TruyenHHH.com

Naruto Fanfic Nhat Ky Nuoi Con Cua Ngai De Tu

Thời tiết đã ấm lên nhưng Kurama không có vẻ gì muốn rời khỏi gia trang đệ tứ. Cho tới thời điểm này, người trong gia trang đều đã quen với việc có thú thần đại nhân trong nhà. Phần lớn thời gian gã đều để ngủ hoặc hưởng thụ cuộc đời một cách tương đối lười biếng, khiến cho gia nhân bắt đầu buông lỏng hơn.

Miễn là không ảnh hưởng tới mình, người khác làm gì Kurama cũng kệ. Thậm chí thiếu đi chút lễ nghi hắn vẫn không quá quan tâm tới. Điểm này khiến cho hai yêu quái trẻ Rin và Kakashi phi thường cảm thấy an lòng. Mà người hầu trong nhà đồng dạng thoải mái hơn, thú thần càng hài lòng. Hắn thích nhất là ăn điểm tâm và ngủ, ngoài ra là trêu chọc Naruto. Sáng ngày đều muốn chơi cùng tiểu hồ ly, khiến cho Kakashi vốn dĩ là cánh tay phải quan trọng của hokage mà đôi lúc lại vì thú thần đi trông coi Naruto.

Những ngày đầu Rin thực sự sợ hãi. Suy cho cùng Naruto vẫn không khác mấy dã hồ ly, còn chưa có linh tính. Chơi đùa cùng thú thần đại nhân trong chốc lát thì không sao, nhưng nếu thật sự vô ý nhiều lần rồi chọc giận ngài thì không ai gánh nổi. Căn bản tiểu yêu quái này không có biết sợ đấy. Nhưng đối với việc trông coi Naruto nhiều ngày sau đó, cô đã bắt đầu quen việc phải đối mặt với cơn đau tim bất cứ khi nào cậu nhóc con đòi cào vào mặt Kurama hay đạp lên mặt hắn lúc hắn đang ngủ. May mắn là Kushina đỡ hơn nhiều, bắt cùng tần số với chồng thành ra sớm quen với sự có mặt của thú thần trong nhà, liền dễ dàng tự nhiên như không.

Đối với sự thích ứng bất thường của vợ chồng hokage đệ tứ, Rin và Kakashi thật sự không còn gì để nói.

Kakashi lần nữa mắt cá chết nhìn Kurama đại nhân giành đồ ăn với Naruto, mệt không muốn phản ứng nữa. Quay ngược lại một tháng trước có đánh chết anh cũng sẽ không tin tên ấu trĩ này là Cửu Vĩ thú thần. Tiểu hồ ly kêu léo nhéo, há mõm gầm gừ. Kurama lợi dụng bản thân lớn hơn lại nhiều đuôi hơn, chẳng cần nhấc tay vẫn ngăn được Naruto tới gần dĩa thức ăn.

- Kakashi. - Rin mở cửa, nhỏ giọng gọi để không đánh động Kurama.

- Sao thế? - Kakashi liền quay qua, đáp lại với âm lượng tương tự.

- Là Uchiha tới rồi.

Một tai Kurama vểnh lên. Hắn ngồi dậy, mặc kệ tiểu hồ ly đã nhân cơ hội đoạt lại đồ ăn, chín cái đuôi dựng ngược. Uchiha chẳng phải là cái tộc quạ đen kia sao? Là thiên cẩu tộc có huyết kế giới hạn Tả Luân nhãn?

Kurama không có thiện cảm tới tộc thiên cẩu cho lắm, đặc biệt là với Tả Luân nhãn. Cho nên tới bây giờ gã vẫn rất ít tiếp xúc với Uchiha. Yêu quái thông thường muốn gặp thú thần đại nhân đã khó, là yêu tộc Uchiha thì lại càng khó hơn. Nhưng quả không thể trách tình huống này được, giao tình của hokage với Uchiha tộc còn sâu đậm hơn so với Hyuga.

- Là ai tới? - Hắn hỏi. - Fugaku? Mikoto?

Sự chú ý bất ngờ lập tức làm cho hai yêu hồ giật mình. Kakashi đưa mắt nhìn qua Rin. Cô mỉm cười một nụ cười ngụy trang trong khi cố kiềm chế sự hoang mang của bản thân.

- Là Obito mang theo hai vị thiếu gia ạ.

Nét mặt Kurama hiện rõ mấy chữ nhàm chán. Hắn lại nằm ườn ra, dùng đuôi chọc chọc Naruto. Kakashi không khỏi chảy mồ hôi nhìn hắn vẫy vẫy tay đuổi anh ra khỏi phòng. Rõ ràng là hắn khinh thường Uchiha Obito.

Nhắc tới Obito thì điều đầu tiên chính là anh không đi theo lẽ thông thường của một yêu quái tộc Uchiha. Không những tính cách trái ngược, sự ưu tú của Uchiha cũng không được thừa hưởng chút nào. Nếu không phải bản thân Obito được hokage đệ tứ dạy dỗ thì rất khó nói có thể thu được danh tiếng như bây giờ. Bù lại là một người rất chịu khó, năng lực không tồi. Quan trọng là tính cách của anh đã góp phần rất lớn trong duy trì mối quan hệ ôn hòa giữa tộc Uchiha với cao tầng và các tộc yêu của Mộc Diệp ẩn lý.

Nghĩ đi nghĩ lại rõ ràng là năng lực rất không tồi đó, tại sao lại bị thú thần đại nhân khinh thường chứ?

- Bây giờ bọn họ ở đâu? - Kakashi không quan tâm nữa, quay qua nhỏ giọng hỏi Rin.

- Kushina-san đang đón tiếp. Cô muốn tớ nói cậu một tiếng, đem Naruto tới.

Phải rồi, tiểu thiếu gia tộc Uchiha cũng tầm tuổi Naruto. Đến đây thăm hỏi nói thẳng ra là Uchiha muốn chủ động cùng hokage kết quan hệ, có thể coi như là thiện chí của thiên cẩu bọn họ. Bởi vì có rất ít số tiểu yêu quái trong làng, hầu hết những tiểu yêu trong vòng mười năm cùng sinh ra thì sẽ cùng lớn lên với nhau như anh chị em. Do đó nên sẽ xảy ra tình huống các trưởng tộc có dự định sinh ra người thừa kế vừa vặn trong những năm này nhằm chuẩn bị sẵn mối quan hệ khắng khít trong tương lai giữa các tộc. Tộc Uchiha cử người đưa tiểu thiếu gia tới bầu bạn với con trai hokage, dĩ nhiên lý do cũng tương tự.

Kakashi quay qua Kurama đang chọc ghẹo tiểu hồ ly, thầm than thở. Đối diện với sự sủng ái mà Naruto có được thì vị kim hồ ưu tú có giỏi giang ra sao vẫn phải cảm thấy khó nhằn. Bảo anh mang Naruto đi, anh mang thế nào đây? Đánh nhau với Cửu Vĩ thú thần chắc?

Bỏ đi, anh không vào địa ngục thì ai vào?

- Kurama-sama, cái đó... Naruto...

Một cái đuôi của Kurama túm lấy tiểu hồ ly. Naruto liền gầm gừ, bản thân chỉ muốn tiếp tục ăn. Hắn đưa bàn tay có móng vuốt gõ nhẹ bảo nó tham ăn, sau đó ngồi dậy mặc kệ nó chống cự liền đi ra cửa. Kakashi ngồi đó trợn tròn mắt.

Mòe, còn muốn cùng đi ra?

Rin thấy Kurama mang Naruto hướng sảnh đón khách đi tới, chính mình vội vàng đứng dậy chạy theo. Kakashi không thể cứ tiếp tục ngồi đây, cũng nhanh chóng đi theo ở phía sau. Đoạn đường hành lang chỉ có tiếng tiểu hồ ly kêu léo nhéo, bản thân Kurama mang theo tiểu hồ ly lại cứ lẳng lặng đăm đăm đi tiếp. Hắn hoàn toàn vô tâm xách tiểu thiếu gia ồn ào lướt qua những gia nhân sớm đã quen hình ảnh của thú thần.

Ba yêu quái thiên cẩu đang ngồi cùng với phu nhân đệ tứ, nói chuyện có vẻ hòa hợp. Đặc biệt là Obito, càng nói càng hăng. Ở bên kia là đứa nhỏ đang ôm bé con tầm mới biết đi, có lẽ là hai vị thiếu gia Uchiha. Nhắc tới thì Kurama chưa bao giờ gặp mặt qua đại thiếu gia nhà Uchiha cả, chỉ mới nghe qua lời đồn của các vu nữ và yêu quái đến thăm đền thôi.

Uchiha Itachi là thiên tài nhiều năm hiếm gặp của tộc thiên cẩu. Kể cả là với tiêu chí của Uchiha thì cậu vẫn vô cùng nổi bật. Mặc dù còn rất trẻ, Itachi đã tiếp cận với năng lực ở của một yêu quái trung cấp. Nghe nói cậu đã được coi như là thiếu tộc trưởng mặc dù người thừa kế gia tộc vẫn chưa chính thức được quyết định. Dù sao cũng là con trai lớn của tộc trưởng mà. Kurama tự mình đánh giá cậu nhóc này khá là khép kín.

Còn Uchiha Sasuke thì... Chỉ là thằng nhóc mới biết đi, không có gì đáng nói.

- Kurama-sama. - Đám yêu quái thấy thú thần thì vội đứng dậy chào đón.

Kushina không ngờ chỉ là Rin mang Naruto tới, còn kéo được cả Kurama qua. Nhất thời cô bối rối không biết làm sao. Mắt thấy cái đuôi của Kurama quấn lấy Naruto liền vội vàng đi tới, đỡ lấy tiểu hồ ly đang kêu léo nhéo trên đuôi của hắn. Hắn không quá quan tâm, trả lại con trai cho quỷ hồ ly rồi thì ngang nhiên ngồi xuống. Sự xuất hiện của hắn làm không khí căng thẳng thấy rõ, Obito cũng không dám nói lời nào. Kakashi và Rin có thể vì chung sống mà làm quen, anh có cơ hội đó hay sao?

Dù sao thì Kurama có ấn tượng tốt với Obito hơn những Uchiha khác, vì vậy hắn trông không quá khó ở. Kushina đặt Naruto xuống đất khi chú hồ ly nhỏ vùng vẫy, nó liền chạy về phía các thiên cẩu trong phòng. Con trai cô thật sự rất thích người lạ, tiểu hồ ly đã được những người mới gặp lần đầu cưng chiều nhiều đến mức nó không còn biết sợ hãi nữa. Cô nghĩ có lẽ cô và Minato phải tìm cách để uốn nắn lại thói quen này thôi. Lúc còn ở hình dạng dã thú luôn luôn được trông coi thì còn khá, sau này hóa thành bán nhân bắt đầu chạy đi lung tung thì phải làm sao chứ?

Cả Itachi và Sasuke bé nhỏ có vẻ rất thích thú với tiểu hồ ly. Kushina mỉm cười nhìn ba đứa nhỏ đang dần quấn quýt, chủ yếu là vì Naruto luôn hứng thú với những người mới gặp lần đầu. Itachi nhìn qua Kushina, được sự đồng ý của cô thì mới dám đưa tay dịu dàng vuốt ve bộ lông vàng cam của Naruto. Trong khi đó Sasuke lại phi thường khích ôm lấy cái đuôi bông xù sau lưng của tiểu hồ ly. Naruto tuy vẫn là một chú cáo con, nhưng đối với Sasuke vừa hóa bán nhân vẫn là đối phó được. Itachi cũng rất có ý thức trông chừng em trai nữa.

Mấy yêu quái lớn trong phòng không khỏi cười khúc khích. Thật là đáng yêu mà.

- Uchiha mà cũng có thể tỏ ra dễ thương được như vậy sao? - Kurama một tay chống má, nhàm chán nói.

Giọng của hắn được quản lý để chỉ những người ở gần được nghe, không ảnh hưởng ba đứa nhỏ ở kia. Tuy là chỉ là tiện miệng nói ra, ai cũng có thể thấy có hơi chút giọng điệu buộc tội trong đó. Mặc dù không biết mình sai ở đâu, nhưng bản thân là Uchiha lớn tuổi nhất ở đây mà nghe thấy giọng điệu của thú thần đại nhân trách móc, Obito dĩ nhiên căng thẳng. Anh hơi giương hai cái cánh đen sau lưng, cứng đờ nhìn Kurama không biết phải đáp lại sao mới được. Tộc Uchiha không đáng yêu tới mức trở thành truyền thống là lỗi của anh chắc?

Uchiha Obito khóc không ra nước mắt. Mặc dù ở tuổi này nói ra có hơi không biết xấu hổ chút nhưng rõ ràng anh cảm thấy mình cũng đại khái là khá đáng yêu cơ mà. Có điều đối với định kiến của Kurama, anh thật sự vừa muốn cãi lại vừa không có gan.

Kurama vừa dọa Obito khóc ròng trong lòng xong thì nhàm chán đảo mắt. Rin đang ra sức an ủi anh, trong khi hắn thì nghĩ thử bây giờ nên làm cái gì. Gia nhân mới mang ra ít điểm tâm cùng với trà, hắn liền tiện tay bốc cái bánh ăn. Obito cùng lúc cũng bốc một cái. Kakashi từ vị trí của mình nhìn cả hai mới phát hiện ra một điều khá là thú vị. Khẩu vị của Obito và Kurama với đồ ngọt vậy mà lại tương đối giống nhau, trên bàn nhiều món như vậy mà thứ tự bốc điểm tâm cũng không hề sai lệch.

Naruto chọn lúc này nhào về phía Kurama, để cho Itachi vội túm lấy cậu em trai chưa biết đi của mình. Bốn cái chân nho nhỏ đó thoăn thoắt vượt qua khoảng cách nhảy tới vị trí chủ vị trong phòng, nhắm vào thức ăn ở trên bàn. Phát giác được mục tiêu của cậu nhóc, Kurama dựng hẳn cả chín cái đuôi lên để hù dọa. Nhưng tiểu hồ ly chẳng biết sợ là gì vẫn hiển nhiên muốn nhào vào dĩa điểm tâm của anh. Kushina nhịn cười vội tới bắt lấy con trai. Itachi và Obito cứ như vậy tròn mắt nhìn Cửu Vĩ thú thần xù lông với một tiểu yêu quái.

Đây thật là thú thần đại nhân vạn yêu kính sợ sao?

Bọn họ không muốn tin vào mắt mình nữa rồi.

Itachi có hơi ngẩn ra, nhưng lực chú ý vẫn tập trung vào Sasuke nhiều hơn. Vậy là chỉ còn lại Obito há hốc. Kakashi đem cái bánh của mình nhét vào miệng anh, sau đó lại nhìn Kurama ở phía trước cằn nhằn tiểu hỏa hồ tham ăn. Kushina chỉ biết bất đắc dĩ cười mà hòa giải với thú thần. Kakashi thở dài, tỏ vẻ vây quanh anh toàn là những yêu quái ấu trĩ.

- Đó... thật sự là thú thần đại nhân đấy hả?- Obito khó tin từ chỗ ngồi rướn người qua thì thầm với Kakashi. - Chắc không có giả dạng đâu ha?

- Không có đâu. - Kakashi yên lặng đáp lại, còn tốt bụng nhắc nhở. - Thính giác của Kurama-sama rất tốt đấy.

Obito suýt chút nhảy dựng, vội che miệng tái mặt nhìn qua phía Kurama. Hắn quả nhiên đã trừng mắt ghét bỏ với anh, nhưng cũng không có dấu hiệu đang nổi cơn thịnh nộ. Obito không khỏi lén lút thở phào nhẹ nhõm.

- Nhóc con. - Kurama cao giọng.

Đứa trẻ có thể nghe hiểu Kurama nói ở đây chỉ có Itachi. Cậu liền ngẩng đầu nhìn.

- Ngươi biết bay rồi?

- Vâng.

- Bay thử xem nào. - Kurama nói với giọng điệu thưởng thức.

- ...

Obito trợn mắt, tức giận mà không dám nói gì. Buồn buồn liền bảo tiểu thiên cẩu bay cho hắn xem. Má nó, hắn coi thiên cẩu là cái gì chớ?

Kakashi vỗ vỗ vai Obito an ủi.

Dĩ nhiên Itachi vô cùng nhận thức được yêu cầu của Kurama. Nhưng đồng thời cậu cũng không hiểu lắm, hai cánh hơi giương ra ở sau lưng mà ở trước thì hai tay giữ vững Sasuke còn chưa biết đi. Thiên cẩu bé nhỏ thấy anh trai giương cánh, chính mình cũng giơ đôi cánh nhỏ xíu ra. Kurama không khỏi thích thú nhìn tiểu thiếu gia bé bỏng cố vỗ cánh.

Nhìn kiểu gì cũng thấy đang xem hai đứa nhỏ làm đồ giải trí. Obito tức tới mức nghẹn cả cái dango trong cổ họng. Kushina không khỏi xoa xoa trán, tay vẫn còn đang cho con trai ăn ít điểm tâm để nó không tăm tia dĩa bánh ngọt của thú thần.

- Kurama-sama, ngài đừng như vậy nữa. - Cuối cùng cô lên tiếng.

Nể mặt phu nhân đệ tứ, Kurama hừ một tiếng lấy cây dango lên ăn. Itachi thật sự vô ngữ với thú thần, bản thân thì đồng cảm với Kakashi đang cố trấn tĩnh lại Obito. Chỉ là cậu chưa có trải nghiệm thật sự điểm ghét bỏ của thú thần với tộc thiên cẩu, lần đầu như vậy tiểu yêu quái nói thẳng ra là có hơi buồn nột chút.

Obito thì đang rất là tức giận đấy. (╬ŎдŎ )

- Được rồi, thiên cẩu. - Kurama cầm cái que dango chỉ vào Itachi. - Về nói lại với Fugaku, từ nay về sau một tuần ba buổi phải dẫn con quạ nhỏ của ngươi qua đây chơi. Nghe rõ?

Itachi lần nữa ngơ ngác, sau đó hai cánh giương lên phòng thủ. Muốn làm gì Sasuke cơ? Có là thú thần cũng không được!

Kushina và Kakashi bất lực đồng thời vỗ trán một cái, không nói nổi. Obito định bật dậy đánh với Kurama nhưng đã bị hai vị đồng đội cật lực giữ lại. Rin tuy là duy trì nụ cười tiêu chuẩn mà ở trong lòng thì đang khóc ròng rồi. Má ơi chuyện gì đang xảy ra đây? Sắp xảy ra đại chiến hồ ly tộc với thiên cẩu tộc rồi sao? Cô chỉ muốn có thể thời gian này yên tĩnh giúp Kushina-san làm bảo mẫu của Naruto thôi mà...

Về phần Kurama thì hắn ném bom xong lại không nói gì, một tay ôm lấy tiểu hồ ly đang nằm hưởng thụ trên đùi Kushina rồi bỏ đi một mạch. Từ lần cuối thú thần dám túm cổ Naruto, Kushina đã thể hiện mình không phải là một quỷ hồ ly chỉ biết ngồi tại vị trí chủ tọa cạnh chồng nở nụ cười. Kurama khắc cốt ghi tâm rằng hắn không nên chọc giận các bà mẹ. Ít nhất là điểm tâm của hắn đang cầu xin hắn đừng khờ dại như vậy.

Kushina thở dài.

- Xin lỗi nhé, Obito, Itachi-kun.

- Cái đó không phải lỗi của Kushina-san mà. - Obito tức giận uống hết ly trà trên bàn, còn bỏ ly trà xuống hơi mạnh tay.

Vẫn rất lành tính nha. Kushina không khỏi cười khúc khích. Như vậy tại sao lại có nhiều yêu quái không thiện cảm với thiên cẩu tộc được đây chứ? Thật khó hiểu đâu.

- Cái đó thật ra cũng đừng quá lo lắng. Ta nghĩ Kurama-sama muốn để Sasuke làm bạn với Naruto đấy.

Chuyện Kurama ghét thiên cẩu tộc không phải mới ngày một ngày hai, mà đồng thời cũng không phải là việc gì bí mật. Cho nên Kushina nói ra lời này, hai thiên cẩu trong phòng có vẻ không tin lắm. Dĩ nhiên phương diện này cô rất thông cảm. Giống như hầu hết yêu quái đều cảm thấy Kurama là tồn tại rất linh thiêng, oai nghiêm và đáng kính sợ. Nhưng thật sự chỉ là con hồ ly hơi to xác và nhiều đuôi một tí thôi. Chuyện thực lực nói chung đừng bàn tới, chẳng phải so với việc thiên cẩu tộc vốn dĩ rất tình cảm lại bị cho là vô tâm rất giống sao?

Bản thân Kushina không cách nào hiểu tư duy của Kurama. Ví dụ như việc hắn bỏ đền thờ chạy đến gia trang đệ tứ sống, sau đó cứ thích quấn quýt cùng tiểu yêu quái nhà cô vậy. Nhưng đối với tình huống hắn gây ra cùng thiên cẩu, cô có thể lý giải một chút. Tuy rằng thông thường Kurama luôn tự tỏ ra là không quá quan tâm, nhưng rất có trách nhiệm với việc bảo hộ Mộc Diệp ẩn lý. Vả lại một vấn đề khác nữa đặc biệt quan trọng.

Kurama-sama thật ra rất thích trẻ con.

Cái này mà nghiêm túc nói ra thì không chỉ Kurama từ chối thừa nhận mà bất cứ yêu quái nào cũng sẽ không tin. Thế nhưng ngoài cách lý giải này ra không còn cái gì khác Kushina có thể nghĩ tới được. Nếu như phải nói cái "thích trẻ con" của Kurama khác với thông thường thế nào, thì chắc là giống như có hứng thú những con mãnh thú còn non đi. Đại khái ai mà chẳng thấy mấy thứ nho nhỏ là đáng yêu, dù cho khi lớn lên nó sẽ hung dữ cỡ nào. Huống hồ Kurama đã tiếp xúc với tiểu hồ ly Naruto siêu cấp dễ thương lâu như vậy.

Kushina vô cùng hài lòng nghĩ đến việc con trai mình có thể thu phục được cả thú thần đại nhân. Dễ thương đánh bại tất cả, cái đuôi đỏ của cô không khỏi mềm mại vung vẫy qua hai bên. Thật tốt nha, Naruto là tuyệt nhất.

Kakashi mắt cá chết nhìn Kushina. Vị phu nhân này, ngài tỉnh lại đi. Bên đây còn có hai thiên cẩu chưa hiểu gì đây, đừng có tự nhiên đi chìm trong tự hào thế chứ?

- Nói chung là, Kurama-sama chỉ muốn chơi với tiểu yêu quái thôi. - Kakashi thở dài, việc gì cũng tới tay. - Không phải trước đó ngài ấy đã khen Sasuke-sama cùng với Itachi-sama đáng yêu sao?

Obito đần mặt, không thể liên tưởng.

- Nói chung là tới gia trang đệ tứ sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu. - Kakashi nhức đầu kết luận. - Chẳng lẽ Uchiha tộc lại không tin tưởng hokage? Mà dĩ nhiên, chuyện này còn cần Fugaku-sama cùng với sensei bàn qua cái đã.

Một đống việc ập lên đầu chỉ vì sự tùy hứng của Kurama. Kakashi đau khổ suy nghĩ giờ có phải lúc anh nên cân nhắc đến việc cáo lão hồi hương hay không. Dù sao anh tuổi của anh cũng lên hàng ngàn rồi.

- Cái đó, ta sẽ nói lại với phụ thân. - Itachi lên tiếng, bản thân đã bình tĩnh lại. - Sasuke có vẻ khá là thích Naruto-kun. Hơn nữa hình như Kurama-sama không có ác ý gì.

Nếu thực sự có ác ý thì ban đầu đã cào nát Obito rồi chứ không đơn giản chỉ lườm một cái đâu. Đắc tội thú thần thì Uchiha quyền lực cỡ nào cũng không dám vì Obito mà truy cứu. Nhưng thiên cẩu kia dĩ nhiên chưa có tiếp thu như vậy. Anh đứng bật dậy.

- Thiếu gia! Vậy sao được! Uchiha tộc ta...

- Im đi, đồ ngốc Obito. - Kakashi cắt ngang, dùng cái đuôi hồ ly trắng xám quật cho Obito một cái. - Cứ để tộc trưởng lo đi, cậu lắm lời quá.

- Bakashi, cậu...!

- Được rồi, Obito. - Rin lập tức xen vào. - Cậu xem, đưa thiếu gia về trước, truyền đạt lại trong tộc đã.

Nể mặt Rin, Obito lườm Kakashi một cái không nói nữa. Itachi nhức nhức đầu xoa trán, thở dài rồi lờ đi Obito mà hướng phía Kushina hơi cúi đầu.

- Cảm ơn phu nhân đã tiếp đãi.

- Được rồi. - Kushina dịu dàng mỉm cười. - Ta cũng rất vui mừng trước thiện ý của Uchiha, mong là chúng ta đều sẽ đạt được nhận thức chung. Obito, phải đưa thiếu gia về an toàn đấy.

Obito cằn nhằn gì đó, nhưng cũng không dám cãi lại Kushina nên chỉ có thể đồng ý sau đó mang theo hai vị thiếu gia rời khỏi. Kakashi nhìn theo mà thở dài, sắp tới lại phải tăng ca nữa rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com