TruyenHHH.com

[NamtanFilm] Lấy Nhầm Tên Máu Lạnh

Chap 16: Điều tra

IVIVRISS

“Film, trông dáng vẻ của cậu cũng không tệ nha, vậy mà dì Út còn lo lắng, bảo mình hỏi thăm cậu một chút.” Janeyeh kéo cánh tay của Film đi vào khuôn viên trường học.

“Thay mình cám ơn dì Út, bảo rằng mình không sao, mình tốt lắm.” Film nói, thật ra suy nghĩ một cách cẩn thận thì coi như bản thân cũng may mắn, ít nhất chị ta cũng không có ép buộc mình làm chuyện đó.

“Mình biết rồi, mình sẽ nói với dì.” Janeyeh gật đầu, đột nhiên nhìn thấy Nanon đang từ phía đối diện đi tới, cô mỉm cười xấu xa: “Anh ấy đến rồi, mình đây sẽ không làm kỳ đà cản mũi, hai người cứ từ từ trò chuyện, mình đi trước đây.” Cô vẫy vẫy tay với Film và Nanon rồi bước đi.

“Anh Nanon, sao anh lại tới đây?” Film nhìn thấy anh, trong lòng cảm thấy thẹn thùng.

“Film, anh đến đây là cố ý muốn nói cho em biết, anh đã tìm được việc làm, anh đã trúng tuyển, tiền lương thử việc là 3000$, sau này là 5000$.” Nanon rất tự hào nói với Film, cuối cùng anh có thể thay nàng chia sẻ gánh nặng, mặc dù vẫn còn cách mong muốn của chính mình rất xa.

“Thật vậy sao? Vậy thì quá tốt rồi!” Film cũng thật lòng cảm thấy vui mừng thay cho anh.

“Film,em còn có tiết học nào nữa không? Nếu không có tiết, chúng ta cùng đến bệnh viện thăm bác gái đi. Anh mời em ăn cơm, coi như là chúc mừng anh, được không?” Nanon nhìn nàng chờ đợi, trước kia vẫn còn là sinh viên, bởi vì ngại bản thân không thể chăm sóc nàng thật tốt, cho nên, tuy rằng hiểu rõ tâm ý lẫn nhau, nhưng anh cũng chưa từng dám thổ lộ gì nhiều, bây giờ thì không như trước, anh phải chân chính đi yêu nàng.

“Vâng.” Film cười duyên gật gật đầu, cúi đầu thấp xuống, tay chậm rãi vươn ra phía trước, giữ chặt tay anh.

“Chúng ta đi thôi.” Nanon nắm lấy tay nàng một cách chặt chẽ, dường như sợ nàng sẽ trốn đi mất.

Hai bàn tay gắt gao nắm cùng một chỗ, thấu hiểu tâm ý lẫn nhau, cái cảm giác hạnh phúc ngọt ngào này xuất phát từ tim mà ra……

Cao ốc Tipnaree Tổng

“Còn có việc gì không? Nếu không có, tôi đi ra ngoài trước.” Sau khi hoàn thành xong công việc, Ciize nói với Namtan.

“Ciize, giúp tôi làm một việc.” Namtan đột nhiên phân phó.

“Chuyện gì?” Ciize nhìn cô.

“Lần trước, cái cô gái tên Film Rachanun cậu giúp tôi điều tra cô ta một chút, lập tức cho tôi biết kết quả.” Namtan nói.

“Film Rachanun ?” Ciize ngây ra một lúc, mỉm cười hỏi: “Sao lại đột nhiên nhớ tới cô ấy vậy? Có phải cảm thấy không nhẫn tâm, không đành lòng hay không? Bây giờ tôi vẫn còn cảm thấy rất kỳ quái, không biết một trăm vạn đó từ đâu cô ấy có?”

“Tôi cho.” Thân thể Namtan dựa vào phía sau một chút.

“Cậu cho?” Ciize kinh ngạc nhìn cô “Vậy là sao? Cậu cho cô ấy tiền để trả lại chính cậu?”

“Sai, phải nói là tôi bỏ tiền ra mua cô ta, sau đó cô ta cầm số tiền đó bồi thường cho tôi.” Bây giờ ngẫm lại Namtan vẫn cảm thấy thật khó tin, không ngờ mọi việc lại trùng hợp như vậy.

“Cậu mua cô ấy? Rốt cuộc sao lại thế này? Cậu nói cho rõ ràng một chút?” Ciize bị lời nói của cô làm cho hồ đồ, cậu ta mua cô ấy khi nào? Tại sao mình lại không biết?

Lúc này Namtan mới đem việc chị Jamie bảo cô hãy nể mặt chị mà bao dưỡng một cô gái, sau đó mang tất cả mọi chuyện xảy ra giữa cô và Film nói đơn giản lại một lần.

“Trời ơi, thật là không thể tin nổi, nhưng mà,Namtan Tipnaree,cậu có cảm thấy có lỗi khi đã cư nhiên ép buộc một cô gái tốt phải bán thân hay không?” Ciize kinh ngạc nhìn cô, trong lòng có chút đồng tình với Film.

“Có lỗi? Là cậu không thấy được bản lĩnh chọc giận tôi của cô ta đó.” Namtan nghĩ đến bộ dáng cô giương nanh múa vuốt, ra vẻ dại khờ đùa giỡn chính mình, làm cho một chút cảm giác có lỗi cũng đã sớm biến mất không còn chút dấu vết.

“Vậy bây giờ cậu dự định làm gì?” Không phải cậu đã làm gì quá đáng với cô ấy chứ? Thật là một cô gái đáng thương!” Ciize hỏi.

“Tôi có đói bụng ăn bậy như vậy sao? Lại nói, tôi đối với cô ta một chút hứng thú cũng không có, cậu cũng đừng nghĩ cô ta là người đơn thuần, rất khờ dại nha, ngày đầu tiên, lấy cớ thân thể không tiện để tránh lên giường với tôi, mà cái cớ này mất đến bảy ngày.” Nghĩ vậy,Namtan không biết nên bội phục nàng, hay là nói nàng ngây thơ.

“Xem ra cô ấy cũng không đơn giản.” Ciize gật gật đầu, nghi hoặc hỏi: “Nếu cậu đối với cô ấy không có hứng thú, tại sao không buông tha cô ấy? Còn điều tra cô ấy làm gì?”

“Gần đây thật nhàm chán, cậu cũng biết phụ nữ luôn tìm mọi cách nũng nịu, dịu dàng lấy lòng tôi, hoàn toàn không có tý cảm giác mới mẻ nào cả, khó có được một người có thể đùa giỡn với tôi, mà cô ta lại không giống như những phụ nữ khác, vậy thì tôi cùng cô ta chơi đùa một chút, còn về việc điều tra cô ta, cậu hẳn là đã nghe qua câu ‘biết người biết ta, trăm trận trăm thắng’ chứ.” Namtan nhún nhún vai nói.

“Cậu thật là…… đường đường là tổng tài Tipnaree, mà lại cùng một cô gái chơi trò chơi này, cậu không sợ bị người ta chê cười sao?” Ciize buồn cười lắc đầu.

“Trừ cậu ra, không ai dám chê cười tôi, còn không đi mau.” Namtan thúc giục.

“Chờ đi, một tiếng sau tôi cho cậu câu trả lời.”Ciize nói.



•••••••••••••••

Một giờ sau, một xấp tư liệu được đặt trước mặt Namtan  ‘Film Rachanun hai mươi mốt tuổi, sinh viên năm hai của trường Đại học sư phạm, cha là Joong Archen đã ly hôn với mẹ là Nun Racha, hiện tại đang kinh doanh một công ty riêng, đã kết hôn với người phụ nữ khác tên là View Benyapa, vài ngày trước đã sinh ra một đứa con trai, sau khi ly hôn, mẹ cô tinh thần không bình thường, bởi vì phải đưa mẹ đi chữa bệnh và bồi thường những thương tổn khi bà nổi điên lên gây ra, cộng với phải bồi thường thiệt hại về tiền cho người khác, mà tiền bạc trong nhà đã nhanh chóng tiêu hết, thì ra căn nhà cũng được bán để lấy tiền, căn phòng hiện tại bọn họ đang ở là do bà ngoại để lại……….. Có một người bạn thân tên là Jane Ramida Jiranorraphat (cô ấy là cháu gọi chị Jamie bằng dì), và có một người bạn trai tên là Nanon Korapat, đi làm ở công ty khoa học kỹ thuật, bản thân cô ấy, bình thường nếu không phải đi làm thêm thì cũng ở nhà chăm sóc mẹ, cho nên có rất ít bạn bè, giao tiếp với mọi người cũng rất đơn giản…………’

Khi nhìn thấy xấp tư liệu này, cô mới hiểu được rõ ràng, trách không được chị Jamie lại muốn mình mua nàng, cũng hiểu được vì sao nàng lại phẫn nộ, kích động như vậy? Ba của nàng hẳn là có thể đưa ra một trăm vạn, nhưng lại không chịu giúp nàng, để cho nàng đi đến bước đường cùng phải bán mình, xem ra nàng cũng thật đáng thương, trong lòng đối với nàng không khỏi sinh ra một tia thương hại, đi học, làm thêm, lại phải chăm sóc người mẹ bị bệnh và thay bà giải quyết ổn thỏa tất cả mọi hậu quả, cuộc sống của nàng thật quá khó khăn, hiếm thấy người nào lâm vào hoàn cảnh này mà vẫn duy trì được tính cách lạc quan như Film…………

*******************

Trong một cửa hiệu thức ăn nhanh, Nanon ngồi đối diện với Film, trên bàn đặt bốn đĩa thức ăn và hai chai bia.

“Film, chúng ta cạn một ly, từ hôm nay trở đi, cuộc sống của chúng ta bắt đầu mở sang trang mới.” Anh giơ ly bia trong tay lên, thật ra điều mà anh muốn nói chính là, từ nay về sau, anh sẽ chân chính yêu nàng.

“Anh Nanon chúc anh làm việc thuận lợi, cạn ly.” Film cũng giơ ly bia lên, thật ra nàng hiểu được ý tứ sâu xa trong lời nói của anh, chơi chung từ nhỏ đến lớn, làm sao nàng không hiểu tâm ý của anh, ngày này, nàng cũng đã chờ đợi rất lâu……….

Nanon đặt ly bia xuống, từ trong ba lô lấy ra một món quà nhỏ đưa đến trước mặt nàng: “Film, anh có món quà muốn tặng cho em.”

“Quà? Là cái gì vậy?” Film vội vàng nhận lấy, trong lòng tự hỏi không biết đây là cái gì? Vừa tính mở ra, đã bị anh ngăn lại: “Về nhà rồi xem.”

“Được.” Film rất nghe lời, đem món quà bỏ vào trong túi xách, mặc kệ quà này là gì, chỉ cần là do anh tặng thì nàng đều thích.

“Film, ăn đi, bây giờ em không cần lo lắng về tiền bạc nữa, bồi bổ cho cơ thể mập mạp hơn một chút, em rất gầy nha.”Nanon liên tục gắp thức ăn cho nàng, lời nói mang ẩn chứa sự quan tâm nồng đậm .

“Anh cũng ăn đi.” Film cũng gắp thức ăn cho anh, trong lúc này tình yêu lưu động trong ánh mắt họ, lúc này bọn họ giống như một đôi tình nhân yêu nhau say đắm.

Tay nắm tay đi dưới ánh trăng, trên mặt nàng không che giấu được vẻ tươi cười, nghĩ đến sau này nắm tay anh đi vào lễ đường, khóe môi liền nhịn không được mà lộ ra một nụ cười hạnh phúc.

Nanon vừa đi vừa trộm đánh giá nàng, nhìn thấy khóe môi tươi cười của nàng, đột nhiên dường bước, giọng nói thâm tình mang theo một tia khẩn trương, kêu lên: “Film.”

“Hả?” Film ngẩng đầu nhìn anh, trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút hồi hộp, anh muốn nói cái gì với mình? Là câu nói mà nàng vẫn hy vọng bấy lâu nay sao?

“Anh……….” Nanon nói lắp, sắc mặt bỗng nhiên trở nên đỏ bừng, mấy năm nay, tuy rằng bọn họ hiểu rõ tâm ý lẫn nhau, nhưng lại chưa từng thổ lộ với đối phương.

“Nanon, anh muốn nói cái gì? Nói đi.” Film nhìn anh với ánh mắt cổ vũ.

“Film,anh yêu em.” Nanon nói thật nhanh, sau đó trộm nhìn phản ứng của nàng.

[ Truyện của mình chỉ viết theo cảm xúc và xưng hô theo sở thích của mình,bạn nào không thích thì có thể lướt chứ đừng góp ý giống cha giống mẹ bị chửi thì mất lòng nhau lắm]

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°

⪡ • || By Laris || • ➣

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com