TruyenHHH.com

Nguyet Ha Nguyen Co Cung Chieu

Nguồn: https://m.weibo.cn/status/4849571110587133

--------------------------------------

Lúc Cố Thanh Bùi quay về nhà không thấy em trai đâu, chắc là quay về phòng ngủ rồi, anh cởi áo khoác đi vào phòng tắm.

Đợi đến khi anh sấy khô tóc quay về phòng ngủ, trên giường lộ ra một cái đầu, nhìn không thấy mặt, chỉ có nhúm tóc sau gáy lộ ra bên ngoài.

Cố Thanh Bùi khẽ cười một tiếng, lên giường kéo cục nhỏ kia ra, "bạn nhỏ Dương Dương sao lại chạy lên giường anh rồi?"

Nguyên Dương cựa quậy ôm lấy eo anh, trong miệng lầm bầm.

Cố Thanh Bùi nhéo mặt cậu, "say rồi?"

Đầu Nguyên Dương cụng lên người anh, "ừm."

Cố Thanh Bùi cúi người xuống dỗ dành, "khó chịu à? anh nấu canh giải rượu cho em nhé."

Nguyên Dương lắc đầu ôm anh càng chặt, "anh, em muốn ngủ cùng anh."

Cố Thanh Bùi cưng chiều xoa đầu cậu, "được ~"

Cố Thanh Bùi nghiêng người nằm quay lưng về phía Nguyên Dương, anh vẫn luôn không ngủ được, hơi thở của em trai mang theo mùi rượu thoang thoảng bên tai, làm cho anh có chút nóng nảy.

Không bao lâu hô hấp của em trai càng nặng nề, nghe có vẻ như khá khó chịu, cánh tay đặt trên người anh càng xiết chặt, "Dương Dương, sao thế?"

Nguyên Dương sáp lại gần, thở dốc bên tai anh, "anh, em khó chịu, khó chịu quá ~"

Vài tiếng thở dốc đầy dục vọng, Cố Thanh Bùi nghe có chút thảng thốt, anh nhanh chóng đẩy cánh tay đang ôm trước ngực anh của em trai ra, "anh đi mua thuốc cho em."

Cánh tay Nguyên Dương rất có lực, khóa chặt Cố Thanh Bùi trong lòng, "không uống thuốc, anh, giúp em với, em khó chịu lắm!"

"Anh~" Nguyên Dương dán lên sau gáy anh, môi thỉnh thoảng chạm vào da, "anh~ muốn, rất muốn ~"

Sau gáy Cố Thanh Bùi rất nhạy cảm, tối nay còn uống rượu nữa càng dễ dàng có phản ứng, bị em trai cọ như vậy phía trước đã giương cờ rồi, Cố Thanh Bùi thầm mắng bản thân không có tiền đồ.

Anh xoay người, giọng khàn khàn dỗ dành, "Dương Dương ngoan, anh đi mua thuốc cho em, uống thuốc rồi sẽ không khó chịu nữa."

"Không muốn!" Nguyên Dương ra sức lắc đầu, hàng mi đẫm nước mắt, cả khuôn mặt nhỏ trông rất đáng thương, Cố Thanh Bùi không nhịn được thuận theo ý cậu.

Nguyên Dương dựa vào lòng anh khẽ hừ hừ, tiếng thở dốc đầy sắc tình và mê hoặc, "ưm ~"

Tay của Cố Thanh Bùi chạm vào em trai liền phản xạ có điều kiện rụt lại, nhưng anh lại không thể nhìn em trai khó chịu được, lại xấu hổ làm chuyện này cho em trai.

Anh giơ tay ấn đầu em trai vào ngực, một tay nắm lấy  em trai vuốt ve.

Cảm nhận được biến hóa của em trai trong tay, trong lòng Cố Thanh Bùi đã sớm vạn mã lao nhanh rồi.

Nhưng anh lại có tâm tư phân tâm cảm thán em trai thật cường tráng!

Nguyên Dương không nói chuyện, cắn chặt áo ngủ trước ngực anh trai, từng tiếng thở dốc càng vang to hơn.

Tay của Cố Thanh Bùi đã mỏi rồi em trai lại chẳng có chút ý định nói cái gì, thân dưới của anh cũng đang khát khao cháy bỏng, nhưng anh vẫn gắng sức kiềm nén, chỉ dám cọ nhẹ mấy cái, nhưng cũng không có tác dụng gì.

Nguyên Dương đưa tay xuống vừa chạm vào quần đã giương cao của anh trai liền cảm nhận được anh giật lùi về phía sau.

Nguyên Dương lập tức dán người tới, "anh, em giúp anh."

Cố Thanh Bùi giữ tay cậu lại, tiếp tục giúp cậu giải quyết dục vọng, "ngoan, không cần đâu."

Cố Thanh Bùi đè thấp giọng rất nhiều, nghe ra được đang nhịn rất khổ sở.

Nguyên Dương không từ bỏ, " anh sẽ khó chịu đó."

Cố Thanh Bùi hôn lên đỉnh đầu cậu, "không sao, một lát anh tự giải quyết."

Sợ em trai thất vọng, anh lại hỏi tiếp, "Dương Dương còn khó chịu không?"

Hỏi xong anh thật muốn táng mình, loại chuyện này sao lại còn hỏi chứ?

Nguyên Dương nắm lấy tay anh trai, theo tiết tấu của cậu chuyển động lên xuống, "không khó chịu, rất thích ~"

Nguyên Dương dẫn dắt tay anh chuyển động, gia tăng tốc độ.

Chẳng bao lâu tinh dịch nóng bỏng chảy trong tay anh.

Phòng ngủ ngập tràn không khí mập mờ.

Cố Thanh Bùi kéo cậu dậy, "ngoan, mau về phòng tắm rửa nhanh chóng đi ngủ đi."

Nói xong tự mình tiến vào phòng tắm.

Nguyên Dương nhìn phòng tắm sáng đèn, thật lâu cũng không nhúc nhích.

Nhưng cuối cùng vẫn về phòng ngủ.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com