Muichirou X Reader Ngoi Sao Nho Lap Lanh
1 2 3 Happy Birthday Muichirou_san , hôm nay Au sẽ làm chap tặng sinh nhật cho chồng yêu của chúng ta . Go
__________________________________ Hôm nay là ngày tám tháng tám chính là sinh nhật của Muichirou , cậu và t/b hiện tại là người yêu của nhau , trong sát quỷ đoàn này không ai là không biết , nguyên buổi sáng hôm nay bạn suy nghĩ nát óc nên tặng gì cho anh , phải là một món quà thật đặt biệt có một không hai , bạn vừa đi vừa suy nghĩ thì gặp Mitsuri , bạn chạy lại chào hỏi .- " Em chào chị Kanroji_san "- " A , t/b_chan chào em , mồ em lại gọi chị bằng họ à chị đã dặn cứ gọi tên là được rồi "- " Dạ Mitsuri_san "- " Phải vậy chứ mà em đang đi đâu thế ? "- " Em đang suy nghĩ nên tặng gì cho Muichirou_san "- " À thì ra là chuyện đó , phải rồi chị vừa mới mua được hai chiếc váy ngắn và tai mèo nữa này mà sao em không thử tặng em cho cậu ấy " Mitsuri thì thầm vào tai bạn- " Tặng...tặng em ! Chị...chị có chắc không vậy ? " bạn ngại ấp úng nói- " Um cứ thử đi chị đảm bảo đây sẽ là món quà có một không hai mà em đang tìm đấy , dù sao chị có dư hai bộ chị tặng em một bộ "- " Dạ...dạ em cảm ơn chị " bạn cầm lấy bộ đồ và cười trừ - " Thế nhé chào em giờ chị phải đi đây hẹn gặp lại " Mitsuri chạy đi quay lại vẫy tay với bạn- " Hẹn gặp lại chị " bạn cũng vẫy tay lại Về đến hà phủ , bạn suy nghĩ có nên tặng anh ấy ( lần đầu ) của mình không , sau khi đấu tranh tư tưởng quyết liệt thế là ý chí thua cuộc , bạn liền chạy vào phòng mình thay bộ đồ đó thử .- " Meo~ Mừng chủ nhân đã về Bạn vừa nói mà muốn độn thổ vậy ấy .- " Aaa , mình đang làm gì vậy này , mà chắc Muichirou anh ấy sẽ không thích điều này đâu nhỉ , có lẽ mình nên tặng thứ khác thôi "- " Cứ thử một lần nữa vậy " Bạn đứng trước gương tạo dáng dễ thương cực kỳ chết người .- " Mừng chủ nhân đã về Nya~ "- " Um cũng ổn đó , nya~ nghe hay hơn meo~ nhiều ấy "Một giọng nói vang lên , bạn giật mình quay lại thấy Muichirou đang đứng trước cửa phòng mình , bạn ngại ngùng hốt hoảng vội múa tay chân nói :- " Mui...Muichirou không... không phải như anh nghĩ đâu chỉ...chỉ là em muốn mặc thử thôi " Muichirou mỉm cười đi đến chỗ bạn .- " Mặc thử để cho anh ngắm à "- " Đâu...đâu có anh nghĩ gì vậy " bạn ngại ngùng quay mặt chỗ khác- " Vậy sao...anh cứ tưởng " anh giả vờ tủi thân , khuôn mặt xụ xuống Phựt một nhát dao xuyên tim , Mui lúc này dễ thương cực , chúa ơi xin hãy cứu lấy linh hồn con với , Mui quá dễ thương rồi . bạn ngây thơ nghĩ anh buồn thật nên dang hai tay ôm anh .- " Em chỉ đùa thôi mà , chỉ có anh mới được ngắm thôi "Cậu nghe vậy liền cười ranh mãnh , quật bạn xuống tấm futon nhìn bạn cười cười nói :- " Tiểu miêu à em ngây thơ quá rồi đấy , anh biết hết mọi chuyện rồi , Kanroji_san đã kể cho anh nghe về quà sinh nhật của em " Bạn chỉ biết lấy tay che gương mặt đỏ như cà chua của mình , bạn cố bình tĩnh nhìn anh .- " Thế anh có muốn ăn không đây ? " bạn phụng phịu nóiAnh chỉ cười khuẩy nói :- " Tất nhiên anh sẽ ăn rồi vì em chuẩn khẩu vị của anh đấy " Bạn quay mặt chỗ khác mà không để ý nụ cười thánh thiện đúng nghĩa đen trên gương mặt của chủ nhân đó .- " Nếu như anh muốn thì em sẽ làm theo ý anh " Nghe đến đây cậu cười tít mắt cuối xuống hôn cô , nụ hôn sâu đến mức chính cô không thể nào thoát ra , lưỡi của cậu cứ mút lấy lưỡi của t/b , sau một lúc thiếu dưỡng khí cậu mới luyến tiếc rời ra kéo theo một sợi chỉ bạc đầy mờ ám .- " Công nhận môi em ngọt thật đấy t/b_chan à~ "- " Đồ ngốc biến thái chúc anh sinh nhật vui vẻ " t/b đỏ mặt ngại ngùng .- " Cảm ơn em vì món quà này tiểu miêu của anh " cậu cười nói Thế là đêm đó có một tiểu miêu rên la thảm thiết , trong khi chàng trai kia đang thưởng thụ món ăn của mình . Sáng hôm sau , bạn lết ra khỏi hà phủ cùng bộ dạng tơi tả không thể diễn tả hơn .
__________________________________Au tính viết sâu thêm nữa nhưng không muốn bị lộ mặt thật đâu nên chỉ tới đây thôi .
~ iu mọi người ~
__________________________________ Hôm nay là ngày tám tháng tám chính là sinh nhật của Muichirou , cậu và t/b hiện tại là người yêu của nhau , trong sát quỷ đoàn này không ai là không biết , nguyên buổi sáng hôm nay bạn suy nghĩ nát óc nên tặng gì cho anh , phải là một món quà thật đặt biệt có một không hai , bạn vừa đi vừa suy nghĩ thì gặp Mitsuri , bạn chạy lại chào hỏi .- " Em chào chị Kanroji_san "- " A , t/b_chan chào em , mồ em lại gọi chị bằng họ à chị đã dặn cứ gọi tên là được rồi "- " Dạ Mitsuri_san "- " Phải vậy chứ mà em đang đi đâu thế ? "- " Em đang suy nghĩ nên tặng gì cho Muichirou_san "- " À thì ra là chuyện đó , phải rồi chị vừa mới mua được hai chiếc váy ngắn và tai mèo nữa này mà sao em không thử tặng em cho cậu ấy " Mitsuri thì thầm vào tai bạn- " Tặng...tặng em ! Chị...chị có chắc không vậy ? " bạn ngại ấp úng nói- " Um cứ thử đi chị đảm bảo đây sẽ là món quà có một không hai mà em đang tìm đấy , dù sao chị có dư hai bộ chị tặng em một bộ "- " Dạ...dạ em cảm ơn chị " bạn cầm lấy bộ đồ và cười trừ - " Thế nhé chào em giờ chị phải đi đây hẹn gặp lại " Mitsuri chạy đi quay lại vẫy tay với bạn- " Hẹn gặp lại chị " bạn cũng vẫy tay lại Về đến hà phủ , bạn suy nghĩ có nên tặng anh ấy ( lần đầu ) của mình không , sau khi đấu tranh tư tưởng quyết liệt thế là ý chí thua cuộc , bạn liền chạy vào phòng mình thay bộ đồ đó thử .- " Meo~ Mừng chủ nhân đã về Bạn vừa nói mà muốn độn thổ vậy ấy .- " Aaa , mình đang làm gì vậy này , mà chắc Muichirou anh ấy sẽ không thích điều này đâu nhỉ , có lẽ mình nên tặng thứ khác thôi "- " Cứ thử một lần nữa vậy " Bạn đứng trước gương tạo dáng dễ thương cực kỳ chết người .- " Mừng chủ nhân đã về Nya~ "- " Um cũng ổn đó , nya~ nghe hay hơn meo~ nhiều ấy "Một giọng nói vang lên , bạn giật mình quay lại thấy Muichirou đang đứng trước cửa phòng mình , bạn ngại ngùng hốt hoảng vội múa tay chân nói :- " Mui...Muichirou không... không phải như anh nghĩ đâu chỉ...chỉ là em muốn mặc thử thôi " Muichirou mỉm cười đi đến chỗ bạn .- " Mặc thử để cho anh ngắm à "- " Đâu...đâu có anh nghĩ gì vậy " bạn ngại ngùng quay mặt chỗ khác- " Vậy sao...anh cứ tưởng " anh giả vờ tủi thân , khuôn mặt xụ xuống Phựt một nhát dao xuyên tim , Mui lúc này dễ thương cực , chúa ơi xin hãy cứu lấy linh hồn con với , Mui quá dễ thương rồi . bạn ngây thơ nghĩ anh buồn thật nên dang hai tay ôm anh .- " Em chỉ đùa thôi mà , chỉ có anh mới được ngắm thôi "Cậu nghe vậy liền cười ranh mãnh , quật bạn xuống tấm futon nhìn bạn cười cười nói :- " Tiểu miêu à em ngây thơ quá rồi đấy , anh biết hết mọi chuyện rồi , Kanroji_san đã kể cho anh nghe về quà sinh nhật của em " Bạn chỉ biết lấy tay che gương mặt đỏ như cà chua của mình , bạn cố bình tĩnh nhìn anh .- " Thế anh có muốn ăn không đây ? " bạn phụng phịu nóiAnh chỉ cười khuẩy nói :- " Tất nhiên anh sẽ ăn rồi vì em chuẩn khẩu vị của anh đấy " Bạn quay mặt chỗ khác mà không để ý nụ cười thánh thiện đúng nghĩa đen trên gương mặt của chủ nhân đó .- " Nếu như anh muốn thì em sẽ làm theo ý anh " Nghe đến đây cậu cười tít mắt cuối xuống hôn cô , nụ hôn sâu đến mức chính cô không thể nào thoát ra , lưỡi của cậu cứ mút lấy lưỡi của t/b , sau một lúc thiếu dưỡng khí cậu mới luyến tiếc rời ra kéo theo một sợi chỉ bạc đầy mờ ám .- " Công nhận môi em ngọt thật đấy t/b_chan à~ "- " Đồ ngốc biến thái chúc anh sinh nhật vui vẻ " t/b đỏ mặt ngại ngùng .- " Cảm ơn em vì món quà này tiểu miêu của anh " cậu cười nói Thế là đêm đó có một tiểu miêu rên la thảm thiết , trong khi chàng trai kia đang thưởng thụ món ăn của mình . Sáng hôm sau , bạn lết ra khỏi hà phủ cùng bộ dạng tơi tả không thể diễn tả hơn .
__________________________________Au tính viết sâu thêm nữa nhưng không muốn bị lộ mặt thật đâu nên chỉ tới đây thôi .
~ iu mọi người ~
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com