TruyenHHH.com

Ngày tháng kết hôn với hình mẫu lý tưởng [ĐAM][EDIT]

Chương 37b: Giường mới

NMKLCXDT

Tuế Tuế ở phòng bên cạnh chơi hơn nửa tiếng, càng chờ càng sốt ruột, muốn về xem thử.

Là người từng trải, Phương Lữ Trần hiểu rõ ý của Lận Hạ khi đưa thằng bé lại đây, trấn an nói: "Đừng sốt ruột, các ba ba của con đang yêu đương đó, để bọn họ thêm chút thời gian thầm thì đi."

Lục Nhất Vi đang đội mũ trùm tóc, đắp mặt nạ trừng anh ta một cái.

Tuế Tuế ôm thái độ hoài nghi: Cha biết yêu đương sao?

Cha làm quen với ba chưa được bao lâu đã kết hôn, cũng chưa yêu đương gì, chắc là ...... không rành lắm đâunhỉ?

"Yêu đương ...... phải làm như thế nào?" Nó thỉnh giáo Phương Lữ Trần.

"Chuyện yêu đương này ấy mà ......" Phương Lữ Trần đẩy đẩy mắt kính, ra vẻ cao thâm, "Vẫn là cần một chút kỹ thuật."

"Con biết!" Phương Tư Dục đột nhiên ngắt lời ba mình, "Phải tặng hoa, tặng quà, còn phải thường xuyên nói 'Vợ, anh yêu em', 'Vợ, anh sai rồi'."

Phương Lữ Trần và Lục Nhất Vi sửng sốt, người sau nhẹ nhàng đạp người trước một cái: Tại anh thường ngày cứ nham nhở trước mặt con!

"Khụ, Tư Dục nói đúng." Phương Lữ Trần đứng đắn nói, "Yêu đương chính là hai người thích nhau ở chungvới nhau thật tốt, quan tâm lẫn nhau, chăm sóc cho nhau, thường xuyên thổ lộ với nhau, tạo một vài niềm vui bất ngờ cho đối phương."

Còn phải biết làm chuyện kia —— Nhưng chuyện này không cần nói với bạn nhỏ.

Tuế Tuế nghe xong, làm như suy tư điều gì.

Nói như vậy, cha và ba vẫn là rất biết yêu đương, những điều chú Phương nói bọn họ đều biết làm.

Bọn họ còn biết hôn nhau!

Lại thêm nửa tiếng nữa, rốt cuộc Lận Hạ cũng tới đón nó.

"Ba đâu?" Tuế Tuế nhìn ra sau lưng cha mình.

Lận Hạ chịu đựng ánh mắt trêu chọc của vợ chồng Phương Lữ Trần, mặt không đổi sắc nói: "Ba bị mệt, về trước ngủ rồi."

Tuế Tuế hoài nghi: "Ba một mình trở về?" Không phải là cãi nhau tức giận đấy chứ?

"Cha đưa ba về, bây giờ tới đón con." Lận Hạ đưa tay về phía nó.

Tuế Tuế lúc này mới yên tâm, đưa bàn tay nhỏ ra cho cha mình, quay đầu tạm biệt cả nhà Phương Tư Dục, đi theo Lận Hạ rời khỏi du thuyền.

Trở lại ngôi nhà đá, nó nhìn thấy ba quả nhiên đã nằm trên giường.

Nó lặng lẽ tới gần nhìn, phát hiện ba hình như đã ngủ rồi, nhưng mặt rất đỏ.

"Mặt của ba đỏ quá." Nó nhỏ giọng nói với cha. "Là bệnh rồi sao?"

Lận Hạ hơi khựng lại, duỗi tay sờ lên trán Hứa Gia Niên, "Không có, có thể là hồi nãy tắm nước quá nóng."

Tuế Tuế gật đầu, lại nhỏ giọng hỏi: "Cha và ba không cãi nhau đúng không?"

Lận Hạ: "Không có."

Tuế Tuế cuối cùng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Hứa Gia Niên giả bộ ngủ: "......"

Rốt cuộc là anh nói với con mấy thứ gì vậy hả Lận tiên sinh!

***

Mặt trời mọc đằng đông, lại là một ngày ánh nắng rực rỡ.

Hứa Gia Niên dậy muộn, chân còn hơi mỏi, lại nướng một lát rồi mới rời giường.

Lận Hạ đã dẫn Tuế Tuế đến bờ suối rửa mặt, còn mang về một con cá từ trên lưới rê.

Ao cá vẫn còn một con cá và một ít nghêu sò, hải sâm, đồ ăn sung túc, không cần phải đi biển bắt hải sản nữa.

Lận Hạ đang bào vỏ cây dưới mái hiên, thấy Hứa Gia Niên súc miệng xong trở về, nói với cậu: "Trong nồi có cháo."

Hứa Gia Niên gật đầu, bưng cái nồi nhỏ ngồi bên cạnh bàn ăn, vừa ăn vừa nhìn anh làm việc.

Đạn mạc: [A Lại là ngủ đến tự nhiên thức dậy, một ngày không cần làm bất cứ chuyện gì, thật hâm mộ vợ.]

[A a a a Sau gáy vợ là gì vậy? Thứ gì đỏ đỏ giống như dâu tây!]

[Không phải giống, đó khẳng định chính là dâu tây do Lận tổng trồng!]

[Hu hu hu Tối hôm qua bọn họ đã lén lút làm gì? Tại sao không thể chia sẻ một chút?]

Hứa Gia Niên cũng không biết quần áo mùa hè rộng rãi của mình đã bại lộ dấu hôn trên cổ, hỏi Lận Hạ: "Anh định làm giường như thế nào?"

Lận Hạ mới vừa bào vỏ cây sạch sẽ, xử lý bốn cây gỗ thật trơn tru bằng phẳng, một bên nói: "Dùng mộng và lỗ mộng kết hợp 4 cây gỗ này thành một cái khung, dùng đinh trúc gia cố. Sau đó chặt đôi đoạn cây tre, hai ngang hai dọc lắp vào khung, làm thành cái khung giường."

"Chúng ta có nệm chống ẩm bơm hơi, không cần trải vạt giường quá khít." Lận Hạ nói, "Nhưng vẫn phải thử khả năng chịu tải một chút, nếu không được, thì thêm hai cây tre nữa."

Hứa Gia Niên gật gật đầu, lại hỏi: "Chân giường thì sao? Không thể trực tiếp đặt khung giường trên mặt đất để ngủ chứ?"

Lận Hạ bật cười, nói: "Gỗ không đủ, chân giường dùng đá và đất sét xây sáu cái bệ nhỏ, không cần cao lắm, chủ yếu không thấm nước chống ẩm."

Nếu dùng cây gỗ, thì lại phải đi chặt cây.

Hứa Gia Niên nhanh chóng ăn xong cháo, "Vậy em và Tuế Tuế ra bờ suối nhặt đá trước, đại khái muốn to cỡ nào?"

Lận Hạ nói: "Đừng to quá, cố tìm cục nào dẹp hoặc vuông một chút là được."

Hứa Gia Niên gật đầu, cùng Tuế Tuế mặc áo chống nắng vào, đội nón, cầm một miếng vải bạt đi đến bờ suối.

Cả nhà tốn một buổi sáng để làm xong chiếc khung giường, bệ giường vẫn chưa khô, Lận Hạ bèn đặt khung giường lên mặt đất, dẫm lên đi thử.

Gác mấy thanh "Vạt giường" bằng tre lên khung thân cây, cách mặt đất vài cm.

Tính dẻo dai và chịu tải của cây tre tốt hơn so với tưởng tượng, tuy rằng dẫm lên quá nặng sẽ hơi kêu kẽo kẹt, nhưng vẫn là rất chắc, không có dấu hiệu biến dạng nghiêm trọng hoặc đứt gãy.

Đạn mạc: [666 Chúc mừng Lận tổng và vợ có giường mới!]

Sáu cái bệ giường trong nhà cũng không thể khô nhanh như vậy, hiện tại đặt khung giường lên đi ngủ, có thể sẽ sụp đổ vì đất sét chưa đủ cứng chắc.

Cho nên, giữa trưa bọn họ trực tiếp đặt khung giường trên mặt đất, nâng toàn bộ nệm chống ẩm bơm hơi và mùng chống muỗi lên khung giường để ngủ trưa.

Hứa Gia Niên nằm trước lên đó thử một chút, lăn lộn hai vòng, khá ổn định.

Tiếp theo cử tuyển thủ Tuế Tuế ra nhảy trên giường một vòng, an toàn thông qua.

Cuối cùng một nhà ba người cùng nằm trên đó, khung giường hoàn mỹ chịu được trọng lượng của ba người, nhưng khi Lận Hạ xoay người sẽ kêu kẽo kẹt.

Hứa Gia Niên xoay người cũng không nghe kêu kẽo kẹt cười trêu anh: "Anh nặng quá. Nếu giường của chúng ta không chịu nổi, vậy chắc chắn là vấn đề của anh."

Lận Hạ: "......"

Đạn mạc: [Ha ha ha ha Lận tổng đích thực là công cụ hình người hèn mọn!]

[Làm việc chăm chỉ là anh ấy, làm không tốt cũng tại anh ấy / Đầu chó]

[Mấy chuyện khác đều không quan hệ, làm cho vợ thoải mái là được.]

[Tôi có chút lo lắng cái giường này sẽ không chịu nổi khi Lận tổng "làm việc" ban đêm.]

[Không sao, giường sụp Lận tổng vẫn có thể bế vợ lên để làm.]

[Ha ha ha ha Mấy bạn quậy quá nha!]

[Mấy người như thế kêu Tuế tổng của chúng tôi phải làm sao đây?!]

[Lúc này mới thấy tầm quan trọng của việc chia phòng ngủ, Lận tổng suy xét làm phòng trẻ em đi.]

[Phụt, các ngươi là ma quỷ hay gì? Thế mà muốn Lận tổng xây một căn nhà hai phòng một bếp một sảnh ở trên đảo?]

Thời tiết trên đảo đủ nóng, lúc chạng vạng Lận Hạ kiểm tra sáu bệ kê giường, phát hiện gần như đều đã khô, chính thức đặt khung giường lên trên.

Lận Hạ chừa sẵn một chỗ lõm trên bệ kê giường, vừa vặn có thể kê các đầu cây gỗ ở bốn góc và hai bên hông khung giường, có tác dụng hỗ trợ.

Bọn họ lại thí nghiệm khả năng chịu tải một lần nữa, đạt tiêu chuẩn nghiệm thu, đêm nay có thể chính thức ngủ giường mới.

Hứa Gia Niên hài lòng vỗ vỗ bụi trên tay, chuẩn bị kêu Lận Hạ giết cá làm cơm chiều.

"Đúng rồi."

Cậu nhìn về ống tre múc nước trong xô, nói với Lận Hạ và Tuế Tuế: "Chúng ta còn chưa thu gom mấy bình bẫy bạch tuộc."

Đã hai ngày rồi, không biết bên trong có bạch tuộc hay không.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com