Nguyet Ha Nguyen Co Cung Chieu
Nguồn: https://m.weibo.cn/status/4852451280165284
-----------------------
Sau khi tốt nghiệp Nguyên Dương ở lại thành phố A, không vì gì khác.Cậu không muốn xa anh trai.Sắp đến tháng 11 rồi, Nguyên Dương trở nên bận rộn hơn, sáng đi tối về có lúc về nhà còn muộn hơn cả Cố Thanh Bùi.Cố Thanh Bùi cảm thấy khó hiểu, sau khi tốt nghiệp em trai luôn ở nhà, còn chưa bắt đầu đi tìm việc, vậy mà giờ còn bận hơn cả người đi làm là anh!Anh lo lắng em trai đã gặp phải chuyện gì, mỗi lần nhìn thấy em trai mang dáng vẻ mệt mỏi về nhà anh đau lòng không thôi.Tối nay Nguyên Dương lại về muộn.Nguyên Dương tắm xong lên giường ôm lấy Cố Thanh Bùi ngủ thẳng cẳng.Cố Thanh Bùi nhíu mày sờ mái tóc còn ướt của Nguyên Dương, "cục cưng, sấy tóc cho khô rồi hẳn ngủ."Nguyên Dương dụi dụi rồi lầm bầm hai câu, cũng không biết nói gì lại tiếp tục ngủ.Cố Thanh Bùi bất lực, chỉ đành lấy máy sấy tóc ra để Dương Dương dựa trước ngực mình rồi sấy tóc cho cậu.Cố Thanh Bùi chỉnh lực gió ở mức thấp nhất, cố hết sức không làm ồn đến em trai nghỉ ngơi.Lúc tóc sắp khô Nguyên Dương lại tỉnh dậy.Cậu ngẩng đầu hôn bẹp lên cằm anh trai một cái, "anh, anh thật tốt!"Cố Thanh Bùi cất máy sấy, ôm lấy đầu cậu hôn đáp lại, "Dương Dương của anh cũng rất tốt!"Nguyên Dương vui vẻ ủi ủi trước ngực anh.Cố Thanh Bùi bị cậu chọc cho ngứa ngáy trong lòng nhưng vẫn để mặc cho cậu nghịch ngợm, "cục cưng, dạo này em bận chuyện gì vậy? cần anh giúp đỡ không?"Nguyên Dương ngước cằm lên ghé đến gần ra vẻ thần bí, "ngày mai anh sẽ biết thôi."Cố Thanh Bùi nghi hoặc, "ngày mai?""Ừm, ngày mai" cậu nâng cằm anh lên hôn chụt lên môi anh, "anh, không lẽ anh quên ngày mai là ngày gì rồi sao?"Cố Thanh Bùi vội lấy điện thoại ra xem, ngày 4 tháng 11, anh khẽ cười, gần đây tâm trí anh toàn đặt trên người em trai, ngày tháng qua đến đâu anh nào có biết.Nguyên Dương ôm anh chui vào ổ chăn, "ngày mai toàn bộ thời gian của anh đều thuộc về em đó nha!"Cố Thanh Bùi hiện tại đã là một lãnh đạo nhỏ rồi, thời gian làm việc cũng coi như tự do.Anh ôm em trai vào lòng, "thời gian của anh không phải đều là của em sao?"Nguyên Dương thoải mái nằm trong lòng anh, cười như đứa trẻ, "đúng vậy!"Hai người hiếm khi ngủ thẳng giấc, ăn cơm xong Nguyên Dương dẫn anh ra ngoài.Cố Thanh Bùi còn cho rằng sẽ đi hẹn hò, không ngờ Nguyên Dương dẫn anh đến một tòa nhà văn phòng ở vị trí khá tốt.Trước khi lên thang máy Cố Thanh Bùi vẫn tỉnh táo, sau khi ra khỏi thang máy anh cảm thấy đầu óc choáng váng không còn dùng được.Bởi vì người đẹp lễ tân gọi hai người là "ông chủ", thái độ của nhân viên bên trong đối với hai người họ cũng tốt không thể tả.Nguyên Dương dẫn anh đến một phòng làm việc độc lập, sau đó đóng cửa lại.Nguyên Dương thấy anh vẫn choáng váng thì khẽ cười, sau đó ôm người lên đến ngồi trên ghế ông chủ, "anh, phát ngốc rồi hả?"Cố Thanh Bùi xác thực là ngu người luôn rồi, "hả?"Nguyên Dương tựa bên cổ anh cười, cười đủ rồi liền lấy hai tập tài liệu đã chuẩn bị từ trước để trên bàn đưa cho anh, "anh, sinh nhật vui vẻ!"Một phần là thư chuyển nhượng 50% cổ phần, một phần là hợp đồng của một dự án.Cố Thanh Bùi bối rối cầm hai tập tài liệu.Nguyên Dương kéo anh vào lòng, "công ty này là đăng ký vào năm ngoái, em may mắn lắm vừa đăng ký xong liền ký được mấy dự án nhỏ, kiếm được chút tiền.""Sinh nhật anh em cũng không có gì để tặng thế là nghĩ tới lấy được một dự án lớn, lại đổi công ty sang chỗ lớn hơn chút, anh của em tài giỏi như vậy chuyển qua đây mới không phải chịu ấm ức." "Em đã thuê cả tầng này rồi, dù nói là thuê nhưng sau này chúng ta nhất định sẽ có tòa văn phòng của riêng mình."Nguyên Dương cầm lấy bàn tay đang cầm tài liệu của anh, "anh, ký nó đi, trở thành cộng sự của em có được không?"Cố Thanh Bùi mất 5 phút để tiêu hóa chuyện này, nhìn sấp tài liệu lại nhìn em trai, vẫn còn chưa xác định, "Dương Dương đây là công ty của em?"Nguyên Dương cười dịu dàng hôn anh, "là công ty của chúng ta."Cố Thanh Bùi vô cùng kinh ngạc cùng đau lòng.Kinh ngạc vì em trai chẳng nói tiếng nào đã làm nên chuyện lớn.Đau lòng là vì em trai âm thầm làm nhiều chuyện cho anh đến vậy.Cố Thanh Bùi buông tập tài liệu xuống ôm chặt em trai, giọng nói có chút nức nở, "Dương Dương, em giỏi lắm... em thật ngốc..."Nguyên Dương ôm lại anh, "anh, anh là người em muốn chung sống suốt phần đời còn lại, em muốn cho anh những thứ tốt nhất."Cố Thanh Bùi vô cùng cảm động.Nguyên Dương không muốn thấy anh chìm đắm trong tâm trạng khó chịu, cho dù là cảm động cũng không được.Cậu ôm anh bắt đầu hôn, hôn đến khi hơi thở của anh trở nên gấp gáp, hôn đến hai chân của anh mềm nhũn, hôn đến khi anh bắt đầu rên rỉ.Phòng làm việc của tổng tài cách âm rất tốt, một chút âm thanh cũng không thể lọt ra ngoài.Cố Thanh Bùi thế nhưng không dám kêu quá to, luôn cảm thấy làm chuyện này trong phòng làm việc thật quá xấu hổ.Nhưng anh không cưỡng lại được em trai.Đang lúc hưng phấn, Nguyên Dương lại cầm lấy bút dỗ dành anh trai ký tên vào thư chuyển nhượng cổ phần, "anh ký tên đi được không? ký nó rồi, sau này đây chính là công ty gia đình(*) của chúng ta rồi...""Công ty gia đình" mấy chữ này quá mức nóng bỏng, thiêu đốt toàn thân Cố Thanh Bùi.Nhưng hiện giờ hai chân anh không khép được, cả người anh bị đè, người yêu còn ở bên tai dụ dỗ sắc tình như thế, đừng nói là ký tên, cầm cây viết còn không nỗi nữa là.--------------------------------(*) 夫妻店: chỉ cửa hàng do một cặp vợ chồng mở cùng nhau kinh doanh, nghĩa rộng ra là dự dán do cặp đôi cùng hợp tác.Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com