TruyenHHH.com

Muoi Nam Hunhan

—Chương 24—

Ngô Thế Huân sau một tháng bận rộn tuyên truyền cho bộ phim mới ,đã trở lại Trung Quốc. Lộc Hàm sắp hoàn thành mẫu thiết kế cuối cùng. Tuy vẫn có điểm không hài lòng, nhưng vì không tìm được phương án tốt hơn, nên cũng đã ấn định xong xuôi.

Lộc Hàm ra sân bay đón. Khi ở trên xe, Ngô Thế Huân cực kỳ hoạt bát. Nhiệt độ đủ ấm để cởi bỏ lớp áo khoác ngoài, lộ ra chiếc áo sơ mi màu xanh lam nhạt đã lâu không mặc. Lộc Hàm liếc qua, đột nhiên linh quang chợt lóe. Anh mau chóng lái xe về nhà, lấy giấy trắng, bắt đầu phác họa. Ngô Thế Huân có chút buồn bực, tiến lại gần xem Lộc Hàm đang vẽ cái gì.

Lộc Hàm hạ bút rất nhanh, lập tức xuất hiện một mẫu sơ mi đơn giản, không có họa tiết cầu kỳ, chỉ tô điểm bằng mấy đóa hoa hướng dương nho nhỏ. Hoàn thành xong, Lộc Hàm thở phào nhẹ nhõm, quay đầu nhìn Ngô Thế Huân đang ngồi tựa một bên, cười nói:

Thế Huân à, chiếc áo này dành cho em.

Uhm, cảm ơn anh. – Ngô Thế Huân hiểu ý đối phương.

Cậu đương nhiên biết Lộc Hàm vì buổi trình diễn mà liên tục đau đầu, bản thân lại không biết nên làm thế nào mới có thể giúp anh. Hiện giờ ngắm nhìn nụ cười rạng rỡ trước mặt, cậu hiểu rằng anh đang thực sự hài lòng. Hơn nữa, cậu chính là lý do giúp anh hoàn thành bộ sưu tập.

Sau khi trao đổi điện thoại với trợ lý riêng, sắp xếp một số công việc, Lộc Hàm thấy Ngô Thế Huân say sưa nhìn bản thiết kế. Ánh chiều tà tràn qua khung cửa, phủ lên người cậu, phản chiếu những đường nét trên cơ thể cường tráng. Tâm trí Lộc Hàm dường như đang bị lấp đầy, bỗng chốc trở nên trĩu nặng.

Lộc Hàm đi vào phòng ngủ. Ngô Thế Huân gọi điệm cho quản lý, hỏi xem liệu cậu có thể đảm nhiệm công việc người mẫu hay không. Quản lý vừa nghe đã biết nhất định có liên quan tới Lộc Hàm. Xét việc Lộc Hàm cũng đang là một ngôi sao mới nổi trong giới thời trang, mà ngoại hình của Ngô Thế Huân rất thích hợp để sải bước trên sàn catwalk, nghĩ ngợi một hồi, cuối cùng chấp nhận đề xuất của Ngô Thế Huân.

Vì vậy, khi Lộc Hàm thay xong bộ quần áo ở nhà, Ngô Thế Huân mới hỏi:

– Anh, bộ trang phục cuối cùng trong đêm trình diễn, em có thể giúp ích gì không?

Đương nhiên, nhưng phải có sự đồng ý của anh Kỉ Nhân.

– À, anh ấy ok rồi.

Từ bao giờ? – Lộc Hàm có chút kinh ngạc, hình như công ty của anh chưa nhận được bất cứ thông báo nào.

Vừa mới thôi. – Ngô Thế Huân nở nụ cười, mắt híp thành đường cong cong.

Vì để hỗ trợ lẫn nhau nên em muốn đem sức lực của mình, giúp anh hoàn thành thật tốt.

– Được rồi. – Lộc Hàm rót chén nước, bước đến bên cạnh Ngô Thế Huân, đưa tay vào túi áo, lấy ra một chiếc hôp nhỏ.

"Giao cho em, đừng làm mất a."

Ngô Thế Huân nhận lấy, khi mở ra, cậu có phần sửng sốt, nằm bên trong chiếc hộp là một chùm chìa khóa.

Lộc Hàm ngượng ngùng giải thích:

– Chìa khóa nhà.

– Cảm ơn anh.

Hơn cả nhẫn kim cương, em càng thêm trân trọng anh và tâm ý muốn mang lại cho em một gia đình.

—cont—

E/N: Không phải nhẫn kim cương, mà là chùm chìa khóa.

Không phải có mặt trong buổi biểu diễn để ủng hộ, mà chính là mặc bộ trang phục do người yêu thiết kế, giúp anh hoàn thành.

Hai người không có lãng mạn như phim ảnh, chỉ có chân tình.

Chỉ còn một chap nữa, và thêm phiên ngoại, chặng đường "Mười năm" sẽ chính thức dừng lại. A ~ một chặng đường ngọt ngào, xen lẫn bao nhiêu dư vị. Bước đi cùng Ngô Thế Huân và Lộc Hàm trong hơn 20 chương, sắp phải chia tay rồi T_T

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com