TruyenHHH.com

Nam Chu Tranh Ra Ta Chi Thich Nu Phu Bh Xuyen Thu

Tư Hâm cũng đã thảo luận với mọi người về vấn đề chỗ nghĩ, đương nhiên là hai phòng đặc biệt phân chia cho cả nam và nữ.
Sau khi quyết định, Tư Hâm vỗ hai tay vào nhau ngẩng đầu nhìn mọi người :" Trong lúc đợi mấy anh chàng kia đến chúng ta có thể đi tắm suối nước nóng lộ thiên nơi đây quang cảnh rất thơ mộng "
Lúc này Mạnh Đức thân cao mét tám giả vờ ngạc nhiên " Thế tôi phải tận hưởng một mình ?"
Yến Nhiên đẩy gọng kính, bình tỉnh nói " Cậu muốn đi cùng?"
"Em không biết là anh có suy nghĩ đấy" cái liếc mắt của Tuệ Tuệ làm anh chàng lúng túng.
Mạnh Đức vội vàng xuề xòa "Không đâu, anh sẽ đi kiếm cái gì ăn trước "
Mạnh Đức vừa đi khỏi Tuệ Tuệ cũng kéo theo Yên Nhiên đề nghị " Vậy tụi này sẽ tới quầy bán đồ lưu niệm, nào mọi người đến đông đủ rồi tính tiếp"
Tư Hâm nhìn theo cả ba sau dự định sẽ đưa Mễ Mễ về phòng nhưng không hiểu Mễ Mễ đột nhiên bám dính Kim Huyền làm Tư Hâm rất bối rối, cố đè nén buồn bực, nhỏ giọng :" Con không nên làm phiền dì ấy"
Mễ mễ lắc đầu, đôi con ngươi trong veo nhấp nháy, bàn tay bé nhỏ khư khư giữ lấy tay Kim Huyền :" Mami, con sẽ ngoan"
Tư Hâm hiện ra nét nghiêm túc khiến Mễ Mễ co người rụt rè chạy nấp đằng sau Kim Huyền, thấy vậy Kim Huyền đành phải bồng đứa nhỏ lên sau đó dời đề tài nhìn Tư Hâm" Lúc nãy khi làm thủ tục đăng kí tôi có thấy sơ đồ khách sạn nơi này có khu vui chơi, hay là chúng ta đưa cô bé đến đó?"
"Khu vui chơi, chỉ chúng ta thôi?" Tư Hâm mờ mịt nhìn Kim Huyền lúng túng đáp. Đột nhiên ngó đến Lâm Tịch Nguyệt nhưng đối phương lại không mấy để ý, chỉ đang cố tận hưởng hồng trà và đọc sách. Bên cạnh Tịch Nguyệt em gái của Kim Huyền, hình như tên Hầu Tiểu Muội trông cô ta hết sức lười biếng như không xương thân thể dựa lên Tịch Nguyệt.
Tư Hâm nhìn tới cô ta lại còn đưa tay che miệng ngáp____ chẳng lẽ chuyện mình đề nghị mọi người tới đây làm cô ta thấy chán?
Sau khi ngáp, Hầu Tiểu Muội nhận ra có ánh mắt đang lén quan sát nên cô đành phải đưa mắt nhìn tới bị cô bắt gặp làm đối phương giật mình như vội xoay nơi khác . Hầu Tiểu Muội làm sao biết việc bản thân ngáp lại khiến Tư Hâm thấy áp lực, dù sao với loại người thích sự cầu toàn hoàn hảo thì việc kế hoạch chính mình đề ra bị người ta coi là nhàm chán quả thật gây cho Tư Hâm sự đã kích rất lớn.
Kim Huyền không thấy Tư Hâm trả lời, chỉ thấy cô ta cứ nhìn về hướng của Lâm Tịch Nguyệt và em gái thì khí sắc u ám, trong đầu xuất hiện những ý nghĩ kì lạ tuy rằng rất mơ hồ nhưng khi bình tâm mới thấy chính mình quá đa nghi, đành cười đáp :" Có chuyện gì à?"
Tư Hâm bị Kim Huyền hỏi làm đánh gảy suy nghĩ vớ vẩn nên vội vàng nói :" Không có gì đâu, chỉ nghĩ hai người đấy có muốn đi cùng không nhưng nhìn qua chắc là nơi ấy không hợp với họ "
Kim Huyền vuốt sợi tóc mây đang xòa ra trước trán của Mễ Mễ lại gọn gàng, không cần nhìn cũng hiểu hai người lại đang trình phát cẩu lương mà đâu chỉ hôm nay cả ở trong Thế Gia hễ ngoài giờ làm việc là bắt đầu quấn lấy nhau. Nghĩ tới Kim Huyền phải thở dài thấp giọng :"Chúng ta đi thôi"
Sau khi bọn họ đi khỏi . Lúc này Hầu Tiểu Muội nhận tách hồng trà được Tịch Nguyệt thổi ấm đưa lên môi hớp một ngụm đợi cho vị trà ngọt ngào trôi qua khoang miệng mới thoải mái liếc đến cuốn sách đang nằm trong tay Lâm Tịch Nguyệt " Chị thật là vô vị nghĩ dưỡng cũng không quên đem sách Y ra đọc, ở bệnh viện không nói đến ở nhà cũng vậy"
Lâm Tịch Nguyệt nghe Noãn Noãn than phiền thì ngẩng đầu khỏi mặt sách nhìn đến người yêu, tuy rằng không hiểu ý tứ của Ôn Noãn trong mấy câu vừa rồi nhưng vẫn nhẹ nhàng đáp:" Lại suy nghĩ về chuyện gì nửa à, nếu là ngày thường em sẽ không dư hơi nói vấn đề nhỏ nhặt này"
Cô hé môi, chiếc lưỡi ướt át nhẹ nhàng lướt trên vành môi nhìn chằm chằm Tịch Nguyệt bày ra vẻ hứng thú bừng bừng mĩm cười" Chị có nghĩ hội phó của chị có tình ý với chị hai không?"
Lâm Tịch Nguyệt đưa ánh mắt ngạc nhiên quan sát Noãn Noãn, cũng may Tịch Nguyệt là dạng người trầm tĩnh cho nên sẽ không làm ra tư thái quá sức lộ liễu, gật gật đầu :" Ý em là Tư Hâm ? "
Hầu Tiểu Muội không vui bật người khỏi Tịch Nguyệt nhanh như chớp ngón trỏ gõ nhẹ lên vành môi Tịch Nguyệt " Nhưng lúc thế này sự tinh ý nhạy cảm của chị biến đâu mất?"
Nghe người yêu chất vấn Tịch Nguyệt hôn lên tay Ôn Noãn bình thản " Là vì không liên quan đến Noãn Noãn "
Hầu Tiểu Muội "xì" một cái rút tay lại :" Chị chỉ có cái miệng dẻo, khi nào lại biết nói điều ngọt ngào."
Tịch Nguyệt ôn tồn đáp " Chỉ khi nào ở gần người nào đấy" sau lại tiếp " Em gọi Viện Phó là chị hai, thật sự xem chính mình là Hầu Tiểu Muội?"
Đổi thành tư thế mèo lười, trườn người cạ mớ tóc nâu vào ngực Lâm Tịch Nguyệt khiến chúng rối tung mới chầm chậm đáp "Ai bảo em xui xẻo rơi trúng cái nữ phụ nhàm chán không thể không đóng vai của cô ta, lâu dài dần quen, không chừng vài năm trôi qua còn chẳng phân biệt được em là Ôn Noãn hay Hầu Tiểu Muội "
Lâm Tịch Nguyệt nâng tay xoa đầu người yêu cúi đầu hôn lên tóc Noãn Noãn " Dù em ở thân phận nào em chỉ cần quan tâm em luôn có ai ở bên"
Nghe mấy lời ẩn ý của Tịch Nguyệt cô chỉ bật cười càng vùi đầu vào sâu trong lồng ngực Tịch Nguyệt cố gắng đè nén tiếng cười khúc khích.
Đúng vậy_____ cô chỉ cần Lâm Tịch Nguyệt ở bên cạnh là đủ .
...
Là một chàng trai đẹp, còn là nam thần nổi tiếng trong làng giải trí Mộc Sâm phải chịu áp lực rất lớn trong cuộc sống . Bởi vậy mỗi lần thấy một nam nhân nào khác mà đẹp trai hơn hắn phản ứng đầu tiên của hắn là muốn thoi đối phương mấy quyền vào mặt .
Không sai, đậu trước mặt họ một chiếc BWM sáng giá mà ở vị trí tài xế là nam nhân cực phẩm, đường nét góc cạnh khuôn mặt hài hòa như một nam thần tượng quốc dân thế nhưng tiếng nói của anh ta lạnh băng, đôi môi mỏng làm kẻ khác cảm thấy anh ta rất tàn nhẫn.
"Đây là chuyện gì?" Quân Ngạo Triết không vui nhíu mày lạnh nhạt nói, kính xe bên trong từ từ hạ xuống.
Đối diện Quan Tiểu Trạch nghiêng đầu thấp chưng ra vẻ mặt sáng lạng, cười đáp "Xe chúng tôi chạy tới đây thì bị hư nếu anh đang tới chỗ hẹn sao chúng ta không cùng nhau "
Quân Ngạo Triết liếc đến gã đứng đằng sau Quan Tiểu Trạch suy nghĩ chút đột nhiên mở miệng " Ồ, thần tượng Mộc Sâm đây sao, không thấy cái tên đó có phản ứng gì thì ra là cậu em đáng yêu chạy đến tận đây vui chơi, Mộc lão gia gửi gắm rất có tiền đồ"
"Hử tương lai Mộc Gia không nhọc công Quân thiếu gia lo lắng" Mộc Sâm cười gằn không quên khéo léo nhấn mạnh hai từ "thiếu gia " .Ai chẳng biết Quân Triển Đông còn chưa hoàn toàn giao Quân thị cho anh ta .
Quan Tiểu Trạch ở giửa rất đau đầu, cái tên đầu heo hết chuyện đi gây sự với Ngạo Thiếu thêm Quân Ngạo Triết không việc lại chỉa mùi dùi tới Mộc Sâm trong khi đáng lẽ kẽ mà anh ta thường đối nghịch nên là Tạ Kha sao.
Mặt Quan Tiểu Trạch méo xệch, cố nặn ra nụ cười " Đấy không phải lúc để hai người đôi co, chuyện cấp bách là mau đến chỗ hẹn"
Mộc Sâm nếu hiểu ý tứ của Quan Tiểu Trạch thì Quân Ngạo Triết làm sao lại chẳng tỏ, mặc dù không hề thích thú với tên công tử mặt phấn đấy nhưng anh vẫn phân biệt được Mộc Sâm có bao nhiêu nặng nhẹ nếu đổi lại Tạ Kha may ra có thể khơi cho anh một chút hứng thú.
Sau khi Mộc Sâm gọi điện cho trợ lý của hắn đến giãi quyết chiếc xe hơi hỏng thì cả hai nhanh chóng đi cùng Quân Ngạo Triết, một lúc sau trên xe Quan Tiểu trạch đột nhiên lên tiếng trêu " Vừa nãy khi xe hư hình như tôi thấy người phụ nữ của anh đấy"
Quân Ngạo Triết đưa ánh mắt bất thiện hướng về Quan tiểu Trạch gằn giọng " Muốn an ổn đến nơi thì cẩn thận cái miệng của mình "
Hoàn toàn xem nhẹ mấy lời cảnh cáo của Quân Ngạo Triết tên nam thần Mộc Sâm nhận ra dáng vẻ khó chịu trong mắt anh ta thì nội tâm rất hả hê không nhịn được phải đưa tay ôm bụng cười một lúc mới nói" Không ngờ Quân Thiếu Gia anh lại thích loại phụ nữ vậy, à tôi có xem qua lễ đính hôn của của hai người rất kịch tính"
"Đừng nên khiêu khích, người có thể đứng ngang tầm với tôi không nhiều nhưng chẳng phải cậu. Đúng hơn cậu không được" Quân Ngạo Triết cười nhạt đáp.
Mộc Sâm đương nhiên biết Quân Ngạo Triết đang cố ý nhắc đến ai cho nên mới khiến nội tâm hắn sôi trào như có hàng ngàn mũi kim đâm vào nhức nhói vô cùng.
Quan Tiểu Trạch mờ mịt chỉ biết sau đó Mộc Sâm rơi vào trầm mặc, suốt quãng đường phía trước yên tĩnh .
..
Bạc Xuân Phong đưa tay vò trán cạnh anh Trần Thiên Tuệ bộ dạng hào hứng với đôi mắt sáng rỡ nhìn khách sạn trước mặt, hít hà hồi lâu cảm thán "Tuyệt vời! Suối nước nóng "
Bạc Xuân Phong cười không thành tiếng đáp" Này, cô thật sự thích suối nước nóng ?"
Trần Thiên Tuệ nghe Xuân Phong nói thì liền cau mày bụng thầm nghĩ chẳng phải là do muốn cùng một chỗ với anh sao cái tên nam nhân ngốc nghếch, tuy vậy vẫn giã vờ kéo Lâm Tịch Nguyệt ra là làm lá chắn, nói " Quan trọng là có Trưởng Khoa Lâm đi cùng ấy chứ ."
Bạc Xuân Phong nghe Thiên Tuệ nhắc đến Lâm Tịch Nguyệt liền nói " Thế em nghĩ Tịch Nguyệt sẽ đến đây một mình?"
Trần Thiên Tuệ biết Bạc Xuân Phong đang muốn nói gì nên thản nhiên cười mĩm " Không cần Trưởng Khoa Bạc nhắc nhở tôi đương nhiên biết " nói rồi dứt khoát quay ngoắc đi .Trong lòng buồn bực mỗi khi nhắc đến Lâm Tịch Nguyệt là anh ấy lại cứ cố ý lôi Hầu Tiểu Muội vào chung để làm cái gì chứ dù sao đó cũng là chuyện hiển nhiên , nếu không thì Trần Thiên Tuệ còn cơ hội tiếp cận anh ấy sao.
Đằng sau Bạc Xuân Phong ngớ người không hiểu tại sao cô nàng đột nhiên nổi giận với anh thì điện thoại reo lên số của Tư Hâm
"Nè, Cậu tới đâu rồi?" đầu dây Tư Hâm hỏi han
Bạc Xuân Phong một tay khó khăn kéo 2 cái vali tay còn lại cầm điện thoại chậm rãi "Đang đứng trước cổng khách sạn "
"Okie, tôi ra ngay " dứt lời Tư Hâm vội cúp máy
Bạc Xuân Phong ngẩng đầu vừa đặt điện thoại về túi thì ở xa một chiếc xe hơi chạy tới . Bên trong đi ra ba người nam nhân.
" Các người tới rồi à?" Bạc Xuân Phong nhận ra người quen nên cười nói
"...." Quân Ngạo Triết không thèm trả lời chỉ đão mắt quan sát xung quanh
Chơi chung từ bé cho nên Bạc Xuân Phong thừa hiểu tính khí của Quân Ngạo Triết vậy nên không tiếp tục dây dưa với anh ta mà xoay sang nhìn hai người còn lại.
"Cũng lâu không gặp mấy người kia nên họp mặt lần này đến thật đúng lúc " Quan Tiểu Trạch vui vẻ, sau lại nói tiếp " À đây là Mộc Sâm nam thần đại diện cho công ty tôi "
Bạc Xuân Phong gật đầu quan sát Mộc Sâm " Ra đây là người được Tịch Nguyệt giới thiệu sao?" ý của anh là Mộc Sâm là người mà Lâm Tịch Nguyệt đề nghị với Tiểu Trạch mời về làm người mẫu đại diện, đương nhiên đằng sau phần nhiều là do Hầu Tiểu Muội nhúng tay. Có thể nói anh chẳng đón được ý định thần sự của Hầu Tiểu Muội bởi tam tiểu thư Hầu Gia hình như lột xác thành một người khác rồi.
Mộc Sâm chậm rãi nâng mí mắt trông qua người trước mặt ngắn gọn đáp " Rất vui được gặp"
Không khí bị đánh vỡ khi Trần Thiên Tuệ bỗng dưng quay lại đột ngột kéo cánh tay của Xuân Phong lôi đi " Trưởng Khoa Bạc sao anh còn đứng đây"
Tư Hâm đi đến nhìn thấy Trần Thiên Tuệ lôi lôi kéo kéo Xuân Phong thì nở một nụ cười đầy ý vị" Tiểu Phong Phong rốt cuộc hoa đào cũng bay phấp phới rồi ha"
Xuân Phong ngẩng đầu trông thấy Tư Hâm dắt tay một bé gái hướng tới, người còn chưa đến gần đã nghe tiếng cô ta trêu ghẹo rồi lại nhìn sang cạnh bàn tay nhỏ nhắn của đứa nhỏ nắm chặt lấy tay người phụ nữ khác khiên Xuân Phong bất ngờ, đấy là phó viện trưởng cho nên nhất thời chưa phản kịp ứng
"Hai người đi cùng nhau là ý gì? thật đáng ngờ nha " Quan Tiểu Trạch vò cảm, cố ý lắc léo hỏi
Tư Hâm nghe thấy bối rối "Không như hai người nghĩ đâu đừng có đón lung tung"
Sau nghe Hầu Kim Huyền tiếp lời theo "Hai người bớt lời đi đấy không phải loại chuyện để mang ra đùa, chúng tôi hoàn toàn bình thường "
Hầu Kim Huyền vừa nói thì xoay sang nhìn Tư Hâm lịch sự đáp" Bị họ chọc vậy chắc cô khó chịu lắm, dù sao chuyện của em gái tôi và Trưởng khoa Lâm ít nhiều cũng đã ảnh hưởng đến xu hướng nhìn nhận tình cảm của họ."
Chân mày khẽ nhíu, lặng lẽ hít sâu một hơi cố che giấu đi cảm giác mất mát kì lạ bỗng nhiên len lỏi trong lòng thật sâu mĩm cười đáp "Tôi vẫn ổn cô không cần lo lắng, cơ mà chuyện này cùng với học trưởng liên quan gì ?"
"À, việc này thật ra" Hầu Kim Huyền định nói rõ cho Tư Hâm nghe nhưng lời chưa kịp nói đã nghe chất giọng lanh tanh vang lên.
Quân Ngạo Triết mặt lạnh, hai tay đặt vào hai bên túi trầm giọng " Nếu đã đăng kí phòng thì mau dẫn đường đi, tôi cần nghỉ ngơi "
Tư Hâm vội quay sang " Tôi đưa mọi người về phòng trước.. "
Lời còn chưa dứt đã thấy Quân Ngạo Triết chậm rãi đi thẳng vô trong, sau anh mọi người cũng lần lượt theo sau.
Vào đến sảnh chính trông thấy Lâm Tịch Nguyệt đang cẩn thận gọt táo ra từng miếng đặt lên dĩa, ngồi cạnh đương nhiên là Hầu Tiểu Muội trên tay cô còn cầm một rubik đang xoay chuyển liên tục thỉnh thoảng sẽ ngó qua xem Tịch Nguyệt gọt xong chưa liền lấy một miếng bỏ vào miệng .
Lúc mọi người ở bên ngoài đi vào cả hai đồng thời phát hiện, Hầu Tiểu Muội quan sát hồi lâu thì cười cười " Yo, coi ra đã đông đủ"
Quân Ngạo Triến nheo mắt, nhìn hai người ở cùng một chỗ vui vẻ khiến anh muộn phiền cho nên tất nhiên sẽ làm như không thấy đi thẳng về phòng .
"Kì lạ, Ngạo Thiếu làm lơ học trưởng mà Tịch Nguyệt căn bản chính là không thèm quan tâm ."Tư Hâm trông thấy thái độ kì quái kia liền mở miệng lẩm bẩm
Đúng lúc ở cạnh Quan Tiểu Trạch thở dài, đương nhiên là nghe được mấy lời Tư Hâm lẩm bẩm chẳng qua cô ta mới về nước làm sao hiểu được sự việc đã đi theo hướng nghiêng trời lệch đất .
"Ra đây là nam thần làng giải trí thiếu gia Mộc Sâm" Hầu Tiểu Muội rời khỏi ghế hoàn toàn xem nhẹ chuyện Quân Ngạo Triết có bao bất mãn với cô chỉ vui vẻ đi tới nhìn ngó nhân vật Mộc Sâm hào hứng
Mộc Sâm nhận ra nữ nhân này đối với Quân Ngạo Triết đối nghịch cho nên tự nhiên sẽ nhìn Hầu Tiểu Muội thuận mắt, trùng hợp đối phương lại muốn bắt chuyện hắn liền có thêm hảo cảm đáp " Tôi là Mộc Sâm, được biết tam tiểu thư Hầu Gia gần đây rất nổi bật ở các trang báo đài đều đưa tin. Giờ gặp quả làm người ta tâm tư xao xuyến"
Hầu Tiểu Muội che miệng cười "Mộc Thiếu gia thật biết cách lấy lòng nữ nhân .Nếu không phải tôi đã có người trong lòng khó nói sẽ không xiêu lòng nga"
Lời vừa dứt đã cảm nhận sau lưng ẩm ẩm hơi thở, cô không thèm xoay lại cũng biết là ai. Một lúc sau chất giọng bình tĩnh đáp " Không nghĩ nhị thiếu gia Mộc Thị lại chịu giúp Tiểu Trạch vượt qua giai đoạn khó khăn là bạn của anh ấy tôi rất cảm kích."
Mộc Sâm không nghĩ Lâm Tịch Nguyệt sẽ đột nhiên chen ngang, tuy là thế hắn vẫn lịch thiệp "Không cần cảm kích , tôi cũng là vì chén cơm của mình cũng chẳng phải là làm không công"
Sau một lúc xã giao qua lại rốt cuộc cũng đến hồi kết, mọi người quyết định chia nhau ra về phòng chuẩn bị sau đó sẽ hẹn tại nhà hàng trong khách sạn cũng dùng buffet
..
Từ Kim Sa bước khỏi xe, chiếc khăn voan phũ quanh đầu, cặp kính đen to bảng che đi nửa gương mặt xinh đẹp . Đôi mắt ẩn sau kính đão một vòng quanh sảnh chính trước khi tiến đến quầy đăng kí.
Trong lòng khó hiểu, vốn dĩ Từ Kim Sa định bụng sẽ lén theo Quân Ngạo Triết tới đây xem anh ta rốt cuộc đang làm gì thì đột nhiên phát hiện đại nhân vật mà tòa soạn của Kim Sa đang tìm kiếm trùng hợp cũng có mặt ở đây và không chỉ mỗi cô ta đâu, đi cùng còn có rất nhiều người mà Từ Kim Sa đều quen biết .
Từ Kim Sa chậc lười, trông rất hài lòng không hề có lấy một tia lo lắng bụng thì thầm nghĩ, trời giúp chình mình có được lí do chính đáng để xuất hiện mà chẳng cần lo lắng sẽ chọc giận Quân Ngạo Triết. Nghĩ thêm một lúc Từ Kim Sa lấy điện thoại gọi về tòa soạn .

.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com