Ngoc Luc Bao Hp Dong Nhan
Vài ngày sau, cuộc thi thứ hai đã bắt đầu. Khán đài dựng xung quanh khu vực chuồng rồng hồi tháng mười giờ đã được dựng dọc theo bờ hồ bên kia. Những ghế ngồi nhô cao đều được hướng về một tâm điểm và hắt bóng xuống mặt hồ Đen bên dưới. Tiếng rì rào hồi hộp của đám đông vang vọng một cách lạ lùng qua mặt nước khi cô ngồi trên bàn ban giám khảo. Các thí sinh đã tập hợp đầy đủ và đứng bên cạnh nhưng cô nhìn thế nào cũng không thấy Severino đâu, thằng bé rất háo hức đợi đến hôm nay mà!Bagman chĩa cây đũa phép vô cổ họng ông như đã làm hồi ở trận Cúp Thế giới, nói "Sonorus!" và lập tức giọng nói của ông bùng nổ, vang qua mặt nước thăm thằm, vọng về phía khán đài. "Bây giờ, tất cả các quán quân của chúng ta đã sẵn sàng thực hiện bài thi thứ hai, và bài thi sẽ bắt đầu ngay sau tiếng còi của tôi. Các quán quân sẽ có chính xác một giờ đồng hồ để giành lại cái mà họ đã bị lấy mất. Sau đây tôi đếm đến tiếng thứ ba. Một... hai... Ba!"Tiếng còi vang lên the thé trong không khí tĩnh lặng và lạnh lẽo. Từ khán đài bùng lên tiếng vỗ tay và hò reo hoan hô. Samael lập tức nhảy xuống hồ còn Harry lại không nhìn xem các quán quân khác đang làm gì, nó cởi giày và vớ ra, rút ra một nắm cỏ mang cá, nhét vô miệng, rồi lội xuống hồ.
Khoảng một lúc sau Cedric và Cho Chang chồi lên rồi Krum cùng Hermione. Fleur đã bị loại. Lòng cô nóng nửa lửa đốt khi mãi không thấy Samael, bỗng một con rắn đen khổng lồ với đôi mắt hai màu nổi lên, trên thân nó mang.... Severino."Carpe Retractum!" cô vội kéo cả con rắn ấy cùng Rino lên bờ. Cô biết đó là Sam trong hình dạng biến đổi. "Chết tiệt!" cô lẩm bẩm khi thấy Rino lạnh ngắt giống như bị sặc nước. Cùng lúc đó Sam trở lại hình người nói"Em ấy vùng vẫy khi con đưa em ấy lên..." nghe vậy cô vội dùng bùa chú"Anapneo!" ngay lập tức Rino liền ho nước ra và lờ mờ tỉnh lạiCòn Harry đang cố gắng vác Ron cùng đứa em của Fleur vào bờ một cách khó khăn trong tiếng hò hét inh ỏi của đám đông. Cô bên này vội choàng cho Rino áo khoác còn Sam đã lấy được áo từ chỗ bà Pomfrey."Mẹ...con thấy con rắn....""Đấy là Animagus của Sam thôi Rino." cô vội trấn an thằng bé rồi đưa ánh mắt sắc lẹm về phía cụ Dumbledore và Bagman, dám để cả hai đứa con cô vào nguy hiểm mà chuyện của Rino còn không báo cô một tiếng!"Trò Cerdic Diggory, cũng dùng bùa Đầu bong bóng, và là người đầu tiên quay trở lại cùng với con tin, mặc dù trò bị lố hết một phút so với thời gian ấn định là một giờ."Tiếng hò reo vang dột từ bọn nhà Hufflepuff trong đám đông."Vì vậy chúng tôi thưởng cho trò Cerdic Diggory bốn mươi bảy điểm. Trò Viktor Krum dùng một hình thức biến hình không toàn vẹn tuy nhiên vẫn có hiệu quả, và đã là người thứ hai trở về cùng con tin. Trò Krum được bốn mươi điểm. Karkaroff vỗ tay đặc biệt nhiệt liệt nhất, trông phách lối hết sức. Bagman tiếp tục"Trò Macmillan dùng thuật Animagus một cách hoàn hảo nhưng về thứ ba cùng với con tin cũng được bốn mươi điểm. Và trò Harry Potter dùng cỏ mang cá đạt hiệu quả tốt nhất. Trò Harry trở về sau cùng, và lố quá thời gian ấn định là một giờ. Tuy nhiên nữ thủ lĩnh người cá Murcus báo cáo cho chúng tôi biết là trò Potter là người đầu tiên đến được chỗ các con tin, và việc trò ấy trở về trễ là do trò ấy quyết định giải cứu tất cả các con tin chứ không chỉ riêng một mình con tin của trò ấy."Bagman liếc Karkaroff một cách kinh tởm"Hầu hết ban giám khảo cảm thấy là điều này chứng tỏ được nhân cách cao đẹp và Harry xứng đáng được hưởng trọn số điểm. Tuy nhiên... điểm của trò Potter là bốn mươi lăm điểm."Fleur cũng vỗ tay hết sức nồng nhiệt, nhưng Krum thì ít được vui cho lắm.Bagman tiếp tục thông báo"Bài thi thứ ba và là bài thi cuối cùng sẽ được thực hiện vào lúc hoàng hôn của ngày hai mươi bốn tháng sáu. Các quán quân sẽ được thông báo về đề thi đúng một tháng trước ngày thi. Cám ơn tất cả quí vị đã ủng hộ các quán quân!"Vậy là xong!... Khi bà Pomfrey bắt đầu lùa các quán quân và con tin về lâu đài để hong khô quần áo, cô thì lập tức đưa hai đứa trẻ độn thổ về văn phòng mình. Để hai đứa trẻ hong khô người và thay quần áo rồi mới được rời đi. May mắn là chúng không sao nếu có thì mấy lão kia không yên với cô đâu! Sang đến tháng Ba, thời tiết trở nên khô ráo, nhưng mỗi khi cô ra ngoài sân thì những cơn gió làm rát da tay và da mặt của cô. Cùng với sự thay đổi của thời tiết thì cơ thể cô cũng thay đổi. Cô bắt đầu cau có hơn, cũng khó tính hơn, ngủ không ngon, ăn uống cũng không được, trong người luôn thấy mệt mỏi. Nhưng cô nghĩ là do cô bị ốm nên cũng không quan tâm lắm. Cho đến buổi tối, tại sảnh đường hôm đó có mấy món cá khiến cô ngửi thấy mà buồn nôn nhưng mọi thứ vẫn ổn cho đến khi Jimmy ngồi cạnh cô lấy một phần cá hồi xốt kem chanh lập tức khiến cô vội đứng dậy mà chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. "Quinny, em sao vậy?""...Em không sao. Chỉ là có chút không khoẻ trong người thôi." cô cố nói một cách bình thường rồi đứng dậy nhưng bỗng mọi thứ tối sầm lại khiến cô mất thăng bằng và rồi ngã xuống.Khi cô tỉnh lại thì đang thấy mình nằm trong bệnh thất, Minerva, Severus, bà Pomfrey đang đứng bên cạnh. Đặc biệt Severus cứ ngồi bên cạnh cô từ nãy đến giờ."Quinny, em cũng bất cẩn quá. Bản thân có thai mà lại không ăn uống đầy đủ. Em xem em khác gì bông cải xanh không!" Minerva nói"....Cái gì? Em á?" cô nhăn mặt lơ mơ hỏi lại"Cháu mang thai ba tháng rồi, Quinny. May mà đứa trẻ không sao! Tạ ơn Merlin." bà Pomfrey đáp, Severus thì không đáp lấy một lời mà chỉ nhìn cô, hai tay anh còn nắm chặt tay cô. Nhưng nghe tin này khiến cô có chút thở dài trong lòng, tại sao lại là lúc này chứ... lúc Voldemort trở lại."......Mọi người giữ bí mật chuyện này được không?""Đây là chuyện vui mà Quinny! Chị còn đang nghĩ chúng ta có thể nhân dịp này mà ăn mừng!" Minerva nói một cách hào hứng"Em rất tiếc Minnie nhưng không được. Em không muốn ai biết về việc này... càng ít càng tốt." cô nói rồi ngồi dậy"Cháu nằm đó nghỉ ngơi đi!""Bà Pomfrey, cháu ổn mà. Cháu về văn phòng mình cũng được.""Thôi được. Nhưng nhớ tránh ăn đồ tanh và đồ mỡ, cháu đang trong giai đoạn nghén đó. Nếu thèm ăn gì thì cứ ăn.""Vâng." cô nói xong rồi nhìn anh, Severus liền bế cô đưa cô về văn phòng. "Sev...""Anh không sao... chỉ là suy nghĩ chút thôi.""Sev, anh không cần lo đâu. Chúng ta sẽ bảo vệ được chúng mà.""......Thời gian này anh sẽ thường xuyên ở lại với em. Đừng tự mình làm gì, em cần nghỉ ngơi nhiều hơn!""Em biết mà Sev.""......Chúng ta kết hôn đi.""Sev, đâu cần kết hôn. Chúng ta bây giờ cũng đâu khác gì vợ chồng chứ." cô nói vậy nhưng thực chất cái cô sợ là Voldemort. Bộ pháp thuật từng bị hắn điều khiển một lần thì cũng sẽ bị điều khiển lần thứ hai, như vậy thì các con cô sẽ bị nguy hiểm!Cô báo tin mình mang thai cho Ella. Cô ấy lập tức trở lại Anh với cô. Nhưng trong khoảng thời gian đó cô luôn suy nghĩ xem có nên giữ đứa con này không. Ella ở bên cạnh luôn trấn an cô và an ủi cô, cô ấy cũng nói nếu cô không an tâm, cô ấy sẽ đưa đứa trẻ qua Mỹ. Chờ cô xong việc rồi qua đấy cùng Ella. Có như vậy cô mới an tâm mà giữ lại đứa trẻ này. Những người hiện tại cô muốn bảo vệ quá nhiều! Cô sợ cô không đủ sức để lo cho đứa bé này nữa... may là có Ella.Chuyện cô mang thai được giấu kín, chỉ có thêm cụ Dumbledore là người cuối cùng biết. Cô bắt đầu mặc đồ rộng để che đi cơ thể mình. Lần mang thai này không như lần trước. Cô mệt mỏi và gần như bị vắt kiệt sức, cô không còn suy nghĩ được gì ngoài việc muốn nằm yên trong chiếc giường mình mà hoá sâu ngủ.Khoảng vài tuần sau, William đưa cho cô rằng thông tin của nhà Crouch mấy năm gần đây. Nhưng thông tin Bartemius Crouch Junior đã chết trong ngục sau một năm ở Azkaban vẫn khiến cô suy nghĩ. Không lẽ kẻ giả danh Moody là ông Crouch thật sao? Nhưng cả Moody lẫn ông ta đều từng xuất hiện cùng lúc. Thật là khó nghĩ!Ông Crouch trước đây vốn là Bộ trưởng Bộ thi hành Luật pháp thuật. Ông ta được coi như ứng viên hàng đầu cho chức Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật kế tiếp. Barty Crouch là một pháp sư vĩ đại, có Pháp thuật hùng mạnh... và ham hố quyền lực. Nhưng ổng chẳng đời nào là một kẻ ủng hộ Voldemort. Không, ông Barty Crouch luôn luôn lớn tiếng chống lại phe Hắc ám. Nhưng mà rồi cũng có nhiều kẻ vốn chống lại phe Hắc ám mà... Thử tưởng tượng là Voldemort đang cầm quyền lúc này mà xem. Không biết những kẻ ủng hộ hắn là ai, không biết ai đang làm việc cho hắn và ai thì không. Hắn có thể kiểm soát người ta đến mức có thể khiến họ làm những điều khủng khiếp mà họ không thể nào tự mình dừng tay lại được.
Mọi người lúc ấy, ai cũng sợ chính mình, sợ cả gia đình mình, bạn bè mình. Mỗi tuần lại có thêm nhiều tin tức về nhiều cái chết hơn, nhiều vụ mất tích hơn, nhiều vụ tra tấn hơn... Bộ Pháp Thuật thì rối tinh beng lên, họ không biết phải làm gì, họ cố gắng giấu dân Muggle mọi chuyện, nhưng đồng thời, dân Muggle cũng bị giết. Khủng bố khắp nơi... Hoảng loạn... rối rắm... Đó là tình trạng trước đây khi Voldemort còn hùng mạnh.Thời thế như vậy làm lộ ra cái tốt nhất trong một số người cũng như cái xấu nhất trong một số người. Những nguyên tắc của ông Crouch có lẽ có hiệu quả tốt lúc ban đầu..., cô cũng không rõ nữa. Ông thăng quan tiến chức nhanh chóng trong Bộ Pháp Thuật, và bắt đầu đưa ra những biện pháp rất khắc nghiệt chống lại những kẻ ủng hộ Voldemort. Các Thần sáng được trao cho nhiều quyền hạn mới chẳng hạn quyền được giết chứ không chỉ quyền bắt giữ. Và Sirius không phải là người duy nhất bị tống thẳng vô tay bọn Giám ngục Azkaban mà không cần xét xử. Ông Crouch dùng bạo lực để trấn áp bạo lực và cho phép dùng Lời Nguyền Không Thể Tha Thứ chống lại cả những kẻ dù mới chỉ là đối tượng tình nghi. Cô có thể nói là ông ta trở nên tàn ác và hung tợn không kém gì nhiều kẻ bên phe Hắc ám. Nhưng ông Crouch cũng có những kẻ ủng hộ ông, nhiều người đã nghĩ ông đang thi hành những biện pháp đúng đắn và nhiều phù thủy cùng pháp sư còn hô hào vận động cho ông nắm quyền hành ở Bộ Pháp Thuật nữa kìa. Khi Voldemort biến mất, thì vấn đề ông Crouch nắm quyền hành tối cao chỉ còn là vấn đề thời gian. Nhưng rồi một chuyện không may lắm xảy ra với ông ta. Con trai của chính ông Crouch bị bắt cùng với một nhóm Tử thần Thực tử khi bọn đó tìm cách chạy chọt ra khỏi nhà ngục Azkaban. Rõ ràng là bọn đó đang tìm cách tìm kiếm Voldemort và đưa hắn trở lại nắm quyền lực. Đó thiệt là một cú sốc tồi tệ cho ông già Barty Crouch. Lẽ ra ổng nên dành nhiều thời gian hơn để chăm sóc gia đình, đúng không? Lẽ ra ổng nên thỉnh thoảng đi làm về sớm hơn... để tìm hiểu chính đứa con trai của mình. Ông ta là kiểu người...Bất cứ điều gì đe dọa làm mờ đi thanh danh của ổng đều phải dẹp đi hết; ổng đã dành cả đời để phấn đấu trở thành Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật. Ổng đuổi thẳng cổ không thương tiếc một con gia tinh tận tụy (Winky) chỉ vì nó khiến ổng lại lần nữa dính dáng tới Dấu hiệu Hắc ám. Tình phụ tử của ông Crouch chỉ đủ sâu nặng để ông đưa thằng con đến phiên xử, và theo đánh giá chung, thì điều đó cũng chẳng khác gì hơn một cái cớ để Crouch chứng tỏ là ông ghét thằng con ổng đến mức nào... khi ổng tống nó vô ngục Azkaban. Và rồi Barty con chết!Nó không phải là kẻ duy nhất. Hầu hết người bị đưa vào đó đều phát điên, và nhiều người cuối cùng chẳng ăn uống gì cả. Họ mất đi lòng ham sống. Và vì bọn Giám ngục Azkaban đánh hơi được Thần chết, cho nên chỉ cần thấy bọn chúng kích động lên là người ta biết ngay rằng Thần chết đang đến. Ông Crouch là một thành viên quan trọng của hội đồng bộ trưởng, ổng và vợ ổng được cho phép vào thăm con trên giường hấp hối. Bà ấy cũng chết sau đó một thời gian ngắn, có vẻ như vậy. Đau khổ quá. Chết dần chết mòn như đứa con trai. Ông Crouch không bao giờ trở lại nhận xác con trai. Bọn Giám ngục Azkaban chôn thằng nhỏ bên ngoài pháo đài. Vậy là ông Crouch mất tất cả ngay khi tưởng mình đã đạt được tất cả. Mới phút trước đó ông là một anh hùng, chuẩn bị trở thành Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật ... mà chỉ phút sau đó, con trai chết, vợ chết, thanh danh gia đình bị ô nhục, và thế là tiếng tăm của ổng tiêu tan. Sau khi thằng nhỏ chết rồi, người ta bắt đầu cảm thấy cảm thông với thằng nhỏ một chút, bắt đầu thắc mắc vì đâu mà một thanh niên tử tế thuộc một gia đình danh giá như vậy lại ra nông nỗi ấy. Người ta kết luận là cha nó hẳn đã không hề quan tâm chăm sóc nó. Thành ra ông Cornelius Fudge mới giành được chức Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật, còn ông Crouch thì bị đẩy qua Bộ Hợp tác Pháp thuật Quốc tế.
Đó là tất cả những gì cô biết được từ William. Giờ cô mới biết mình đã không chú trọng đến những người ở ngay bên cạnh. Một người có cuộc đời huy hoàng và đầy kịch tính như vậy mà đến giờ cô mới biết! Cô cũng nói với William hãy nhờ người tìm lại xác của Barty Crouch Junior, đối với cô, sống phải thấy người còn chết phải thấy xác. Cô không thể loại bỏ bất cứ chứng cứ nào! Tuy chuyện tìm xác cậu ta cũng không phải dễ nhưng William vẫn nhận lời với cô chỉ là nói cô không nên quá kì vọng gì vào việc này. Do nó cũng đã chết cách đây mười mấy năm rồi!
Khoảng một lúc sau Cedric và Cho Chang chồi lên rồi Krum cùng Hermione. Fleur đã bị loại. Lòng cô nóng nửa lửa đốt khi mãi không thấy Samael, bỗng một con rắn đen khổng lồ với đôi mắt hai màu nổi lên, trên thân nó mang.... Severino."Carpe Retractum!" cô vội kéo cả con rắn ấy cùng Rino lên bờ. Cô biết đó là Sam trong hình dạng biến đổi. "Chết tiệt!" cô lẩm bẩm khi thấy Rino lạnh ngắt giống như bị sặc nước. Cùng lúc đó Sam trở lại hình người nói"Em ấy vùng vẫy khi con đưa em ấy lên..." nghe vậy cô vội dùng bùa chú"Anapneo!" ngay lập tức Rino liền ho nước ra và lờ mờ tỉnh lạiCòn Harry đang cố gắng vác Ron cùng đứa em của Fleur vào bờ một cách khó khăn trong tiếng hò hét inh ỏi của đám đông. Cô bên này vội choàng cho Rino áo khoác còn Sam đã lấy được áo từ chỗ bà Pomfrey."Mẹ...con thấy con rắn....""Đấy là Animagus của Sam thôi Rino." cô vội trấn an thằng bé rồi đưa ánh mắt sắc lẹm về phía cụ Dumbledore và Bagman, dám để cả hai đứa con cô vào nguy hiểm mà chuyện của Rino còn không báo cô một tiếng!"Trò Cerdic Diggory, cũng dùng bùa Đầu bong bóng, và là người đầu tiên quay trở lại cùng với con tin, mặc dù trò bị lố hết một phút so với thời gian ấn định là một giờ."Tiếng hò reo vang dột từ bọn nhà Hufflepuff trong đám đông."Vì vậy chúng tôi thưởng cho trò Cerdic Diggory bốn mươi bảy điểm. Trò Viktor Krum dùng một hình thức biến hình không toàn vẹn tuy nhiên vẫn có hiệu quả, và đã là người thứ hai trở về cùng con tin. Trò Krum được bốn mươi điểm. Karkaroff vỗ tay đặc biệt nhiệt liệt nhất, trông phách lối hết sức. Bagman tiếp tục"Trò Macmillan dùng thuật Animagus một cách hoàn hảo nhưng về thứ ba cùng với con tin cũng được bốn mươi điểm. Và trò Harry Potter dùng cỏ mang cá đạt hiệu quả tốt nhất. Trò Harry trở về sau cùng, và lố quá thời gian ấn định là một giờ. Tuy nhiên nữ thủ lĩnh người cá Murcus báo cáo cho chúng tôi biết là trò Potter là người đầu tiên đến được chỗ các con tin, và việc trò ấy trở về trễ là do trò ấy quyết định giải cứu tất cả các con tin chứ không chỉ riêng một mình con tin của trò ấy."Bagman liếc Karkaroff một cách kinh tởm"Hầu hết ban giám khảo cảm thấy là điều này chứng tỏ được nhân cách cao đẹp và Harry xứng đáng được hưởng trọn số điểm. Tuy nhiên... điểm của trò Potter là bốn mươi lăm điểm."Fleur cũng vỗ tay hết sức nồng nhiệt, nhưng Krum thì ít được vui cho lắm.Bagman tiếp tục thông báo"Bài thi thứ ba và là bài thi cuối cùng sẽ được thực hiện vào lúc hoàng hôn của ngày hai mươi bốn tháng sáu. Các quán quân sẽ được thông báo về đề thi đúng một tháng trước ngày thi. Cám ơn tất cả quí vị đã ủng hộ các quán quân!"Vậy là xong!... Khi bà Pomfrey bắt đầu lùa các quán quân và con tin về lâu đài để hong khô quần áo, cô thì lập tức đưa hai đứa trẻ độn thổ về văn phòng mình. Để hai đứa trẻ hong khô người và thay quần áo rồi mới được rời đi. May mắn là chúng không sao nếu có thì mấy lão kia không yên với cô đâu! Sang đến tháng Ba, thời tiết trở nên khô ráo, nhưng mỗi khi cô ra ngoài sân thì những cơn gió làm rát da tay và da mặt của cô. Cùng với sự thay đổi của thời tiết thì cơ thể cô cũng thay đổi. Cô bắt đầu cau có hơn, cũng khó tính hơn, ngủ không ngon, ăn uống cũng không được, trong người luôn thấy mệt mỏi. Nhưng cô nghĩ là do cô bị ốm nên cũng không quan tâm lắm. Cho đến buổi tối, tại sảnh đường hôm đó có mấy món cá khiến cô ngửi thấy mà buồn nôn nhưng mọi thứ vẫn ổn cho đến khi Jimmy ngồi cạnh cô lấy một phần cá hồi xốt kem chanh lập tức khiến cô vội đứng dậy mà chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. "Quinny, em sao vậy?""...Em không sao. Chỉ là có chút không khoẻ trong người thôi." cô cố nói một cách bình thường rồi đứng dậy nhưng bỗng mọi thứ tối sầm lại khiến cô mất thăng bằng và rồi ngã xuống.Khi cô tỉnh lại thì đang thấy mình nằm trong bệnh thất, Minerva, Severus, bà Pomfrey đang đứng bên cạnh. Đặc biệt Severus cứ ngồi bên cạnh cô từ nãy đến giờ."Quinny, em cũng bất cẩn quá. Bản thân có thai mà lại không ăn uống đầy đủ. Em xem em khác gì bông cải xanh không!" Minerva nói"....Cái gì? Em á?" cô nhăn mặt lơ mơ hỏi lại"Cháu mang thai ba tháng rồi, Quinny. May mà đứa trẻ không sao! Tạ ơn Merlin." bà Pomfrey đáp, Severus thì không đáp lấy một lời mà chỉ nhìn cô, hai tay anh còn nắm chặt tay cô. Nhưng nghe tin này khiến cô có chút thở dài trong lòng, tại sao lại là lúc này chứ... lúc Voldemort trở lại."......Mọi người giữ bí mật chuyện này được không?""Đây là chuyện vui mà Quinny! Chị còn đang nghĩ chúng ta có thể nhân dịp này mà ăn mừng!" Minerva nói một cách hào hứng"Em rất tiếc Minnie nhưng không được. Em không muốn ai biết về việc này... càng ít càng tốt." cô nói rồi ngồi dậy"Cháu nằm đó nghỉ ngơi đi!""Bà Pomfrey, cháu ổn mà. Cháu về văn phòng mình cũng được.""Thôi được. Nhưng nhớ tránh ăn đồ tanh và đồ mỡ, cháu đang trong giai đoạn nghén đó. Nếu thèm ăn gì thì cứ ăn.""Vâng." cô nói xong rồi nhìn anh, Severus liền bế cô đưa cô về văn phòng. "Sev...""Anh không sao... chỉ là suy nghĩ chút thôi.""Sev, anh không cần lo đâu. Chúng ta sẽ bảo vệ được chúng mà.""......Thời gian này anh sẽ thường xuyên ở lại với em. Đừng tự mình làm gì, em cần nghỉ ngơi nhiều hơn!""Em biết mà Sev.""......Chúng ta kết hôn đi.""Sev, đâu cần kết hôn. Chúng ta bây giờ cũng đâu khác gì vợ chồng chứ." cô nói vậy nhưng thực chất cái cô sợ là Voldemort. Bộ pháp thuật từng bị hắn điều khiển một lần thì cũng sẽ bị điều khiển lần thứ hai, như vậy thì các con cô sẽ bị nguy hiểm!Cô báo tin mình mang thai cho Ella. Cô ấy lập tức trở lại Anh với cô. Nhưng trong khoảng thời gian đó cô luôn suy nghĩ xem có nên giữ đứa con này không. Ella ở bên cạnh luôn trấn an cô và an ủi cô, cô ấy cũng nói nếu cô không an tâm, cô ấy sẽ đưa đứa trẻ qua Mỹ. Chờ cô xong việc rồi qua đấy cùng Ella. Có như vậy cô mới an tâm mà giữ lại đứa trẻ này. Những người hiện tại cô muốn bảo vệ quá nhiều! Cô sợ cô không đủ sức để lo cho đứa bé này nữa... may là có Ella.Chuyện cô mang thai được giấu kín, chỉ có thêm cụ Dumbledore là người cuối cùng biết. Cô bắt đầu mặc đồ rộng để che đi cơ thể mình. Lần mang thai này không như lần trước. Cô mệt mỏi và gần như bị vắt kiệt sức, cô không còn suy nghĩ được gì ngoài việc muốn nằm yên trong chiếc giường mình mà hoá sâu ngủ.Khoảng vài tuần sau, William đưa cho cô rằng thông tin của nhà Crouch mấy năm gần đây. Nhưng thông tin Bartemius Crouch Junior đã chết trong ngục sau một năm ở Azkaban vẫn khiến cô suy nghĩ. Không lẽ kẻ giả danh Moody là ông Crouch thật sao? Nhưng cả Moody lẫn ông ta đều từng xuất hiện cùng lúc. Thật là khó nghĩ!Ông Crouch trước đây vốn là Bộ trưởng Bộ thi hành Luật pháp thuật. Ông ta được coi như ứng viên hàng đầu cho chức Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật kế tiếp. Barty Crouch là một pháp sư vĩ đại, có Pháp thuật hùng mạnh... và ham hố quyền lực. Nhưng ổng chẳng đời nào là một kẻ ủng hộ Voldemort. Không, ông Barty Crouch luôn luôn lớn tiếng chống lại phe Hắc ám. Nhưng mà rồi cũng có nhiều kẻ vốn chống lại phe Hắc ám mà... Thử tưởng tượng là Voldemort đang cầm quyền lúc này mà xem. Không biết những kẻ ủng hộ hắn là ai, không biết ai đang làm việc cho hắn và ai thì không. Hắn có thể kiểm soát người ta đến mức có thể khiến họ làm những điều khủng khiếp mà họ không thể nào tự mình dừng tay lại được.
Mọi người lúc ấy, ai cũng sợ chính mình, sợ cả gia đình mình, bạn bè mình. Mỗi tuần lại có thêm nhiều tin tức về nhiều cái chết hơn, nhiều vụ mất tích hơn, nhiều vụ tra tấn hơn... Bộ Pháp Thuật thì rối tinh beng lên, họ không biết phải làm gì, họ cố gắng giấu dân Muggle mọi chuyện, nhưng đồng thời, dân Muggle cũng bị giết. Khủng bố khắp nơi... Hoảng loạn... rối rắm... Đó là tình trạng trước đây khi Voldemort còn hùng mạnh.Thời thế như vậy làm lộ ra cái tốt nhất trong một số người cũng như cái xấu nhất trong một số người. Những nguyên tắc của ông Crouch có lẽ có hiệu quả tốt lúc ban đầu..., cô cũng không rõ nữa. Ông thăng quan tiến chức nhanh chóng trong Bộ Pháp Thuật, và bắt đầu đưa ra những biện pháp rất khắc nghiệt chống lại những kẻ ủng hộ Voldemort. Các Thần sáng được trao cho nhiều quyền hạn mới chẳng hạn quyền được giết chứ không chỉ quyền bắt giữ. Và Sirius không phải là người duy nhất bị tống thẳng vô tay bọn Giám ngục Azkaban mà không cần xét xử. Ông Crouch dùng bạo lực để trấn áp bạo lực và cho phép dùng Lời Nguyền Không Thể Tha Thứ chống lại cả những kẻ dù mới chỉ là đối tượng tình nghi. Cô có thể nói là ông ta trở nên tàn ác và hung tợn không kém gì nhiều kẻ bên phe Hắc ám. Nhưng ông Crouch cũng có những kẻ ủng hộ ông, nhiều người đã nghĩ ông đang thi hành những biện pháp đúng đắn và nhiều phù thủy cùng pháp sư còn hô hào vận động cho ông nắm quyền hành ở Bộ Pháp Thuật nữa kìa. Khi Voldemort biến mất, thì vấn đề ông Crouch nắm quyền hành tối cao chỉ còn là vấn đề thời gian. Nhưng rồi một chuyện không may lắm xảy ra với ông ta. Con trai của chính ông Crouch bị bắt cùng với một nhóm Tử thần Thực tử khi bọn đó tìm cách chạy chọt ra khỏi nhà ngục Azkaban. Rõ ràng là bọn đó đang tìm cách tìm kiếm Voldemort và đưa hắn trở lại nắm quyền lực. Đó thiệt là một cú sốc tồi tệ cho ông già Barty Crouch. Lẽ ra ổng nên dành nhiều thời gian hơn để chăm sóc gia đình, đúng không? Lẽ ra ổng nên thỉnh thoảng đi làm về sớm hơn... để tìm hiểu chính đứa con trai của mình. Ông ta là kiểu người...Bất cứ điều gì đe dọa làm mờ đi thanh danh của ổng đều phải dẹp đi hết; ổng đã dành cả đời để phấn đấu trở thành Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật. Ổng đuổi thẳng cổ không thương tiếc một con gia tinh tận tụy (Winky) chỉ vì nó khiến ổng lại lần nữa dính dáng tới Dấu hiệu Hắc ám. Tình phụ tử của ông Crouch chỉ đủ sâu nặng để ông đưa thằng con đến phiên xử, và theo đánh giá chung, thì điều đó cũng chẳng khác gì hơn một cái cớ để Crouch chứng tỏ là ông ghét thằng con ổng đến mức nào... khi ổng tống nó vô ngục Azkaban. Và rồi Barty con chết!Nó không phải là kẻ duy nhất. Hầu hết người bị đưa vào đó đều phát điên, và nhiều người cuối cùng chẳng ăn uống gì cả. Họ mất đi lòng ham sống. Và vì bọn Giám ngục Azkaban đánh hơi được Thần chết, cho nên chỉ cần thấy bọn chúng kích động lên là người ta biết ngay rằng Thần chết đang đến. Ông Crouch là một thành viên quan trọng của hội đồng bộ trưởng, ổng và vợ ổng được cho phép vào thăm con trên giường hấp hối. Bà ấy cũng chết sau đó một thời gian ngắn, có vẻ như vậy. Đau khổ quá. Chết dần chết mòn như đứa con trai. Ông Crouch không bao giờ trở lại nhận xác con trai. Bọn Giám ngục Azkaban chôn thằng nhỏ bên ngoài pháo đài. Vậy là ông Crouch mất tất cả ngay khi tưởng mình đã đạt được tất cả. Mới phút trước đó ông là một anh hùng, chuẩn bị trở thành Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật ... mà chỉ phút sau đó, con trai chết, vợ chết, thanh danh gia đình bị ô nhục, và thế là tiếng tăm của ổng tiêu tan. Sau khi thằng nhỏ chết rồi, người ta bắt đầu cảm thấy cảm thông với thằng nhỏ một chút, bắt đầu thắc mắc vì đâu mà một thanh niên tử tế thuộc một gia đình danh giá như vậy lại ra nông nỗi ấy. Người ta kết luận là cha nó hẳn đã không hề quan tâm chăm sóc nó. Thành ra ông Cornelius Fudge mới giành được chức Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật, còn ông Crouch thì bị đẩy qua Bộ Hợp tác Pháp thuật Quốc tế.
Đó là tất cả những gì cô biết được từ William. Giờ cô mới biết mình đã không chú trọng đến những người ở ngay bên cạnh. Một người có cuộc đời huy hoàng và đầy kịch tính như vậy mà đến giờ cô mới biết! Cô cũng nói với William hãy nhờ người tìm lại xác của Barty Crouch Junior, đối với cô, sống phải thấy người còn chết phải thấy xác. Cô không thể loại bỏ bất cứ chứng cứ nào! Tuy chuyện tìm xác cậu ta cũng không phải dễ nhưng William vẫn nhận lời với cô chỉ là nói cô không nên quá kì vọng gì vào việc này. Do nó cũng đã chết cách đây mười mấy năm rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com