mùi đấm nói.

Cùng lời mỗ nam lật người mỗ nữ, dán lên môi nàng một nụ hôn trách phạt, sau một hồi lâu khí thở mất dần mới buông mỗ nữ ra.

-này chàng sao vậy!?_mỗ nữ nói.

-nói mau nàng thích chồng nàng?!hay thích hôn phu nàng?!

"Chàng thật là...Mộ Dung Ngọc mới 18, chàng nghĩ ta khẩu vị nặng thích trẻ vị thành niên??"

-Cũng đúng, nhớ năm đó ta cũng mới 18,nàng cũng chẳng thèm liếc ta lấy 1 cái, trong khi các cô gái khác chỉ muốn ăn tươi nuốt sống ta_Mộ Dung Ngọc ai oán.

"thế nào? hối hận khi đã cưới ta à, vậy thì hủy hôn đi!"-mỗ nữ nói.

-Mơ đi!...Liễu Tự Tình sinh ra đã gắn chặt với Lăng Tử Hàn đời đời kiếp kiếp!-mỗ nam bá đạo nói .

-Đời đời kiếp kiếp cũng được đó! Nếu chúng ta không có kiếp nào trở thành cha con hoặc anh em!_Liễu Tự Tình chọn đúng chỗ đau.

-Việc này...thôi vậy, không biết có kiếp sau hay không, kiếp này nàng mặc định là của ta!
...
Sau khi tâm sự sáng sớm, hai người ăn sáng sau đó đến chỗ Bạch Nhạc chào hỏi.

-trận đấu võ này là sao?-mỗ nữ nói.

"nhị ca không biết đó thôi ,trận đấu võ này là để tìm chủ nhân của hai cuốn võ công này."
Bạch Nhạc vừa nói, vừa từ ống tay lấy ra 2 cuốn sách hướng hai người dơ ra.

-Giáng long thập bát chưởng và ngọc nữ tâm kinh?_Mộ Dung Ngọc nhìn 2 quyển vỗ công đây quen thuộc.

-tam đệ thấy hứng thú sao?

-Giáng Long Thập Bát Chưởng tên khá hay, đệ có hứng thú!

"Còn ta thấy Ngọc Nữ Tâm Kinh không tệ!"

Trong lòng chửi thầm, chết tiệt nàng cũng có hứng với giáng long thập bát chưởng ,nhưng chỉ có nam nhân mới học được thôi , học song kiếm hợp bích vậy.

"này hai người đừng coi thường nó hai môn võ này, không phải ai cũng học được, phải có năng lực mới học được ,đệ cũng thử rồi không học được"

"kệ đi không thử sao biết"mỗ nữ nói, mỗ nam cũng gật đầu phụ họa theo .

"thôi kệ hai huynh vậy ,nhưng phải thắng những người tham gia đấu võ đã,đệ vừa sai người đi chuẩn bị chỗ ngồi cho hai người rồi." Bạch Nhạc đưa tay ra hướng bên trên mới Liễu Tự Tình và Mộ Dung Ngọc đến chỗ ngồi.

-đa tạ.
...
-chàng thấy sao ? liệu có phải 2 môn võ trong Thần Điêu Đại Hiệp của Kim Dung không?-Liễu Tự Tình nói.

-có thể ,nếu thắng chúng ta sẽ cùng luyện-Mộ Dung Ngọc nói.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com