Nam Chu Tranh Ra Ta Chi Thich Nu Phu Bh Xuyen Thu
Ở trong xe Tịch Nguyệt không thèm nói với cô lấy một lời, chỉ tập trung lái xe, chỉ duy nhất lúc hỏi cô địa chỉ nới hẹn gặp ngoài ra hoàn toàn cho cô biểu cảm lạnh lùng .Rỏ ràng là chị giận rồi, mà không phải giận thôi bên cạnh còn có thêm sự buồn bực thất vọng đủ mọi cảm xúc. Từ lúc lên xe đến khi gần đến chổ hẹn đả có hơn mười lần Tiểu Muội sốt ruột như muốn nói hết tất cả cho chị biết, thật lòng gửi nó trong lòng củng làm cho cô mệt mỏi khỗ sở lắm, nhưng không hiểu sao lúc định mở miệng thì lại không thốt ra được thanh âm nào, suy nghỉ muốn nói ra mà lòng thì do dự, cứ dao động liên tục .Tịch Nguyệt tuy rằng cố tỏ ra lạnh lùng không quan tâm nhưng thật sự đang rất để ý đến biểu cảm của người yêu, miệng tuy nói là thế nhưng thật tâm Tịch Nguyệt nào đâu nở bỏ mặc em ấy, chỉ cần em ấy nói cho Tịch Nguyệt nghe được suy nghỉ trong lòng thôi, như thế là rất khó khăn với em ấy sao, còn một chuyện nửa làm Tịch Nguyệt rất khó nghỉ, ngày trước vì yêu em ấy cho nên Tịch Nguyệt mới không cẩn thận suy nghỉ nhưng bây giờ nghỉ lại thì rất kì lạ một người sau khi tử tử bất thành khi tỉnh lại có thể biến đổi nghịch chuyển vậy ư? Vốn trước đây Tiểu Muội tuyệt đối sẻ không thể nói ra mấy lời sắc bén làm người ta ngẹn chết, càng chính xác không có chuyện có được tâm tư âm trầm, phán đoán chuẩn xác hay cá tính độc lập như vậy...Tiểu Muội chịu không nổi bị chị mặt lạnh, cắn môi nói " Chị nè?"Tịch Nguyệt không nhìn Tiểu Muội chỉ ậm ợ " chuyện gì"Tiểu Muội rầu rĩ " Chị là nữ chính của em, là nhân vật mà em tâm đắc nhất, có được chị như là một may mắn, cho nên em không muốn sự hiểu lầm này kéo dài , nó khiến em khó chấp nhận được "Tịch Nguyệt nghe Tiểu Muội đột nhiên nói mấy lời khó hiểu đó đôi chân mày nhíu lại với nhau nhẹ giọng nói ra " Sao tự dưng em lại nói mấy câu kì cục đó, nếu là nữ chính thì em mới là nữ chính trong tình yêu của cả hai, là duy nhất của chị "Tiểu Muội lắc đầu buồn bã " Không phải như chị nghỉ đâu, ý của em là nghĩa đen ấy"Tịch Nguyệt cười " Nghĩa đen à, em nói như vậy bất giác làm chị nghỉ chị là nhân vật nữ chính trong mấy truyện ngôn tình đó"Tiểu Muội giật thót người cả thân hình run lên, vô ý hai tay nắm chặt ngẩng đầu quan sát Tịch Nguyệt hé môi lớn tiếng " Mê Luyến "Tịch Nguyệt giật mình xoay qua nhìn Tiểu Muội, khó hiểu " Hả?.."Tiểu Muội ảo não hai tay tiếp tục đưa lên trên vò đầu hít vô một hơi cuối cùng dứt khoát " Là Tên Tác Phẩm do em sáng tác"Tịch nguyệt ngẩng người mất một lúc lâu sau cùng khôi phục lại dáng vẻ bình thường cười nói" Trước đây không nghe nói Tk Hầu của Thế Gia củng là một nhà văn đó, được rồi tối về chị sẻ tìm đọc thử mới được"Tiểu Muội nhăn mặt "Đồ Ngốc, không phải vậy mà, cho dù chị có muốn đọc củng không bao giờ tìm thấy đâu."Tịch Nguyệt ngạc nhiên " Sao không được?" Tiểu Muội cuối cùng nhịn hết nổi rồi " Nữ chính trong truyện là Lâm Tịch Nguyệt là chị, còn tôi chỉ là cái nữ phụ não tàn căn bản chẳng bao giờ là một đôi của nhau, người sẻ kết hôn và mang lại hạnh phúc cho chị là nam chính Quân Ngạo Triết "Tịch Nguyệt nhíu mày trong lòng tức giận vội vàng bẽ lái hướng vô lề đường , sau khi tắt máy mới xoay lại lạnh lẽo nói " Em mới nói gì, đừng cố nói mấy lời khiến cho tôi khó chịu như vậy chứ "Tiểu Muội biết nhất thời chị sẻ không thề chấp nhận được cho nên vội vã tháo dây an toàn choàng tay ôm Tịch Nguyệt" Tôi biết chị khó chấp nhận, có thể sẻ coi tôi như là kẻ tâm thần hoang tưởng nhưng...nhưng tôi thật sự không phải là..." Tịch Nguyệt khuôn mặt lạnh lẽo " Em không phải là Hầu Tiểu Muội "Tiểu Muội bất ngờ trước câu nói của chị cho nên nhất thời muốn vùng ra nhưng căn bản Tịch Nguyệt đả ôm cô lại, chỉ có thể vì quá bối rối nên giọng nói vấp váp" Chị, ..Sao chị lại biết "Tịch Nguyệt mĩm cười vùi cả gương mặt vào tóc Tiểu Muội nhẹ nhàng " Vì tôi là thật lòng yêu em cho nên mọi thứ ở em đều khiến tôi bận tâm.."Tiểu Muội được Tịch Nguyệt ôm chặt ân cần yêu thương khiến mọi lo lắng trong lòng như được giải thoát vỡ òa nước mắt vốn luôn bị cô nén chặt cuối cùng củng tràn ra " chị tin tôi sao? Tôi không thuộc về nơi này ..tôi không phải là Hầu Tiểu Muội...."Sau một hồi lâu được thỏa sức khóc lóc trong lòng chị rốt cuộc Tiểu Muội củng bình tỉnh lại .Tịch nguyệt đưa tay lau mấy giọt nước còn đọng trên khóe mắt người thương , hôn lên mi mắt Tiểu muôi, gò má và cuối cùng là môi Tiểu Muội, nụ hôn say mê, mãnh liệt, dường như mọi thứ giới hạn, khoảng cách kể cả bức tường ranh giới giửa hư và thực đều bị đôi môi đang hòa quyện vào nhau khỏa lấp tất cả, càng hôn Tiểu Muội lâu bao nhiêu thì cảm giác kì lạ trong người Tịch Nguyệt trở lại mạnh mẽ hơn nửa, dường như máu trong thân thể bồng nhiên sôi trào nóng rực khó chịu , Tịch nguyệt không chịu nổi nửa, thật sự bản thân sắp vượt qua giới hạn , ý thức dần mơ hồ cố gắng lắm mới nhìn thằng vào mắt Tiểu Muội.Tịch Nguyệt khỗ sở nói " Tôi không chịu nổi nửa .."Tiểu Muội nghe Tịch Nguyệt đột nhiên nói vậy bổng chốc cả gương mặt đỏ lên ngượng ngịu " Nhưng đang ở trong xe.."Tịch Nguyệt không bỏ cuộc nói nhỏ vào vành tai cô " Một lát đừng về Hầu Gia, tôi muốn biết cuộc sống lúc trước của em.."Tiểu Muội không cưỡng lại được mị hoặc của Tịch Nguyệt. Càng huống chi Tịch Nguyệt còn rất đẹp, dĩ nhiên dục vọng kia đâu chỉ riêng Tịch Nguyệt mới có, ..đương nhiên khi nghe chị nói thế vô thức liền gật đầu " Ân.."
..( Chạp sau có H..mặc dù L k rành H lắm, nhưng sẻ cố viết cho hay một chút ...)
..( Chạp sau có H..mặc dù L k rành H lắm, nhưng sẻ cố viết cho hay một chút ...)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com