Một kiếp ôn nhu - dainguhaiduong
Chướng mắt người khác
Lúc cánh cửa cuối cùng được khép lại, không giống như trong tưởng tượng Ngu Thư Hân chỉ đứng thất thần ở đó , cách một cái bàn Triệu Tiểu Đường cũng chỉ là vẻ mặt lơ đãng thờ ơ cả hai không hề giống như những cặp đã chia tay khác , không có khó xử hay oán hận mà tựa như người xa lạ hơn Ngu Thư Hân nhìn người trước mặt lạnh lùng xa cách trong lòng đã lạnh đi một mãn , lúc chia tay cô có nghĩ qua Tiểu Đường khi không có cô sẽ sống thế nào có tốt hay không cho dù có không tốt thì sẽ không tốt tới mức nào , mỗi lần cô nghĩ tới cũng là những thứ trong giới hạn cô có thể tự chấp nhận được nhưng khi gặp lại thì ra Tiểu Đường của cô cũng có thể có bộ dạng này bộ dàng mà Ngu Thư Hân không ngờ tới Người phụ nữ ngồi ở ghế tổng tài vẽ mặt lạnh nhạt nhưng giơ tay nhất chân đâu đâu cũng toát lên khí chất mà không ai có thể với tới vẻ thành thục trưởng thành này trong mắt Ngu Thư Hân thật xa lạ làm cô cảm thấy đối với người này bản thân đã không còn đoán được nữa Triệu Tiểu Đường từ ghế tổng tài nhìn lên lưu loát một lượt Ngu Thư Hân người phụ nữ này vẫn xinh đẹp tao nhã nhưng đối với cô lại nóng bỏng giống như hoa hồng có gai đam đau cô nhưng cô vẫn là không dứt ra được"Ngu gia chủ tới đây là có việc muốn tìm tôi ? " dù cho lời nói có cứng rắn thế nào thì cũng không thoát được sự cưng chiều tự nhiên vốn dành riêng cho Ngu Thư Hân Ngu Thư Hân cuối cùng cũng thoát ra khỏi suy nghĩ của mình tự nhiên tới sát bên ghế của Triệu Tiểu Đường ngồi lên bàn làm việc mặt đối mặt với cô , nàng tao nhã đem sắp hình trong túi bày ra trước mắt , cười chăm chọc nói
"Triệu tổng tôi tới đây là muốn ngài giải thích mấy thứ này cơ " Triệu Tiểu Đường cũng có chút ngỡ ngàng nhưng mau chống thu lại ánh mắt nhanh đếm mức khiến Ngu Thư Hân đối diện cho rằng mình đã hoa mắt "Tôi thừa nhận là tôi cho người theo dỗi chị , chị tới đây là muốn nghe thế này đúng không " Triệu Tiểu Đường không nóng không lạnh cho Ngu Thư Hân cái đáp án mà nàng không hề lườn trước cũng không có chút ý vị muốn phá vỡ hiểu lầm làm Ngu Thư Hân rất ngỡ ngàng phút chốc tự tin từ lúc bước tới đây đều bị huỷ hoại không còn lại gì "Triệu Tiểu Đường , tôi hối hận " Chị hối hận , thì có ích gì đây đã đi tới bước này rồi thì có thể vì mấy chữ hối hận của chị mà quay trở lại sao , nhưng đối với Ngu Thư Hân kỳ thực Triệu Tiểu Đường chưa từng từ bỏ được cũng chưa từng từ chối nàng bất kỳ thứ gì hiện tại cũng không thay đổiNhìn Ngu Thư Hân ánh mắt dần đỏ , dịu dàng nói hai từ hối hận Triệu Tiểu Đường đã giơ tay đầu hàng Đem Ngu Thư Hân trên bàn kéo tới đem nàng lọt thỏm vào người mình nhẹ nhàng bên tai nàng nỉ non xoa dịu "Đợi tôi , Ngu Thư Hân " "Um , Chỉ cần là em bao lâu tôi cũng chờ " nàng chưa từng dịu dàng với bất kì ai nhưng người này thật là ngoại lệ"Ừ , chỉ cần là chị bao xa tôi cũng về " Chỉ là câu nói đơn giản nhưng cả hai người ở đây đều hiểu bọn họ trong lòng đối phương có bao nhiêu trọng lượng , cả hai biết rõ đối phương để nói ra những thứ này có bao nhiêu khó khăn nhưng như vậy thì sao so với lòng tự tôn bọn họ vẫn sợ mất nhau hơnMột lời này của Triệu Tiểu Đường đánh nàng không còn được lui , nước mắt đã kềm nén bấy lâu không kềm được mà lả chả rơi xuống làm Triệu Tiểu Đường đối diện bị đâm đau . Lúc này trên mặt của Triệu tổng bao nhiêu mệt mỏi bao nhiêu luyến tiếc đều phơi bầy ra hết đem Ngu Thư Hân càng ôm chặt Nàng cũng rất an phận ở trong lòng Triệu Tiểu Đường một chút cũng không muốn nhút nhít nàng sợ chỉ cần động mạnh một chút khoảnh khắc dịu dàng này sẽ biến mất Triệu Tiểu Đường sẽ lại rời khỏi mình một lần nữa
———
"Cục cưng chị dạo này hình như lại béo lên " yên tỉnh không quá ba giây" câm miệng Em mau câm miệng " tiểu Ngu từ trong lòng Triệu tổng bị nói béo liền tức tốc nhảy dựng lên biểu tình , đây là người ta bị thất tình còn không cho người ta béo sao"Aaa không hiểu sao em lại thích người như chị đây ""Nói gì đó , em mau nói lại đi , chị có cái gì không tốt so với đồ áo ngơ em còn thông mình hơn " Tiểu Ngu chu môi phòng má dận dỗi làm Triệu Tổng thật muốn một hơi ngậm lấy , tất cả đều nuốt vào bụng "Haizzz chị cái gì cũng tốt chỉ là đầu hơi to người hơi béo còn có chân cũng to còn lại cũng được đi tạm chấp nhận " "Vậy em có thể không thích tôi nữa , em không phải Triệu Tiểu Đường , Tiểu Đường sẽ không chê tôi béo , tôi cũng không cần em " Ngu Thư Hân bị chọc giận ở trong lòng Triệu tổng không ngừng dẫy nảy như con cá chết làm Triệu Tiểu Đường thầm rủa bản thân chơi quá ngu rồi
"Nhưng mà em chỉ thích mình chị , đầu to như vậy chắc rất thông minh nha còn béo một chút thì ngực cũng to ra , chân to có thể làm nhiều tư thế trên giường cũng không có bị mỏi " Vô lại thật sự quá vô lại Triệu tổng nói một câu tay liền không khách khí ngay chỗ đó bắt tới , một cảnh này thật làm người khác miệng khô lưỡi đắng"Em làm sao biết bản thân chỉ thích chị em còn chưa thử qua cái khác làm sao biết chứ " Ngu Thư Hân mặc dù nghe Triệu Tiểu Đường nói có chút không đúng nhưng lại không nghe ra không đúng chỗ nào chỉ có thể ở trong lòng Triệu Tổng uỷ khuất nói thêm mấy câu "Chị làm sao biết em chưa thử ""Cái gì ? " Triệu Tiểu Đường cái gì cũng giỏi giỏi nhất chính là chọc giận Ngu Thư Hân đi "Em cũng không phải ăn chay niệm phật , gần năm nay sớm đã thử qua bao nhiêu của quý , nhưng bảo bối thật là không ai bằng chị " "Khốn khiếp , mau cút đi " từ trên ghế bật dậy Ngu Thư Hân hiện giờ đã phát hoả chỉ muốn cùng Triệu Tiểu Đường phân chia ranh giới so với làm cá chết lúc nảy dẫy càng lợi hại hơn "Chị cũng không cần như cá mắc cạn vậy , ai biểu chị chia tay em làm gì , em cũng không thể giữ mình thật sự là do bọn họ quá quyến rũ không phải do em nha " thản nhiên như vậy thật tức chết nàng Triệu Tổng đây là muốn trả thủ sao Triệu Tiểu Đường chưa bao giờ có cảm giác sản khoái như vậy nhưng kỳ thực cũng chỉ là đùa giỡn cho dù người khác có tự dâng cô cũng sẽ không chạm , cô chỉ có cảm giác với một mình Ngu Thư Hân chỉ yêu một mình chị ấy cũng sẽ không làm mấy việc khiến chị ấy đau lòng"Nếu em đã chạm tới người khác thì đừng hòng chạm đến tôi nữa đồ phản bội " "Em độc thân mà , cũng đâu có phản bội ai " "Em " Ngu Thư Hân hết đường nói , dù sao cũng là lỗi của mình chỉ có thể ngang nhiên oà khóc Triệu Tổng đối với việc bảo bối nhà mình đột nhiên oà khóc thật không lườn trước được , cô có nghĩ qua cho là tệ lắm thì Ngu Thư Hân chỉ chạy đến tẩn cho mình một trận không hề nghĩ nàng sẽ ở đây oà khóc như đứa trẻ thế này Không biết phải làm sao chỉ có thể kết thúc trò đùa dai này hạ giọng dỗ dành "Ngu Thư Hân chị khóc cái gì , chị nghĩ em như vậy thật sao cho dù em có điên đi chăn nữa thì " ngập ngừng lại ngập ngừng "Thì thế nào hiccc...." "Thì không phải chị em cũng không hứng được , như vậy được chưa với cả chị xinh đẹp như vậy làm tôi đây cũng chướng mắt người khác " Ngu Thư Hân nghe xong khóc còn lớn hơn hại Triệu Tiểu Đường sợ một hơi "Ngu Thư Hân bây giờ em muốn chị , chị đừng khóc nữa , làm em cứ có cảm giác mình đang muốn mấy bé gái vậy "Đem bảo đối nhà mình ôm lên bàn tay chân bắt đầu không an ổn bắt đầu hành động nhìn thấy nàng khóc đến đỏ người miệng cô cũng phát đắng nhắm ngay cái cổ trắng nỏn cắn tới làm nàng không kềm được rên khẽ một cáiCái đầu của nàng đúng là không tầm thường hao tổn vài giọt nước mắt đã đem Triệu Tiểu Đường nằm gọn trong tayMặc kệ Triệu Tiểu Đường trên người mình làm gì giờ đây trên mặt Ngu Thư Hân chỉ còn tồn lại sự hưởng thụ cùng nụ cười nhếch môi đắc thắng Triệu Tiểu Đường chị là đang dạy cho em biết cái gì gọi là lạc mềm buộc chặc nhiều lúc mềm yếu một chút mọi chuyện càng dễ dàng hơn đặt biệt là với Triệu tổng đây
"Triệu tổng tôi tới đây là muốn ngài giải thích mấy thứ này cơ " Triệu Tiểu Đường cũng có chút ngỡ ngàng nhưng mau chống thu lại ánh mắt nhanh đếm mức khiến Ngu Thư Hân đối diện cho rằng mình đã hoa mắt "Tôi thừa nhận là tôi cho người theo dỗi chị , chị tới đây là muốn nghe thế này đúng không " Triệu Tiểu Đường không nóng không lạnh cho Ngu Thư Hân cái đáp án mà nàng không hề lườn trước cũng không có chút ý vị muốn phá vỡ hiểu lầm làm Ngu Thư Hân rất ngỡ ngàng phút chốc tự tin từ lúc bước tới đây đều bị huỷ hoại không còn lại gì "Triệu Tiểu Đường , tôi hối hận " Chị hối hận , thì có ích gì đây đã đi tới bước này rồi thì có thể vì mấy chữ hối hận của chị mà quay trở lại sao , nhưng đối với Ngu Thư Hân kỳ thực Triệu Tiểu Đường chưa từng từ bỏ được cũng chưa từng từ chối nàng bất kỳ thứ gì hiện tại cũng không thay đổiNhìn Ngu Thư Hân ánh mắt dần đỏ , dịu dàng nói hai từ hối hận Triệu Tiểu Đường đã giơ tay đầu hàng Đem Ngu Thư Hân trên bàn kéo tới đem nàng lọt thỏm vào người mình nhẹ nhàng bên tai nàng nỉ non xoa dịu "Đợi tôi , Ngu Thư Hân " "Um , Chỉ cần là em bao lâu tôi cũng chờ " nàng chưa từng dịu dàng với bất kì ai nhưng người này thật là ngoại lệ"Ừ , chỉ cần là chị bao xa tôi cũng về " Chỉ là câu nói đơn giản nhưng cả hai người ở đây đều hiểu bọn họ trong lòng đối phương có bao nhiêu trọng lượng , cả hai biết rõ đối phương để nói ra những thứ này có bao nhiêu khó khăn nhưng như vậy thì sao so với lòng tự tôn bọn họ vẫn sợ mất nhau hơnMột lời này của Triệu Tiểu Đường đánh nàng không còn được lui , nước mắt đã kềm nén bấy lâu không kềm được mà lả chả rơi xuống làm Triệu Tiểu Đường đối diện bị đâm đau . Lúc này trên mặt của Triệu tổng bao nhiêu mệt mỏi bao nhiêu luyến tiếc đều phơi bầy ra hết đem Ngu Thư Hân càng ôm chặt Nàng cũng rất an phận ở trong lòng Triệu Tiểu Đường một chút cũng không muốn nhút nhít nàng sợ chỉ cần động mạnh một chút khoảnh khắc dịu dàng này sẽ biến mất Triệu Tiểu Đường sẽ lại rời khỏi mình một lần nữa
———
"Cục cưng chị dạo này hình như lại béo lên " yên tỉnh không quá ba giây" câm miệng Em mau câm miệng " tiểu Ngu từ trong lòng Triệu tổng bị nói béo liền tức tốc nhảy dựng lên biểu tình , đây là người ta bị thất tình còn không cho người ta béo sao"Aaa không hiểu sao em lại thích người như chị đây ""Nói gì đó , em mau nói lại đi , chị có cái gì không tốt so với đồ áo ngơ em còn thông mình hơn " Tiểu Ngu chu môi phòng má dận dỗi làm Triệu Tổng thật muốn một hơi ngậm lấy , tất cả đều nuốt vào bụng "Haizzz chị cái gì cũng tốt chỉ là đầu hơi to người hơi béo còn có chân cũng to còn lại cũng được đi tạm chấp nhận " "Vậy em có thể không thích tôi nữa , em không phải Triệu Tiểu Đường , Tiểu Đường sẽ không chê tôi béo , tôi cũng không cần em " Ngu Thư Hân bị chọc giận ở trong lòng Triệu tổng không ngừng dẫy nảy như con cá chết làm Triệu Tiểu Đường thầm rủa bản thân chơi quá ngu rồi
"Nhưng mà em chỉ thích mình chị , đầu to như vậy chắc rất thông minh nha còn béo một chút thì ngực cũng to ra , chân to có thể làm nhiều tư thế trên giường cũng không có bị mỏi " Vô lại thật sự quá vô lại Triệu tổng nói một câu tay liền không khách khí ngay chỗ đó bắt tới , một cảnh này thật làm người khác miệng khô lưỡi đắng"Em làm sao biết bản thân chỉ thích chị em còn chưa thử qua cái khác làm sao biết chứ " Ngu Thư Hân mặc dù nghe Triệu Tiểu Đường nói có chút không đúng nhưng lại không nghe ra không đúng chỗ nào chỉ có thể ở trong lòng Triệu Tổng uỷ khuất nói thêm mấy câu "Chị làm sao biết em chưa thử ""Cái gì ? " Triệu Tiểu Đường cái gì cũng giỏi giỏi nhất chính là chọc giận Ngu Thư Hân đi "Em cũng không phải ăn chay niệm phật , gần năm nay sớm đã thử qua bao nhiêu của quý , nhưng bảo bối thật là không ai bằng chị " "Khốn khiếp , mau cút đi " từ trên ghế bật dậy Ngu Thư Hân hiện giờ đã phát hoả chỉ muốn cùng Triệu Tiểu Đường phân chia ranh giới so với làm cá chết lúc nảy dẫy càng lợi hại hơn "Chị cũng không cần như cá mắc cạn vậy , ai biểu chị chia tay em làm gì , em cũng không thể giữ mình thật sự là do bọn họ quá quyến rũ không phải do em nha " thản nhiên như vậy thật tức chết nàng Triệu Tổng đây là muốn trả thủ sao Triệu Tiểu Đường chưa bao giờ có cảm giác sản khoái như vậy nhưng kỳ thực cũng chỉ là đùa giỡn cho dù người khác có tự dâng cô cũng sẽ không chạm , cô chỉ có cảm giác với một mình Ngu Thư Hân chỉ yêu một mình chị ấy cũng sẽ không làm mấy việc khiến chị ấy đau lòng"Nếu em đã chạm tới người khác thì đừng hòng chạm đến tôi nữa đồ phản bội " "Em độc thân mà , cũng đâu có phản bội ai " "Em " Ngu Thư Hân hết đường nói , dù sao cũng là lỗi của mình chỉ có thể ngang nhiên oà khóc Triệu Tổng đối với việc bảo bối nhà mình đột nhiên oà khóc thật không lườn trước được , cô có nghĩ qua cho là tệ lắm thì Ngu Thư Hân chỉ chạy đến tẩn cho mình một trận không hề nghĩ nàng sẽ ở đây oà khóc như đứa trẻ thế này Không biết phải làm sao chỉ có thể kết thúc trò đùa dai này hạ giọng dỗ dành "Ngu Thư Hân chị khóc cái gì , chị nghĩ em như vậy thật sao cho dù em có điên đi chăn nữa thì " ngập ngừng lại ngập ngừng "Thì thế nào hiccc...." "Thì không phải chị em cũng không hứng được , như vậy được chưa với cả chị xinh đẹp như vậy làm tôi đây cũng chướng mắt người khác " Ngu Thư Hân nghe xong khóc còn lớn hơn hại Triệu Tiểu Đường sợ một hơi "Ngu Thư Hân bây giờ em muốn chị , chị đừng khóc nữa , làm em cứ có cảm giác mình đang muốn mấy bé gái vậy "Đem bảo đối nhà mình ôm lên bàn tay chân bắt đầu không an ổn bắt đầu hành động nhìn thấy nàng khóc đến đỏ người miệng cô cũng phát đắng nhắm ngay cái cổ trắng nỏn cắn tới làm nàng không kềm được rên khẽ một cáiCái đầu của nàng đúng là không tầm thường hao tổn vài giọt nước mắt đã đem Triệu Tiểu Đường nằm gọn trong tayMặc kệ Triệu Tiểu Đường trên người mình làm gì giờ đây trên mặt Ngu Thư Hân chỉ còn tồn lại sự hưởng thụ cùng nụ cười nhếch môi đắc thắng Triệu Tiểu Đường chị là đang dạy cho em biết cái gì gọi là lạc mềm buộc chặc nhiều lúc mềm yếu một chút mọi chuyện càng dễ dàng hơn đặt biệt là với Triệu tổng đây
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com