TruyenHHH.com

Ngon Chi Hoan Thi Ve Ta Muon An Dui Ga

Tối đó Cửu vương gia được như ý nguyện, nằm gọn trong lòng người yêu say ngủ.

Lúc hắn được Hoắc Ngôn bế vào phòng ngủ cả người mềm nhũn, lác đác có dấu xanh tím lộ ra nơi cổ tay cổ chân khiến Tiểu An tử giật mình một trận, nhưng dù sao trước đó cậu ta cũng xem qua loại sách kia, nên hiểu được chúng từ đâu mà có.

Cậu ta im hơi lặng tiếng thu dọn giường đệm rồi biến mất.

Trên kệ đầu giường được để sẵn vài lọ thuốc dưỡng, thuốc trị thương các kiểu. Hoắc Ngôn thay đồ ngủ, lại lau khô tóc cho ái nhân sau đó mới cầm chúng lên soi xét.

Xem chừng tiểu vương gia chuẩn bị cũng thật kỹ!

Y bất lực mỉm cười nhìn người đang ngủ mệt trên giường, lại nhẹ tay bôi thuốc cho hắn. Chỗ kia tuy là được chuẩn bị cẩn thận nên không bị rách, thế nhưng lại sưng lên và ửng đỏ, nhìn sao cũng thấy đau.

Hoắc Ngôn quẹt một chút cao dưỡng vào ngón tay, nâng hai chân của Tiểu Cửu lên rồi cẩn thận đưa sâu vào bên trong cúc huyệt, cố gắng xoa đều thuốc một chút.

Nghe nói ngày mai chỗ ấy sẽ bị rát!

Người kia có lẽ mất khá nhiều sức quá rồi, chỉ khẽ nhăn mày ú ớ mấy câu. Hoắc Ngôn dừng lại lắng nghe, mãi mới chắp nối thành

" Ngân Ngân..lạnh..ôm ngủ!!"

Tim mềm thành một vũng nước xuân, vội vàng rửa tay rồi trèo lên giường, ôm thân ảnh xinh đẹp vào lòng, hôn lên trán hắn một cái rồi thì thầm

" Ta đây!"

Chẳng biết Tiểu Cửu có nghe thấy không, vừa thấy có hơi ấm kề bên đã lăn đến gần, cả chân cả tay vòng lên người Hoắc Ngôn như sợ y đi mất, sau đó ậm à ậm ừ rồi ngủ tiếp.

Thật khiến người ta yêu thương mà!

---\\

Mùa thu ăn cua thưởng cúc là sở thích của Tiểu vương gia, thế nhưng thể trạng của hắn hấp thụ nhiều đồ tính hàn sẽ bị đau bụng, nên từ nhỏ đã bị hạn chế.

" Ta làm cho em đùi gà nướng mật ong nhé!"

Hoắc Ngôn yêu thương xoa đầu tiểu khả ái trong ngực, cầm một lọn tóc tơ của hắn lên xoáy tròn rồi chọc chọc vào má. Tiểu Cửu đang buồn bực vì bị cấm ăn thêm cua.

" Vậy phải làm cho em sáu cái vào!!"

" Được được được!!"

Vậy là tối đó ở bên hiên nhà của Hoàng Điểu lâu có một cái bếp than nhỏ, kê trên kệ gỗ nâu hình chữ nhật thấp đến eo người lớn, bày đủ loại củ quả cùng khay thịt gà được tẩm ướp cẩn thận. Cạnh đó là một cái bàn tròn, Tiểu Cửu chống tay ngồi đó, khi thì ngắm người nướng gà, khi thì ngắm mấy bông cúc đại đóa vàng rực, cúc hậu vật màu tím hồng kiêu sa...đầy cả sân nhỏ.

Người ta thưởng cúc uống trà, nhà mình còn có thêm cả ăn gà nướng nữa.

Thích thật!

" Đang nghĩ gì vậy?"

"Diệp bất ly chi, hoa vô lạc địa."

"Lá không bao giờ rời cành, hoa chẳng bao giờ xuống đất."

" Ngân Ngân nhà mình cũng lãng mạn ghê!"

" Em đừng trêu ta...lại đây, giúp ta bê đĩa này ra bàn đi!"

Tiểu Cửu đã đuổi hết người hầu ra ngoài, chỉ để lại hắn và Hoắc Ngôn. Hắn biết nếu có ai đó ở bên thì khúc gỗ kia lại ngay lập tức trở lại dáng vẻ quy củ đáng ghét. Hắn không thích vậy, nếu có thể chỉ hai người họ giống như gia đình bình thường là thích nhất.

" Đến đây, ông chủ Hoắc thật vội vã!!"

Tiểu Ngôn phì cười, lại cúi đầu nướng thêm đồ nhưng dư quang nơi đáy mắt thì quan sát tiểu mễ mễ đang vui vẻ gặm thịt, đáy lòng thỏa mãn vô cùng.

Trời mùa thu hơi lạnh rồi, Trịnh Chí mặc một thân trực xuyết bằng gấm hoa đào màu hồng vỏ đỗ, bên ngoài có viền lông chồn trắng nho nhỏ. Trên đầu là phát quan trắng đính ngọc, có thêm một nhúm bông tròn tròn chỗ dây buộc tóc, lúc hắn cử động sẽ đung đưa nhìn đáng yêu vô cùng. Hắn ngồi bên bàn cẩn thận chia hai phần cho hắn và Tiểu Ngôn, sau đó ngoãn ngoãn ngồi ăn, cả người toát ra vẻ thỏa mãn cực kỳ.

" Có ngon không?"

" Ngọt lắm, thích ghê!!"

Trên hành lang treo mấy ngọn đèn đỏ nhẹ nhàng đung đưa, thi thoảng có tiếng dế kêu chích chích, tiếng xèo xèo và mùi đồ ăn lơ đãng trong không khí. Ở giữa bàn tròn là bếp lò nhỏ bằng sứ trắng dùng để hâm rượu, cũng dùng để sưởi ấm cho người ngồi ăn. Lúc Hoắc Ngôn mang thêm đồ đi ra đã thấy mặt của Tiểu Cửu ửng hồng, mà chai rượu hâm ở trên bếp đã thay đến chai thứ hai.

" Tiểu Chí, đủ rồi, nếu uống nữa sẽ say đấy!"

" Uả, đây là nước quả mà?"

Nước quả lên men là tên gọi khác của rượu hoa quả đó!!

" Này cái này còn nóng, em ăn đi!"

" Ò~~~"

Người kia nấc nấc mấy cái, đung đưa người đứng dậy, tay áo dài tung qua tung lại như cánh bướm, rồi tự nhiên mà trèo lên người Hoắc Ngôn, miệng hồng nhuận trơn bóng thơm thơm mùi quả ngọt

" Bón cho em!!"

" Xuống đi đã, dây bẩn hết đồ bây giờ!"

" Khồng!"

Cánh mông tròn vểnh còn di chuyển lung tung, cọ cọ vào đùi Tiểu Ngôn. Người trong lòng tròn mắt nhìn y một lúc, sau đó, hình như phát giác điều gì rất vui liền sáng rực rỡ, đầu lưỡi đinh hương liếm liếm vào môi hắn, lại thì thào

" Ngân Ngân, cứng rồi!!"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com