My Destiny
'Đến đây bên chị, là em phải không, ở lại với chị đêm nay' -...( bật dậy)...- Tú nằm mơ nghe thấy giọng chị và đã giật mình ngồi dậy.
- Cái gì vậy nè?? - sáng sớm chị đã xuất hiện trong giấc mơ của em rồi.
Lúc này cậu đi vào phòng chị và bị ngây ngất bởi một hình ảnh là có một cô công chúa nhỏ đang nằm trên giường, mái tóc đen nháy của chị làm bật lên cả một màu trắng của cái mền cái gối. Trái tim cậu bị tan chảy khi nhìn thấy cảnh này, ôi đôi long mi cong làm sao, vẫn là đôi môi quyến rũ không phải nói quá chứ Tú như muốn chiếm lấy chị ngay. Một cái ôm, một ánh mắt cũng đủ làm trái tim Tú tan chảy ngay tức khắc.
- Uhm.... hơi - chị đã tỉnh giấc rồi nhé các em,do màu ánh nắng ngoài kia làm chị khó chịu quá
- .... - mải mê ngắm nhìn sự quyến rũ của chị mà cậu không biết là chị đang nhìn mình. Haha
- Này... em làm chị hết hồn đó em - biểu cảm này không thể nào nhịn cười được
- Hả??? - giật mình lại
- Trời, rốt cuộc em là người làm cho chị hết hồn hay là chị làm cho em hết hồn vậy?? Anh Tú ' Tui ngủ cũng quyến rũ nữa hả? '- gương mặt chị vẫn còn biểu cảm
- Dạ (gãi đầu)hihi(cười khúc khích) - cười cười, chứ biết nói gì giờ. Lúc này nếu là tác giả thì tác giả cũng ngại chết luôn đấy.
- Chị không hề muốn rời khỏi cái giường thân yêu này xíu nào nhưng mà .... - bỗng dưng đang nói thì chị dừng lại.
- ( Nhíu mày) Nhưng... Sao chị??? - thắc mắc
- Chị đói bụng quá - .....
- Haha... Em làm cho chị ăn
- Em cười gì.. Mà thật à??
- Nhưng đơn sơ chị nhé không cầu kì - liệu chị có thích
- Ok, chấp thuận hà hà - cười gian
- ..... - quay đi và.....
- Mà khoan đã chị thèm đồ ăn nhà hàng quá...
- Chị không muốn ăn đồ em nấu sao? Em nấu không tệ đâu đó.
- Thôi không tiện đâu em. Mình ăn ở nhà hàng đi.
- Vậy cũng được - tiếc nuối.
- Mà Tú này, hôm qua khi em đưa chị về có ai thấy mình không vậy? Ý chị là có ai chụp hình không đấy. - chị sợ bọn người báo chí lắm cơ.
- À không chị, em có đề phòng hết rồi - ghê hong.
- Người ta mà thấy chắc chị chết luôn đấy. Cái tin nhà biên đạo diễn Khánh Ngọc được nhân vật nam chính trong phim "VĐVE" cổng về là chị tiêu luôn đấy.
- Sao thế chị?
- Người ta nghĩ em là người yêu mới của chị đấy
- ' Như vậy làm chị khó xử sao? ' Người yêu cũ của chị là ai? - Tú buồn cho thân phận của mình và lại gặng hỏi về người yêu cũ ấy.
- Thôi quên đi, chị đi chuẩn bị đồ để đi làm -chị nhanh lãng đi về vấn đề này.
Đêm qua, chị Ngọc đã làm cho chàng trai tên Anh Tú nhà chúng ta bị bệnh u mê nặng đó mọi người , khoảng cách giữa họ là rất gần. Mắt chạm mắt, hơi thở cũng chạm nhau tác giả có thể chắc chắn rằng trong họ sẽ có một cảm giác hết sức lạ lùng, trái tim đập loạn nhịp và dẫn đến việc họ chẳng biết họ đã làm gì nữa. Không phải là vượt qua giới hạn mà chính là bức phá cảm xúc. Có một trái tim đã chữa lành trái tim bị tan nát từng mảnh và giờ đây nó sẽ dần lành lại theo thời gian. Hihi
- 'Đêm qua, sau khi chị bảo hãy ở lại với chị thì lúc đó trong mình nổi lên một cảm giác. Cảm giác như mình muốn chiếm hữu chị, chị sẽ mãi là của mình và mãi mãi. Mình đã hôn lên trán chị và dù cho lúc đó chị có thả tay ra khỏi cổ áo của mình thì mình vẫn muốn được hôn lên môi chị nhưng mình đã dừng lại ' - đang ngồi suy nghĩ
- Này Tú, làm gì mà ngồi thẩn thờ vậy em?? Ai cướp hồn em rồi à?? - chị đang trong bộ đồ hết sức ngầu lòi với chiếc áo vest màu đen. Chắc tui xỉu ngay tại chỗ.
- Dạ??? - vừa bị tỉnh ruồi vừa bị loá mắt bởi hình dáng của chị bây giờ.
- Chắc nhớ crush rồi phải không? Nhìn em là chị biết em chưa có người yêu rồi - ơ sao đúng thế chị
- Crush của em đang ở trước mặt em.. - ngại ngại
- Haha, chị biết chị quyến rũ nên em crush chị cũng đúng thôi, tiếp tục cố gắng nha em. - khuyên nhủ như một crush quốc dân chuyên nghiệp
- Ơ... Dạ - ngại đến đỏ mặt luôn òi.
- Đây em bận đỡ đi. Một bộ đồ đơn giản chị thấy nó hợp với em đấy - chị quay sang tủ lấy ra một bộ đồ nam
- Hả, sao trong tủ chị lại có đồ nam - thắc mắc ghê luôn á
- Hỏi làm gì??? Vào mặc ngay cho chị - nghiêm túc
- Dạ... Ok em bận ngay - sợ quá nên chạy vào phòng thay ngay
Bộ đồ đó thật ra là của người yêu cũ của chị Ngọc. Chị đã cất giữ nó từ hôm ấy đến nay. Kỉ niệm duy nhất còn lại của anh ta là bộ đồ. Chị nghĩ sẽ không bao giờ lấy nó ra và cho ai bận cả nhưng khi nhìn thấy được tình cảm chân thành qua đôi mắt và hành động của Tú khiến chị đã lấy nó ra và thay đổi ngay ý định cũng đồng nghĩa với việc trái tim chị đang dần dần phục hồi. Vậy là Tú nhà mình có cơ hội gạ được biên đạo diễn rồi nè mọi người.
- Em xong rồi chị
- Wow, vừa y luôn - cười cười
- Mà sao vừa y hay vậy nhỉ, lạ quá?? - vừa y luôn sao???
- Mắt chị nhìn không sai đâu em, tin chị là mọi thứ sẽ tuyệt vời - đúng rồi nè
- Giờ mình đi đâu chị??
- Đi ăn sáng chứ đi đâu em, haha - cười vì sự ngáo ngơ của chàng trai
- Ờ hén, sao mình chẳng thấy đói
- Thấy crush là no ngay đó em, nhìn chị nhiều vào - hihi
- Cái gì vậy nè?? - sáng sớm chị đã xuất hiện trong giấc mơ của em rồi.
Lúc này cậu đi vào phòng chị và bị ngây ngất bởi một hình ảnh là có một cô công chúa nhỏ đang nằm trên giường, mái tóc đen nháy của chị làm bật lên cả một màu trắng của cái mền cái gối. Trái tim cậu bị tan chảy khi nhìn thấy cảnh này, ôi đôi long mi cong làm sao, vẫn là đôi môi quyến rũ không phải nói quá chứ Tú như muốn chiếm lấy chị ngay. Một cái ôm, một ánh mắt cũng đủ làm trái tim Tú tan chảy ngay tức khắc.
- Uhm.... hơi - chị đã tỉnh giấc rồi nhé các em,do màu ánh nắng ngoài kia làm chị khó chịu quá
- .... - mải mê ngắm nhìn sự quyến rũ của chị mà cậu không biết là chị đang nhìn mình. Haha
- Này... em làm chị hết hồn đó em - biểu cảm này không thể nào nhịn cười được
- Hả??? - giật mình lại
- Trời, rốt cuộc em là người làm cho chị hết hồn hay là chị làm cho em hết hồn vậy?? Anh Tú ' Tui ngủ cũng quyến rũ nữa hả? '- gương mặt chị vẫn còn biểu cảm
- Dạ (gãi đầu)hihi(cười khúc khích) - cười cười, chứ biết nói gì giờ. Lúc này nếu là tác giả thì tác giả cũng ngại chết luôn đấy.
- Chị không hề muốn rời khỏi cái giường thân yêu này xíu nào nhưng mà .... - bỗng dưng đang nói thì chị dừng lại.
- ( Nhíu mày) Nhưng... Sao chị??? - thắc mắc
- Chị đói bụng quá - .....
- Haha... Em làm cho chị ăn
- Em cười gì.. Mà thật à??
- Nhưng đơn sơ chị nhé không cầu kì - liệu chị có thích
- Ok, chấp thuận hà hà - cười gian
- ..... - quay đi và.....
- Mà khoan đã chị thèm đồ ăn nhà hàng quá...
- Chị không muốn ăn đồ em nấu sao? Em nấu không tệ đâu đó.
- Thôi không tiện đâu em. Mình ăn ở nhà hàng đi.
- Vậy cũng được - tiếc nuối.
- Mà Tú này, hôm qua khi em đưa chị về có ai thấy mình không vậy? Ý chị là có ai chụp hình không đấy. - chị sợ bọn người báo chí lắm cơ.
- À không chị, em có đề phòng hết rồi - ghê hong.
- Người ta mà thấy chắc chị chết luôn đấy. Cái tin nhà biên đạo diễn Khánh Ngọc được nhân vật nam chính trong phim "VĐVE" cổng về là chị tiêu luôn đấy.
- Sao thế chị?
- Người ta nghĩ em là người yêu mới của chị đấy
- ' Như vậy làm chị khó xử sao? ' Người yêu cũ của chị là ai? - Tú buồn cho thân phận của mình và lại gặng hỏi về người yêu cũ ấy.
- Thôi quên đi, chị đi chuẩn bị đồ để đi làm -chị nhanh lãng đi về vấn đề này.
Đêm qua, chị Ngọc đã làm cho chàng trai tên Anh Tú nhà chúng ta bị bệnh u mê nặng đó mọi người , khoảng cách giữa họ là rất gần. Mắt chạm mắt, hơi thở cũng chạm nhau tác giả có thể chắc chắn rằng trong họ sẽ có một cảm giác hết sức lạ lùng, trái tim đập loạn nhịp và dẫn đến việc họ chẳng biết họ đã làm gì nữa. Không phải là vượt qua giới hạn mà chính là bức phá cảm xúc. Có một trái tim đã chữa lành trái tim bị tan nát từng mảnh và giờ đây nó sẽ dần lành lại theo thời gian. Hihi
- 'Đêm qua, sau khi chị bảo hãy ở lại với chị thì lúc đó trong mình nổi lên một cảm giác. Cảm giác như mình muốn chiếm hữu chị, chị sẽ mãi là của mình và mãi mãi. Mình đã hôn lên trán chị và dù cho lúc đó chị có thả tay ra khỏi cổ áo của mình thì mình vẫn muốn được hôn lên môi chị nhưng mình đã dừng lại ' - đang ngồi suy nghĩ
- Này Tú, làm gì mà ngồi thẩn thờ vậy em?? Ai cướp hồn em rồi à?? - chị đang trong bộ đồ hết sức ngầu lòi với chiếc áo vest màu đen. Chắc tui xỉu ngay tại chỗ.
- Dạ??? - vừa bị tỉnh ruồi vừa bị loá mắt bởi hình dáng của chị bây giờ.
- Chắc nhớ crush rồi phải không? Nhìn em là chị biết em chưa có người yêu rồi - ơ sao đúng thế chị
- Crush của em đang ở trước mặt em.. - ngại ngại
- Haha, chị biết chị quyến rũ nên em crush chị cũng đúng thôi, tiếp tục cố gắng nha em. - khuyên nhủ như một crush quốc dân chuyên nghiệp
- Ơ... Dạ - ngại đến đỏ mặt luôn òi.
- Đây em bận đỡ đi. Một bộ đồ đơn giản chị thấy nó hợp với em đấy - chị quay sang tủ lấy ra một bộ đồ nam
- Hả, sao trong tủ chị lại có đồ nam - thắc mắc ghê luôn á
- Hỏi làm gì??? Vào mặc ngay cho chị - nghiêm túc
- Dạ... Ok em bận ngay - sợ quá nên chạy vào phòng thay ngay
Bộ đồ đó thật ra là của người yêu cũ của chị Ngọc. Chị đã cất giữ nó từ hôm ấy đến nay. Kỉ niệm duy nhất còn lại của anh ta là bộ đồ. Chị nghĩ sẽ không bao giờ lấy nó ra và cho ai bận cả nhưng khi nhìn thấy được tình cảm chân thành qua đôi mắt và hành động của Tú khiến chị đã lấy nó ra và thay đổi ngay ý định cũng đồng nghĩa với việc trái tim chị đang dần dần phục hồi. Vậy là Tú nhà mình có cơ hội gạ được biên đạo diễn rồi nè mọi người.
- Em xong rồi chị
- Wow, vừa y luôn - cười cười
- Mà sao vừa y hay vậy nhỉ, lạ quá?? - vừa y luôn sao???
- Mắt chị nhìn không sai đâu em, tin chị là mọi thứ sẽ tuyệt vời - đúng rồi nè
- Giờ mình đi đâu chị??
- Đi ăn sáng chứ đi đâu em, haha - cười vì sự ngáo ngơ của chàng trai
- Ờ hén, sao mình chẳng thấy đói
- Thấy crush là no ngay đó em, nhìn chị nhiều vào - hihi
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com