TruyenHHH.com

MS °Tiệm Cà Phê 825。

32. Anh Nghe Không Hiểu

scxxwb

Ngắt máy đi ra ngoài, cậu phát hiện người quen..

" Sana ?"

" Ồ, Jackson oppa vậy là anh làm việc ở đây sao " Sana bất ngờ, mình với anh ấy nhất định có duyên mấy lần đều vô tình gặp nhau ~

" Ừm, anh phải qua oder đợi vắng một chút mình nói chuyện" Jackson cười lịch sự, chuồn vội.

" Èo, em sẽ mách anh Mark. Vừa mới gọi điện cho người ta xong giờ lại mập mờ nói chuyện với gái, không được không được " Yugyeom lắc đầu, để cà phê vào khay bưng đến chỗ Sana.

" Thằng nhóc này, anh đây sẽ nói Bam Bam chia tay chú " Jackson lầm bầm trước mặt Yugyeom, đương nhiên lời này chỉ là đùa mà thôi.

"..."

" Jackson oppa, em có việc phải đi nhé. Tối nay nếu rảnh anh đến nhà em dự sinh nhật được không ? " Sana bước lại gần quầy oder, vẫn theo thường lệ mở to đôi mắt long lanh nhìn cậu đầy chờ mong.

" Ồ được.. Vậy tối nay gặp nhé " Jackson cứng ngắc trả lời, đưa tay chào tạm biệt.

Vong hồn kia mới đi, đã có vong mới đến ám. Quả là nghiệp chướng " Money boy đã lâu không gặp cứ tưởng mày bị đuổi cổ rồi chứ, vẫn còn được làm à ".

" Giếng băng sâu, mày nói tiếng Trung làm gì. Nói tiếng Hàn đi để mọi người biết mày đang chửi rủa tao, mạnh miệng lên một chút " Cậu ngó lơ mắt về hướng khác, Yugyeom cũng không có ý định lại gần tất cả đều né xa.

" Cả nhà mày mới là giếng băng sâu, đồ ba tám. Mất cả hứng uống cà phê " Tzuyu vẫn là dùng tiếng Trung để rủa xả, nhấn âm thật là chói tai quá đi.

[ Giếng băng sâu : phát âm giống " bệnh thần kinh"]

[ đồ ba tám : phát âm giống " đồ đàn bà" = " tính đàn bà " ]

"Mất hứng thì xéo lẹ, chẳng ai quan tâm đâu cưng " Jackson không còn hứng thú làm việc nữa rời khỏi quầy oder, lúc bước ngang qua còn vui vẻ hất vai cô ta một cái trong lòng thật hả hê.
_____________________

Jackson cũng không biết nên đi đâu, chợt nhớ ra lúc nãy có đồng ý đi sinh nhật Sana nên quyết định bắt một chiếc taxi đi đến trung tâm mua sắm.

Cậu mới vừa xuống xe trả tiền xong xuôi thì có điện thoại gọi đến.. Là Mark ! Cái gì mà gọi hoài thế. Nhớ đến lúc nãy " a " ngượng chết mất. [ Cậu trai điện thoại đã vang rất lâu rồi, nhanh nhận máy ]

Đầu óc sau một đoạn thời gian ngắn thoát tuyến thì cũng trở về, cậu nhận máy để lên tai " Có chuyện sao ? "

Mark bật loa điện thoại, mặc nốt cái áo thun " Anh mới vừa tắm xong, lúc nãy em ngắt máy ngang bây giờ nói đi ".

" Hửm, nói.. gì ? " Jackson cầm chắc điện thoại, vành tai hơi đỏ bước đi khá vội.

" Em hiểu là anh muốn em nói.. , đúng không. Mau nói anh nghe đi " Mark vẫn chưa buông tha, Jackson mím môi tìm một chỗ vắng người để nói chuyện điện thoại với anh.

" Đoàn Nghi Ân, 51880, 902535 " Jackson nói bằng tiếng Trung, Mark ở bên kia nghe xong mỉm cười.

[ 51880 : Em muốn ôm anh ]
[ 902535 : Mong anh, yêu anh, nhớ anh ]

" Em là nói cái gì, rõ ràng một chút anh nghe không hiểu " Lời này đương nhiên là nói dối.

Jackson nói xong mặt cũng tự động đỏ lên, hai mươi mấy năm cuộc đời tôi lần đầu tiên nói mấy lời thật lòng như này cảm thấy rất ba chấm " Không hiểu thì thôi, người ta đang ở chỗ đông người ".

" Vậy về phòng nói lại cho anh nghe được không ? "

" Tuan Yi En !!! " Jackson giận dỗi cúp máy lần hai, cảm thấy hôm nay da mặt bản thân quá mỏng.

Nhưng chỉ bẫng đi năm phút sau cậu đã chẳng để tâm đến nữa chăm chú nhìn ngắm mấy cửa hàng bán quần áo.. Vẫn là quá nhiều loại nhìn đến phiền cho nên cậu thay đổi bước vào cửa hàng bán giày.

Lúc cậu ngắm nghía được một đôi hợp mắt mình thì đã có một đôi tay cuỗm đi trước. Con mẹ nó, xúi quẩy vừa thôi.

Giày đã bị người ta lấy đi mất rồi, hiện tại chỉ còn cách tìm một đôi mới nhưng mà chẳng có đôi nào theo ý cậu nữa. Liếc mắt thêm một vòng, cậu nhận ra chiếc giày ở trên cao kia cũng khá được.

Lúc kêu nhân viên lấy xuống, nhìn sơ một chút liền kêu người ta gói lại thành quà người ta liền nhìn bằng ánh mắt hâm mộ ? Ơ lạ lắm à.

Sau khi thanh toán thì cậu hiểu rồi, hoá ra đôi này không rẻ lắm đâu. Nhưng mà thẻ là của Mark mà cho nên cậu không thấy xót một chút nào. Chứ nếu là thẻ của cậu thì, lệ đã tuôn thành dòng rồi.

Lúc cậu lấy điện thoại gọi xe taxi thì thấy một tin nhắn " Mau về nhà, gọi cho anh ".

Tiên sư, thật muốn đập đầu vô gối tự tử ! Tại sao hiện tại tôi phát hiện bạn trai mình lại nhây như này. Chẳng lẽ ở cùng tôi, thở chung một bầu không khí nên bị lây bệnh.
______________________

Tui đổi bìa truyện rồi :(( mà vẫn thấy không ưng.. Tui cũng sợ sẽ có một số người không nhận ra [ tại tui chả bao giờ nhớ tên truyện toàn dựa vào hình bìa mà đọc ]

Mà tại hình đó có nhiều truyện để chung quá T^T huhuhuhuhu khóc 1000xN dòng sông >×<

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com