TruyenHHH.com

Nc 17 Con Ac Mong Kristao Kaisoo

Ngô Diệc Phàm sau khi đưa Hoàng Tử Thao đến nhà mới yên tâm đi lo đến vấn đề công việc, hắn đi hơn một tuần thì theo đó công việc cũng trồng chất, đợi hắn giải quyết xong tất cả quay trở lại cũng gần 12 giờ đêm

Đi vào phòng, liếc mắt đã có thể thấy Tử Thao đang mơ màng nhìn hắn

-" Anh về rồi sao? Đã ăn tối chưa? "

Hoàng Tử Thao lạ chổ nên ngủ không sâu, vừa nghe tiếng động đã mở mắt

-" Vẫn chưa, tôi làm em thức à? "

Ngô Diệc Phàm chậm rãi nói, bộ dạng có vẻ mệt mỏi

-" Không, do tôi ngủ không quen. Anh đi tắm đi, bên dưới có đồ ăn để tôi hâm nóng giúp anh "

Nói rồi từ trên giường bò dậy, đi xuống phòng ăn

Ngô Diệc Phàm nhìn theo trong lòng ngập tràng vui vẻ, ý cười trong mắt càng sâu

______________

Hoàng Tử Thao ngồi trong phòng rốt cục đợi được Ngô Diệc Phàm trở lại. Người kia thế nhưng mới vừa vào đã lao tới ôm cậu, cả hai ngã vật xuống giường

Hành động quá bất ngờ khiến cậu hoảng hốt định kinh hô, có điều miệng vừa hé đã bị môi lưỡi người phía trên nhiệt tình lấp lại

-" Ưm..."

Hoàng Tử Thao đoán được ý định của Ngô Diệc Phàm dĩ nhiên không ngoan ngoãn nghe theo, muốn đẩy hắn ra

Ngô Diệc Phàm đã quen cậu phản kháng, vài cái liền luồn được tay vào bên trong quần áo, tùy ý vuốt ve từng tất da thịt quyến rũ của người dưới thân

Cho đến khi cảm thấy phía sau của mình bị dò tới, Hoàng Tử Thao liền liều mạng đẩy hắn ra. Lúc này thế nhưng thực sự thành công

Có điều tách ra được vài giây Ngô Diệc Phàm liền như cũ đè xuống, bàn tay đưa tới ý đồ kéo quần cậu

-" Ngô Diệc Phàm anh dừng lại tôi có chuyện muốn nói! "

Tử Thao vội vã giữ quần mình, một mạch la lên, rất may không quá lớn tiếng, âm thanh vẫn nằm trong tầm kiểm soát của căn phòng này

-" Được, em nói đi "

Ngô Diệc Phàm dừng không động tay động chân nữa, lùi lại ngồi nghiêm túc lắng nghe

Rốt cục Hoàng Tử Thao cũng nhẹ nhàng thở ra một ơi, lấy bình tĩnh một chút mới nói

-" Cảm ơn anh "

-" Vì sao? "

-" Vì giúp mẹ tôi tìm tủy phù hợp "

Phải biết rằng trước đây nhà cậu tìm nhiều năm như vậy cũng không thể tìm được người hiến tủy đủ yêu cầu khiến cho sức khỏe Tô Liên Y ngày càng trở xấu

Không nghĩ tới Ngô Diệc Phàm ra tay thì mọi việc liền trở nên đơn giản. Cậu không biết tại sao hắn làm vậy nhưng cho dù là vì lí do gì cậu cũng cần thiết nói lời cảm ơn

-" Nếu như vì chuyện này thì không cần để ý  "

Ngữ khí nam nhân lãnh đạm, hắn làm gì cho cậu cũng vậy thôi, không trông chờ cậu nói cám ơn hay báo đáp. Cũng không biết tại sao chính mình lúc đó lại làm vậy nữa

-" Tôi tất nhiên phải để ý "

Tử Thao đã suy nghĩ kĩ cậu muốn làm gì đó giúp hắn, mặc dù hắn chẳng cần cậu giúp nhưng cậu cũng không thể cái gì cũng chẳng làm

-" Cho nên...?"

-" Cho nên tôi sẽ xin vào công ty anh làm, anh yên tâm, tôi chắc chắn kiếm tiền không ít cho anh "

Hoàng Tử Thao đặc biệt tự tin về khả năng làm kinh tế của mình.

-" Thế thì còn gì bằng, Ngô thị có em tham dự chẳng khác gì hổ mọc thêm cánh a "

Ngô Diệc Phàm đương nhiên rõ ràng năng lực của cậu, từ trước đã muốn mang về công ty chỉ là lúc ấy cậu kịch liệt từ chối

-" Còn một việc "

-" Em nói đi "

Ngô Diệc Phàm cười cười, một vẻ như luôn luôn lắng nghe

-" Nhà còn nhiều phòng dư cho nên... tôi muốn ở riêng một phòng "

Nói tới đây đã thấy nụ cười trên môi nam nhân cứng lại

-" Hoàng Tử Thao em nghĩ cũng đừng nghĩ, em phải ở đây, ngủ với tôi  "

Mùi vị bá đạo đã quay trở lại, vẻ mặt vô cùng cương quyết của Ngô Diệc Phàm khiến cậu thất vọng

-" Nhưng mà... "

-" Không có nhưng mà, em còn mang ý định ngủ riêng phòng thì coi chừng  bước xuống giường không nổi đấy, bây giờ thì đi ngủ "

Nói xong liền tới đè người xuống, từ sau hôm Tử Thao bị thương hắn đã nhịn không chạm vào người cậu, nhịn tới được hôm nay mới không muốn nhịn nữa

Hắn đơn giản hai ba cái đã có thể lột sạch cậu

-" Đừng, không phải nói là đi ngủ sao, tôi muốn ngủ "

Mặc kệ Hoàng Tử Thao nói gì nam nhân vẫn cứ làm chuyện của mình, tóm hai chân cậu mở bung ra chen thân vào giữa

Trên tay là một tuýp gel bôi trơn, hắn dù không thích dùng nhưng bác sĩ nói thứ này sẽ khiến cậu dễ chịu hơn khi sáp nhập nên hắn mới đi mua

Chuẩn bị trước sẽ tốt hơn, Ngô Diệc Phàm vẫn là không muốn làm cậu chảy máu vì cách một đoạn thời gian không làm chuyện thân mật

-" A..."

Ngón tay mang theo gel mát lạnh chen lấn đẩy vào hậu đình, có chút khó chịu, cơ thể Ngô Diệc Phàm dán sát lại, Tử Thao có thể rõ ràng cảm nhận có một vật cứng chọc vào người mình

Nam nhân vừa nới lỏng phía dưới vừa loạn hôn loạn cắn lên cổ và ngực cậu

Đối với việc Ngô Diệc Phàm tùy thời đều có thể phát tình, bá đạo cầu hoan cậu đã mang sẵn tâm lí nếu có thể sẽ đáp ứng hắn nhưng mà chỉ cần tình sự tới tâm trí liền theo bản năng khướt từ, cái này nằm ngoài tầm kiểm soát của cậu

Ngô Diệc Phàm chờ không được nữa rút ngón tay ra liền đem tính khí thô cứng đâm vào tiểu động ướt át, tốc độ và lực đạo chính là mười phần bạo lực

Hoàng Tử Thao cắn môi, hai mày nhíu chặt cố gắng nhẫn nhịn, bộ dạng nhịn đau có chút khổ sở. Bởi vì cơ thể cậu sau nhiều ngày không làm sẽ tự động thít chặt chỉ cần làm lại sẽ có chút chống đỡ không nổi, mặc dù không phải đau như xé rách nhưng mà không phải là loại dễ chịu gì

Cậu không rõ là nam nhân nào nằm dưới cũng sẽ như vậy hay là vì có liên quan tới việc cậu là song tính đơn giới nên cơ thể đặc thù

Khổ sở một lúc cũng quen được sau đó là một màng nóng đến bỏng mắt, bởi vì Tử Thao không có ý phản kháng trong vô thức còn đáp lại khiến Ngô Diệc Phàm cao hứng phóng túng không ngừng

Đêm còn dài

______________

Theo như những gì đã thương lượng, Tử Thao được sắp xếp vào làm trưởng phòng sáng tạo ý tưởng ở tổng công ty Ngô thị. Ban đầu cậu là muốn dự tuyển nhưng Ngô Diệc Phàm không đồng ý, nói không muốn để cậu chen lấn với đám người kia thêm phiền phức

Hoàng Tử Thao lần đầu đến đây với thân phận là nhân viên, ngước mắt nhìn tòa cao ốc chọc trời tư vị thật không biết diễn tả thế nào

Khẽ mỉm cười, cậu sẽ bắt đầu lại từ đây ...

#PiN#

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com