Mot Lan Nua Cho Anh Tim Thay Em
- Khuất Thanh Thanh con xuống mau cho mẹ!- giọng nói từ dưới nhà vang lên
- Dạ con xong ngay đây ạ~~~_ cô đáp
" chết rồi lược đâu rồi? Dây cột tóc đâu?" Hôm nay là ngày đầu cho năm học mới, vì vẫn chưa chuẩn bị từ tối nên sáng nay cô cứ luống cuống đi tìm đồ.
~Cộc ~cộc ~cộc~~
Tiếng chân của cô từ cầu thang bước xuống.
Nhìn vào bàn thức ăn cô tỏ vẻ chán ngán:
- Lại là súp cá vi, hôm qua đã ăn rồi mà, thôi cũng trễ rồi con đi trước.
- Vậy thôi hay con cầm lấy lát sandwich ăn đi, ngày mai mẹ làm mì ý sào cho con _mẹ cô nói
- Dạ con đi trước.
- Con gái hay hôm nay ba đưa đi đi, ba thấy con đi xe đạp như thế này hít phải bụi bẩn sẽ không tốt cho sức khỏe đâu con.-_ bố cô
- không cần đâu ạ con tự đi được mà, thôi con đi nha._ cô mỉm cười rồi dẫn chiếc xe đạp củ kỹ của mình.
Có ai nghĩ một nữ đại tiểu thư của Khuất giả danh giá mà lại đội lốt một thường dân nghèo hèn đi học không? Có đây, cô đi học nói với bạn bè và những người xung quanh mình rằng cô là người giúp việc của một gia đình lớn, thế nên họ đã giúp đỡ cô trang trái trong cuộc sống.
Hôm nay là một ngày đẹp trời! Những tia nắng chiếu rọi xuyên qua nhưng khe lái tạo nên một khung cảnh nên thơ. Cô đi học trên một chiếc xe đạp củ kỹ màu xanh ngọc bích, những cơn gió nhè nhẹ thôi làm mái tóc được chải gọn gàn bay bay theo gió, trông cô lúc này cứ như một thiên thần.
Bất chợt cô liếc sang chiếc đồng hồ dây cốt của mình thì nhận ra bây giờ là 6 giờ 55 phút, chỉ còn 5 phút nữa là vào học.
- Chết rồi, chết rồi ngày đầu mà trễ thì mình sẽ là tâm điểm mất.
Cô đạp xe hết sức mình, bây giờ cô chỉ còn có 1 phần 3 quãng đường thôi: "phải nhanh hơn nữa thôi, Thanh Thanh mày phải cố lên"
BỘT
Thôi xong bánh xe cô đã cán phải thứ gì đó khiến bánh xe bị bể
Cô thần nghĩ "kiếp trước đã tạo nghiệp gì thế này??" Cô đành dắt xe đi
Bây giờ đã là 7 giờ rồi, đi được 2 mét cô nhận ra phía trước là tiệm sửa xe. Vội vả, cô nhanh chóng dắt xe đến nơi:
- Bác ơi, cho cháu sửa xe!
- Đưa đây bác xem._ bác sửa xe nói
- vâng!
Xem một lúc bác bảo:
- xe cháu cán phải miễn chai rồi, giờ phải thay bánh thôi!
- THAY BÁNH Ạ?! Mất bao lâu vậy bác
- Tầm 30 phút đấy cháu
- không được bây giờ cháu trễ giờ học, thôi bác sửa đi ạ cháu đón xe đi chiều cháu quay lại ạ.
Cô bậy giờ hốt hoảng chạy thật nhanh
Bất chợt cô nhìn thấy có chiếc một người đàn ông đang chạy xe đạp, cô liền nảy ra một ý. Cô lao ra phía trước chiếc xe...
~~~~~KÉT~~~~~
Tiếng xe đạp thắn gắp vang lên
- Này cô kia, cô không muốn sống sao?_ người đàn ông dịu dàng hỏi
- Tôi không phải cố ý làm phiền anh, nhưng bây giờ tôi đang gấp anh có thể cho tôi đi nhờ được không?
- cô muốn đến đâu? Nếu có tiện đường thì tôi sẽ chở_ anh ta mỉm cười đáp
- Trường THPT Đế Quốc được không?
- Được! Đúng lúc tôi cũng đang đến đó.
Thế là cô leo lên xe
Giờ cô mới để ý, anh đúng là tuyệt Mỹ thật! Tuy anh chị mặc một chiếc áo sơ mi trắng giản dị nhưng lại kiến anh toác ra vẻ thanh tao. Cơ thể thì gắn chắc. Có thể nó anh là người đàn ông đẹp nhất mà cô từng thấy.Thoáng cái đã đến được trường Đế Quốc.
Nhưng lúc này đã là 7giờ 6 phút cổng trường cũng đã đóng mất rồi
- ~~Thôi xong, ngày đầu đi học mà đi trễ lần này tiêu rồi~~~~_ cô than thở
-Đây là lần đầu em đi trễ sao?_ anh ta thắc mắc
- Um
- Đi theo anh đến chỗ bảo vệ
- anh là học sinh mới sao? Nếu đến hỏi chuyện bảo vệ là sẽ vào sổ kỹ luật đấy
- Không sao_ nói rồi anh đến chỗ bảo vệ hỏi chuyện
- Anh có thể mở cửa cho tôi vào không, hôm nay là ngày đầu tôi đi dạy!_ anh nói vs bảo vệ
"trời ngày đầu đi dạy sao?! Chẳng lẽ là giáo viên mới!"
- Được!- bảo vệ
- cảm ơn anh
- À còn em học sinh này thì..._ bảo vệ
- anh có thể tha cho con bé lần này được không dẫu sao đây cũng là ngày đầu của năm học mà.
- Um! Thôi em vào đi
- Vâng ạ! Cảm ơn bác và thầy ạ_ cô
Xong cô chạy thật nhanh vào lớp học của mình. Bước vào chỗ ngồi cô thở phào nhẹ nhõm
"thật là... cuối cùng cũng được vào lớp"
- Này Thanh Thanh! Sao hôm nay cậu đi trễ thế ?_ Tuyết Nga bạn thân của Thanh Thanh bố mẹ làm việc ở Khuất Thị.
- À xe đạp của mình bị bể bánh.
Bỗng một tiếng nói vang LÊN
- Trời Ơi còn nghĩ là hôm nay con nhà quê xấu hổ mà nghỉ học luôn rồi chứ ai dè vẫn còn mặt dày ghê chưa?_ Tống Yến Nhi đại tiểu thư của Tống thị
* cho mình giải thích nha vì nữ chính không cho ai biết thân phận thật của mình ngay cả Tuyết Nga và thay vào đó là nói mình nghèo khổ nhờ Khuất gia mới được đi học*
- Này cậu nói chuyện cho đàng hoàng đi, dẫu sao cũng là bạn bè một lớp_ Phong Thuần Nguyên_ Đại thiếu gia của Phong thị
- haha mày cũng ghê thật quyến rũ được phong thiếu luôn, đúng là không vừa đâu _ Tống Yến Nhi
- Thôi chắp chi loại đó_ Dương Mỹ bạn thân của T Yến Nhi , Dương đại tiểu thư
- này! Mấy cậu..._Tuyết Nga
- Nga! Bỏ đi_ cô
- ...
Cộc cộc cộc
Tiếng chân bước vào lớp
- Xin Chào các em! Tôi là Cố Thiên Thụ giáo viên tiếng anh mới đến đồng thời là chủ nhiệm lớp 11A1 này. _ anh mới chuyện một cách thân thiện
Nghe giọng nói quen cô ngước mặc lên. Thật không người đó là anh
"trời ơi!!! Đây là thảm họa hay mày mắn đây"
- Dạ con xong ngay đây ạ~~~_ cô đáp
" chết rồi lược đâu rồi? Dây cột tóc đâu?" Hôm nay là ngày đầu cho năm học mới, vì vẫn chưa chuẩn bị từ tối nên sáng nay cô cứ luống cuống đi tìm đồ.
~Cộc ~cộc ~cộc~~
Tiếng chân của cô từ cầu thang bước xuống.
Nhìn vào bàn thức ăn cô tỏ vẻ chán ngán:
- Lại là súp cá vi, hôm qua đã ăn rồi mà, thôi cũng trễ rồi con đi trước.
- Vậy thôi hay con cầm lấy lát sandwich ăn đi, ngày mai mẹ làm mì ý sào cho con _mẹ cô nói
- Dạ con đi trước.
- Con gái hay hôm nay ba đưa đi đi, ba thấy con đi xe đạp như thế này hít phải bụi bẩn sẽ không tốt cho sức khỏe đâu con.-_ bố cô
- không cần đâu ạ con tự đi được mà, thôi con đi nha._ cô mỉm cười rồi dẫn chiếc xe đạp củ kỹ của mình.
Có ai nghĩ một nữ đại tiểu thư của Khuất giả danh giá mà lại đội lốt một thường dân nghèo hèn đi học không? Có đây, cô đi học nói với bạn bè và những người xung quanh mình rằng cô là người giúp việc của một gia đình lớn, thế nên họ đã giúp đỡ cô trang trái trong cuộc sống.
Hôm nay là một ngày đẹp trời! Những tia nắng chiếu rọi xuyên qua nhưng khe lái tạo nên một khung cảnh nên thơ. Cô đi học trên một chiếc xe đạp củ kỹ màu xanh ngọc bích, những cơn gió nhè nhẹ thôi làm mái tóc được chải gọn gàn bay bay theo gió, trông cô lúc này cứ như một thiên thần.
Bất chợt cô liếc sang chiếc đồng hồ dây cốt của mình thì nhận ra bây giờ là 6 giờ 55 phút, chỉ còn 5 phút nữa là vào học.
- Chết rồi, chết rồi ngày đầu mà trễ thì mình sẽ là tâm điểm mất.
Cô đạp xe hết sức mình, bây giờ cô chỉ còn có 1 phần 3 quãng đường thôi: "phải nhanh hơn nữa thôi, Thanh Thanh mày phải cố lên"
BỘT
Thôi xong bánh xe cô đã cán phải thứ gì đó khiến bánh xe bị bể
Cô thần nghĩ "kiếp trước đã tạo nghiệp gì thế này??" Cô đành dắt xe đi
Bây giờ đã là 7 giờ rồi, đi được 2 mét cô nhận ra phía trước là tiệm sửa xe. Vội vả, cô nhanh chóng dắt xe đến nơi:
- Bác ơi, cho cháu sửa xe!
- Đưa đây bác xem._ bác sửa xe nói
- vâng!
Xem một lúc bác bảo:
- xe cháu cán phải miễn chai rồi, giờ phải thay bánh thôi!
- THAY BÁNH Ạ?! Mất bao lâu vậy bác
- Tầm 30 phút đấy cháu
- không được bây giờ cháu trễ giờ học, thôi bác sửa đi ạ cháu đón xe đi chiều cháu quay lại ạ.
Cô bậy giờ hốt hoảng chạy thật nhanh
Bất chợt cô nhìn thấy có chiếc một người đàn ông đang chạy xe đạp, cô liền nảy ra một ý. Cô lao ra phía trước chiếc xe...
~~~~~KÉT~~~~~
Tiếng xe đạp thắn gắp vang lên
- Này cô kia, cô không muốn sống sao?_ người đàn ông dịu dàng hỏi
- Tôi không phải cố ý làm phiền anh, nhưng bây giờ tôi đang gấp anh có thể cho tôi đi nhờ được không?
- cô muốn đến đâu? Nếu có tiện đường thì tôi sẽ chở_ anh ta mỉm cười đáp
- Trường THPT Đế Quốc được không?
- Được! Đúng lúc tôi cũng đang đến đó.
Thế là cô leo lên xe
Giờ cô mới để ý, anh đúng là tuyệt Mỹ thật! Tuy anh chị mặc một chiếc áo sơ mi trắng giản dị nhưng lại kiến anh toác ra vẻ thanh tao. Cơ thể thì gắn chắc. Có thể nó anh là người đàn ông đẹp nhất mà cô từng thấy.Thoáng cái đã đến được trường Đế Quốc.
Nhưng lúc này đã là 7giờ 6 phút cổng trường cũng đã đóng mất rồi
- ~~Thôi xong, ngày đầu đi học mà đi trễ lần này tiêu rồi~~~~_ cô than thở
-Đây là lần đầu em đi trễ sao?_ anh ta thắc mắc
- Um
- Đi theo anh đến chỗ bảo vệ
- anh là học sinh mới sao? Nếu đến hỏi chuyện bảo vệ là sẽ vào sổ kỹ luật đấy
- Không sao_ nói rồi anh đến chỗ bảo vệ hỏi chuyện
- Anh có thể mở cửa cho tôi vào không, hôm nay là ngày đầu tôi đi dạy!_ anh nói vs bảo vệ
"trời ngày đầu đi dạy sao?! Chẳng lẽ là giáo viên mới!"
- Được!- bảo vệ
- cảm ơn anh
- À còn em học sinh này thì..._ bảo vệ
- anh có thể tha cho con bé lần này được không dẫu sao đây cũng là ngày đầu của năm học mà.
- Um! Thôi em vào đi
- Vâng ạ! Cảm ơn bác và thầy ạ_ cô
Xong cô chạy thật nhanh vào lớp học của mình. Bước vào chỗ ngồi cô thở phào nhẹ nhõm
"thật là... cuối cùng cũng được vào lớp"
- Này Thanh Thanh! Sao hôm nay cậu đi trễ thế ?_ Tuyết Nga bạn thân của Thanh Thanh bố mẹ làm việc ở Khuất Thị.
- À xe đạp của mình bị bể bánh.
Bỗng một tiếng nói vang LÊN
- Trời Ơi còn nghĩ là hôm nay con nhà quê xấu hổ mà nghỉ học luôn rồi chứ ai dè vẫn còn mặt dày ghê chưa?_ Tống Yến Nhi đại tiểu thư của Tống thị
* cho mình giải thích nha vì nữ chính không cho ai biết thân phận thật của mình ngay cả Tuyết Nga và thay vào đó là nói mình nghèo khổ nhờ Khuất gia mới được đi học*
- Này cậu nói chuyện cho đàng hoàng đi, dẫu sao cũng là bạn bè một lớp_ Phong Thuần Nguyên_ Đại thiếu gia của Phong thị
- haha mày cũng ghê thật quyến rũ được phong thiếu luôn, đúng là không vừa đâu _ Tống Yến Nhi
- Thôi chắp chi loại đó_ Dương Mỹ bạn thân của T Yến Nhi , Dương đại tiểu thư
- này! Mấy cậu..._Tuyết Nga
- Nga! Bỏ đi_ cô
- ...
Cộc cộc cộc
Tiếng chân bước vào lớp
- Xin Chào các em! Tôi là Cố Thiên Thụ giáo viên tiếng anh mới đến đồng thời là chủ nhiệm lớp 11A1 này. _ anh mới chuyện một cách thân thiện
Nghe giọng nói quen cô ngước mặc lên. Thật không người đó là anh
"trời ơi!!! Đây là thảm họa hay mày mắn đây"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com