Nam Chu Tranh Ra Ta Chi Thich Nu Phu Bh Xuyen Thu
Tiểu Muội nheo mắt cảm thấy vùng sau gáy đau nhứt, hậu quả cả đêm hôm qua nằm lên ghế sofa khiến cả cơ thể không được thoải mái, nhướn người cô đưa tay xoa trán nhắn nhó đang định đi vào tollet rửa mặt cho tỉnh táo, vừa ngồi thằng đả thấy áo khoác lông của chị hai rơi khỏi người, lại thấy Hầu Kim Huyền hiện tại đang ngủ gục trên bàn liền nhìn ra chắc là đêm qua cô vì mệt mỏi nên ngủ quên trong phòng làm việc của chị báo hại chị hai phải ngủ trên bàn làm việc cả đêm. Cảm thấy có lổi trong lòng nên Tiểu Muội cầm áo khoác đem tới phũ lên người Kim Huyền xong đang định rời đi thì bất ngờ nhìn thấy trong tay Kim Huyền đang cầm là ảnh của Hầu Tiểu Muội chụp trong lể tốt nghiệp cấp III.
Cô nghỉ thầm trong bụng chuyện gì xảy ra, sao đột nhiên Hầu Kim Huyền lại lưu giữ ảnh của Nữ Phụ Tiểu Muội, đáng lẻ ra tình tiết cô viết phải là Hầu Kim Huyền mặc dù bảo hộ em gái nên mới trở mặt với nam chủ , nhưng thâm tâm nhân vật Kim Huyền vẫn còn rất yêu thương nam chủ Quân Ngạo Triết thì mới đúng, có gì đó sai sai ở đây chăng?
Mà thôi nghỉ nhiều làm gì thêm đau đầu, có lẽ mới trải qua cú sốc khi biết em gái có tình cảm với nữ nhân cho nên chị ta mới lôi hình Tiểu Muội ra suy nghỉ, cô không nên quá đa nghi, nghỉ đến đó tâm trạng của cô thoải mái hơn lập tức không thèm để ý nửa, đắp xong áo lên người cho Kim Huyền thì vui vẻ rời đi.
Chẳng qua khi cánh cửa phòng vừa được Tiểu Muội đóng lại, trên bàn làm việc lòng bàn tay đang cầm tấm hình nọ đột nhiên siết chặt.
...
Bạch Nại cầm trình kí nhòm qua Lâm Tịch Nguyệt một lượt , nhất thời cảm thấy kì lạ mới mấy hôm trước khi hay tin bản thân vì di chứng chấn thương có thể sau này sẻ không cầm dao phẫu thuật được liền suy sụp cả ngày như xác chết, không ăn, không uống , nằm một chỗ như kẻ mất linh hồn báo hại bản thân Bạch Nại nảy sinh suy nghĩ vì cô ta mà lo lắng, đang định sau khi kí giấy xuất viện cho Tịch Nguyệt sẻ nghỉ ra cách đưa cô ta tiến vào quá trình hồi phục sau phẫu thuật, ai ngờ vừa nói ra ý định đã nhanh chóng bị Tịch Nguyệt tự chối .
" Trông cô tốt hơn mấy hôm trước nhỉ, bởi vậy người ta nói tình yêu là một liều thuốc thần tiên a " Bạch Nại cười ..Tịch nguyệt quá quen với mấy lời nói châm chọc của Bạch Nại rồi cho nên không cảm thấy nó mới mẻ chỉ nhẹ giọng đáp lại "Chẳng lẻ Tk Bạch muốn thấy tôi cả ngày mặt ủ mày chê hay sao? Mau kí giấy xác nhận cho tôi đi"
" Lâm Tịch Nguyệt, cô nặng lời rồi dẫu sao chúng ta củng là bạn, sao tôi lại không lo lắng cho cô được" Bạch Nại bật cười kí tên vào phiếu xác nhận xuất viện sau đó đưa nó vô tay Tịch Nguyệt được cô ta nhận lấy
" Tốt, cho dù tôi chẳng nắm được bao nhiêu phần trăm tính chân thật trong đấy nhưng vẫn rất cảm ơn cô thời gian này chăm sóc cho tôi rất tốt" Tịch Nguyệt gấp tờ giấy tươi cười .
"Thiên a, Băng sơn nữ vương Lâm Tịch Nguyệt củng có ngày nới được mấy lời nghe cảm động thế sao" Bạch Nại làm ra bộ dạng há hốc mồm kinh hô nhìn chằm chằm vào Tịch Nguyệt .
"Vớ Vẩn, sáng nay cô rảnh lắm đúng không? Nếu cô thật sự rảnh cùng không cần phải ở đây nói nhảm với tôi " Tịch Nguyệt không thèm đề ý Bạch Nại trước mắt đang làm trò chỉ hi vọng đuổi được cô ta đi khỏi.
...
"Vì Tôi không phải là ai đó cho nên mới không thể lưu lại đây với cô hả" Bạch Nại dai dẳng . Cho đến khi bị cái gối bay đến tấp vô mặt.
" Cút,...! Đừng ở đây nói nhảm" Lâm Tịch Nguyệt lớn tiếng .
" Rồi, tôi đi ngay thôi, " Bạch Nại kéo cái gối xuống khỗ sở ôm Trình kí vọt ra khỏi phòng ..
....Quán Nước đối diện sở cảnh sát Thành Phố .Tiểu Muội và Tịch Nguyệt vừa mới đặt người ngồi xuống cái bàn hướng ra cửa.Còn chưa kịp uống nước đã thấy trước quán đậu một chiếc xe hơi sang trọng, nhìn sơ qua củng đủ biết đấy chẳng phải là xe riêng của tiểu thư Từ Thị sao.
" Hử,cô ta đúng mặt dày, đả làm ra loại sự tình đáng khinh thế mà mặt vẫn kênh lên" Tiểu Muội ngồi phía đối diện Lâm Tịch Nguyệt nhìn ra ngoài, nhìn thấy Từ Kim Sa, bộ váy cô ta đang mặc chính là mẫu đầu hạ mới nhất năm nay, phục sức hoàn toàn là hàng hiệu cao cấp không phải loại gia đình tầm thường có thể mơ ước được .
Tịch Nguyệt khuấy li cà phê sửa cho Tiểu Muội liếc xuống phía dưới đường cười nói "Đừng quan tâm, dù sao cô ta củng kênh kiệu không lâu đâu " .
" Tôi mới chã thèm để ý quý tiểu thư kiêu ngạo đó" Tiểu Muội hừ một tiếng .
" Trước đấy em hình như củng giống thế "Tịch Nguyệt đẩy li nước đến trước Tiểu Muội nhỏ giọng đáp
" Chị mới vừa nói gì ?" Tiểu Muội lườm Tịch Nguyệt lên tiếng hỏi lại
" Hả, chị có nói gì à .." Tịch Nguyệt nhìn thấy đôi mắt như sắp phát ra tia lữa vội vàng chối . Lâm Tịch Nguyệt ít khi sợ thứ gì nhưng nay chính thức sợ Hầu Tiểu Muội nhà mình nổi giận rồi
" Ô, Hai người trông tình cảm quá nhỉ" người lên tiếng không phải Tiểu Muội mà là Từ Kim Sa, cô nàng vừa vô đến đả nhìn thấy Tiểu Muội và Lâm Tịch Nguyệt đang ngồi cùng nhau nên mau chóng tiến đến giở giọng điệu châm chọc.
" Ờ, ít ra người ta còn là một đôi, ân ân ái ái, chứ không phải ngày đêm đơn phương khỗ sở" Tiểu Muội nhếch mép, muốn đấu mồm với cô. Từ Kim Sa à,cô còn non và xanh lắm
" Hả, tình cảm của hai người thứ lổi tôi không đam mê " Từ Kim Sa cười khẩy
"Phải rồi, những thứ khiến Từ Tiểu Thư ham mê rất đáng giá, cơ mà miễn cưỡng không hạnh phúc đâu " Tiểu Muội hớp một ngụm cà phê sửa nuốt vào họng cười nói .
" Cô..., à suýt quên mất, thân là một Trường Khoa cả ngoại khoa ai có thể tin là về sau khó cầm dao mỗ, nếu không thế đứng phẫu thuật thì còn làm Trưởng Khoa Ngoại làm chi ha, hổ thẹn lắm nghen" Từ Kim Sa cải không lại Hầu Tiểu Muội đương nhiên sẻ lựa chọn người mà cô ta quan tâm, ra sức khiêu khích hòng hạ nhục danh dự của Lâm Tịch Nguyệt để hả lòng ghen tị.
" Từ Tiểu Thư sáng sớm ra đường vội lắm đúng không?" Tiểu Muội đứng dậy. Lâm Tịch Nguyệt ngẩng đầu vừa định ngăn Tiểu Muội mặc kệ cô ta đi thì nhận ra căn bản Tiểu Muội gương mặt lạnh lẽo không hề tồn tại một tia ấm áp nào, nhất thời bản thân hơi sợ.
" Hầu Tiểu Thư cô định làm gì ?" Vệ sỉ của Kim Sa vội vã đứng chắn ngang .
"Hầu Tiểu Muội tôi đang nói chuyện với Từ Tiểu Thư ,tới lượt anh xen vô à?" Tiểu Muội lạnh lùng nói.
Lời của cô nói ra đại biểu bản thân Tiểu Muội củng là nhị tiểu thư hầu gia có tư cách cùng Từ Kim Sa đứng ngang, thân là một vệ sỉ nhỏ bé có thể chen vô sao.
.
" Hầu Tiểu Muội đừng có lớn tiếng với vệ sỉ của tôi, anh tránh sang một bên đi" Từ Kim Sa nghe thấy Hầu Tiểu Muội không chừa cho Kim Sa mặt mũi trước nhiều người lớn tiếng với vệ sỉ của Từ Kim Sa khiến bản thân rất tức giận
" Từ Tiểu Thư đúng là ra đường gấp lắm đấy" Tiểu Muội cười đùa.
" Cô nói gì?..Á..!!!" lời còn chưa nói hết đã nhận ra trên tay Hầu Tiểu Muội đang cầm li trà đá thoát cái đã tưới thằng lên đầu Từ Kim Sa khiến cô nàng hoảng loạn .
"Chắc Từ Tiểu Thư còn chưa kịp rữa mặt sạch, tôi giúp cô một tay tránh về sau ăn nói không sạch sẻ làm ô nhiểm mọi người xung quanh nha"Tiểu Muội đặt li trà trống không xuống bàn lạnh giọng nói. Từ Kim Sa có thể tùy tiện nói lung tung cô không để trong lòng nhưng nếu cô ta dám đụng đến Lâm Tịch Nguyệt cô sẻ không để Từ Kim Sa sống yên .
" Hầu Tiểu Muội sao cố dám làm thế với tôi." Từ Kim Sa đột ngột bị Tiểu Muội đỗ nước trà lên đầu vừa lạnh lại vô cùng xấu hổ khiến răng lợi nghiến vào nhau tức giận rống lớn .
" Tôi làm sao nào, A, tôi sợ lắm đó Từ Tiểu Thư lại định làm gì tôi? Đừng nga, hay Từ Tiểu Thư muốn lần nửa bắt cóc tôi tiếp rồi trói lại cho nhiều gả đàn ông đánh đập tôi chăng ?"
Tiêu Muội làm ra bộ dạng hoảng sợ chạy vội ra sau lưng Lâm Tịch Nguyệt run rẩy nói, chẳng qua giọng nói rất vang dội làm cho hầu hết mọi người có mặt xung quanh đều có thể nghe thấy rỏ ràng từng chữ , ai củng bị mấy lời đó của Hầu Tiểu Muội kinh ngạc tất cả đều đổ dồn về Từ Kim Sa quan sát cô ta bằng ánh mắt châm chọc kèm theo một chút hả hê khinh bỉ.
" Tiểu Muội cô câm miệng lại cho tôi"
Hai tay Từ Kim Sa nắm chặt , răng nghiến vào nhau,đôi mắt dử tợn nhìn trừng trừng cô, Hầu Tiểu Muội đê tiện , cô ta dám ở trước mặt mọi người nói mấy lời xấu xa đó,ý muốn làm cho Từ Kim Sa từ nay về sau không còn mặt mủi nhìn ai nửa đây mà,
" Tịch Nguyệt a, người ta kinh sợ đó, Từ Tiểu Thư dử quá đi" Tiểu Muội ôm cánh tay Lâm Tịch Nguyệt giả vờ lo lắng run sợ .
Lâm Tịch Nguyệt đứng phía trước Tiểu Muội chỉ có thể lắc đầu thán phục trình độ vô sỉ của Tiểu Muội nhà mình, bộ dạng run sợ được em ấy diễn vô cùng khéo khiến người ta tức chết, lời nói đủ làm đối phương bị hạnh hạ đến nghẹn, bất quá đối với Lâm Tịch Nguyệt mặc kệ Tiểu Muội làm gì đều đáng yêu, chưa nói em ấy làm vậy là đang bảo vệ Tịch Nguyệt mà thôi.
" Không cần lo lắng, Từ Tiểu Thư tự biết cân nhắc dù sao người ta củng xuất thân là thiên kim Từ Gia lẽ nào mấy lời khiếm nhã ban nảy có thể so bị được " Tịch Nguyệt vỗ nhẹ lên bàn tay đang bám cánh tay mình tươi cười như hoa như ngọc khiến người ta nhìn vào nãy sinh vô cùng hảo cảm
Tiểu Muội khẽ cười cánh môi anh đào nhỏ nhắn câu lên tiểu ý nhẹ giọng " Nói vậy chẳng phải Kim Sa tiểu thư nên rút lại mấy lời không hay về chị rồi"
" Mấy cô..." Từ Kim Sa trân chối nhìn chằm chằm hai cái nữ nhân chán ghét như muốn chọc mù mắt người khác, cả hai kẻ tung người hứng muốn hạ nhục Kim Sa, mấy lời của Lâm Tịch Nguyệt rỏ ràng là chặn đầu, nếu như Từ Kim Sa còn cố chấp nói xấu bọn họ há sẻ làm ô danh cái thân phận Thiên Kim Từ gia, đả thế Hầu Tiểu Muội còn thêm vô câu cuối đại ý bắt Kim Sa ở trước mặt nhiều người nhận lổi với Lâm Tịch Nguyệt .
" Từ Tiểu Thư không muốn ?" Tiểu Muội cười .
" Xin Lỗi , lời không hay vừa rồi tôi rút lại"
Từ Kim Sa cắn chặt môi thấp giọng nói. Sau đấy không quản nước còn chưa kịp gọi tức giận bỏ đi.
Lâm Tịch Nguyệt đợi Kim Sa rời đi mới quay lại ngắt vào mũi Tiểu Muội mắng " Em lại gây họa rồi ".
" Chị sợ cô ta à?" Tiểu Muội xoa mũi bĩu môi hỏi lại.
" Đương nhiên không phải , chẳng qua bớt một chuyện vẫn tốt hơn" Tịch Nguyệt vui vẻ xoa đầu Tiểu Muội nói
" Thôi, không nói về cô ta nửa, chúng ta vô sở cảnh sát làm việc thôi" Tiểu Muội nhìn đồng hồ trên tay củng vừa đúng giờ hẹn .Cho nên lên tiếng nhắc nhở .
" Ừ. Mau đi thôi" Tịch Nguyệt sau khi đặt tiền nước lên bàn thì cũng Tiểu Muội rời đi
Cô nghỉ thầm trong bụng chuyện gì xảy ra, sao đột nhiên Hầu Kim Huyền lại lưu giữ ảnh của Nữ Phụ Tiểu Muội, đáng lẻ ra tình tiết cô viết phải là Hầu Kim Huyền mặc dù bảo hộ em gái nên mới trở mặt với nam chủ , nhưng thâm tâm nhân vật Kim Huyền vẫn còn rất yêu thương nam chủ Quân Ngạo Triết thì mới đúng, có gì đó sai sai ở đây chăng?
Mà thôi nghỉ nhiều làm gì thêm đau đầu, có lẽ mới trải qua cú sốc khi biết em gái có tình cảm với nữ nhân cho nên chị ta mới lôi hình Tiểu Muội ra suy nghỉ, cô không nên quá đa nghi, nghỉ đến đó tâm trạng của cô thoải mái hơn lập tức không thèm để ý nửa, đắp xong áo lên người cho Kim Huyền thì vui vẻ rời đi.
Chẳng qua khi cánh cửa phòng vừa được Tiểu Muội đóng lại, trên bàn làm việc lòng bàn tay đang cầm tấm hình nọ đột nhiên siết chặt.
...
Bạch Nại cầm trình kí nhòm qua Lâm Tịch Nguyệt một lượt , nhất thời cảm thấy kì lạ mới mấy hôm trước khi hay tin bản thân vì di chứng chấn thương có thể sau này sẻ không cầm dao phẫu thuật được liền suy sụp cả ngày như xác chết, không ăn, không uống , nằm một chỗ như kẻ mất linh hồn báo hại bản thân Bạch Nại nảy sinh suy nghĩ vì cô ta mà lo lắng, đang định sau khi kí giấy xuất viện cho Tịch Nguyệt sẻ nghỉ ra cách đưa cô ta tiến vào quá trình hồi phục sau phẫu thuật, ai ngờ vừa nói ra ý định đã nhanh chóng bị Tịch Nguyệt tự chối .
" Trông cô tốt hơn mấy hôm trước nhỉ, bởi vậy người ta nói tình yêu là một liều thuốc thần tiên a " Bạch Nại cười ..Tịch nguyệt quá quen với mấy lời nói châm chọc của Bạch Nại rồi cho nên không cảm thấy nó mới mẻ chỉ nhẹ giọng đáp lại "Chẳng lẻ Tk Bạch muốn thấy tôi cả ngày mặt ủ mày chê hay sao? Mau kí giấy xác nhận cho tôi đi"
" Lâm Tịch Nguyệt, cô nặng lời rồi dẫu sao chúng ta củng là bạn, sao tôi lại không lo lắng cho cô được" Bạch Nại bật cười kí tên vào phiếu xác nhận xuất viện sau đó đưa nó vô tay Tịch Nguyệt được cô ta nhận lấy
" Tốt, cho dù tôi chẳng nắm được bao nhiêu phần trăm tính chân thật trong đấy nhưng vẫn rất cảm ơn cô thời gian này chăm sóc cho tôi rất tốt" Tịch Nguyệt gấp tờ giấy tươi cười .
"Thiên a, Băng sơn nữ vương Lâm Tịch Nguyệt củng có ngày nới được mấy lời nghe cảm động thế sao" Bạch Nại làm ra bộ dạng há hốc mồm kinh hô nhìn chằm chằm vào Tịch Nguyệt .
"Vớ Vẩn, sáng nay cô rảnh lắm đúng không? Nếu cô thật sự rảnh cùng không cần phải ở đây nói nhảm với tôi " Tịch Nguyệt không thèm đề ý Bạch Nại trước mắt đang làm trò chỉ hi vọng đuổi được cô ta đi khỏi.
...
"Vì Tôi không phải là ai đó cho nên mới không thể lưu lại đây với cô hả" Bạch Nại dai dẳng . Cho đến khi bị cái gối bay đến tấp vô mặt.
" Cút,...! Đừng ở đây nói nhảm" Lâm Tịch Nguyệt lớn tiếng .
" Rồi, tôi đi ngay thôi, " Bạch Nại kéo cái gối xuống khỗ sở ôm Trình kí vọt ra khỏi phòng ..
....Quán Nước đối diện sở cảnh sát Thành Phố .Tiểu Muội và Tịch Nguyệt vừa mới đặt người ngồi xuống cái bàn hướng ra cửa.Còn chưa kịp uống nước đã thấy trước quán đậu một chiếc xe hơi sang trọng, nhìn sơ qua củng đủ biết đấy chẳng phải là xe riêng của tiểu thư Từ Thị sao.
" Hử,cô ta đúng mặt dày, đả làm ra loại sự tình đáng khinh thế mà mặt vẫn kênh lên" Tiểu Muội ngồi phía đối diện Lâm Tịch Nguyệt nhìn ra ngoài, nhìn thấy Từ Kim Sa, bộ váy cô ta đang mặc chính là mẫu đầu hạ mới nhất năm nay, phục sức hoàn toàn là hàng hiệu cao cấp không phải loại gia đình tầm thường có thể mơ ước được .
Tịch Nguyệt khuấy li cà phê sửa cho Tiểu Muội liếc xuống phía dưới đường cười nói "Đừng quan tâm, dù sao cô ta củng kênh kiệu không lâu đâu " .
" Tôi mới chã thèm để ý quý tiểu thư kiêu ngạo đó" Tiểu Muội hừ một tiếng .
" Trước đấy em hình như củng giống thế "Tịch Nguyệt đẩy li nước đến trước Tiểu Muội nhỏ giọng đáp
" Chị mới vừa nói gì ?" Tiểu Muội lườm Tịch Nguyệt lên tiếng hỏi lại
" Hả, chị có nói gì à .." Tịch Nguyệt nhìn thấy đôi mắt như sắp phát ra tia lữa vội vàng chối . Lâm Tịch Nguyệt ít khi sợ thứ gì nhưng nay chính thức sợ Hầu Tiểu Muội nhà mình nổi giận rồi
" Ô, Hai người trông tình cảm quá nhỉ" người lên tiếng không phải Tiểu Muội mà là Từ Kim Sa, cô nàng vừa vô đến đả nhìn thấy Tiểu Muội và Lâm Tịch Nguyệt đang ngồi cùng nhau nên mau chóng tiến đến giở giọng điệu châm chọc.
" Ờ, ít ra người ta còn là một đôi, ân ân ái ái, chứ không phải ngày đêm đơn phương khỗ sở" Tiểu Muội nhếch mép, muốn đấu mồm với cô. Từ Kim Sa à,cô còn non và xanh lắm
" Hả, tình cảm của hai người thứ lổi tôi không đam mê " Từ Kim Sa cười khẩy
"Phải rồi, những thứ khiến Từ Tiểu Thư ham mê rất đáng giá, cơ mà miễn cưỡng không hạnh phúc đâu " Tiểu Muội hớp một ngụm cà phê sửa nuốt vào họng cười nói .
" Cô..., à suýt quên mất, thân là một Trường Khoa cả ngoại khoa ai có thể tin là về sau khó cầm dao mỗ, nếu không thế đứng phẫu thuật thì còn làm Trưởng Khoa Ngoại làm chi ha, hổ thẹn lắm nghen" Từ Kim Sa cải không lại Hầu Tiểu Muội đương nhiên sẻ lựa chọn người mà cô ta quan tâm, ra sức khiêu khích hòng hạ nhục danh dự của Lâm Tịch Nguyệt để hả lòng ghen tị.
" Từ Tiểu Thư sáng sớm ra đường vội lắm đúng không?" Tiểu Muội đứng dậy. Lâm Tịch Nguyệt ngẩng đầu vừa định ngăn Tiểu Muội mặc kệ cô ta đi thì nhận ra căn bản Tiểu Muội gương mặt lạnh lẽo không hề tồn tại một tia ấm áp nào, nhất thời bản thân hơi sợ.
" Hầu Tiểu Thư cô định làm gì ?" Vệ sỉ của Kim Sa vội vã đứng chắn ngang .
"Hầu Tiểu Muội tôi đang nói chuyện với Từ Tiểu Thư ,tới lượt anh xen vô à?" Tiểu Muội lạnh lùng nói.
Lời của cô nói ra đại biểu bản thân Tiểu Muội củng là nhị tiểu thư hầu gia có tư cách cùng Từ Kim Sa đứng ngang, thân là một vệ sỉ nhỏ bé có thể chen vô sao.
.
" Hầu Tiểu Muội đừng có lớn tiếng với vệ sỉ của tôi, anh tránh sang một bên đi" Từ Kim Sa nghe thấy Hầu Tiểu Muội không chừa cho Kim Sa mặt mũi trước nhiều người lớn tiếng với vệ sỉ của Từ Kim Sa khiến bản thân rất tức giận
" Từ Tiểu Thư đúng là ra đường gấp lắm đấy" Tiểu Muội cười đùa.
" Cô nói gì?..Á..!!!" lời còn chưa nói hết đã nhận ra trên tay Hầu Tiểu Muội đang cầm li trà đá thoát cái đã tưới thằng lên đầu Từ Kim Sa khiến cô nàng hoảng loạn .
"Chắc Từ Tiểu Thư còn chưa kịp rữa mặt sạch, tôi giúp cô một tay tránh về sau ăn nói không sạch sẻ làm ô nhiểm mọi người xung quanh nha"Tiểu Muội đặt li trà trống không xuống bàn lạnh giọng nói. Từ Kim Sa có thể tùy tiện nói lung tung cô không để trong lòng nhưng nếu cô ta dám đụng đến Lâm Tịch Nguyệt cô sẻ không để Từ Kim Sa sống yên .
" Hầu Tiểu Muội sao cố dám làm thế với tôi." Từ Kim Sa đột ngột bị Tiểu Muội đỗ nước trà lên đầu vừa lạnh lại vô cùng xấu hổ khiến răng lợi nghiến vào nhau tức giận rống lớn .
" Tôi làm sao nào, A, tôi sợ lắm đó Từ Tiểu Thư lại định làm gì tôi? Đừng nga, hay Từ Tiểu Thư muốn lần nửa bắt cóc tôi tiếp rồi trói lại cho nhiều gả đàn ông đánh đập tôi chăng ?"
Tiêu Muội làm ra bộ dạng hoảng sợ chạy vội ra sau lưng Lâm Tịch Nguyệt run rẩy nói, chẳng qua giọng nói rất vang dội làm cho hầu hết mọi người có mặt xung quanh đều có thể nghe thấy rỏ ràng từng chữ , ai củng bị mấy lời đó của Hầu Tiểu Muội kinh ngạc tất cả đều đổ dồn về Từ Kim Sa quan sát cô ta bằng ánh mắt châm chọc kèm theo một chút hả hê khinh bỉ.
" Tiểu Muội cô câm miệng lại cho tôi"
Hai tay Từ Kim Sa nắm chặt , răng nghiến vào nhau,đôi mắt dử tợn nhìn trừng trừng cô, Hầu Tiểu Muội đê tiện , cô ta dám ở trước mặt mọi người nói mấy lời xấu xa đó,ý muốn làm cho Từ Kim Sa từ nay về sau không còn mặt mủi nhìn ai nửa đây mà,
" Tịch Nguyệt a, người ta kinh sợ đó, Từ Tiểu Thư dử quá đi" Tiểu Muội ôm cánh tay Lâm Tịch Nguyệt giả vờ lo lắng run sợ .
Lâm Tịch Nguyệt đứng phía trước Tiểu Muội chỉ có thể lắc đầu thán phục trình độ vô sỉ của Tiểu Muội nhà mình, bộ dạng run sợ được em ấy diễn vô cùng khéo khiến người ta tức chết, lời nói đủ làm đối phương bị hạnh hạ đến nghẹn, bất quá đối với Lâm Tịch Nguyệt mặc kệ Tiểu Muội làm gì đều đáng yêu, chưa nói em ấy làm vậy là đang bảo vệ Tịch Nguyệt mà thôi.
" Không cần lo lắng, Từ Tiểu Thư tự biết cân nhắc dù sao người ta củng xuất thân là thiên kim Từ Gia lẽ nào mấy lời khiếm nhã ban nảy có thể so bị được " Tịch Nguyệt vỗ nhẹ lên bàn tay đang bám cánh tay mình tươi cười như hoa như ngọc khiến người ta nhìn vào nãy sinh vô cùng hảo cảm
Tiểu Muội khẽ cười cánh môi anh đào nhỏ nhắn câu lên tiểu ý nhẹ giọng " Nói vậy chẳng phải Kim Sa tiểu thư nên rút lại mấy lời không hay về chị rồi"
" Mấy cô..." Từ Kim Sa trân chối nhìn chằm chằm hai cái nữ nhân chán ghét như muốn chọc mù mắt người khác, cả hai kẻ tung người hứng muốn hạ nhục Kim Sa, mấy lời của Lâm Tịch Nguyệt rỏ ràng là chặn đầu, nếu như Từ Kim Sa còn cố chấp nói xấu bọn họ há sẻ làm ô danh cái thân phận Thiên Kim Từ gia, đả thế Hầu Tiểu Muội còn thêm vô câu cuối đại ý bắt Kim Sa ở trước mặt nhiều người nhận lổi với Lâm Tịch Nguyệt .
" Từ Tiểu Thư không muốn ?" Tiểu Muội cười .
" Xin Lỗi , lời không hay vừa rồi tôi rút lại"
Từ Kim Sa cắn chặt môi thấp giọng nói. Sau đấy không quản nước còn chưa kịp gọi tức giận bỏ đi.
Lâm Tịch Nguyệt đợi Kim Sa rời đi mới quay lại ngắt vào mũi Tiểu Muội mắng " Em lại gây họa rồi ".
" Chị sợ cô ta à?" Tiểu Muội xoa mũi bĩu môi hỏi lại.
" Đương nhiên không phải , chẳng qua bớt một chuyện vẫn tốt hơn" Tịch Nguyệt vui vẻ xoa đầu Tiểu Muội nói
" Thôi, không nói về cô ta nửa, chúng ta vô sở cảnh sát làm việc thôi" Tiểu Muội nhìn đồng hồ trên tay củng vừa đúng giờ hẹn .Cho nên lên tiếng nhắc nhở .
" Ừ. Mau đi thôi" Tịch Nguyệt sau khi đặt tiền nước lên bàn thì cũng Tiểu Muội rời đi
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com