Chương 5.3: Vợ nhỏ bú lồn vợ lớn 😝
Note from Spicy Fish: Khiêm là người của mẫu tộc Hoàng Hậu, gia tộc Lê, đã định sẵn sẽ trở thành Hoàng hậu khi Tề Uyên chính thích đăng cơ. => Khiêm là vợ cả. Vì sao cả harem đều có bầu nhưng Nhã chỉ xin thái khí của Khiêm? Vì Khiêm là Hoàng Hậu tương lai, đứa con Khiêm đang mang sẽ trở thành thái tử. Và vì Khiêm hiền, không ghen vặt, chưa từng làm khó Ngự Thai nào.
Nhã chủ động liếm lồn vợ cả Tề Uyên quay đầu, mắt chĩa thẳng vào Nhã. Thấy Nhã đang co người bên mép đệm, mặt đỏ như phát sốt, chàng giận không chịu được. Nâng niu không muốn, lại cứ đòi nằm dưới hứng nước địt như chó dại. “Muốn hứng thai khí mà chỉ biết nằm im. Giờ khí bắn tung tóe rồi, em không bò lên liếm à?”Nhã giật như bị vả vào mặt. Chống tay, cúi gằm, bò lên giường bằng đầu gối, người run nhưng mồm hít sâu từng nhịp như nghiện mùi. Bụng Khiêm lớn vượt ngực, tròn và nhô hẳn lên như chén sứ úp giữa đệm. Da bụng căng, mịn, nóng hầm, dưới ánh đèn bóng loáng. Dưới rốn là dấu ấn sinh sản đỏ nhẹ, quanh viền vẫn còn vết mồ hôi và tinh khí chưa ráo.Nhã vừa trườn tới đã nghẹn một nhịp. Mùi bụng ấy — mùi thai, mùi tinh vừa phụt ra — nồng đến cay mũi. Mắt không dứt ra được. Trong đầu chỉ muốn… áp mặt xuống. Liếm. Dính lấy.Nhã thè lưỡi liếm láp quanh rốn lồi của Khiêm với niềm ghen tị mãnh liệt, rồi trườn xuống liếm khe lồn đang hé đỏ rực. Ngỡ chỉ liếm cho xong. Nhưng càng mút, đầu càng quay cuồng. Càng liếm, le mình càng cứng theo. Nhã rúc mồm vào mút một phát mạnh. Chụt!Khiêm cong cả bụng, giật thót: “Á—!”Nước còn dính trong khe phụt tiếp ra, văng thẳng lên mặt Nhã, rơi xuống cổ, lỏng dính, tanh ngọt. Nhã không lùi. Lưỡi thọc sâu hơn, bú dồn, mép dính, nước tràn, cổ họng phát ra tiếng rên nhỏ như nghiện.Thái tử ngồi phía sau, nhướn người, móc tay vào quần Nhã. Đáy lót đã ướt sũng. Lồn Nhã sưng rõ, le thè ra, nước chảy từng giọt.“Liếm người ta mà tự ướt như chó mẹ chờ giao phối,” chàng gằn, rồi bóp mạnh mu, ngón cái véo lấy le như trừng phạt. Nhã giật, há mồm rên nghẹn trong lông mu Khiêm: “Ư—uhhh…”“Thích nhìn ta đụ người khác đến mức này hả?” Thái tử rít. “Mặt dán vào lồn Khiêm, còn le mình thì sưng. Sao em có nhiều chủ ý dâm như vậy”Tề uyên vừa nói vừa day, ngón móc thẳng vào trong. Hai ngón vào đến tận xương, ngoáy sâu như khoét. Mồm Nhã không chịu rời lồn, chỉ bú sâu hơn, ướt hơn, như muốn nuốt lấy khí còn sót lại.Khiêm bắt đầu rên từng cơn ngắn. Cổ ngửa ra sau, chân run. “Ca… a… a… sâu… thiếp… thiếp lại…!”Nhã rúc mồm sâu hơn, nút mạnh đúng núm le. Khiêm bật tiếng khóc, cả thân co lại, bụng chửa gồng một cái rõ. Nước bắn phụt thẳng vào miệng Nhã, sệt, nóng, nghẹn ngay họng.Thái tử thấy vậy thì gầm khẽ, không nói một lời, chỉ rút tay ra — rồi thọc thẳng ba ngón vào lồn Nhã. Ngón út ấn nghiêng chạm đáy, ngón cái móc vào trên, kéo dọc le đang cứng như hột đào.“Ư—uhhh! Điện hạ—!”Nhã rên nấc, cổ gục xuống bụng Khiêm, nước của Khiêm dính từ mép đến cằm. Mông run bần bật, tay không còn chống được, đệm dưới đã sũng nước.Thái tử không ngừng. Tay y nhấn sâu, xoay một vòng cả ba ngón, kéo thịt lồn ra như đòi vét tận gốc.Nhã rên gấp: “Ra… thiếp r… a—aaa!”Lồn Nhã co cứng, dịch trào ra quanh tay Thái tử, nóng và nhiều đến mức chảy xuống cả đùi. Nhã giật mạnh một cái rồi ngã rạp xuống người Khiêm, mặt chôn vào háng, còn tay vẫn níu bụng căng như ôm bùa hộ mệnh.
Nhã chủ động liếm lồn vợ cả Tề Uyên quay đầu, mắt chĩa thẳng vào Nhã. Thấy Nhã đang co người bên mép đệm, mặt đỏ như phát sốt, chàng giận không chịu được. Nâng niu không muốn, lại cứ đòi nằm dưới hứng nước địt như chó dại. “Muốn hứng thai khí mà chỉ biết nằm im. Giờ khí bắn tung tóe rồi, em không bò lên liếm à?”Nhã giật như bị vả vào mặt. Chống tay, cúi gằm, bò lên giường bằng đầu gối, người run nhưng mồm hít sâu từng nhịp như nghiện mùi. Bụng Khiêm lớn vượt ngực, tròn và nhô hẳn lên như chén sứ úp giữa đệm. Da bụng căng, mịn, nóng hầm, dưới ánh đèn bóng loáng. Dưới rốn là dấu ấn sinh sản đỏ nhẹ, quanh viền vẫn còn vết mồ hôi và tinh khí chưa ráo.Nhã vừa trườn tới đã nghẹn một nhịp. Mùi bụng ấy — mùi thai, mùi tinh vừa phụt ra — nồng đến cay mũi. Mắt không dứt ra được. Trong đầu chỉ muốn… áp mặt xuống. Liếm. Dính lấy.Nhã thè lưỡi liếm láp quanh rốn lồi của Khiêm với niềm ghen tị mãnh liệt, rồi trườn xuống liếm khe lồn đang hé đỏ rực. Ngỡ chỉ liếm cho xong. Nhưng càng mút, đầu càng quay cuồng. Càng liếm, le mình càng cứng theo. Nhã rúc mồm vào mút một phát mạnh. Chụt!Khiêm cong cả bụng, giật thót: “Á—!”Nước còn dính trong khe phụt tiếp ra, văng thẳng lên mặt Nhã, rơi xuống cổ, lỏng dính, tanh ngọt. Nhã không lùi. Lưỡi thọc sâu hơn, bú dồn, mép dính, nước tràn, cổ họng phát ra tiếng rên nhỏ như nghiện.Thái tử ngồi phía sau, nhướn người, móc tay vào quần Nhã. Đáy lót đã ướt sũng. Lồn Nhã sưng rõ, le thè ra, nước chảy từng giọt.“Liếm người ta mà tự ướt như chó mẹ chờ giao phối,” chàng gằn, rồi bóp mạnh mu, ngón cái véo lấy le như trừng phạt. Nhã giật, há mồm rên nghẹn trong lông mu Khiêm: “Ư—uhhh…”“Thích nhìn ta đụ người khác đến mức này hả?” Thái tử rít. “Mặt dán vào lồn Khiêm, còn le mình thì sưng. Sao em có nhiều chủ ý dâm như vậy”Tề uyên vừa nói vừa day, ngón móc thẳng vào trong. Hai ngón vào đến tận xương, ngoáy sâu như khoét. Mồm Nhã không chịu rời lồn, chỉ bú sâu hơn, ướt hơn, như muốn nuốt lấy khí còn sót lại.Khiêm bắt đầu rên từng cơn ngắn. Cổ ngửa ra sau, chân run. “Ca… a… a… sâu… thiếp… thiếp lại…!”Nhã rúc mồm sâu hơn, nút mạnh đúng núm le. Khiêm bật tiếng khóc, cả thân co lại, bụng chửa gồng một cái rõ. Nước bắn phụt thẳng vào miệng Nhã, sệt, nóng, nghẹn ngay họng.Thái tử thấy vậy thì gầm khẽ, không nói một lời, chỉ rút tay ra — rồi thọc thẳng ba ngón vào lồn Nhã. Ngón út ấn nghiêng chạm đáy, ngón cái móc vào trên, kéo dọc le đang cứng như hột đào.“Ư—uhhh! Điện hạ—!”Nhã rên nấc, cổ gục xuống bụng Khiêm, nước của Khiêm dính từ mép đến cằm. Mông run bần bật, tay không còn chống được, đệm dưới đã sũng nước.Thái tử không ngừng. Tay y nhấn sâu, xoay một vòng cả ba ngón, kéo thịt lồn ra như đòi vét tận gốc.Nhã rên gấp: “Ra… thiếp r… a—aaa!”Lồn Nhã co cứng, dịch trào ra quanh tay Thái tử, nóng và nhiều đến mức chảy xuống cả đùi. Nhã giật mạnh một cái rồi ngã rạp xuống người Khiêm, mặt chôn vào háng, còn tay vẫn níu bụng căng như ôm bùa hộ mệnh.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com