TruyenHHH.com

Nc 17 Con Ac Mong Kristao Kaisoo

Đại lộ ngoại ô vốn dĩ vắng vẻ, càng về đêm càng heo hút âm u....thỉnh thoảng ánh sáng vàng nhạt của cột đèn ven đường như chu kì xẹt ngang cửa kính xe

Chiếc xế hộp thể thao điên cuồng lao về phía trước

Không khí trong xe im lặng bất thường, không ai nói với ai câu nào!  Hoàng Tử Thao vẻ mặt lo sợ, bất an tựa vào cửa xe sang trọng, trầm mặt suy nghĩ

Đột nhiên xe giảm tốc độ,Ngô Diệc Phàm thành thục đánh tay lái rẽ vào một con đường khác....

Nhìn bên ngoài, cậu có cảm giác rất quen mắt nhưng vì ban đêm đường lại tối nên không nhìn rõ được cảnh vật bên ngoài... Rốt cục, vẫn không biết mình bị hắn đưa đi đâu

....một lúc sau... cuối cùng chiếc xe chạy vào một căn biệt thự lớn, theo đường lát sỏi đi vào ga ra

-" Xuống xe" vừa dừng lại, Ngô Diệc Phàm nhanh ấn chốt mở khóa, ra lệnh cho cậu

-" ..."nhưng thay vì lập tức theo lời đối phương rời xe, Hoàng Tử Thao lại giống như đóng cọc vào ghế... nhún nhích cũng không muốn

-" Đến địa bàn của ta rồi mà còn muốn cứng đầu!  Hừ " nhìn biểu tình của cậu, Ngô Diệc Phàm nhếch môi cười lạnh một cái, chân dài bước xuống xe đi vòng qua phía cửa còn lại kéo cậu ra

-" ...anh, thả ra! " Không cách nào giật cổ tay của mình đang bị nam nhân nắm giữ, cậu bất lực lảo đảo vừa đi vừa chạy theo hắn

Nam nhân người như lửa đốt, khó chịu một bên cước bộ thực nhanh một bên đưa tay kéo ra chiếc cà vạt màu xanh dương trên cổ....

Bước chân qua khỏi cánh cửa,Ngô Diệc Phàm liền trở mặt đè ép người vào tường, hôn lấy môi cậu

-"A" lưng đột ngột bị va đập Hoàng Tử Thao nhíu mày hô một tiếng "...Ưm.. ưm!!! " ý thức được hắn lại làm ra hành vi không đứng đắn với mình, Hoàng Tử Thao tức giận đẩy hắn ra, không những vậy còn tát hắn một cái "Anh đừng quá đáng! "

-" Hừ... đáng chết! "

"Chát " vừa dứt tiếng liền vung tay trả lại cậu một bạt tay , lực đạo phát ra do không kiềm chế được nên rất mạnh

Hoàng Tử Thao choáng váng té xuống nền gạch men lạnh lẽo, trong miệng tràn ngập mùi tanh nồng của máu, "khụ khụ... "nhịn không  được ho khan

-" Đêm nay, ở lại đây giúp ta hạ hỏa đi! " nói rồi mang thân hình to lớn khóa lại eo cậu

-"Tôi không cần, mau xuống! " Tử Thao kịch liệt giãy dụa,tìm đường thoát thân

-"Sao? Hay sợ ta trả ít nên không muốn bán " nói rồi nắm lấy cổ áo sơ mi của cậu giật mạnh khiến cho những chiếc khuy cũng theo đó mà đứt ra, rơi xuống sàn

" lộp cộp.... " theo tiết tấu khuy áo va đập với sàn cậu cũng kích động theo

-" Tôi xin anh thả tôi ra đi... tôi hứa sẽ giúp anh gọi người đến giúp... " đến bước này, Tử Thao quyết định bước xuống một bậc van xin hắn

-" Không kịp rồi, hừm... tôi chịu đựng lái xe bắt cậu từ đó đến nơi này.. thực con mẹ nó quá giới hạn" miệng nói nhưng tay đã chạm đến lưng quần cậu, không thương tiếc kéo xuống

-"...Ngô...đừng đừng, dừng lại đi tôi không cần !" Bản thân là một nam nhân mà bây giờ bất lực van xin một tên nam nhân khác mà hắn lại sắp sửa lăng nhục mình, Hoàng Tử Thao cảm thấy ông trời thực khéo trêu người mà

-"Câm miệng! Được, nể mặt này là lần đầu tiên ta cùng ngươi chung một chỗ, sau đêm nay ta liền đáp ứng thỉnh cầu của ngươi, không những thế còn giảm cho ngươi 250 triệu tệ tiền nợ, cảm thấy thế nào?  Bất quá ta bỏ ra nhiều như thế thì cũng muốn thu lại cho xứng đáng... chờ mà xuống địa ngục đi " nói rồi  không để Hoàng Tử Thao kịp phản kháng, nhanh chóng cúi người khóa lấy môi cậu

-"...ưm.. hức.. " đến lúc này, mắt đã ngấn lệ... chỉ có thể yếu ớt chống lại hắn

Ngô Diệc Phàm đưa tay giữ lấy khớp hàm của Tử Thao khống chế không cho cậu loạn động , thô lỗ ngậm lấy khuôn miệng nhỏ nhắn, sau đó chiếc lưỡi hư hỏng theo bản năng trườn vào bên trong khoang miệng ấm nóng, càn quét mọi ngóc ngách, cuốn lấy vật nhỏ rụt rè đang trốn tránh trong miệng cậu chơi đùa... mùi vị ái tình nồng đậm như viên kẹo ngọt lan tỏa trong không khí

Thuận thế ,nụ hôn chiếm giữ trượt xuống đến khai phá chiếc cổ trắng nõn...

Tử Thao bị hôn đến thở không ra hơi, kiệt sức dùng hai tay đẩy vai của nam nhân , nhưng cơ bản vẫn không động đậy được hắn

-" ..hức, Ngô Diệc Phàm... anh...dừng lại đi... tôi xin anh..! " nức nở cầu xin, nhưng ngược lại âm thanh mềm mỏng của cậu chỉ khiến cổ dục hỏa rối ren trong người hắn bùng nổ thêm

-" Hừ, loại câu nhân như ngươi xem đêm nay ta chỉnh ngươi thế nào? Ngoan ngoãn một chút tránh ta giận lên thì càng thống khổ"

-"anh!!!"

Nói rồi mang những mảnh vải cuối cùng trên người cậu thoát ra hết

Xong lật người Hoàng Tử Thao lại

Bây giờ từng khắc từng khắc trôi qua làm cậu gấp đến mức không nói được thành lời, việc có thể làm lúc này là điên cuồng lắc đầu - Hức... tôi không muốn... Ngô Diệc Phàm sao phải đối tôi như vậy, tôi nào có đắc tội gì anh? - Tử Thao trong lòng gào thét

Đến lúc nghe được âm thanh nam nhân mở thắt lưng, kéo khóa quần... cơ thể cậu tự dưng kiềm không được run rẩy, sóng lưng toát đầy mồ hôi lạnh

Ngô Diệc Phàm không kiên nhẫn nữa, nắm chặt eo cậu, nhằm ngay hậu huyệt của Hoàng Từ Thao đâm mạnh vào

-"aaaaaa..." kế tiếp là tiếng thét đau đớn của Tử Thao,cảm giác thân thể như bị xé ra làm đôi, này so với bị dao nhọn đâm vào thực sự không khác biệt

Ngô Diệc Phàm được vách tường mềm mại bao bọc, bình tĩnh hắn cố kiềm giữ đến lúc này chính thức sụp đổ... không chờ được liền mạnh mẽ động thân, kịch liệt mang cự long cứng rắn xuyên xỏ người cậu

-" Ân...đau... anh đi ra...đi ra...Á... " đau đớn từng trận từng trận ở hạ thân khiến cậu thống khổ, cả người căng cứng

-" cậu!  Chết tiệt thả lỏng một chút, kẹp ta chặt như vậy... " vừa nói tay cũng không quên đánh vào mông cậu " nếu không lát nữa xuất huyết thì đừng trách! " Ngô Diệc Phàm rằng giọng

-"ưm... hức...a " Hoàng Tử Thao khó khăn hít thở, cố gắng để các cơ trên người thả lỏng....gương mặt vì nhịn đau mà chuyển sang trắng bệt " a... a..... " nam nhân lại tiếp tục động thân, cậu biết một khi đã bắt đầu cho dù có cự tuyệt thì chẳng làm được gì mà ngược lại chỉ khiến hắn phát điên đối cậu càng ra tay mạnh hơn... bây giờ cậu cũng chỉ có thể nhắm mắt chịu đựng

Đến khi bản thân không thể tiếp nhận nữa Tử Thao khóc lóc van xin nam nhân đến khàn cả giọng... nhưng hắn so với  ban đầu giống như mất đi nhận thức, động tác đều mười phần bạo lực...

Lúc này, do chịu không được dày vò Hoàng Tử Thao ngất xỉu ... nhưng không được bao lâu liền bị đau đớn thống khổ kéo cho tĩnh dậy... tình trạng như vậy cứ lặp đi lặp lại... khiến cậu hận bản thân không thể liền chết ngay

Cơ thể non mềm lần đầu tiên phải chịu đựng cự vật to lớn... giống như vải lụa mỏng manh không tránh khỏi bị thương...hai tay cùng đầu  gối ma sát với mặt đất lạnh đến tím tái

Một đêm này, với cậu giống như rơi vào địa ngục, dài vằng vặc giống như ngàn năm không siêu thoát....

Ngô Diệc Phàm cật lực tận hưởng cực phẩm, từng tất da thịt trên cơ thể xinh đẹp này đều không hề bỏ qua...chỉ là tình thú nhưng cũng không ngờ bản thân quá phung phí đi...

________________

Mở mắt ra lần nữa, nắng cũng đã lên... mơ hồ nhìn trần nhà màu lam nhạt tạo cảm giác thanh thản một chút

Như thế này, có phải hay không sự tình kia chỉ là Hoàng Tử Thao cậu nằm mơ????  Nếu thực sự như vậy thì tốt biết mấy

Khẽ cử động, đau đớn toàn thân truyền theo từng dây thần kinh khiến cậu không tự chủ run rẩy... một giọt nước mắt phá lệ rơi xuống. Đau khổ này so với cậu nghĩ đúng là quá mức chịu đựng. Tựa như loại sự tình ủy khuất đến bức người mà không thể kháng cự, càng không thể nói cùng ai

{-...sau đêm nay liền đáp ứng thỉnh cầu của ngươi, không những thế còn giảm cho ngươi 250 triệu tệ... }

Giọng nói trầm khàn mang đầy dục vọng và khinh thường của Ngô Diệc Phàm không ngừng vang lên trong đầu cậu

-" Hức.... ha...ha..ha..." đột nhiên trong nước mắt, Hoàng Tử Thao lại cười... giọng cười ngắt quãng mà thương tâm khiến người khác đau lòng, lệ rơi đầy mặt... -250 triệu!  Ha,...rốt cục bản thân cũng giống như loại người bị kẻ khác khinh khi,bị nhìn bằng ánh mắt rẻ mạt... chỉ biết lấy thân ra để đổi lấy đồng tiền... đáng cười, thực đáng cười!!!

Hoàng Tử Thao tự trong tâm giằng xé, tự mình cười nhạo

"Cạch "

-" Tỉnh rồi sao? Thiết nghĩ đến tối cậu mới dậy nổi chứ, ha,quên mất tiểu dâm đãng cậu sợ bao nhiêu đấy vẫn là không sao đi! " Nghe điệu bộ châm chọc, Tử Thao không nhìn cũng biết người vào là ai

Tối qua, lúc hắn tiến vào người cậu liền cảm nhận rõ ràng cảm giác mới lạ của lần đầu tiên, cộng với máu ra nhiều như vậy thì không nghi ngờ gì Hoàng Tử Thao chính là cực phẩm xử nam. Dẫu biết vậy, nhưng nam nhân vẫn cố tình nói ra những lời lẽ khó nghe nhất đối với cậu
Ngô Diệc Phàm đến gần giường lớn,ngồi xuống thẩy sấp giấy tờ trên tay về phía cậu

__________________________

#PIN#

rồi nha H cả chương luôn nha ~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com