Ngon Tinh Dong Nhan Harry Potter Doa Hong Nha Slytherin
Draco Lucius Malfoy - là con trai độc nhất của Lucius Malfoy và bà Narcissa Malfoy (nhũ danh Black). Cậu được sinh ra trong một gia đình phù thủy lâu đời, giàu có và lại còn mang trong mình một dòng máu thuần huyết cao quý. Chính vì vậy mà ngay từ khi còn rất nhỏ, Draco đã có thái độ kiêu căng và ngạo mạn, khi cậu luôn coi mình là trung tâm của vũ trụ và thường không coi ai ra gì.Điều này được thể hiện rõ nhất thông qua cách cư xử hàng ngày của cậu, khi mới đầu năm học, cậu đã tung hoành ngang dọc khắp nơi để tạo dựng danh tiếng cho bản thân. Và kết quả nhận được đã vượt ngoài sự mong đợi của cậu, khi độ nổi tiếng của Malfoy càng lúc càng vang xa, thậm chí còn suýt vang danh toàn trường.
"Trần đời này chưa một ai dám vượt mặt tao, vậy mà con nhãi ranh kia lại dám, đây chính là sự sỉ nhục lớn nhất dành cho Malfoy!" Vì không để cho sự sỉ nhục tiếp tục kéo dài nên dạo gần đây Malfoy tiến bộ hơn hẳn, khi nó bỗng trở nên chăm chỉ như một học sinh nhà Ravenclaw khi liên tục cắm đầu cắm cổ ở thư viện để lục lọi những quyển sách cấm.Sự xuất hiện của một tiểu Malfoy ở đây khiến cho mọi người đều trở nên kinh hãi, dần dần đám sư tử không còn dám bén mảng đến thư viện nhiều như lúc ban đầu nữa. Và nếu có đến, bọn chúng phải tránh những ngày tên nhóc đó cắm cọc ở đây.Riêng chỉ có con nhỏ Granger nhà Gryffindor là gan dạ không sợ chết khi nó vẫn bất chấp sự xuất hiện của Malfoy mà lần mò đến thư viện mỗi ngày, thậm chí còn đều hơn cả vắt chanh.Và thỉnh thoảng, cô bé còn không hề khách khí khi ôm hết toàn bộ số sách quý mà Malfoy cần. Điều này khiến cho cậu ta cay cú không thôi, Malfoy ngay lập tức vứt bỏ hình tượng quý ông cao quý của mình sang một bên, rồi bắt đầu đi miệt thị Hermione bằng những lời lẽ vô cùng cay độc.
"Đứng ngây ra đó làm gì? Còn không mau đưa nó xuống bệnh thất đi." " Dạ ... vâng !" Seamus sợ hãi trước cơn thịnh nộ của giáo sư, cậu liền nhanh tay kéo Neville chạy ra khỏi phòng, không dám ngoái đầu lại dù chỉ một lần.Nhìn cái tướng đi kém sang của chúng nó, giáo sư Snape liền phun ra một câu đầy khinh bỉ:"Hừ, đúng là một lũ vô dụng!"Nhưng ngay khi ông vừa dứt lời, dãy
nhà Slytherin cũng xảy ra biến to khi mà cái vạc thiếc của cô đang yên đang lành bỗng dưng nổ toang, khiến tất cả các mảnh vỡ bay tứ tung, tạo nên một khoảng không gian vô cùng hỗn loạn.Giáo sư Snape ở lúc này trông giống như một ngọn núi lửa sắp phun trào, sau khi chứng kiến hai vụ nổ lớn xảy ra liên tiếp, ông đã không kìm nổi cơn giận mà quát to:"Rosier! Đồ ngu đần nhà ngươi cảm thấy lớp chưa đủ loạn hay sao mà dám tự ý đụng vào ma dược chưa hoàn chỉnh thế hả?" Martina nghe thấy tiếng quát liền lập tức rụt tay lại, nước mắt cũng vì thế mà sắp tuôn trào ra đến nơi.Cũng may cô là học sinh nhà Slytherin nên ông mới châm trước mà không trừ điểm nhà. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc Martina có thể tránh được những hệ quả khôn lường do mình gây ra.Để tránh xảy thêm những phiền phức không đáng có, ông liền giao cho Malfoy một trọng trách vô cùng cao cả đó là ngồi chông trừng Martina cho đến hết buổi học.Giờ học cuối cùng cũng kết thúc, hai đám sư tử và rắn mệt mỏi rời khỏi khu tầng hầm, riêng chỉ có Martina đen đủi bị giáo sư Snape giữ lại. Ông nghiêm mặt bắt cô dọn dẹp hết hậu quả xong thì mới được đi , còn kéo theo cả Malfoy ở lại để giám sát.Nếu là mọi khi chắc chắn Malfoy sẽ từ chối với yêu cầu quái gở này, nhưng vì kẻ bị hại ở đây là Martina nên cậu rất vui vẻ mà chấp thuận. Martina khóc ròng không ra nước mắt khi giáo sư Snape đồng ý cho Draco cướp đi đũa phép của mình một cách trắng trợn, không những thế cô còn bị tên đầu bạc này ỷ thế bắt nạt, hạnh họe đủ điều."Này, đã làm phải làm cho tử tế. Mày không thấy chỗ kia vẫn còn bẩn đấy à? Làm lại!" Tên khốn đó rất thức thời mà sai bảo cô, nó dùng mọi tinh lực vốn có của mình để săm soi từng vết bẩn trong căn phòng này, đến ngay cả một hạt bụi nhỏ cũng không chịu bỏ qua. Martina bỗng chốc hóa thành một con gia tinh già khụ, à không phải nói giống hệt Cinderella khi đang bị mụ mẹ kế tóc trắng ra sức hành hạ mới đúng.Ấy vậy mà Malfoy lại rất nhập tâm vào vai diễn của mình khi không ngừng đưa ra những yêu sách khó nhằn nhằm bóc lột sức lao động của cô. Một tiếng sau, sau khi toàn bộ vết bẩn đã được làm sạch như lau như ly thì lúc này Malfoy mới tạm hài lòng mà buông tha cho cô. Martina lết tấm thân thể tàn tạ về dãy bàn ăn nhà Slytherin, cô mệt mỏi tựa đầu vào vai Pansy thở dốc. Ngay cả món ăn yêu thích được bày ra trước mắt thì cô cũng không có tâm trạng để động đũa vào. Nhìn thấy Martina như vậy trong lòng Pansy tràn ngập sự thương xót, cô bé đưa tay lên lau những giọt mồ hôi rơi trên trán cô, rồi liền cau mày quay ra quở trách Malfoy." Sao cậu quá ức hiếp người đáng thế, dù gì người ta cũng là con gái, cậu làm như vậy chả đáng mặt một quý ông chút nào cả!" Mafloy đang ăn dở nghe thấy liền nổi giận đùng đùng, cậu phẫn nộ đập bàn, trừng mắt nói: "Cậu thì biết cái quái gì mà nói, con nhỏ đó đáng bị như vậy, phải làm thế thì ai đó mới biết thân biết phận, không lại tưởng mình là cao giá!" "Malfoy khốn khiếp!" Cô bé tức giận chửi thầm một tiếng, giọng điệu tuy nhỏ nhưng vẫn đủ khiến cậu ta nghe được.Sau đó liền tức giận đứng dậy đập bàn bỏ đi, để lại người nào đó vẫn còn cao giọng nói lớn ở phía sau: " Cái gì? Mày dám chửi rủa tao? Đợi đấy, rồi sớm muộn mày sẽ phải trả giá về việc dám xúc phạm đến một Malfoy cao quý! " Draco tức giận gào giọng lên thách thức, nhưng đáp lại nó chỉ là tiếng bước chân mạnh mẽ và vang vọng khắp cả sảnh đường." Thôi nào Draco!" Blaise thấy cô đã đi xa liền kéo người Draco lại, vỗ vai trấn an cậu ta rồi hơi tỏ ra khó hiểu hỏi: "Sao mày suốt ngày tìm cách gây khó dễ cho Mia thế, không phải trước đây mày luôn thích những cô nàng xinh đẹp à?" "Xinh đẹp? Ha ha ha " Malfoy cười khẩy như vừa nghe phải chuyện lạ - " Bộ mày có vấn đề về thẩm mỹ à? Đẹp? Cái con nhóc đó chính là một con quỷ cái chứ đẹp đẽ cái nỗi gì! " "Mày mới có vấn đề ý, Malfoy! Thử hỏi cả nước Anh này xem liệu có ai dám mở miệng chê bai trước nhan sắc mỹ miều của gia tộc Rosier? Mày đừng để thù hận làm mờ con mắt, rồi lên giọng phán limh tinh!" "Đúng đó!" Parkinson cũng gật đầu tán đồng với quan điểm với Zabini, rồi hơi chẹp miệng tỏ vẻ tiếc nuối nói." Dù không cam lòng nhưng mình phải công nhận chị em nhà Rosier đúng là thừa hưởng vẻ đẹp trời sinh. Mình là con gái nhiều lúc cũng cảm thấy đố kị" "Làm gì có Pansy, trong mắt mình cậu luôn là bông hoa đẹp nhất! Không ai có thể so bì được với cậu." Zabini ngồi bên cạnh liên tục buông ra những lời ngon tiếng ngọt, làm Pansy nghe xong liền đỏ mặt cười nũng nịu với cậu ta.Draco tỏ ra khinh bỉ nhìn hai người trước mặt, nó trực tiếp bỏ ngoài tai những lời của Blaise rồi tiếp tục thưởng thức bữa ăn của riêng mình. Đến mãi sau này, nó đã phải tự vả mình một cách đau điếng vì dám buông lời chê bai cô.
Cứ ngỡ rằng bản thân mình đã nắm được trong tay tất cả, nhưng hóa ra cậu đã lầm, bởi ngay trong năm học đầu tiên, Malfoy đã phải chịu lép vế trước hai đối thủ vô cùng nặng ký, đó chính là Harry Potter và Martina Rosier.
Đối với một người được nuông chiều từ bé như Malfoy, việc bị người khác lấn át và chiếm mất spotlight là một điều khó có thể nào chấp nhận được. Và còn gì cay hơn đó lại là những người cậu căm ghét nhất trên đời này cơ chứ!Và sau những màn tranh đấu vô cùng gay gắt, cuối cùng Malfoy cũng nhận ra rằng hóa ra trên đời này vẫn còn những thứ khiến cậu phải bó tay chịu thua.Và một trong số đó chính là nguồn sức mạnh tiềm tàng được ẩn trong cơ thể cô.Có thể nói rằng ngay từ đầu năm học, Martina đã thể hiện tài năng của mình một cách triệt để thông qua những môn học khó nhằn như Biến Hình, Bùa chú hay Phòng chống lại Nghệ thuật Hắc Ám. Bằng năng lực Trời phú của mình Martina có thể vượt qua các môn học một cách dễ dàng mà không cần phải tốn sức lực gì nhiều.Và điều đó được thể hiện rõ nhất thông qua buổi học Biến Hình đầu tiên của Giáo sư McGonagall.Giáo sư McGonagall nổi danh là một người khá nghiêm khắc và hơi có tính khí hơi khác thường, nên đó chính là lý do tại sao tất cả các học sinh trong trường đều phải nể phục trước uy quyền bà ấy."Trần đời này chưa một ai dám vượt mặt tao, vậy mà con nhãi ranh kia lại dám, đây chính là sự sỉ nhục lớn nhất dành cho Malfoy!" Vì không để cho sự sỉ nhục tiếp tục kéo dài nên dạo gần đây Malfoy tiến bộ hơn hẳn, khi nó bỗng trở nên chăm chỉ như một học sinh nhà Ravenclaw khi liên tục cắm đầu cắm cổ ở thư viện để lục lọi những quyển sách cấm.Sự xuất hiện của một tiểu Malfoy ở đây khiến cho mọi người đều trở nên kinh hãi, dần dần đám sư tử không còn dám bén mảng đến thư viện nhiều như lúc ban đầu nữa. Và nếu có đến, bọn chúng phải tránh những ngày tên nhóc đó cắm cọc ở đây.Riêng chỉ có con nhỏ Granger nhà Gryffindor là gan dạ không sợ chết khi nó vẫn bất chấp sự xuất hiện của Malfoy mà lần mò đến thư viện mỗi ngày, thậm chí còn đều hơn cả vắt chanh.Và thỉnh thoảng, cô bé còn không hề khách khí khi ôm hết toàn bộ số sách quý mà Malfoy cần. Điều này khiến cho cậu ta cay cú không thôi, Malfoy ngay lập tức vứt bỏ hình tượng quý ông cao quý của mình sang một bên, rồi bắt đầu đi miệt thị Hermione bằng những lời lẽ vô cùng cay độc.
"Đứng ngây ra đó làm gì? Còn không mau đưa nó xuống bệnh thất đi." " Dạ ... vâng !" Seamus sợ hãi trước cơn thịnh nộ của giáo sư, cậu liền nhanh tay kéo Neville chạy ra khỏi phòng, không dám ngoái đầu lại dù chỉ một lần.Nhìn cái tướng đi kém sang của chúng nó, giáo sư Snape liền phun ra một câu đầy khinh bỉ:"Hừ, đúng là một lũ vô dụng!"Nhưng ngay khi ông vừa dứt lời, dãy
nhà Slytherin cũng xảy ra biến to khi mà cái vạc thiếc của cô đang yên đang lành bỗng dưng nổ toang, khiến tất cả các mảnh vỡ bay tứ tung, tạo nên một khoảng không gian vô cùng hỗn loạn.Giáo sư Snape ở lúc này trông giống như một ngọn núi lửa sắp phun trào, sau khi chứng kiến hai vụ nổ lớn xảy ra liên tiếp, ông đã không kìm nổi cơn giận mà quát to:"Rosier! Đồ ngu đần nhà ngươi cảm thấy lớp chưa đủ loạn hay sao mà dám tự ý đụng vào ma dược chưa hoàn chỉnh thế hả?" Martina nghe thấy tiếng quát liền lập tức rụt tay lại, nước mắt cũng vì thế mà sắp tuôn trào ra đến nơi.Cũng may cô là học sinh nhà Slytherin nên ông mới châm trước mà không trừ điểm nhà. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc Martina có thể tránh được những hệ quả khôn lường do mình gây ra.Để tránh xảy thêm những phiền phức không đáng có, ông liền giao cho Malfoy một trọng trách vô cùng cao cả đó là ngồi chông trừng Martina cho đến hết buổi học.Giờ học cuối cùng cũng kết thúc, hai đám sư tử và rắn mệt mỏi rời khỏi khu tầng hầm, riêng chỉ có Martina đen đủi bị giáo sư Snape giữ lại. Ông nghiêm mặt bắt cô dọn dẹp hết hậu quả xong thì mới được đi , còn kéo theo cả Malfoy ở lại để giám sát.Nếu là mọi khi chắc chắn Malfoy sẽ từ chối với yêu cầu quái gở này, nhưng vì kẻ bị hại ở đây là Martina nên cậu rất vui vẻ mà chấp thuận. Martina khóc ròng không ra nước mắt khi giáo sư Snape đồng ý cho Draco cướp đi đũa phép của mình một cách trắng trợn, không những thế cô còn bị tên đầu bạc này ỷ thế bắt nạt, hạnh họe đủ điều."Này, đã làm phải làm cho tử tế. Mày không thấy chỗ kia vẫn còn bẩn đấy à? Làm lại!" Tên khốn đó rất thức thời mà sai bảo cô, nó dùng mọi tinh lực vốn có của mình để săm soi từng vết bẩn trong căn phòng này, đến ngay cả một hạt bụi nhỏ cũng không chịu bỏ qua. Martina bỗng chốc hóa thành một con gia tinh già khụ, à không phải nói giống hệt Cinderella khi đang bị mụ mẹ kế tóc trắng ra sức hành hạ mới đúng.Ấy vậy mà Malfoy lại rất nhập tâm vào vai diễn của mình khi không ngừng đưa ra những yêu sách khó nhằn nhằm bóc lột sức lao động của cô. Một tiếng sau, sau khi toàn bộ vết bẩn đã được làm sạch như lau như ly thì lúc này Malfoy mới tạm hài lòng mà buông tha cho cô. Martina lết tấm thân thể tàn tạ về dãy bàn ăn nhà Slytherin, cô mệt mỏi tựa đầu vào vai Pansy thở dốc. Ngay cả món ăn yêu thích được bày ra trước mắt thì cô cũng không có tâm trạng để động đũa vào. Nhìn thấy Martina như vậy trong lòng Pansy tràn ngập sự thương xót, cô bé đưa tay lên lau những giọt mồ hôi rơi trên trán cô, rồi liền cau mày quay ra quở trách Malfoy." Sao cậu quá ức hiếp người đáng thế, dù gì người ta cũng là con gái, cậu làm như vậy chả đáng mặt một quý ông chút nào cả!" Mafloy đang ăn dở nghe thấy liền nổi giận đùng đùng, cậu phẫn nộ đập bàn, trừng mắt nói: "Cậu thì biết cái quái gì mà nói, con nhỏ đó đáng bị như vậy, phải làm thế thì ai đó mới biết thân biết phận, không lại tưởng mình là cao giá!" "Malfoy khốn khiếp!" Cô bé tức giận chửi thầm một tiếng, giọng điệu tuy nhỏ nhưng vẫn đủ khiến cậu ta nghe được.Sau đó liền tức giận đứng dậy đập bàn bỏ đi, để lại người nào đó vẫn còn cao giọng nói lớn ở phía sau: " Cái gì? Mày dám chửi rủa tao? Đợi đấy, rồi sớm muộn mày sẽ phải trả giá về việc dám xúc phạm đến một Malfoy cao quý! " Draco tức giận gào giọng lên thách thức, nhưng đáp lại nó chỉ là tiếng bước chân mạnh mẽ và vang vọng khắp cả sảnh đường." Thôi nào Draco!" Blaise thấy cô đã đi xa liền kéo người Draco lại, vỗ vai trấn an cậu ta rồi hơi tỏ ra khó hiểu hỏi: "Sao mày suốt ngày tìm cách gây khó dễ cho Mia thế, không phải trước đây mày luôn thích những cô nàng xinh đẹp à?" "Xinh đẹp? Ha ha ha " Malfoy cười khẩy như vừa nghe phải chuyện lạ - " Bộ mày có vấn đề về thẩm mỹ à? Đẹp? Cái con nhóc đó chính là một con quỷ cái chứ đẹp đẽ cái nỗi gì! " "Mày mới có vấn đề ý, Malfoy! Thử hỏi cả nước Anh này xem liệu có ai dám mở miệng chê bai trước nhan sắc mỹ miều của gia tộc Rosier? Mày đừng để thù hận làm mờ con mắt, rồi lên giọng phán limh tinh!" "Đúng đó!" Parkinson cũng gật đầu tán đồng với quan điểm với Zabini, rồi hơi chẹp miệng tỏ vẻ tiếc nuối nói." Dù không cam lòng nhưng mình phải công nhận chị em nhà Rosier đúng là thừa hưởng vẻ đẹp trời sinh. Mình là con gái nhiều lúc cũng cảm thấy đố kị" "Làm gì có Pansy, trong mắt mình cậu luôn là bông hoa đẹp nhất! Không ai có thể so bì được với cậu." Zabini ngồi bên cạnh liên tục buông ra những lời ngon tiếng ngọt, làm Pansy nghe xong liền đỏ mặt cười nũng nịu với cậu ta.Draco tỏ ra khinh bỉ nhìn hai người trước mặt, nó trực tiếp bỏ ngoài tai những lời của Blaise rồi tiếp tục thưởng thức bữa ăn của riêng mình. Đến mãi sau này, nó đã phải tự vả mình một cách đau điếng vì dám buông lời chê bai cô.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com