TruyenHHH.com

Nguoi Qua Duong Giap Cung Lien Hon Voi Lao Dai Hao Mon


Vừa rồi Lệ Đình Khâm đứng ở một bên không nhìn thấy bóng dáng Cố Thầm ở ngoài cửa, nhưng lúc này lại đi tới nhìn thấy cậu, anh đột nhiên hiểu ra vì sao thiếu niên mặc áo choàng tắm này nhìn thấy cậu lại  bảo yêu cậu ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Tiểu Cố vốn đã có tài có thiên phú, nhưng sau khi rời khỏi môi trường của  Trình gia và Cố gia, nuôi dạy cậu một cách thoải mái trong một thời gian, tính tình của cậu đã hoàn toàn khác, giống như một khối ngọc thô, sau khi đánh bóng và lắng đọng, cuối cùng nó cũng dần lộ ra vẻ sáng chói ban đầu. Bây giờ xem ra khí chất của cậu quả nhiên phóng khoáng như ngọc, thái độ có chút nhàn nhã.

Sẽ thật tuyệt nếu Tiểu Cố có thể dần dần vượt qua được những tổn thương mà cậu ấy đã phải chịu đựng trong quá khứ.

"Lệ tổng đã trở lại." Cố Thầm cũng quay đầu nhìn hắn.

Lệ Đình Khâm nhìn vào đôi mắt lười biếng lãnh đạm kia, hơi giật mình, khóe miệng hiện lên một nụ cười.

Anh cũng phần nào hiểu được tại sao Tiểu Cố không muốn lộ mặt trong chương trình, dù sao với ngoại hình và khí chất của cậu, có quá nhiều người yêu cậu ngay từ cái nhìn đầu tiên, những kẻ cầu hôn này quả thực khá khó chịu.

Đồng thời, Cố Thầm cũng đang nhìn Lệ tổng nổi tiếng. Dù sao thì họ cũng đã liên lạc trên WeChat lâu như vậy và đây là lần đầu tiên họ thực sự gặp nhau.

Vì nhiệt độ giảm đột ngột và để thuận tiện cho việc đi lại nên hôm nay Lệ Đình Khâm không mặc vest mà mặc một chiếc áo gió dài. Chiếc áo gió hơi mỏng khiến anh trông cao hơn, có thể thấy anh rất xuất sắc, thân hình cân đối, bờ vai rộng và đôi chân dài.

Cố thầm luôn cảm thấy Lệ Đình Khâm với tư cách là người đứng đầu hiện tại của Lệ gia, , trong thế giới ngày nay có vô số nhân vật giống bá tổng thì anh ta cũng là một bá tổng xuất sắc. Bây giờ chỉ mới 28 tuổi, anh đã có thể tiếp quản Lệ gia từ tay lão gia và tích cực phát triển, mở rộng lãnh thổ.

Và nếu anh kết hôn với một người minh bạch từ Cố gia, anh sẽ không ngần ngại. Từ sự tôn trọng mà bản thân và cấp dưới dành cho anh, có thể thấy anh là người có ý thức kiểm soát cao và rất nghiêm khắc với cấp dưới.

Nhưng anh ấy là một người có lý trí nghiêm khắc, nhưng anh ấy không phải là không có sự ấm áp, khó có thể nói rằng anh đặc biệt từ nước ngoài trở về vì những thứ mà Chung Thịnh đã đào sau lưng mà đặc biệt nhìn cậu.

Vậy ra Lệ tổng thực sự rất thú vị nhưng có thể thấy giữa hai người không hề có tình cảm.

Vân Châu có chút bối rối, sau khi Lệ tổng nói Cố tiên sinh đã kết hôn, tại sao Lệ tổng và Cố tiên sinh lại nhìn nhau không nói chuyện? Cậu ta vốn đang lạnh , nhưng bây giờ cậu ta lại bị đóng băng ở đây với họ, gần như đóng băng thành một cương thi.

Cậu ta suy nghĩ và quyết định phá vỡ sự bế tắc bằng cách tự mình lên tiếng.

Tuy nhiên, nhìn hai "bá tổng" có khí chất xuất sắc này, cậu ta sớm bối rối không biết nên nói chuyện với ai trước?

Cố tiên sinh tuy nhìn có vẻ hiền lành, thoải mái nhưng loại đàn ông cao quý này thực ra có cảm giác xa cách, có học thức thì sẽ tôn trọng bạn, nhưng thực tế thì rất khó để gần gũi chẳng hạn như vừa rồi Cố tiên sinh chỉ thờ ơ gọi mình sau khi mặc quần áo vào, đôi mắt điềm tĩnh không hề dao động.

Lệ tổng dường như có ý thức áp bức và kiểm soát lớn hơn nhiều, trông giống như một người cấp cao đã nắm quyền, mạnh mẽ và quyết đoán, và phương pháp có thể còn cứng rắn hơn, chẳng hạn như lúc này, anh ta nhìn mình với vẻ khó chịu đến mức chân gần như yếu ớt.

Đợi đã, cậu ta đang nghĩ gì vậy? Cố tiên sinh đã kết hôn rồi! Chỉ có Lệ tổng mới có thể lựa chọn.

"Xin lỗi, Cố tiên sinh, tôi không biết anh đã kết hôn..." Vì vậy cậu ta quay lại mục tiêu ban đầu và quyết định cứu nó lần nữa, "Ừ, Lệ tổng..."

"Anh còn nhớ em không? Em là Vân Châu đây. Em chỉ nhầm nhận ra Cố tiên sinh là anh... Sau đó em hơi run vì Cố tiên sinh đẹp trai quá. Bây giờ nhìn thấy phong thái của anh, em lập tức nhớ khi còn nhỏ, em cũng đã gặp anh  khi tới Lệ gia dự tiệc. Kỳ thật lúc đó... em đã yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên..."

Mắt thấy "câu dẫn" Cố tiên sinh lập tức muốn biến thành "câu dẫn" Lệ tổng, trợ lý Trần  đứng sau Lệ Đình Khâm lập tức nói: "...Xin lỗi Vân tiên sinh, Lệ tổng cũng đã kết hôn rồi, xin hỏi là ngài đây ở trong yến tiếc nào đã gặp qua Lệ tổng?

Vân gia thiếu gia, ngài có muốn suy nghĩ kỹ càng ngài đang nói cái gì không? Schrödinger nhất kiến chung tình sao?

Và xin đừng làm phiền Lệ tổng và Cố tiên sinh, hai người họ đang tán tỉnh nhau. Cậu có nghĩ rằng mình đứng giữa họ có gì không ổn không?

Vân Châu vừa nghe tin Lệ tổng cũng đã kết hôn, lập tức sợ hãi lùi lại hai bước.

"Ừm..." Nhưng khi được hỏi gặp anh ấy khi nào, cậu ta vẫn lúng túng, cuối cùng, dưới cái nhìn thăm dò của trợ lý Trần, cậu ta nói với giọng điệu ngượng ngùng: "Thật ra là lúc tôi 7 tuổi..."

Khi đó Vân gia không suy sụp, còn có tư cách tham dự yến tiệc của Lệ gia, cho nên khi tham dự cùng đại nhân, cậu ta đã gặp được Lệ Đình Khâm. Có trời mới biết cậu ta đã vắt óc tìm ra mối quan hệ ' anh Đình Khâm" đến mức nào!

Trợ lý Trần: "..." Chẳng trách Lệ tổng và Cố tiên sinh không thể phân biệt được bữa tiệc chắc đã diễn ra hơn mười năm rồi phải không? Cậu có thể yêu từ cái nhìn đầu tiên khi cậu mới 7 tuổi không? Vẫn còn điểm trâu bò.

Bởi vì đi một đôi dép lê, Vân Châu đã lộ ra ngón chân bị chèn ép, cậu ta cố gắng cười nói: "Có cảm giác như tất cả những người đàn ông tốt trên thế giới này đều đã kết hôn....Chính vì độc thân quá lâu nên suy nghĩ của tôi có vấn đề...haha. "

Tiểu tử này ngốc đến mức trợ lý Trần không nhịn được nữa, ra hiệu cho cậu ta dùng ánh mắt nhìn xem.

Cố Thầm không còn quan tâm tới chuyện của Vân Châu nữa, cậu ta nhìn Lệ Đình Khâm một lúc, nhếch môi, đưa tay ra nói: "Lệ tổng, rất vui được gặp anh."

Lệ Đình Khâm cũng đưa tay nắm lấy Cố Thầm tay, cười nói: "Hân hạnh ."

Vân Chu: "?" Chuyện này có gì thú vị, hai đại gia gặp mặt? Có liên quan gì đến cậu ta không?

Cậu ta chỉ nhìn thấy bàn tay của hai người đàn ông to lớn đang nắm tay nhau. Cả hai đều có bàn tay rất đẹp. Một người thoạt nhìn có chút uy lực, người kia thoạt nhìn rất mảnh khảnh, trắng trẻo.

Thành phố, gặp gỡ, vui chơi.

Cứu mạng a, ô ô ô, hai vợ chồng các người mặt đối mặt còn bắt tay nói cái gì hân hạnh gặp được nhau? Chẳng lẽ tôi cũng là một phần trong vở kịch của hai người à?

Cậu ta giả vờ chợt nhận ra, nói với trợ lý Trần: "Ồ! Thì ra nam nhân giỏi nhất trên thế giới đều có thể tự tiêu hóa được chính mình."

Cậu ta cảm giác như ngón chân mình sắp xuyên qua đôi dép khách sạn! ! !

Trời đất ơi ơi! Cậu ta thực sự tỏ tình với vợ trước mặt chồng, rồi tỏ tình với chồng trước mặt vợ!

Cậu ta có thể rời Trái đất trong đêm để sống trên sao Hỏa không?

Vân Châu quyết định thực hiện cuộc giải cứu cuối cùng và nói: "Lệ tổng, Cố tiên sinh, đừng lo lắng! Tôi đã yêu cả hai bạn ngay từ cái nhìn đầu tiên. Điều đó chỉ có nghĩa là hai người rất xứng đôi, bởi vì tôi là người thích nhan khống !"

"Tôi sẽ không làm tiểu tam đâu ! Chúc hai người hạnh phúc!" Sau đó cậu ta quay người, quấn mình áo choàng, dùng ngón chân nhặt dép rồi bỏ chạy.

Cố Thầm nhìn bóng lưng quấn áo choàng tắm của cậu ta, mỉm cười nói: "Đứa nhỏ này khá thú vị." Nếu không phải là "yêu từ cái nhìn đầu tiên" thì chắc là do khó khăn nào đó rồi.

Lệ Đình Khâm hoàn toàn không có cảm giác gì, nói: "Vào đi, bên ngoài lạnh lắm." Tiểu Cố có lẽ không mặc áo khoác, bởi vì mới ra ngoài mở cửa.

Trợ lý Trần đứng ở cửa ân cần nói: "Lệ tổng, nếu không có chuyện gì nữa thì tôi về trước. Người nhà tôi cũng đang đợi tôi."

Lệ Đình Khâm gật đầu: "Đi đi, nhớ mang quà về."

"Được." Trợ lý Trần chu đáo đóng cửa lại cho hai người.

Lệ Đình Khâm cởi áo khoác gió, cởi đồng hồ trong phòng để đồ, chỉ để lại chiếc áo sơ mi đen hai cúc trên cổ, điều này khiến anh cảm thấy thoải mái hơn sau chuyến đi.

Cố Thầm đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách đợi anh.

Lệ Đình Khâm đi tới nói: "Tiểu Cố, hôm nay tôi đã đợi rất lâu lắm rồi."   (ê, giống biến thái ghê á)

Mặc dù ban đầu cậu nhắn tin cho Lệ Đình Khâm bảo gọi cậu là Cố tiên sinh, và Lệ Đình Khâm cũng tôn trọng cậu trong chương trình và gọi cậu như vậy, nhưng ở nơi riêng tư, anh vẫn gọi cậu là Tiểu Cố. Tên cậu đúng là Cố Thầm, nhưng hình như cậu không có biệt danh như Tiểu Cố.

Lệ Đình Khâm cũng biết mình không có làm theo ý muốn của Cố Thầm, liền nói: "Xin lỗi, tôi không muốn tỏ ra quá mức xa lạ, nghe nói bọn họ đều gọi cậu như vậy."

Bọn họ? Cố Thầm suy nghĩ một chút, Cố Trọng Mậu toàn nhà họ Cố, không thể gọi cậu là Tiểu Cố, nhưng Đỗ Nhuy Thanh quả thực vẫn luôn gọi cậu là Tiểu Cố, điều này chứng tỏ danh hiệu này được sử dụng phổ biến đến mức nào, ngẫm lại nữ sĩ Thích rất ghét Cố Trọng Mậu đến mức nào, nhưng ngày nào cũng gọi cậu là "Tiểu Cố".

Nhưng bây giờ cậu đang nằm dài nhận tiền tiêu vặt của Lệ tổng, Lệ tổng gọi cậu là Cố tiên sinh cũng khá kỳ lạ, nên Cố tiên sinh nói: "Lệ tổng, anh nên gọi tôi là A Thầm đi."

Cậu dường như không nhớ hồi nhỏ mình có biệt danh gì, nhưng hình như cũng có người đã từng gọi cậu là A Thầm.

Nguyên chủ không muốn sống cuộc sống như vậy nên rời khỏi đây để đến thế giới khác. Nhưng hiện tại cậu là người qua đường Giáp ở thế giới này, đây là lần đầu tiên cậu đến đây, sử dụng tên thật của mình. Mặc dù cả hai đều là "Cố Thầm" nhưng chúng có ý nghĩa khác nhau.

Lệ Đình Khâm nói: "Được rồi, A Thầm." Trên thực tế, anh cũng nhận thấy những thay đổi của Cố Thầm trong khoảng thời gian này, mặc dù anh không nghĩ mình là một nhân vật lớn, nhưng anh cảm thấy mình ngày càng tốt hơn.

Họ ngồi cùng nhau và bầu không khí có vẻ hơi khác một chút.

Ngay tại Lệ Đình Khâm đang muốn nói cái gì thời điểm, Cố Thầm nhìn đồng hồ nói: "Lệ tổng, đã mười giờ rưỡi rồi, cũng muộn rồi, nên đi ngủ thôi."

Lệ Đình Khâm: "? Mười giờ rưỡi, thực ra cũng không tệ." Có khi anh làm thêm giờ nhiều hơn lúc này.

Nhưng Cố Thầm kiên trì nói: "Không được, trước 9 giờ đi ngủ dưỡng tâm,  đi ngủ trước 11 giờ dưỡng thận. Hiện tại đi tắm rửa kỳ thực có chút muộn."

Lệ Đình Khâm: "?"

Vậy là A Thầm  ở nhà cũ được một tuần đã bị ông nội đầu độc?

Làm sao một đứa trẻ 22 tuổi hoàn toàn tốt bụng lại có thể được nuôi dạy như thế này?

______

2k1 từ 1:24 p.m   28/08/2024.

Chap này ngắn nên nhanh

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com