Mua 1 Karina Tang 1 Winter Winrina Jiminjeong Subin Pg 15
Chapter 17: Cún conWinter quấn một chiếc khăn bông trắng sau khi đã tắm rửa sạch sẽ, cô ngồi lên giường và lau khô tóc bằng một cái khăn khác. Nhưng bất ngờ có một bàn tay từ phía sau nắm lấy hai cổ tay của cô kéo xuống, người đó có thể là ai ngoài Karina?Winter thả lỏng người ngồi im, Karina cầm khăn lau tóc cho cô, từng cử chị nhẹ nhàng và trìu mến. Có lẽ khi nhìn vô chỉ thấy một tình yêu thắm thiết giữa hai người. Nhưng không, đối với Winter đây chỉ là một sự giả tạo không hơn không kém, chính cô lúc này đây cũng đang đóng kịch ngoan ngoãn trước Karina.Mùi sữa tắm thoảng thoảng vờn xung quanh không gian của căn phòng, Karina vẫn nhẹ nhàng lau tóc cho Winter, càng đối xử tốt bao nhiêu lại càng làm Winter sợ bấy nhiêu.Cho đến khi tóc đã khô, chỉ còn lại hơi ẩm mát rượi Karina mới ngừng công việc lại rồi vùi mặt vào mái tóc mà hít lấy mùi hương thơm ngát.Nước da trắng mịn chạm lên gương mặt của Karina mát lạnh và mịn màng. Cô di chuyển môi của mình lên bờ vai gầy gợi cảm, thậm chí Karina có thể cảm nhận được Winter đang phát run mỗi khi cô chạm vào. Cô trượt tay từ bả vai xuống từng ngón tay của Winter rồi đan chúng vào nhau, từ đằng sau Karina ghì chặt lấy thân thể nhỏ bé yếu đuối của người phía trước, những cái hôn trải dài trên cổ và từng dòng dịch vị loang loáng trên da khiến Winter run sợ không ngừng.- Em đang tỏ ra mạnh mẽ sao? - Karina thì thầm bên tai.- Không, thứ cô muốn là thân xác của tôi, cứ chơi đùa thỏa thích cho đến khi cô phát chán đi. - Winter mỉm cười đáp lại, nụ cười chua chát đến mức Karina thắt chặt lồng ngực lại.- Lúc tôi chán em thì em còn lại gì?Giọng của Karina mang vẻ bỡn cợt rồi cô cắn lên vai của Winter khiến cô đau đớn bật ra tiếng. Sau đó Karina liếm xung quanh vết cắn ửng đỏ rồi hôn nhẹ an ủi, những điều đó làm Winter khó có thể kiểm soát được hơi thở của mình.- Em thích điều này phải không?Winter nhắm mắt không đáp lại, cún con cố điều hòa hơi thở và nhịp tim trước sự cám dỗ của Karina. Cô vẫn tiếp tục kích thích con người đang ngồi trong lòng mình, chiếc khăn bông trắng từ từ rớt xuống để lộ tất cả những bí ẩn tuyệt mỹ bên trong, trắng và căng tràn, ẩm ướt và co thắt.Karina di chuyển hai tay mon men theo vùng eo thon gọn của Winter cho đến cặp ngực căng tròn đầy sức sống. Cô xoa nắn nhẹ nhàng và cảm nhận sự mềm mại của nó, nhịp tim của Winter cũng theo đó mà truyền đến dây thần kinh từ ngón tay của Karina. Cô rủ rỉ vào tai Winter những lời nỉ non đầy dục vọng, câu dẫn thứ ham muốn mãnh liệt trong cô bé bướng bỉnh kia trỗi dậy.- Nếu em thả lỏng và thuận theo sẽ thật sự sung sướng hơn là phản kháng đấy.Winter thở ra một hơi, thả lỏng cơ thể dựa ra phía sau vào lòng của Karina. Quả thật ấm áp và thoải mái hơn hẳn....nhưng nếu chỉ dừng lại ở đây thôi thì Winter sẽ ngoan ngoãn tận hưởng sự đụng chạm ngoài da này. Tiếc thay Karina lại là một con sói háu đói, cô xoay người đặt Winter xuống thân dưới của mình và vồ lấy "con mồi" sau khi đã dụ nó sập bẫy.Hai đầu gối của Karina kẹp chặt bên hông của Winter, cô nâng đỡ cơ thể của mình ở bên trên để tránh cái nặng đổ ập xuống con người yếu đuối bên dưới. Cúi thật sát xuống gương mặt bất lực và cam chịu, Karina mỉm cười hôn lên môi Winter, trong nụ hôn không ngừng rên rỉ.- Ưm....em biết....sắp..ưm... có chuyện gì...xảy...ra....rồi...phải không? Sẽ...không đau...Dứt nụ hôn Karina di chuyển môi và lưỡi tru du dọc theo cơ thể của Winter và tiến xuống đóa hoa e ấp đang ẩn giấu bên trong cặp đùi thon nhỏ kia.Winter lập tức phản ứng khi nhận ra điều Karina đang làm, cô giơ một chân đạp thẳng vào Karina nhưng tiếc thay cổ chân lại bị bàn tay của người kia giữ lại rồi kéo ra khiến mọi thứ phơi bày trước mắt Karina.Cô vùi đầu vào bên dưới của cún con đang thút thít trong từng hơi thở rồi hôn nhẹ và tách cách hoa mịn màng nhạy cảm ra bằng lưỡi. Như một lớp sương phủ vây lấy cánh hoa, dịch vị của cô cùng dịch thủy của Winter quện vào nhau ướt đẫm và trơn tru.Tiếng lưỡi chạm vào cánh hoa vang lên khiến Winter chỉ biết nhắm mắt kìm nén cái thứ sinh lý chết tiệt đang hành hạ mình và báo cho Karina biết nó đã sẵn sàng đón chào cô đi vào.- Em đang ướt, bên dưới co thắt rất chặt, có cần tôi chăm sóc kỹ hơn không?Giọng nói châm chọc càng làm ruột gan của Winter nóng hơn, cả người của cô đã phiếm hồng vì xấu hổ, mặt mày cũng đỏ ửng vì những hành động xấu xa của Karina.Cô đút sâu chiếc lưỡi vào lối đi chật hẹp của đóa hoa ướt sũng. Một khoái cảm nhanh chóng đổ ập tới khi lối vào hút lấy chiếc lưỡi của Karina và thắt chặt nó lại bằng những thớ thịt mềm mại.- A....hh....Winter không chịu được đả kích mà rên lên thành tiếng, Karina thật biết hành hạ người khác khi liên tục ngọ nguậy cái lưỡi hư hỏng của mình bên trong đóa hoa nhạy cảm của cô.- Đừng....đừng như vậy mà....Winter chịu không nổi lên tiếng cầu xin, hai tay cô nắm chặt tấm trải giường vì bên dưới không ngừng co bóp, khao khát Karina nhiều hơn nhưng cũng đồng thời trái với lý trí của Winter, cô không muốn mình hợp tác với Karina như vậy.- Nếu em ngừng lại được thì tôi sẽ ngừng lại.Cánh hoa thoi thóp như mời gọi Karina, nó rỉ ra chất lỏng trong suốt, trơn bóng và ngọt lịm, cô tiếp tục liếm mút say mê khiến Winter cơ hồ như không còn sức lực để kháng cự.- Ah....h..hưm....grrrWinter cắn răng, mím môi ngăn cho những tiếng rên theo cảm xúc mà bật ra. Thế nhưng mọi cố gắng lại trở nên vô vọng khi cô ngày càng lạc vào mê hồn trận mà Karina tạo nên.Bên trong cánh hoa kiều diễm đang không ngừng co bóp, những thớ thịt hồng chà sát và hút lấy tất cả mọi thứ. Karina ngừng lại động tác bằng miệng rồi đút một ngón tay vô bên trong, cảm giác hang động chật hẹp đó ôm chặt lấy ngón tay, ngày một khao khát đem nó tiến vào nơi kì bí khiến Karina không thể cưỡng lại việc tò mò khám phá.Winter run người khi một vật thể lạ khác xâm nhập, cảm giác cứng rắn đang dần nông giãn bên dưới và tiến sâu vào bên trong khiến cơ thể khiến cô không kịp thích ứng, cánh hoa co bóp dữ dội và không ngừng tiết ra dung dịch để tránh cảm giác bỏng rát khi ma sát.Nhận thấy Winter đang thở hổn hển, cặp ngực lại không ngừng phập phồng lên xuống khiến Karina thích thú và không ngừng trêu đùa bên dưới của cô.- Em muốn nhanh hơn, sâu hơn hay mạnh hơn?Cái cười bỡn cợt của Karina như một ngòi nổ được châm lửa cho quả bom Winter. Cún con mở đôi mắt đang nhắm nghiền ra nhìn vào thân hình đã lột trần hoàn toàn của Karina mà lòng lại gợn lên một dòng tức tối.- Tôi không muốn.Nói rồi Winter toan ngồi dậy để thoát khỏi chuyện tra tấn cảm xúc này thì bất chợ Karina đẩy sâu ngón tay đang dang dở ở cửa hang động vào sâu bên trong khiến Kim tiểu thư hét lên một tiếng đau đớn.Một ngón, hai ngón, ba ngón....tiếp tục xâm nhập bất hợp pháp vào bên trong cánh hoa đang giãn nở hết mức, Winter chỉ còn nước khóc lên nức nở khi Karina bắt đầu cuồng bạo hơn.- Ah....đau quá....ngừng lại đi....rút ra đi mà....Karina vờ như không nghe thấy tiếp túc giữ chặt hông của Winter rồi điên cuồng phát tiết, cảm giác cả cơ thể như bị xé tan một lần nữa lặp lại làm Winter như tuyệt vọng.
.
.
.Chậm lại....chậm lại....ngừng lại.......cô sẽ không làm tổn thương Winter phải không? Cô ấy đang khóc, cún con của cô đang đau.....cô đang làm cái quái gì thế này?- Ngoan nào, đừng khóc, tôi sẽ không như vậy nữa....Karina cúi xuống ôm Winter vào lòng không ngừng dỗ dành cún con. Nước mắt của Winter vẫn cứ rơi, đôi vai nấc lên từng hồi, tự nhiên một trận cồn cào lại hành hạ chính Karina.- Cô ăn hiếp tôi...tôi ghét cô....Winter ở trong lòng của Karina trút những nỗi uất ức, cái đau thân xác cùng với tinh thần tràn ra bên ngoài, trực tiếp đánh vào trái tim đang xót xa liên hồi của Karina.- Ngoan nào, tôi sẽ không làm em đau nữa.Vừa dỗ dành Karina vừa xoa đầu vuốt tóc cún con trong lòng. Đau quá! Không hiểu sao nước mắt của Winter lại làm lòng cô đau đến vậy....- Ngủ đi cún con, mọi chuyện ổn rồi.....tôi sẽ tự giết tôi nếu em còn khóc nữa.Tiếng sụt sịt dần dần biến mất thay vào đó là hơi thở đều đặn từ Winter. Lòng của Karina như trút được cả tấn gánh nặng. Quả thật Winter sẽ giết chết Karina bằng nước mắt của cô ấy mất.**********Bạn tốt giữa đêm hôm lại gọi điện khiến Karina bực mình không thôi, lỡ mà làm Winter thức dậy giữa giấc ngủ chắc cô sẽ qua cào nhà Ningning quá.- A lô, có chuyện gì? - Karina nói nhỏ hết sức qua điện thoại.- Là tớ, Giselle đây. Winter ổn chứ, tớ gọi điện cho Winter không được. Tớ nghi cậu tắt điện thoại của Winter và tịch thu nó luôn rồi phải không?Karina thầm trách trời sao Ningning lại rước một cô tiểu thư nhiều chuyện về nhà cơ chứ? Không trả lời cô ta thì chắc chắn ngày mai sẽ bị tra tấn lỗ tai bởi cái giọng khỏe đến kinh ngạc của Giselle mất.- Tớ không tịch thu, như mọi lần thì tớ ném nó vào hồ cá.Câu trả lời tỉnh bơ tới mức khiến Giselle hét the thé bên trong điện thoại, Karina vội vàng tắt máy và tắt nguồn để tránh ồn ào.Cô cúi xuống xem coi Winter có bị ảnh hưởng bởi tiếng hét của Giselle hay không thì thở phào nhẹ nhõm vì cún con vẫn đang say ngủ. Lúc cún con ngủ nhìn nó rất dễ thương, nó cũng sẽ không nghĩ cách mà đòi rời khỏi cô nữa, chính vì thế mà Karina muốn Winter ngoan ngoãn như thế này, ở bên cô thì có gì không tốt? Ngoài chuyện giả bộ ghét và tra tấn Winter ra thì....cô cũng chẳng làm được gì tốt cả....điều này lại làm Karina cảm thấy mình rất tệ, còn tệ hơn cả chữ tệ ấy chứ.- Nếu tôi yêu em thì sao nhỉ? Chắc sẽ cưng chiều em đến tận trời mất.Karina mỉm cười rồi nhắm mắt chìm vào giấc ngủ khi trong vòng tay đã luôn chắc chắn là có Winter luôn ở trong đó, ngoan ngoãn và nghe lời. Nuôi cún cũng vất vả quá cơ!
.
.
.Chậm lại....chậm lại....ngừng lại.......cô sẽ không làm tổn thương Winter phải không? Cô ấy đang khóc, cún con của cô đang đau.....cô đang làm cái quái gì thế này?- Ngoan nào, đừng khóc, tôi sẽ không như vậy nữa....Karina cúi xuống ôm Winter vào lòng không ngừng dỗ dành cún con. Nước mắt của Winter vẫn cứ rơi, đôi vai nấc lên từng hồi, tự nhiên một trận cồn cào lại hành hạ chính Karina.- Cô ăn hiếp tôi...tôi ghét cô....Winter ở trong lòng của Karina trút những nỗi uất ức, cái đau thân xác cùng với tinh thần tràn ra bên ngoài, trực tiếp đánh vào trái tim đang xót xa liên hồi của Karina.- Ngoan nào, tôi sẽ không làm em đau nữa.Vừa dỗ dành Karina vừa xoa đầu vuốt tóc cún con trong lòng. Đau quá! Không hiểu sao nước mắt của Winter lại làm lòng cô đau đến vậy....- Ngủ đi cún con, mọi chuyện ổn rồi.....tôi sẽ tự giết tôi nếu em còn khóc nữa.Tiếng sụt sịt dần dần biến mất thay vào đó là hơi thở đều đặn từ Winter. Lòng của Karina như trút được cả tấn gánh nặng. Quả thật Winter sẽ giết chết Karina bằng nước mắt của cô ấy mất.**********Bạn tốt giữa đêm hôm lại gọi điện khiến Karina bực mình không thôi, lỡ mà làm Winter thức dậy giữa giấc ngủ chắc cô sẽ qua cào nhà Ningning quá.- A lô, có chuyện gì? - Karina nói nhỏ hết sức qua điện thoại.- Là tớ, Giselle đây. Winter ổn chứ, tớ gọi điện cho Winter không được. Tớ nghi cậu tắt điện thoại của Winter và tịch thu nó luôn rồi phải không?Karina thầm trách trời sao Ningning lại rước một cô tiểu thư nhiều chuyện về nhà cơ chứ? Không trả lời cô ta thì chắc chắn ngày mai sẽ bị tra tấn lỗ tai bởi cái giọng khỏe đến kinh ngạc của Giselle mất.- Tớ không tịch thu, như mọi lần thì tớ ném nó vào hồ cá.Câu trả lời tỉnh bơ tới mức khiến Giselle hét the thé bên trong điện thoại, Karina vội vàng tắt máy và tắt nguồn để tránh ồn ào.Cô cúi xuống xem coi Winter có bị ảnh hưởng bởi tiếng hét của Giselle hay không thì thở phào nhẹ nhõm vì cún con vẫn đang say ngủ. Lúc cún con ngủ nhìn nó rất dễ thương, nó cũng sẽ không nghĩ cách mà đòi rời khỏi cô nữa, chính vì thế mà Karina muốn Winter ngoan ngoãn như thế này, ở bên cô thì có gì không tốt? Ngoài chuyện giả bộ ghét và tra tấn Winter ra thì....cô cũng chẳng làm được gì tốt cả....điều này lại làm Karina cảm thấy mình rất tệ, còn tệ hơn cả chữ tệ ấy chứ.- Nếu tôi yêu em thì sao nhỉ? Chắc sẽ cưng chiều em đến tận trời mất.Karina mỉm cười rồi nhắm mắt chìm vào giấc ngủ khi trong vòng tay đã luôn chắc chắn là có Winter luôn ở trong đó, ngoan ngoãn và nghe lời. Nuôi cún cũng vất vả quá cơ!
----------TBC----------Author: Subin
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com