TruyenHHH.com

Ngọn lửa hận thù

Phần IV: Niềm tin vững chắc

Baroncute0109

Sự thật phũ phàng Khi Tống Kiệt biết được những sự thật đó, thế giới của Tống Kiệt dường như sụp đổ, nhưng Tống Kiệt, một cậu nhóc 16 tuổi tuy còn nhỏ nhưng đã trải qua nhiều biến cố, nên cậu ấy vẫn còn bước tiếp được, và với một niềm tin rằng tất cả chỉ là hiểu lầm. Tống Kiệt quay trở lại phòng làm việc và làm việc thật nhanh chóng với những cảm xúc ùa ạt trong đầu. Tan làm! Tống Kiệt trở về nhà trước như mọi khi với tâm trạng thất thần, vừa mở cửa nhà cậu bé đã ngồi trên giường và khóc nức nở, nhưng rồi lại cố gắng suy nghĩ mọi chuyện là hiểu lầm và cố gắng gượng dậy vệ sinh sau khi làm về. Đến khuya muộn, như mọi khi, Quân Hào trở về với cơ thể đầy hơi men, như mọi lần Tống Kiệt ra đỡ anh và diều anh lên đến bên cạnh giường, cậu nhóc nhìn người thanh niên trước mặt, trong lòng vẫn còn lòng tin là anh ấy chung thủy, sẽ không phản bội mình, nhưng sự thật phũ phàng, đang đứng nhìn thì bỗng có một âm thanh làm xé toạc bầu không khí ấy. *Tingting* đó là tiếng chuông của điện thoại Quân Hào, vì tính tò mò và cũng vì chuyện khi nãy ở công ty làm Tống Kiệt nhấc chiếc điện thoại lên xem. Vừa mở điện thoại lên, thì đã xuất hiện vài dòng tin nhắn, Tống Kiệt sốc và nhận ra đó là ai khi liếc nhìn vào hình đại diện, đó chính là tên đầu gấu đáng ghét ấy.

" Cậu về nhà ổn không, thằng nhóc phiền phức đó có càu nhàu gì không, ráng vài năm nữa đi rồi chung ta sẽ đá bay thằng bé đó đi và về ở với nhau,... ". Từng câu nói như một nhát kiếm đâm xuyên trái tim của Kiệt.

 "Tại sao chứ, tại sao lại đối xử với tôi vậy". Từng dòng suy nghĩ hiện lên trong đầu cậu nhóc làm cho thế giới của cậu nhóc bỗng chốc tan vỡ. Và rồi một ý tưởng lóe lên trong đầu một cậu bé chịu dày vò tổn thương sâu sắc. Cậu bỏ điện thoại lại chỗ cũ, như chưa hề có chuyện gì xảy ra, xuống bếp lau sạch nước mắt. Và lên phòng ngủ như mọi khi.

Sáng hôm sau:

Như mọi thường sáng thức dậy, Quân Hào đi vệ sinh cá nhân và đi làm, Tống Kiệt nói với Quân Hào hôm nay cảm thấy mệt và muốn nghỉ ở nhà, Quân Hào tất nhiên là đồng ý rồi, không còn sợ bị phát hiện thì lại càng vui vẻ đồng ý, vừa đi vừa bấm điện thoại và cười mỉm. Nhưng phía sau đó, Tống Kiệt cũng lại nhếch mép. Tạm biệt xong cả hai bắt đầu làm những công việc của mình, Tống Kiệt thì lén lút mở điện thoại ra rồi nhắn cho ai đó.

Đến tối, Quân Hào hôm nay về trễ hơn mọi ngày, vừa vào anh ấy đã ngã gục xuống, như mọi lần, Kiệt tới đỡ Hào dậy, liếc nhìn sơ thì thấy áo của Kiệt dính một bệt nước đục trắng, nhìn sơ là biết có chuyện gì, nhưng hôm nay là một ngày cực kì đặc biệt đối với cả hai.

———————————————————————— 

Diễn biến rồi sẽ ra sao đây?. Đón tiếp phần V tiếp theo nhé. Hãy bình luận bên dưới góp ý về nội dung hay đánh giá tác phẩm và hãy theo dõi tác giả nhé.!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com