Nam Chinh Nguoi La Cua Ta Np
Huhuhu... Làm sao giờ? Lúc nãy là do kích động thôi mà! Sao kế hoạch ngày càng thất bại vậy? .... Trong phòng của Mã Tử Dao, cô ta đang ngồi cùng với Tường Vi. Cô bạn Tường Vi thì luôn mồm nói không nhớt. Còn cô ấy thì ánh mắt tỏ vẻ âu sầu. _ Cậu có biệt bộ trang sức đó đẹp lắm không? Số lượng giới hạn đó nha! Chỉ cho cậu th.... _ Tường Vi à, yêu là gì? - Tường Vi kia nghe xong thì ngẩn ngơ, cái gì? cô ấy đã biết yêu rồi sao? _ Yêu... Là khi mình nhìn thấy người ấy. Chân mình mềm nhũn, mặt thì đỏ ửng. Trái tim dập nhanh liên rồi. Và... Tất cả những nhất cử nhất động của người đó, cho dù là ngớ ngẩn. Bạn đều cảm thấy đó là điều dễ thương nhất. _ Mình... Yêu anh ấy rồi! - Cô nói, đôi mắt đỏ lựng. Một giọt nước mắt đỏ hoe lăn dài trên mi. _ Sao lại như thế? Yêu thì có gì mà phải khóc! Cậu... Cậu tốt như vậy, chẳng lẽ anh ấy lại không thích cậu. - Cô hoảng hốt, bạn mình lại bị sao thế này? Lại có người không yêu người con gái tốt như cô ấy hay sao? Tình yêu... Đến rất nhanh, và ra đi cũng rất nhanh. Cho dù bạn có níu kéo, bạn có dùng mọi cách để níu giữ nó lại. Nó sẽ vẫn ra đi, vì... Bạn khi ấy sẽ chẳng còn là gì trong mắt người ấy nữa. Yêu đơn phương ư? Khoảng thời gian thật sự rất đáng sợ. Ai sẽ đáp lại tình cảm đó? Không ai cả... Bạn chỉ có thể đứng từ xa nhìn người đó đối xử tốt với người khác. Và sẽ tưởng tượng đó là mình. _ Hữu Đằng? Chẳng phải anh ấy vẫn thôi đuổi cậu sao? Sao lại... _ Anh ấy thật sự đã theo đuổi mình. Nhưng chỉ trong một khoảng thời gian hai, ba ngày thôi. Mình... đã yêu mất rồi. Nhưng anh ấy vẫn rất lạnh nhạt.... _ Anh ấy lại yêu ai? - Tường Vi thắc mắc, anh ấy đã qua lại với người phụ nữ nào? cô chẳng thấy khi ở trường có ai ve vãn anh ấy cả? _ Mẹ kế mình. - Giọng nói của cô ta lập tức sắc như giao. Đôi mắt sắc lẹm hướng về phía phòng ngủ của Quế Linh. Giọng nói mang đầy vẻ căm phẫn. Tường Vi nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, cô bạn này của cô.. Ngốc quá rồi! Ai lại đi thích người đã có con? Lại hơn mình tám tuổi? Đó chính là chuyện nực cười nhất. _ Bạn lại lo lắng quá rồi, không có chuyện đó đâu. Bà cô đó co con bằng tuổi anh ấy, lại hơn nhau cả một thế hệ. Không bao giờ có chuyện đó đâu! _ Thật không? - Cuối cùng, ánh mắt của cô ta cũng thoáng hiện lên tia hy vọng. _ Thật! _ Vậy thì tốt! - Cô ta thở phào nhẹ nhỏm, tâm trạng dần bình thường trở lại.........
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com