Nc 17 Con Ac Mong Kristao Kaisoo
Ngô Diệc Phàm mang theo một cổ tức giận đi thẳng đến văn phòng, cửa không khoá, vừa mở ra là một mảnh tịch mịch tối tăm, nam nhân nheo mắt nương vào ánh sáng nhàn nhạt từ bên ngoài thấy được trên thảm mấy vỏ chai rượu mạnh Tâm tình không mấy tốt lập tức càng trở nên âm u, người kia thế nhưng say rượu chạy loạn, điện thoại thì không nghe máy, này là muốn cùng hắn đối đầu sao? Nghĩ tới Hoàng Tử Thao vừa được mình nắm trong tay lại bắt đầu nháo loạn Ngô Diệc Phàm thực có xúc động muốn đánh người Cảm giác mình không thể khống chế như thế này làm hắn như phát điên, người kia như con thỏ nhỏ chỉ biết xù lông ngoài có khả năng chiêu dụ sói đến ăn mình ra thì chẳng thể làm được gì, một chút kháng cự cũng không thể Ngô Diệc Phàm vừa xoay người li khai xuống đến tầng trệt đã đụng phải người quen-" Anh sao lại ở đây? Tử Thao đâu? " Mỹ nhân dáng người mãnh dẻ chắn ở trước thân hình cao lớn, so với mình hơn hẳn cả cái đầu lại -" Không biết" Ngô Diệc Phàm lãnh đạm trả lời, dự định sẽ hỏi người trước mặt vài câu thế nhưng bộ dạng y thế này không hỏi còn tốt hơn-" Anh..." Chu Thiên Ân nhất thời nổi giận, cái tên nam nhân kiêu ngạo không xem ai ra gì này đúng là chọc người đánh Y chỉ là bỏ quên tài liệu nên quay lại lấy, không ngờ lại gặp cái tên đáng ghét này ở đây, có điều bây giờ đã trễ hắn không ở nhà ôm ấp Tử Thao như thế nào lại ở đây? Không phải đã xảy ra chuyện gì rồi chứ -" Có việc gì xảy ra? Tử Thao của tôi đâu" Chu Thiên Ân thấp giọng, nhìn nét mặt của nam nhân này chắc chắn là có vấn đề -" Tôi không biết " Không muốn cùng người này dây dưa, Ngô Diệc Phàm dứt lời liền bỏ đi. Hắn hiện tại hơn ai hết muốn lập tức nhìn thấy Hoàng Tử Thao, cảm giác không có cậu bên cạnh thật khiến hắn muốn điên -" Này...này... " Chu Thiên Ân liền đuổi theo nam nhân cao lớn, hôm nay nhất định không sợ chết nhất định phải mắng hắn một trận, tên nam nhân thích ngược người khác này thật làm y tức chết Ngô Diệc Phàm xuống hầm để xe đoạn đi qua cửa bảo an thì lại có người ngăn lại, người nọ dường như là nhân viên trực ca đêm -" Vừa...vừa rồi tôi thấy phó phòng say rượu lảo đảo chạy ra ngoài, tôi...gọi mãi mà cậu ấy không đáp lại. Ngài nhanh một chút đuổi theo đi, dạo gần đây Ma Cau đang nổi lên hiện tượng có một nhóm người hay bắt cóc làm truyện đồi bại với mấy mỹ nhân lắm, tôi sợ... " Lời còn chưa nói xong đã thấy Ngô Diệc Phàm dùng tốc độ lốc xoáy rời đi, con xe cao cấp phóng nhanh như gió theo hướng bảo an chỉ dẫn Mối quan hệ giữa Tử Thao và Ngô Diệc Phàm tuy không công khai rõ ràng tuy nhiên trong tiềm thức của nhiều nhân viên ở Tịch Dương hiểu rõ chắc chắn bọn họ không phải quan hệ bạn bè tầm thường, cho nên xuất phát từ lẽ dĩ nhiên vừa thấy Ngô Diệc Phàm xuất hiện nhân viên nọ liền biết hắn đến đây là tìm trưởng phòng nhà mình Chu Thiên Ân thở không ra hơi đi đến nhưng cái y bắt được chỉ là bóng dáng xa dần của chiếc xe đen, tức giận vì để vuột mất cơ hội mắng người, y hung hăng đá vào chiếc xe gần đấy cũng không bận tâm là của ai -" Nhìn cái gì? Chưa thấy người khác nổi giận à" Trừng mắt với bảo an vô tội kia một cái rồi cũng xoay người li khai, bóng dáng thon dài xinh đẹp mấy chóc cũng như cơn gió đến rồi lại đi, bảo an lắc đầu cười khổMỹ nhân a, đúng là khó chiều chuộng ....Ngô Diệc Phàm theo hướng được chỉ chạy đi, chỉ thấy con đường này vắng vẻ, có chút chật hẹp cũ nát, không nghĩ tới ở một thành phố sa hoa thế này cư nhiên lại có mấy căn nhà lụp xụp muốn nát, cỏ dại mọc đầy hai bên vệ đường, cho xe chạy chậm lại hắn thỉnh thoảng còn bắt gặp mấy con chuột chạy băng qua trước đầu xe, tường nhà ẩm mốc, cửa nẻo đóng chặt, ánh sáng mờ ảo hoàn toàn cách biệt với con đường lớn ngoài kia Căn cứ vào việc Hoàng Tử Thao đi bộ trong tình trạng say xỉn như vậy chắc chắn hắn phải đuổi kịp mới đúng, như thế nào cả cái bóng người cũng không nhìn thấy? Hơn nữa càng chạy mật độ nhà cửa càng thưa thớt hẳn, càng lúc càng hoang vu không có khả năng cậu có thể đi xa đến vậy Nhớ lại lời bảo an kia nói, trong đôi mắt tối màu thấy rõ bất an lo lắng, hắn chưa từng cảm thấy mình không nắm chắc điều gì đến như vậyLần nữa ấn gọi vào số điện thoại quen thuộc, bên tai truyền đến cũng chỉ là từng đợt tín hiệu dài đến vô tận, trong tâm dần lạnh lẽo, trong con ngươi hằn lên vệt màu đỏ quỷ dị Hoàng Tử Thao em tốt nhất đừng để bản thân xảy ra việc gì nếu không đừng trách tôi Còn có...mấy tên kia tốt nhất động vào không phải là người của hắn bằng không ngay cả xác để chôn cất bọn chúng cũng sẽ không còn ...." Ào " một cái, nước từ trong thùng lớn xối xả tạt vào người cậu, Hoàng Tử Thao mơ hồ từ trong cơn đau đầu tỉnh lại, đôi mắt đen dập dụa chậm rãi lấy lại tiêu cự nhìn nhìn trần nhà...Một nơi xa lạNhớ tới bản thân không phương hướng, nhất thời rối loạn đi trên đường, cũng không biết đi bao lâu đột nhiên trước mặt xuất hiện một đám người nói năn lỗ mãng, còn động tay động chân...sau đó...cậu không nhớ nữaÝ thức được mình uống rượu làm liều, bây giờ gây chuyện rồi đúng không? Này có phải hay không là bắt cóc tống tiền? Tốt nhất là như vậy đi bằng không... -" Ây da tỉnh rồi sao? " Nghe được giọng nói, Hoàng Tử Thao cố gắng cử động thân thể phát hiện mình không bị trói mà là...bị xích, một đoạn xích sắc vừa dài vừa lớn còn có cả còng khoá vào chân phải của cậu, gương mặt vốn dĩ bình thản thế nhưng lập tức đại biến khi phát hiện bản thân bị lột sạch chỉ còn lại áo sơ mi ước nhẹp dính vào thân thể Này...là xảy ra chuyện gì? Da thịt trắng như tuyết tiếp xúc với mặt sàn lạnh lẽo khiến cậu sinh ra run rẩyNghĩ tới bản thân rơi vào tình huống gì liền nhịn không được bóng đen trong lòng, ngoài ý muốn cũng không phải là cực kỳ sợ hãi, có chút khó chịu, cũng có chút cảm thán hình như mình so với người khác rất có duyên với việc bị bắt cóc thì phải -" Hoàng Tử Thao, trưởng phòng sáng tạo công ty Tịch Dương? Hừ, xem ra chúng ta bắt được con mồi ngon rồi " Theo giọng nói cợt nhã, Tử Thao liếc mắt thì nhìn thấy có người cầm danh thiếp của cậu lật qua lật lại xem xét, dưới chân hắn là y phục, ví tiền cùng di động của cậu Cậu ngồi dậy nhìn xung quanh tổng cộng có năm người, này dường như là một căn nhà hoang bởi vì cũng không có vật dụng gia đình thiết yếu gì cả, phần lớn bàn ghế đều cũ kỹ, có điều thứ trên bàn mới là cái khiến cậu phát runCậu tuy rằng đối với nhu cầu tình dục là không cần thiết tuy nhiên không phải không có nhận thức với phương diện này, bởi vì đặc thù công việc thỉnh thoảng cũng có tiếp xúc quaKia dụng cụ tình thú đầy đủ chủng loại, hình dáng, kích thước, roi da cũng có độ dài ngắn khác nhau, còng tay xích sắc hay dây đeo...Gần đây trên báo có đăng tin tức về một nhóm tội phạm có hành vi ngược đãi tình dục, sẽ không phải là năm người này chứ. Tử Thao cảm thấy bản thân không nhất thiết chỉ vì say rượu rồi đi lang thang như thế nào lại rơi vào tay họ rồi? Đưa tay che lại thân thể, cảm xúc nhục nhã xấu hổ tự nhiên lan tràn toàn thân. Bản thân đã đủ khổ bức lắm rồi ông trời thế nhưng một chút đường sống cũng không chừa lại cho mình -" Mỹ nhân, nói gì đi a, sao tự dưng lại im lặng, yên tâm bọn anh rất biết thương hoa tiếc ngọc nha, lại nói đẹp như thế này, chơi hỏng sẽ mất vui " Người nọ vừa nói vừa vươn tay nắm lấy cằm cậu, lời lẽ bỡn cợt còn có mấy giọng cười hùa theo mua vui, mấy ánh mắt như lang sói săm soi trên người Hoàng Tử Thao Cậu không nói gì, dùng thái độ cứng rắn hất văng bàn tay ghê tởm đang chạm vào mình ra, không quên trừng mắt cảnh cáo người nọ -" Ha, thật là có tính cách nha, thế nhưng để bọn ta xem tiểu mỹ nhân còn xù lông được bao lâu "Người nọ cười lưu manh, vun tay một cái liền tát cậu thật mạnh, cảm thấy chưa đủ liền đánh thêm mấy cái Tử Thao thấy trước mặt một mảng trắng xoá, trong miệng tanh nồng mùi vị của máu. Vốn dĩ cũng chưa tỉnh hẳn rượu lúc này càng trở nên chật vật thê thảm Tên kia thô bạo kéo lấy tóc cậu, hất mặt một cái ra hiệu cho mấy người kia lập tức liền có hai tên tiến tới trên tay cầm thêm mấy dụng cụ -" Hừ, trước tiên để ta dạy dỗ oắt con này một trận ra trò cái đã, sau đó lão tử sẽ thượng chết ngươi, để bọn ta chơi nát, xem có còn quật cường nữa không nha " Da đầu bị giật kéo, cậu vì bị đau mà không ngừng phản khán nhưng mà lại bị đối xử càng tàn bạoTrước mắt chỉ toàn có tuyệt vọng ____________________Chụy thích ngược :))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com