TruyenHHH.com

Mùa Xuân Hoa Nở

#3

Doyashaiiii

Sau khi thấy bản thân ngu ngốc vô cùng, tôi chăm chú học bài chăm chỉ. Sột soạt, ngòi bút được viết cẩn thận trên vở, tôi cố tỏ ra chăm chú nhưng tâm trí đang ở chỗ nào cũng không hay! Tôi chẳng biết bản thân bị cái gì nữa, lúc nào cũng ngơ ngơ, ngẩn ngẩn. Suy nghĩ vẩn vơ, rồi lúc nào cũng lạc chủ đề hết. Rồi bản thân tôi suy nghĩ một chút rằng: nếu một ngày bản thân trở nên xinh đẹp và giỏi giang thì chắc chắn bố mẹ sẽ tự hào về mình và Đức Đức sẽ thích mình chăng?

"Reng , reng , reng" tiếng chuông cắt đứt suy nghĩ miên man trong tôi. Tôi cất đống sách vở lộn xộn trên bàn, khóa chiếc cặp bé xinh của mình thì vừa kịp lúc Quỳnh Anh- con bạn chơi thân với tôi trong lớp lôi tôi xềnh xệch ra hành lang để hóng gió, nói là hóng gió nhưng tôi biết nó ra đây để ngắm trai. Bản thân tôi cũng không thiết tha gì chuyện này cho lắm nhưng thấy nó năn nỉ quá nên thôi.

Hmm, lâu lâu nên thư giãn và ngắm một chút sắc đẹp của mấy em khối dưới một chút chứ ha? Dù sao Đức Đức cũng không thích tôi , tính ra tôi cũng là hoa chưa chủ, nên thích ngắm ai chính là quyền của mình!.

Nhưng mà, tôi lại nhìn thấy Đức Đức ở dưới sân trường, hình dáng ở đằng sau của cậu ấy tôi đã nhìn nhiều lần nên không có chuyện nhận sai người được. Tuy không đeo kính nhưng tôi có thể biết được đó là cậu ấy! Đó là khả năng đặc biệt của những người đang yêu chăng?

Nhưng, điều làm lòng tôi chững lại chính là lời nói của thằng bạn thân của Đức Đức
" Đức Đức thích Vy"

Thực sự là không có gì ngạc nhiên vì vốn dĩ hai người là bạn thân khác giới, lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy mà…

Biết là thích cậu ấy, tôi sẽ làm nữ phụ mà! Chỉ là cảm giác này có vẻ không dễ chịu gì hết!.

Câu nói của thằng bạn thân  làm cho Đức Đức ngượng ngùng đến đỏ mặt. Nhưng cậu ấy không hề phủ nhận điều đó. Mặt tôi thì lại vô cùng thản nhiên, lại còn hùa theo đám bạn trêu Đức Đức nữa. Tôi cười hihi  haha như đám bạn trêu Đức Đức…Nhưng trong lòng lại chẳng vui vẻ như ngoài mặt thể hiện.

Cậu ấy nhìn tôi nhăn mày thoáng một cái, sau đó lại quay mặt đi. Một cái nhìn 'đầy' vô tình này làm tôi cảm thấy vô cùng khó chịu. Có lẽ cậu ghét trò đùa quá lố của tôi chăng?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com