(NC-17) CƠN ÁC MỘNG (KRISTAO)(KAISOO)
CHƯƠNG 89
Ngô Diệc Phàm dắt theo cậu đi vào một hành lang hẹp hơn rẽ trái rẽ phải vài lần rốt cuộc cũng tới một căn phòng có cửa màu đồng, phía trước còn có hai người khác đang đợi họ, Hoàng Tử Thao nghiêng đầu nhìn, ánh mắt xuyên qua bả vai rộng lớn của nam nhân, thì ra là Kim Chung Nhân cùng Khánh Thù -" Tiểu Thao " Khánh Thù cực vui vẻ khi nhìn thấy cậu, nhanh một bước tiến tới nắm tay cậu kéo qua một bênNgô Diệc Phàm thấy vậy, cũng không có phản ứng gì, hắn cùng Kim Chung Nhân nói mấy câu, xong tự mình mở cửa đi vào, Kim Chung Nhân bên này cũng làm động tác tương tự. Mấy chốc, hành lang có vẻ chật hẹp chỉ còn lại mình Hoàng Tử Thao cùng Độ Khánh Thù đứng đó Một phút trước Tử Thao còn thầm vui mừng vì nghĩ có Chung Nhân và Khánh Thù ở chung, Ngô Diệc Phàm sẽ không làm ra hành vi gì quá đáng nhưng có lẽ cậu vui mừng quá sớm thì phải, Kim Chung Nhân cũng sẽ ở phòng riêng với Khánh Thù, đó là chuyện đương nhiên rồi -" Anh, đừng sợ " Thấy Tử Thao nhìn nhìn cánh cửa mà Ngô Diệc Phàm vừa bước vào, Khánh Thù biết cậu đang nghĩ gì cho nên xuất phát từ lo lắng nhịn không được trấn an cậu Hoàng Tử Thao nghe thấy thì thu hồi tầm mắt, chuyển sang nhìn gương mặt trắng trẻo, đáng yêu của nhóc, cậu không nói gì chỉ mỉm cười -" Nếu như đã phản kháng không được chi bằng thuận theo một chút, ca, anh phải mạnh mẽ lên, bây giờ anh còn có Tiểu Ca không thể lấy cứng đối cứng với người như vậy được " Khánh Thù cầm tay cậu siết chặt, sau đó đẩy nhẹ cậu đến phía trước, còn mình thì mở ra cửa bên cạnh đi vàoMấy câu vừa rồi của Khánh Thù chạy trong đầu cậu, thoạt đầu nghe còn có chút mờ mịt hiện tại Tử Thao mới hiểu Khánh Thù ám chỉ điều gì, nhịn không được lắc đầu cười cười Cậu đương nhiên biết với tánh tình của Ngô Diệc Phàm, cái gì không có được thì càng muốn có, chọc cho hắn giận chỉ có đổi lại thiệt thòi cho mình, càng hướng hắn cứng đầu hắn sẽ càng thô bạo. Người như vậy chỉ có thể thuận theo vuốt vẩy ngược của hắn có điều nếu như bắt cậu giống như chưa từng xảy ra việc gì mà cam tâm tình nguyện đem thân giao nộp thì không cần phải nói nữa, đó là không thể Tầm mắt dừng ở tay nắm cửa, Hoàng Tử Thao có xúc động muốn quay mặt bỏ đi, nhưng chần chừ một lát cũng quyết định đi vào. Cậu cho dù tránh được mùng một cũng sẽ không thoát khỏi mười lăm, không thể chọc tới bạo chúa nhanh như vậy được-" Lại đây " Cửa vừa khép lại, Tử Thao đã nghe được giọng nói trầm thấp của Ngô Diệc PhàmBên trong phòng rất tối, ngoài ánh sáng từ chiếc đèn bàn và màn hình TV trước mắt toàn thể đều bị bóng tối bao vâyNgô Diệc Phàm ngồi trên sô pha, lưng ngã ra phía sau nhìn có chút tùy tiện biến nhát, ánh sáng mờ nhạt từ màn hình lớn chiếu tới trên ngũ quan anh tuấn trông hắn như một con báo đen nguy hiểm Hoàng Tử Thao nín thở, chậm rãi đi tới gần nam nhân, được rồi, cậu cảm thấy nguy hiểm phía trước không thể xem nhẹ được, vừa tiếp cận sô pha nơi Ngô Diệc Phàm đang ngồi, cậu có ảo giác toàn thân mình như phát đauNgô Diệc Phàm kéo tay cậu, Hoàng Tử Thao thuận theo ngồi xuống bên cạnh hắn-" Sợ sao? " Lời vừa dứt, cậu cảm thấy người mình bị đè nặng. Ngô Diệc Phàm hai tay ôm eo cậu, gương mặt hoàn mỹ vùi vào vai phải cậu Hơi thở có tính xâm lược của nam nhân phả vào cổ, Hoàng Tử Thao lập tức cứng người, ngồi im không dám động, ánh mắt rơi vào màn hình phía trước, trong vô thức cậu mới biết có vẻ như buổi đấu giá đã bắt đầu Ngô Diệc Phàm im lặng, người hắn đang ôm rất mềm mại, cơ thể này ở ngay bên cạnh, mạnh tay một chút là có thể chiếm đoạt nhưng hắn không muốn... Nhưng mà...lại nhịn không được, hạ thân đã bắt đầu có phản ứng Cảm nhận hô hấp Ngô Diệc Phàm ngày càng nặng nề, Tử Thao biết nam nhân này bắt đầu động dục rồi, khoé mắt khẽ liếc sang bên cạnh một chút -" Anh lại phát điên nữa phải không " Âm thanh nghe có vẻ bình tĩnh nhưng mà cậu đã cật lực khắc chế sự run rẩy của bản thân, lời nói ra đã vận hết nội công để nói Ngô Diệc Phàm hừ mũi, nắm tay cậu đặt xuống dục vọng của mình không chút chần chừ, Hoàng Tử Thao phản ứng không kịp đến khi cảm nhận dưới bàn tay mình là vật thể đã bán cương, nóng rực đang không ngừng dưới động tác của nam nhân mà cọ vào tay cậu thì hai má liền đỏ lên Phản xạ đầu tiên là rút tay lại, nhưng mà cổ tay đã bị Ngô Diệc Phàm giữ chặt, bên tai liền truyền tới giọng nói trầm khàn -" Cầm lấy nó " Ngữ điệu ra lệnh không để cậu phản kháng, Tử Thao nhíu mày, lại bắt cậu lập lại hành động đáng xấu hổ của lần trước? Thế nhưng cậu biết mình nhất định sẽ trốn không thoátĐược rồi, Hoàng Tử Thao nhịn Vươn hai tay kéo khoá quần Ngô Diệc Phàm, đầu ngón tay trắng nhỏ kéo quần lót hắn xuống, do phòng quá tối cậu chỉ có thể nương theo ánh sáng mờ ảo chạm vào đại gia hoả của Ngô Diệc Phàm, bàn tay trùm lên nắm lấy nó, xúc cảm thô to nóng nảy truyền tới khiến tim Tử Thao đập thình thịch, hoảng hốt Ngô Diệc Phàm được bàn tay trơn mịn nhẹ nhàng bao lấy, có chút kích động siết chặt vòng tay ở eo Hoàng Tử Thao hơn, hoàn hảo vây cậu ở trong lòng Thấy đối phương im lặng không tức giận hay nháo loạn, Hoàng Tử Thao thả lỏng xong dựa vào trí nhớ lần trước Ngô Diệc Phàm hướng dẫn bắt đầu chuyển động bàn tay đang nắm tính khí của nam nhân, vuốt mấy cái hung khí lập tức trướng to, hơi thở của Ngô Diệc Phàm càng thấp, cậu cảm thấy mũi nam nhân đã chạm vào cổ cậu khẽ cọ xát Hoàng Tử Thao liều mạng dùng thêm lực, bàn tay phía dưới nhanh hơn, được một lúc thì trượt xuống phần đỉnh phân thân dạng đầu quả trứng của nam nhân, ngón tay như có như không sượt qua phần lổ nhỏ phía trên. Lập tức cậu cảm thấy cổ mình truyền tới cảm giác hơi đau, răng nanh không mạnh không nhẹ găm vào, là Ngô Diệc Phàm cắn cậu, đến lúc quan trọng Tử Thao quyết định niết ngón tay vào vị trí vừa rồi, quả nhiên, một dòng chất lỏng rất nóng phóng đầy tay cậu cùng lúc đó là đau đớn mãnh liệt ở cổ truyền đến Cao trào lần này do nhịn quá lâu nên dễ dàng đến hơn, Hoàng Tử Thao nhìn nhìn tinh dịch trên tay mình, im lặng mang của nợ của Ngô Diệc Phàm để vào quần lót, kéo khoá quần hắn lên, thế nhưng Ngô Diệc Phàm vẫn còn cắn cậu không chịu buông Nghĩ tới nghĩ lui cậu rút khăn tay trong túi áo khoát của mình, đem đống chất lỏng nhày nhụa trên tay và trên quần áo bản thân lau sạch sẽ #PiN#________________________Phụt~~~ (*¯︶¯*)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com