Namjin All Day
"Seokjin, tại sao anh lại yêu em?""Vậy tại sao em lại yêu anh?" Người lớn hơn hỏi ngược lại mà không mảy may đến câu hỏi của người nhỏ hơn."Em không biết nữa" Namjoon ôm anh vào lòng, vòng tay quấn quýt bên eo người yêu."Chỉ là...em muốn được yêu thương." Jin cười, ngả người thoải mái vào lòng người yêu nhỏ, không trả lời."Và em chọn anh là người để em yêu thương.""Vậy anh là người may mắn đúng không?""Có thể, hoặc không." Joon siết chặt vòng tay, cúi đầu vùi mình vào cổ anh."Anh là một người may mắn đấy." Jin nhỏ giọng, vì cả hai chẳng phải ở một mình. "Nhưng không phải vì được em yêu thương."Joon ngẩng đầu lên, tựa cằm vào vai anh, chờ đợi câu nói tiếp theo. Nhưng chẳng còn câu trả lời nào nữa.Phòng khách trống vắng và mờ ảo trong bóng tối, chàng trai vai rộng ngả người thoải mái lên cậu em, rất nhanh chìm vào giấc mộng.
Anh may mắn, vì là người được phép yêu em. Chỉ cần em muốn, anh sẽ yêu em đến khi nào tất cả mọi giông tố tàn nhẫn tách lìa chúng ta. Và nếu như em muốn nữa, anh sẽ từ bỏ anh mạng mình, để đến với em.
Anh may mắn, vì là người được phép yêu em. Chỉ cần em muốn, anh sẽ yêu em đến khi nào tất cả mọi giông tố tàn nhẫn tách lìa chúng ta. Và nếu như em muốn nữa, anh sẽ từ bỏ anh mạng mình, để đến với em.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com