TruyenHHH.com

Ngot

Trẻ con thời nay lớn quá nhỉ
̉
Thật ý, những cô cậu năm 2000, nhớ hồi nào chúng nó còn cởi chuồng khóc nhè đòi ăn kẹo, giờ đã ôm hôn post ảnh trên mạng, em ngại

Thế là chúng ta "già" rồi anh nhỉ, ơ thật, dù anh là một thằng trẻ con theo đúng nghĩa, thì em cũng già rồi, chí ít thì suy nghĩ của em tương đương với mụ già cô đơn ngồi hút thuốc lào, wow, thật cool. Nên em mặc định chúng ta đều đã già

Già không có nghĩa là khuôn mặt nhăn nheo tỏ vẻ mình có tuổi, già chẳng phải là lưng còng chống gậy miệng ho khan, già cũng không hẳn cái tuổi cao sức yếu. Già là già trong tâm hồn. Đấy là em nói em, anh không cần phải dựng cồ nhìn em trìu mến như vậy. Đáng yêu thật

Thấy không, một đứa trẻ không rỗi rãi dành ngày Chủ nhật nghỉ ngơi quý báu để ngồi lảm nhảm những thứ xàm xàm này như em đâu. Chúng ra ngoài, rủ nhau xem phim, rủ nhau quẩy, rủ nhau hít hà mùi gió lạnh tắc cả mũi, quần áo phong phanh, nhưng về nhà hiếm khi ốm, tuổi trẻ sức khỏe vô biên. Nhìn lại mình, khuôn mặt xinh xắn non choèn choẹt được bao che bởi làn tóc rối cong queo, 2 lỗ mũi bịt kín bằng 2 mẩu giấy ăn thò lò ra ngoài, môi khô cong nhợt nhạt há hốc đớp từng ngụm không khí buốt giá. Lại ho cho xem. Ho rồi, bật cả giấy ăn

Anh ơi, em lạnh

°°°°

Người già thường không thích mùa đông, em trẻ trung được mỗi cái đấy, em yêu mùa gió tháng 12, em yêu hơi lạnh giá. Trái tim mà lạnh lẽo cô đơn thì em sẽ đồng cảm với đông, còn giờ lòng em ấm áp trôi chảy, vì có anh, nên em yêu mùa đông đó, mùa tạo khoảng không gian lý tưởng để chúng ta chim chuột nhau. Hơn cái nắng hạ gay gắt làm con người ta chảy nước, khi đó em sẽ gạt phăng anh ra, và tốt nhất đừng động vào người em, em sẽ phát dồ , vì nóng, và gắt gỏng như con khỉ hít nhầm hạt tiêu

Anh sẽ không bao giờ tìm được cô người yêu khác tâm lý hơn em đâu

°°°°

Chúng ta yêu nhau theo kiểu của người già. Có nhau, lặng lẽ, bình yên, không cầu kỳ. Em không thích kỉ niệm yêu nhau mấy tháng mà reo hò như hái quả kim cương, chỉ cần anh nhớ, em nhớ, anh thủ thỉ, em thỏ thẻ, ta nắm tay tiếp nối thời gian, mấy năm cũng được. Yêu là phải thế

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com