TruyenHHH.com

Ngap Ngung Voi Loi Yeu Ussr X Nazi

Hello ! Sau 2 tuần hoặc hơn gì đấy,thì tui đã hiện về rồi đây ! Các bác thấy chap trước có hay ko ? ( Xin lỗi các bác chứ trước tôi có một số chuyện ko ổn nên đăng chậm ). Cho 1 bình luận nè,bình chọn cho tui lun cũng được. Cái này ko bắt buộc nha ! Thề chứ viết xong chap này là sắp thi cuối kì. Mẹ ! Lo vãi lúa ! Mấy môn kia thì ko nói nhá ! Chứ lo nhất với tui là môn TOÁN ! MÔN TOÁN đấy các bác ạ.😢 Ok finen't.
Ok nấy thôi ! giờ vẫn thế ! Câu truyện này được viết lên bởi cái logic vặn vẹo của cái đứa viết nên câu truyện này 🙂👍. Vô truyện
______________________
Đáng lẽ ra hắn phải được yên ổn dưới ba tấc đất dày cộp kia. An phận cùng với ngôi mộ vô danh,đợi ngày Hắc Bạch Vô Thường đến bế đi. Nhưng có mơ hắn cũng đéo thể ngờ được là vài thập kỷ sau. Sẽ có vài đứa rảnh háng đến mức đi unbox mộ hắn. Chỉ vì nhân loại vẫn nhớ hắn. Sách lịch sử của các trường học vẫn ghi tên hắn. Tội ác của hắn vẫn còn nhắc đến. Và vẫn có người thương nhớ hắn. ( Cụ thể thì tui ko nói là Ger và Ussr đâu ). Kiểu như tao đéo rảnh mà bị chúng bây kéo đầu lên ấy. ĐM đến mệt mỏi với chúng nó ! Đang yên đang lành tự nhiên thì bị gọi dậy. Hỏi có cay không ? U...quá cay. Bởi vì chút lý do củ chuối vãi lìn,nên mới có truyện này. Mà không những thế còn có cái mặt tên Ussr đáng ghét kia nữa chứ ! Đúng là ghét của nào trời trao của đấy.
( Các bác cứ từ từ )
_Vài tiếng trước :...
Bên trong lều,UN cùng vài người khác đang mở một cuộc họp. Chủ yếu là quay quanh hắn. Về việc tìm lại ADN,bảo quản xác,phục hồi ý thức,...nhiều lắm. Và tất nhiên mọi câu hỏi đều đổ dồn về Germany. Đơn giản vì cậu là " người hắn yêu thương nhất ". UN nghiêm túc hỏi :
- Cậu có chắc chắn là mộ hắn ở đây không ? Germany ?
- Tôi chắc chắn ! Trước khi mất,dì Berrma đã viết lên giấy là ở đây... - Cậu đáp lại UN.
Rồi chìa ra một tờ giấy cũ nát,viết bằng tiếng Đức. Nội dung như sau :
"  Liebes Deutschland. Ich schreibe diesen Brief als meine letzte Entschuldigung an Sie. Weil ich dich nicht beschützen konnte, wie ich es deinem Vater versprochen habe. Oh ! Er wird sehr traurig sein. Er hatte so viel gelitten, all die schrecklichen Dinge. Aber ich werde ihn bald treffen, irgendwo weit weg von dem dfax sagte. Es wäre schön, wenn du ihn einfach vergessen könntest, und ich bin sicher, er würde sich freuen, wenn du es tätest. Aber ich weiß, dass du genauso stur bist wie du selbst. Also werde ich dir sagen, wo er schläft. Es ist bei xxx, auf dem Land bei xxx. Aber am besten erzählst du niemandem von diesem brief. Das ist es auch. Das ist es auch. Leb would, mein Lieber.  
                     Meine Tante
                         ( Kí tên)
                     Müller Berrma "
Trên đó có kí tên người viết : " Müller Berrma ". Cái tên không mấy nổi tiếng. Nhưng chỉ có người thật sự hiểu mới thấy không thoải mái. Nếu nhìn kĩ lại thì nó có vài điểm như bị ướt,có lẽ người viết đã khóc. Cũng đúng thôi,vì ai cũng có lúc yếu đuối. Mà đây còn là một người phụ nữ.
- Tại sao cậu lại chắc chắn vậy ? - Anh nghi ngờ.
- Vì...dì ấy cũng là người chứng kiến tất cả. Và cũng là... - Cậu ngẹn họng.
- Ừm...vậy cứ cho tiếp tục làm đi ! - Anh nói.
Mọi người im lặng một lúc lâu. Cậu thấy hơi bất an,vì một là truyện về Nazi. Hai là thấy cứ như có ai đang nhìn cậu với ánh mắt sát khí. Cậu không thể quay lại nhìn. Vì nếu nhìn lại thì cấu sẽ trông thấy ngớ ngẩn.Ngoài lều,có nhiều người cầm quốc,xẻng cứ đào đào bới bới như khai quật mộ cổ. Vòng ngoài,có mấy tốp lính canh. Thay nhau túc trực phòng có chuyện xảy ra. Người đào thì cứ đào,người canh thì cứ canh. Có hai tên thợ mới vào nghề,cứ thì thầm to nhỏ :
- Ê ! Tao thấy kèo này ngon nhưng không dễ ăn ! - Tên thứ nhất nói.
- Lo gì ! Đợi bọn kia làm xong thì ta cứ đứng vào hàng,thế là có công ! - Tên thứ hai đáp lời.
Nhưng khi hai tên đang thì thầm. Thì máy đào đụng vào một cái gì đó. Người dám sát hét to lên :" Đã tìm thấy người rồi ". Mọi người trong lều liền chạy ra. Trời ơi ! Chẳng phải cái quan tài trang trọng gì ! Mà cũng đéo có một cái quan tài nào đoàng hoàng chút chút. Mà chỉ có một cái hộp cỡ trung bình. Hình chữ nhật,nhỏ xíu. Khi cạy nắp hộp ra thì...Ôi chúa của tôi ơi ! Dù ngài có hiện lên thì tôi cũng không bao giờ tin là nó kinh khủng đến mức này. Trời ơi không thể có một câu một từ nào để miêu tả nó luôn ! Cả tro cốt cả xương lẫn lộn với nhau. Có nguyên một mảnh to xương to đùng ở dưới đống tro cốt. Và vài mảnh vải. ( Nêu chưa đủ kinh dị thì các bác cứ tưởng tượng là một thi thể chưa thiêu xong đi ! ). ( Èo ! Nhìn kinh lắm ! ).
Ai nhìn cũng thấy kinh hoàng. Đến cả America được mệnh danh là " chúa tể kinh dị,ông hoàng của lòng can đảm " cũng mềm cả chân. Tính ra là có vài đứa ở đó nôn thốc nôn tháo luôn. " Hắn chết thảm thật đấy ! Nhìn như vậy bảo sao không tìm thấy mộ. " là câu đầu tiên mà Ussr thốt lên. Y không để ý đến Germany. Cậu đã rưng rưng nước mắt rồi. Cũng may là có Italy và Japan bên cạnh an ủi. Sau một lúc,đội ngũ y tế của WHO đã đến.( tui ko biết gọi,nên cứ tạm vậy đi ). Đem cái hộp vào xe,rồi nhanh chóng đi khuất. Rồi mọi người tan dần,ai về nhà nấy. ( Giải tán đê ).
.............Chuyển cảnh...........
Khi thi thể của Nazi được đặt lên bàn khám nghiệm. Pháp y còn sốc chứ huống chi là các y tá kia. Gặp ai yếu bóng vía trắc ngất mẹ ra đây rồi. ( Có tui nè ;'). Đến cả WHO còn thốt lên câu :" Tôi chưa bao giờ nhận được nhiệm vụ nào kinh khủng như cái này ! Các anh bốc nó từ đâu ra vậy hả ? ". Nói là bốc chứ không phải là cái khác thì đủ hiểu là nó tàn tạ đến mức nào rồi đấy. Sau vài ngày bàn luận đau đầu. Thì công việc tái sinh hắn đã được thực hiện. Tất cả đều đã sẵn sàng.
Vì cơ thể bị Nazi tàn phá nghiêm trọng. Nên việc tái sinh sẽ mất đến tận hơn nửa tháng. Nên WHO cùng các bác sĩ cấp cao khác rủ nhau chuyển ý thức của hắn vào một phần mềm kĩ thuật số công nghệ cao . ( Chém gió đấy các bác ) + ( Cho bác nào ko hiểu thì cái phần mềm ở trên kia giống như mấy cái hệ thống của tiểu thuyết xuyên không ấy ). Gửi biên bản thì UN không cần nhìn kí luôn. Nên mọi người bắt tay vào hồi phục ý thức cho hắn trước cái đã,rồi mới đến phục hồi cơ thể sau.
_Vài tháng sau :...
UN thong thả bước trên dãy hành lang dài. Đi sau anh là Ussr. Y khó hiểu tại sao UN lại gọi y đến đây để làm gì. Hai người cứ đi trong im lặng. Đến phòng của anh,ngồi xuống. Hai người cứ im lặng nhìn nhau một lúc. Rồi UN mở lời :
- Vậy ta vào việc luôn nhé ? Ngài Ussr.
- Được.- Y gật đầu.
Anh lấy ra từ cặp một sấp tài liệu và đưa cho y. Ussr cũng nhận lấy rồi đọc lướt qua từng trang. Sắc mặt lạnh tanh của y chẳng giữ được lâu. Ngay từ khi đọc mấy chữ đầu tiên,cho tới lúc đọc đến cái tên :" Nazi " là đã khiến y không vui vẻ gì rồi. Y cau mày,không nói gì,rồi ngước nhìn UN. Anh đã quá hiểu y. Nên cũng vào truyện luôn.
_30 phút sau :...
- Vậy...ta sẽ phải quản thúc hắn nhưng dưới dạng một cái công nghệ gì đó ? - Y hỏi lại. Vì từ này tới giờ,UN cứ nói xa xả xa xả. Nghe có hiểu cái mẹ gì đâu.
- Đúng thưa ngài ! Nhưng như vậy sẽ dễ dàng hơn là khi quản thúc một người thật mà ! Đúng không ? Nhưng ngài hãy yên tâm. Vì hắn vẫn còn ở trong lập trình ngủ đông nên không làm phiền ngài đâu. - Anh giải thích.
- Ừm...cũng được. Đợi cho họ làm xong thì ta không phải quản lý hắn ? - Y " rất là " mong chờ một cái gật đầu từ anh.
Nhưng định mệnh nào mà lại dễ dãi như vậy. Mà định mệnh ở đây là ai ? Là UN ! Chỉ có thể là UN thôi. Nên muốn hay không là quyền của anh ấy ! Anh nói luôn cho nó rõ :
- Không ! Ngài phải quản thúc hắn kể cả khi hắn hoàn toàn tỉnh và vận động bình thường. - Anh kiên quyết.
- Lý do ? - Y vặn lại.
- Đơn giản,ngài hiểu hắn hơn ai hết ! Giờ thì không nói nhiều ! Cầm lấy phần mềm này,giữ cho cẩn thận và đi về ! - Anh đưa cho Ussr bộ phần mềm và đuổi thẳng cổ y.
Ussr tức tối nắm chặt tay. Nhưng vấn chừa một khoảng trống nhỏ để không làm phần mềm bị vỡ. ( Vì sức của Boss Sov thì thừa mà bóp nát nó ra ! ). Y thở dài,rồi rời đi khỏi trụ sở của UN.
.............chuyển cảnh...........
Y chậm rãi sải bước trên con đường quen thuộc. Y đã đi qua đi lại cả trăm cả nghìn lần rồi. Quá chán với mọi thứ. Từ lúc được tái sinh cho tới giờ,Ussr như cảm thấy tim mình trống vắng. Không còn cảm giác căng thẳng,hào hứng trong thời chiến. Không còn cảm thấy vui vẻ gì. Tất cả trong mắt y đều mang trên người một vẻ chán ngắt. Nhưng tất nhiên vẫn có vài thứ là y vui. Chỉ là y muốn vui theo cách khác. Kiểu như vừa có thể vận động hay qua vài câu nói đùa và...cũng có thể là chút ngọt ngào. Nó là gì nhỉ ? Tình yêu chăng ? Ôi trời ! Điên quá ! Giờ nhìn ai mà cũng yêu thì còn ra cái thể thống gì nữa ! Người ta lại cười cho !
Ussr nhoè cười,im lặng không nói gì. Nhìn vào cái phần mềm nhỏ nhỏ trên tay. " Có lẽ...khi ngươi sống lại...thì ta ! Sẽ chiếm lấy ngươi đó~Nazi. Cẩn thận vào~haha " y thì thầm. Rồi bước nhanh về nhà. Hoàng hôn cẩn thận hoạ bóng người của y lên con đường vắng vẻ. Bóng người cao lớn,di chuyển dưới ánh sáng hoàng hôn mờ đục. Trông nó cô đơn nhưng lại đẹp một cách thê lương. Nếu có thể,xin vui lòng tránh xa mà nhìn. Ngọn gió ấm,chơi đùa cùng những bông hoa bên vệ đường. Làm chúng đung đưa một cách duyên dáng. Y cố đi thật nhanh về nhà. Không thể để thời gian mất thêm nữa.
_20 phút sau :...
Về đến nhà,cởi áo khoác và giày. Rồi y ngồi xuống ghế sofa. Cẩn thận soi xét vật nhỏ bé trên tay. Lấy làm thích thú mà vuốt vuốt. Y lại lấy ra một chiếc huân chương thập tự sắt. Tuy đã rửa sạch kỹ càng rồi,nhưng những vết chày xước trên đó vẫn còn in sâu. Nhìn như đã bị vùi lấp và tác động rất nhiều. Y cười,rồi đưa cái huân chương lên mà hôn vào. Ánh mắt nham hiểm lạ thường. Nói với giọng trầm ấm,đầy mị lực :
- Em chắc chắn sẽ là của riêng ta thôi~lúc trước là do ta lơ là. Nhưng ta nhất định không bao giờ để em tuột khỏi tay nữa đâu~Nazi yêu dấu ạ~
( Ôi chúa của tôi ơi ! Boss Sov lại bật more chiếm hữu cực đại rồi. ) =))
_________End__________
Nếu các bác nào thấy có điềm thì...ko phải nha ! Ngọt đó nhưng nếu thích thì tui cũng có biến tấu ấy. Chắc vậy hê hê. Và tui cũng sắp thi,lịch hình như là tuần 18. Lo lắm chứ các bác,các môn khác thì tui chơi đc nhưng lo có cái là môn TOÁN ừ. THẾ ĐẤY. Vãi lìn luôn. Tui nó thấy khó kinh khủng. Chuyện này thì đã nói ở trên rồi. Nhưng lo. À quên các bác muốn bản dịch ko ? Đây nè. Nó dịch ra đại khái là :
" Germany yêu dấu. Dì xin lỗi vì không thể bảo vệ con theo như lời đã hứa với cha của con. Ôi ! Hắn sẽ rất buồn vì chuyện này đây. Hắn đã phải chịu đựng quá nhiều tất cả những điều khủng khiếp. Nhưng dì thì cũng sắp gặp lại hắn rồi,ta có thể xin lỗi hắn ở đó. Ở nơi rất xa mà cha của con đã nói. Ta chỉ hi vọng sau khi ta đi,thì còn sẽ có một cuộc sống hạnh phúc. Sẽ thật tốt nếu con quên hắn đi. Và hắn cũng muốn vậy. Nhưng ta biết rõ rằng con bướng bỉnh chẳng khác hắn là bao. Vì tìm hằn con mà có thể làm bản thân tổn thương. Nên dì sẽ nói cho con biết nơi mà hắn ngủ yên. Hắn ở xxx l,vùng xxx. Nhưng tốt nhất là con không nên cho bất kì ai biết về chuyện này. Cũng nên đến vậy thôi. Vĩnh biệt nhé,cháu yêu.
                         Dì của cháu
                      Müller Berrma "
                      
Báo lịch time :
Có thể là tui sẽ đăng truyện vào tầm 3 tuần sau. Vì một là tui bận ôn tập. Vậy nhé các bác. Thi xong rồi tui vẫn sẽ ra chap đều đều nha. Ừm...còn gì ko nhờ. À chúc mừng năm mới 2023 nhé các bác và chúc thi tốt nữa. Bye bye nha 👍👍👍

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com