TruyenHHH.com

Nam Chinh Nguoi La Cua Ta Np

 _ Em dẫn chị đi gặp cặp kia! - Ơ hay cái con "mều" này, có biết gì đâu mà đòi đi!

  _ Sao chị không biết nhà mình có con mèo nhiều chuyện như vậy đâu nha! Cập nhập thông tin nhanh thế? 

 _ Không nói nhiều, vườn hoa trung tâm giải trí. Đi.

....

 _ A! Ở đây nhiều trò chơi quá đi. Aki, đi tàu lượn siêu tốc. - Ai cũng quay lại nhìn Quế Linh, ai mà rủ mèo đi tàu lượn? Con người hiện giờ lên cơn hết rồi.

 _ Đi đến vườn hoa rồi quẩy. - Aki ngán ngẩm nhìn con mọe này, đm.

 _ Ừm, đi làm việc nhanh còn chơi.

  ...

 Tại vườn hoa, Tử Dao đang nồi trên xích đu. Ngắm những bông hoa màu lục đang khoe sắc, còn Nhật Long thấy vậy thì mĩm cười. Giống cái đôi tình nhân đang ân ái tình nồng dễ sợ.

 _ Ơ, nhưng mà anh dẫn tôi đến đây để làm gì? - Tử Dao chợt bình tĩnh, quay sang nhìn Nhật Long bằng ánh mắt nghi ngờ.

 _ Không có gì, tôi chỉ dẫn cô đến đây để cho cô thư giãn thôi. - Hắn cười, nhìn Tử Dao bằng ánh mắt chất chứa đầy yêu thương. Chẳng lẽ, Tử Dao sẽ không nhận ra sao? 

_ Ừm... Cảm ơn. Mỗi khi buồn, tôi hay đi đến xem những bông hoa. Mỗi khi như thế, tôi có cảm giác thật bình yên. -  Cô cười, nhìn cậu ta.

 _ Không có gì, nhưng tôi muốn hỏi cô một điều. 

 _ Điều gì?

 _ Cô thích Hữu Đằng?

 _ ừm, nhưng mà giwof thì tôi từ bỏ đưuọc rồi.

 _ Tôi muốn, theo đuổi cô.

 ....

 Trong góc, Quế Linh nhìn cái cảnh sến sẫm đó thì lắc đầu. Khổ quá mà! 

 _ Aki, em có nghe rõ ra được hắn nói gì không? 

 _ Đòi theo đuổi rồi kìa. - Aki không để tâm, nói.

_ Nhưng mà, lỡ Tử Dao không đồng ý thì sao? 

 _ Thì sao? - Quế Linh híp mắt nhìn Aki.

 ....

 _ Xin lỗi, nhưng tôi.... - Tử Dao nhìn thẳng vào mắt Nhật Long, đang định nói thì..

 "Meoww....." 

 Một bé mèo từ đâu bước đến, con bé đi cà nhắc chân. Chắc có lẽ là đang bị thương rồi.

 _ Bé mèo này, giống.... - Cô ta híp mắt lại, đây chẳng phải con mèo của mẹ kế cô ư? Chắc không phải đâu, bà ta quý nó như vàng, làm sao mà để nó ở đây được?

 _ Chú mèo này bị thuơng rồi, hay mình mang nó đến trạm thú y gần đây đi. Chắc sẽ không phiền cô chứ? - Hắn ta vẫn không biết gì, bế Aki lên. Aki nhà mình thì bùng bùng lửa giận. Người ta đang đẹp đẽ sang chảnh như vậy mà lại bắt người ta giả tật nguyền? Ta hận!!!!!

 _ Ừm, được thôi. Không có gì đâu. - Thế là hai người ra nhà xe.

....

 Đến trạm thú y, bác sĩ khác cho Aki thì nói con bé bình thường, không có gì phải lo. Aki nghe xong thì co giò bỏ chạy ra xe của Quế Linh. Xong, vai quần chúng không có cát - xê. Ừm... Hiểu!

 _ Ahihi... Aki về rồi à? Bây giờ chị sẽ mua cho em.... một bì BIM BIM. - Aki đen mặt, "mều" ăn Bim Bim?

_ Thôi đi, em không bao giờ ăn cái loại bim bim rẻ tiền đâu Hứ!

 _ Rồi. Về, mai chị dẫn đi gặp anh "mều đệp trai".

...

 _ Bé mèo đó chắc đi về nhà rồi nhỉ? chúng ta cùng về thôi. Tôi đưa cô về.

 Trong xe, mọi thứ em lặng. tử Dao lên tiếng: 

 _ Hôm nay thật sự cảm ơn anh.

 _ Không có gì, anh chỉ muốn nói rằng... Có lẽ bây giờ anh sẽ chẳng thể nào chinh phục được em. Anh sẽ chờ...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com