Nejiten Do Ngoc To Yeu Cau
Còn nhớ cái đêm làng Mây sang bắt cóc Hinata hòng có được đôi Bạch Nhãn quý giá. Và kẻ bắt cóc bị giết lúc ấy, chính là chú của ả. Ôi Neji, hỡi Neji! Trớ trêu làm sao khi cha cậu phải thế mạng chú ả thay bác cậu. Nhưng cũng thật đầy duyên nợ khi ả gặp cậu ở đây. Ả hiểu nỗi đau mất đi người thân của cậu. Từ lúc sinh ra đã không có được tình yêu thương của cha và mẹ, không gia đình, không nhà cửa, không của cải, không quần áo. Cuộc đời ả là một con số không tròn trĩnh. Nhưng rồi một ngày như mọi ngày, Nareda vẫn lang thang trong rừng, kiếm chút thức ăn để đỡ đói, một đại ân nhân của ả đã đến và cứu lấy sự sống đang bị đe dọa bởi thú dữ và hơn hết là cứu lấy một hi vọng sống nho nhỏ nơi cô bé chừng bảy tuổi tội nghiệp. Không ai khác là người mà ả gọi là chú. Không biết cô đã lang thang trong rừng được bao lâu và sao vẫn còn có thể sống đến tận ấy tuổi nhưng Nareda nghĩ rằng, cuộc đời mình từ nay sẽ sang trang, sẽ không cần chịu đựng đói rét, ngứa ngáy, dơ bẩn, cô đơn. Vì giờ cô đã tìm được một mái ấm, một người sẵn sàng ở lại bên cô. Hai chú cháu không hề có máu mủ ruột thịt là thân thiết với nhau như hình với bóng. Cứ ngỡ niềm hạnh phúc ấy sẽ kéo dài vô tận. Cho đến khi chú nói rằng chú phải làm một nhiệm vụ cực kì nguy hiểm. Bao nhiêu nước mắt, bao nhiêu lời cầu xin, bao nhiêu cũng không đủ để cản bước chân chú. Chú vì lợi ích của làng Mây mà tự nguyện đến làng Lá và bắt cóc Hinata, sau đó hy sinh.Cuộc đời tăm tối của ả chỉ có duy nhất một tia sáng. Ấy vậy mà, tia sáng ấy cũng vội vụt tắt. Tay trắng và đau đớn. Nareda tội nghiệp đã lựa chọn chấm dứt mọi khốn khổ bằng cái chết. Cô gái nhỏ treo chiếc dây thòng lọng lên trên trần nhà, bước lên chiếc ghế gỗ cọt kẹt, tròng dây vào cổ, chỉ cần dùng chân đá văng chiếc ghế đó, cô sẽ được giải thoát, sẽ được về bên chú mình. Ngay trong thời khắc sinh tử ấy, trong bóng tối bao trùm căn hầm cũ kỹ, giọng một người đàn ông vang lên."Nếu ngươi chết, ai sẽ trả thù cho chú của ngươi?"Ai? Ai đang nói đấy? Tại sao đến lúc này còn muốn ngăn cô rời khỏi bể khổ?Một ngọn đuốc bất chợt được thắp lên, bóng dáng người đàn ông dần lộ diện. Mái tóc đen dài, dáng người cao ráo, làn da trắng toát và một nụ cười rất cá biệt. Chất giọng khàn khàn gây ấn tượng mạnh mẽ.- Ai? _ Nareda dè chừng.Nhưng hắn không hề giải đáp thắc mắc ấy. Hắn hỏi ngược lại cô bé, hỏi rằng liệu cô có muốn trả thù cho người thân duy nhất của mình không? Còn phải hỏi sao, cô muốn kẻ giết chú cô phải đau khổ, sống không bằng chết và bị mất hết mọi thứ, có như vậy cô mới hài lòng.- Ta sẽ cho cô sức mạnh để trả thù. Chỉ cần đi theo ta.Orochimaru đã cướp Nareda từ tay thần chết, cho cô sức mạnh, chỗ ăn, chốn ở và huấn luyện đặc biệt. Kể từ đó, cô trở thành tay sai của hắn, dù tuổi đời còn rất nhỏ nhưng với lòng căm thù sâu sắc đã tiếp lửa để cô trở thành công cụ đắc lực cho tên rắn ở làng Mây.Vì sao hắn lại chọn cô? Do hắn biết thân thế của cô, gia đình cô có một bí thuật, cũng chính vì lí do đó mà cả nhà cô đã bị sát hại. Cha và mẹ đều hi sinh để bảo vệ và đã xóa kí ức của cô, chỉ mong cô có thể sống sót. Orochimaru đã khai phá tiềm năng ở sâu trong cô, về sức mạnh đã bị chôn vùi.Ả cùng Miyu đã từng xin từng đồng bạc lẻ để sống lay lắt qua ngày, rồi dòng đời đưa đẩy để Nareda gặp được Miyu, vì hoàn cảnh của cô bé có phần giống mình, ả đã giúp đỡ cô. Cả hai nương nhờ nhau mà sống rồi thân thiết như chị em. Nhưng Nareda vẫn không bước ra khỏi rào cản quá khứ nên đã không mở lòng cho bất kì ai nữa, kể cả Miyu. Và đương nhiên, cô cũng không hề nói cho Miyu biết về bản chất Orochimaru. Mà chỉ nói rằng đó là một vị đại gia rộng lượng đã chu cấp tiền cho cả hai.
- Nareda! Chị đang làm gì vậy ạ? _ cô gái đáng thương kia lên tiếng.Ả ta nhìn người bạn đã đồng hành cùng mình qua bao năm nay. Một ánh nhìn thương cảm. Ả cũng rất quý Miyu nhưng giờ có một nhiệm vụ quan trọng hơn cần phải hoàn thành. Nareda quay sang Neji, nhìn ranh mãnh.- Ohoho, Neji à. Cảm giác mất đi người thân như thế nào hả? Đừng lo, chị cũng rất hiểu cậu. Cậu sẽ giúp ta chứ hả. - Giúp? Ý ngươi là gì?Ả có vẻ không hài lòng trước thái độ xa cách của cậu. Ả tiến gần xuống con thuyền, ghé sát vào tai cậu mà thì thầm gì đó. Yuki thấy cậu nhăn mày còn ả ta thì cười sảng khoái. Ánh mắt thiên tài chứa đầy sự tức giận, dù vậy anh vẫn phải kiềm chế.- Mọi người cẩn thận, đừng để chất nhầy chạm vào người. _ Neji gằn giọng nhắc nhở.
Một ý nghĩ bệnh hoạn
Quả thật là vậy, ả ta muốn tất cả những người trên tàu tham gia thí nghiệm bệnh hoạn của ả. Không hẳn là của ả, một thí nghiệm mà Orochimaru đã để lại: tẩy não và dẫn truyền kí ức. Với thí nghiệm này, chỉ cần thành công thì có thể tạo ra một người với nét tính cách, hành động, suy nghĩ hệt như người mình mong muốn chỉ cần DNA và chakra. Tất nhiên, phải có vật chủ. Nếu thành công, ả sẽ tạo ra chú của mình và nếu Neji muốn thì sẽ có một bản sao của Hizashi - cha anh nữa.
Anh chẳng nói chẳng rằng mà anh phóng nhanh lên không trung, lúc này ả ta quay phắt lại nhìn nhưng chẳng thấy anh đâu. Ả cảnh giác quan sát. Có bóng người thấp thoáng sau cánh buồm, ả liền kết ấn rồi chĩa tay về phía đó, khi chất nhầy dính vào, mảnh vải nhanh chóng bị ăn mòn và để lại lỗ thủng. Nhưng Neji không có ở đấy. Anh đã ở đài quan sát. Ghim ánh nhìn sát khí vào ả ta. Còn ả chỉ cười nhẹ, khiêu khích anh bằng những lời ác ý như Neji cậu thật sự không muốn trả thù sao? Cậu không thấy bất công và bất bình cho cha mình sao? Nghe những điều đó, Yuki cực kì lo lắng, lo lắng cho tâm trạng của anh nhưng có vẻ đó là việc làm vô nghĩa.
- Ta đã bỏ tư tưởng trả thù từ rất lâu rồi, Nareda.
Cơn gió cuốn từng lời anh nói vào tai ả, và mọi người trên tàu. Sau kì thi Chunin lần đó, anh đã thay đổi rất nhiều, những lời đó thật sáo rỗng với anh. Ả ta hoàn toàn bất ngờ, kế hoạch đánh vào tâm lý của ả đã thất bại. Nareda tự hiểu bản thân không có cửa thắng được Neji và ngay từ đầu ả cũng không hề biết Neji và Yuki sẽ xuất hiện ở đây. Ả cần cắt đuôi Neji để có thể tiến hành thí nghiệm. Vì thế, phải chuyển mục tiêu sang những kẻ yếu thế hơn.
Từ nãy đến giờ, Yuki không hề có động tĩnh gì, vì trước đó Neji đã căn dặn cô phải bảo vệ mọi người trên tàu cùng với Anbu. Cô đã trong tư thế sẵn sàng, chỉ cần ả dám tung chiêu về hướng này, cô sẽ đánh bay chúng. Như Neji đoán không sai, ả sẽ không nhắm vào anh mà là những người ở dưới. Kết ấn, là một bí thuật, những giọt nước nhiều màu bỗng rơi xuống, như một cơn mưa cầu vòng, nhưng dần dần nó chuyển thành một thứ dịch nhờn màu xanh lục rất gớm ghiếc. Yuki cũng nhanh chóng dùng Băng độn tạo thành một mái che cho mọi người.
Neji cũng nhân cơ hội đó cho ả ta vài chưởng, ả gục xuống. Ngay khi Neji tiến đến và trói ả lại thì cơ thể lại lần nữa biến thành vũng nhầy và trốn thoát khỏi anh. Chết tiệt, thế này thì không ổn rồi. Bí thuật của ả giúp ả có thể biến hóa khôn lường. Từ rắn thành lỏng, từ lỏng thành rắn. Neji vẫn tiếp tục tấn công nhưng vẫn không gặt hái được gì vì ả cứ biến đổi không ngừng. Nhưng rồi cậu nhận ra được gì đó, chỉ khi nào tất cả chất nhầy hợp nhất thì ả mới có thể trở lại trạng thái người.
Anh đã nắm được điểm yếu của ả, giờ thì phải thử xem phán đoán của anh đúng hay không. Nhưng chưa kịp hành động thì ả đã luồng lách vào buồng lái, nơi trung tâm của con tàu. Thuyền trưởng! Neji nhanh chóng đuổi theo ả. Nhưng anh vẫn chậm một nhịp, may thay, Tatsu vẫn luôn bên cạnh thuyền trưởng. Yuki ở bên ngoài cũng lo sốt vó, hỏi lớn:"Bên trong vẫn ổn chứ Neji?". Ờ,... (nhưng cũng khó khăn đấy).Ở thể dịch nhầy, ta là vô đối, là bất tử nhưng chỉ có thể duy trì một thời gian nhất định, đồng thời không thể thi triển nhẫn thuật nên ta phải nhanh chóng kết thúc việc này ở đây.Dịch nhầy tiến đến chân thuyền trưởng sau đó bò lên và bao phủ hết thân người vị thuyền trưởng trong sự bất lực của hai nhẫn giả.- Neji, rời khỏi chiếc thuyền này hoặc ta sẽ bóp chết tên này.Ả đe dọa, giọng nói và thái độ vô cùng nghiêm nghị vì ả biết Neji và những kẻ ở đây không hề dễ đối phó. Ả ra lệnh cho Tatsu trói Neji lẫn Yuki lại và buộc cả hai phải rời khỏi thuyền. Tatsu quan sát Neji, khi thấy anh có dấu hiệu thỏa thuận, Tatsu trói Neji bằng một sợi dây thừng và dẫn anh ra ngoài. Yuki thấy Neji bị trói thì hoảng hốt chạy lại, và Tatsu trói cô chung với anh.
- Chuyện này là sao? _ cô nàng ngỡ ngàng.
- Diễn một vở kịch như chúng ta sẽ rời bỏ con tàu này. Sau đó Tatsu hãy lo liệu trong lúc chúng tôi vắng mặt nhé! Không lâu đâu. _ Neji thì thầm.
- Tatsu: Cứ giao cho tôi.
Nareda vẫn chưa buông tha cho thuyền trưởng, ả ta điều khiển cho ông ấy ra ngoài, để cho mọi người chứng kiến cảnh Neji và Yuki bị đẩy ra khỏi tàu. Ai nấy đều ngạc nhiên và kinh hãi. Cả hai bước từng bước, từng bước trên tấm ván dẫn vào lòng biển sâu...
END CHAP 23.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com