TruyenHHH.com

Neu Nhu Nhan Ra Som Hon Hoan

      Sau khi kết hôn, cô và anh cùng hưởng tuần trăng mật trong một khoảng thời gian dài. Khi chuyến đi kết thúc tức là khi hai người phải chấp nhận quay về cuộc sống thực tại. Anh vẫn quản lý việc hắc, bạch đạo như từ trước tới giờ, riêng cô, mọi việc hầu như bỏ hết, cô chỉ quản lý công ty đá quý của mình, nhưng cũng không hay tới công ty cho lắm, còn lại thời gian cô đều ở nhà, ngồi đọc tạp chí hay tập thiết kế trang sức. Cuộc sống cứ thế trôi qua 3 tháng nữa, tối hôm nay cô đã chuẩn bị cơm chờ anh về để báo cho anh nghe một tin vui.                                                                   8 giờ tối, 3 cuộc điên thoại, 10 tin nhắn anh không nghe, không trả lời.                                                        9 giờ, 5 cuộc gọi, hàng chục tin nhắn, anh không trả lời.                                                                                     10 giờ, sau hai lần cho thức ăn vào lò vi sóng xong, cô bày đồ ăn lên bàn, a vẫn không về.                  11 giờ, nghe tiếng động cơ xe, cô chạy vội ra ngoài, chỉ thấy anh từ xe bước ra, áo quần lôi thôi, trên người nồng nặc mùi nước hoa hoà quyện vào với mùi rượu làm cho cô còn cảm thấy buồn nôn.  Cô chạy vội ra, cùng bác quản gia đỡ anh vào nhà. Nhưng cô chỉ nhận được câu nói lạnh lùng của anh:" Cút". Cô thực sự tực giận, cô bảo bác quản gia:" Anh ấy hôm nay say rồi. Bác đưa anh ấy lên phòng. Sau đó bác cứ về phòng nghỉ ngơi sớm. Đồ ăn trên bàn, bác cất vào tủ, ngày mai cho mấy chị giúp việc với ạ. Nếu anh ấy có hỏi cháu đâu thì bác cứ bảo là cháu đi như ý anh ấy muốn. Tối rồi, bác nghỉ sớm đi không dễ bị cảm lạnh." Bác chư kịp nói gì, cô đã lên phòng lấ chìa khoá cùng chiếc túi xách rời đi.

-----------  Sáng hôm sau----------

Anh tỉnh dậy, đầu đau như búa bổ, bên cạnh là một mảng lạnh, cô đâu rồi? Anh đứng dậy, bước vào phòng tắm xả vòi nước lạnh để tỉnh ngủ, hi vọng hôm qua anh không làm cho cô phải buồn lòng. Anh nhanh chóng xuống nhà vì nghĩ cô có lẽ cô đang chuẩn bị bữa sáng cho mình. Vào bàn ăn, đồ ăn được bày biện lên bàn nhưng... cô không ở đây?  Anh vẫy tay gọi một người làm trong nhà:"Phu nhân đâu?" Người giúp việc sợ hết cả mình mẩy, chỉ sợ nói sai sẽ bị xử phạt:" Dạ... dạ  phu... phu nhân rời khỏi nhà từ hôm qua rồi ạ."  Anh nóng ruột hỏi lại:" Từ khi nào?" Chị giúp việc sợ run người:" Dạ, từ khi cậu về ạ." Chết anh rồi, bây giờ  anh phải tìm cô ở đâu đây?

Ở một căn hộ khác, cô đang ngồi ăn sáng cùng hắn( ông anh họ 'tốt bụng' tối qua đã rủ anh đi uống rượu), hắn hỏi:" Em định ở đây bao lâu?" Cô thong thả trả lời:" Đến khi nào em thấy chán thì thôi." Hắn đứng bật dậy, hét lớn:" Em làm sao thế hả, có nhà không về, ở nhờ nhà anh làm chi. Giận chồng mình thì về nhà mà nói. Lôi anh vào làm gì?" Cô buông miếng bánh mì trên tay xuống:" Anh thích nói lý đúng không? Được rồi để em hỏi, thế ai hôm qua rủ chồng em đi uống rượu hả? Anh một mình sống ở đây mà không cho em sống nhờ được sao? Anh đang ăn sáng là ai nấu hả? Hay anh cầm đưa em cái điện thoại để em goi bác cả bảo là anh keo kiệt." Hắn vội chạy sang nài nỉ:" Thôi, là lỗi của anh, là anh không tốt không biết được vẻ đẹp của em gái. Không biết đúng sai...bla...bla..." Và thế là một bên ngồi ăn vui vẻ, một nơi u ám mây trời.

  

   Hello everyone. tớ bảo mai đăng nhưng thôi, hôm nay viết xong thì đăng luôn chứ không mấy lần trước toàn bị mất thui.

À, nhờ mấy bạn follow fb mình nha. tên là Tử Lỳ Ly nhớ nha nhớ nha

     

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com