Mot Doi Mot Giac Mong Full
Lương Sơn CP [ Một đời một giấc mộng ] – Chương 4“ Phật gia, người cứu Lương tiểu thư, ngài cũng quen biết !” Trương Nhật Sơn nói.
“ Ai ?” Phật gia tò mò hỏi.
“ Lục Kiến Huân”
“ A ! Là hắn ta.” Người này vẫn hay cùng mình chính kiến bất đồng, nhưng mà người này khéo ngụy trang.
“ Ừm, hơn nữa hắn dường như …..” Trương Nhật Sơn nói đến đây, nhớ đến vẻ mặt của Lục Kiến Huân.
Nói tới đây, trong lòng Trương Nhật Sơn cảm giác được tim đập mạnh, loại cảm giác này chưa từng trải qua.
Trương Khải Sơn xoay người nhìn thấy vẻ mặt của phó quan, vẻ mặt chưa từng có, tuệ tâm cười.
*Tuệ tâm : cách nói của Phật giáo, chỉ lòng đã lĩnh ngộ được chân lý, trí tuệ.
Những ngày sau đó, Lương Loan đều không ra ngoài.
Cho đến một ngày, Lương Loan cùng với Tân Nguyệt đang ở hoa viên tró chuyện, lính gác cửa vội vàng đi đến bên cạnh. Lương Loan sốt ruột không biết xảy ra chuyện gì, vỗi vã đi đến bên cạnh.
“ Sao vậy, không có việc gì xảy ra chứ ?” Lương Loan tò mò hỏi Tân Nguyệt.
“ Cứ để cho hắn vào !” Tân Nguyệt dù bận vẫn nhàn hạ nói.
“ Ai a?” Lương Loan rất hiếu kỳ hỏi.
“ Nhìn xem có phải là hắn không, sẽ nói cho cô biết ?” Tân Nguyệt cười nói.
“ Mời ngài đi bên này, trưởng quan !” Thân binh dẫn đường nói.
“ Được, cám ơn !” Người đàn ông mặc quân phục nói.
Bây giờ lúc này người đàn ông kia nhìn về hướng Lương Loan, đồng thời Lương Loan cũng tò mò nhìn thấy hắn.
“ A, tiên sinh, ngài đến a !” Lương Loan cười cười đi đến bên người kia.
“ A ! Không phải vị tiểu thư gan dạ đây sao, chúng ta lại gặp mặt .” Người đến cũng mỉm cười nghênh đón.
“ Ồ ! Ta còn chưa tự giới thiệu, ta tên Lương Loan !” Lương Loan vui vẻ nói, dù sao người này cũng là ân nhân cứu mạng của mình, với lại người này lại hiền lành và ôn nhu, không giống Trương Nhật Sơn hàng ngày lạnh như băng.
“ Xin chào Lương tiểu thư, ta tên là Lục Kiến Huân.” Đôi mắt nhìn Lương Loan như nước trong, không khỏi thán phục nữ nhân KS Tân Nguyệt của Doãn gia đều là mỹ nữ a.
“ Lục tiên sinh, lần trước thật cám ơn ngài .” Lương Loan mỉm cười chân thanh đáp lại nói.
“ Việc nhỏ không đáng nói .” Lục Kiến Huân cười nói.
Bọn họ ở trong hoa viên trò chuyện , đã sớm bị Trương Khải Sơn và Trương Nhật Sơn đứng ở bên cửa thu vào trong mắt , chẳng qua biểu tình của hai người không giống nhau.
Từ ngày hôm đó, chỉ cần Lục Kiến Huân đến Trương phủ, trông thấy Lương Loan đều tươi cười nghênh đón, trò chuyện trên hai câu.
Cho đến một ngày, Trương Khải Sơn đang tiễn Lục Kiến Huân ra cửa, thì thấy Lương Loan ở hoa viên, Lương Loan cao hứng tiến đến chào hỏi, “ Lục tiên sinh, chào anh !” Lương Loan vẫn rất cảm kích ân cứu mạng của Lục Kiến Huân, cho nên mỗi lần đều vô cùng khách khí chào hỏi anh.
“ Lương tiểu thư, chào cô !” Gần đây có hay ra ngoài ngao du, Trường Sa có rất nhiều nơi du ngoạn a!
Lương Loan nghe đến đây , xấu hổ cúi đầu nói, “ Không có, bời vì chuyện lần trước, Tân Nguyệt biết sau đó liền khôngc ho ta đi ra ngoài, tất cả đều do Trương phó quan.” Nói đến đây, Lương Loan ánh mắt băng lãnh nhìn về Trương Nhật Sơn đang ở phía sau Trương Khải Sơn.
Thấy Lương Loan nhìn về phía mình, Trương Nhật Sơn lập tức né tránh.
“ À ! Như thế thì hôm nay ta có thể trở thành sứ giả hộ hoa một ngày của Lương tiểu thư, cùng cô đi dạo .” Lục Kiến Huân mỉm cười mời.
“ Cái này ….” Ánh mắt Lương Loan nhìn về phía Trương Khải Sơn, mọi người nghĩ rằng cô đang hỏi ý kiến Tân Nguyệt và Trương Khải Sơn, nhưng chỉ mình cô biết thật ra là cô đang muốn hỏi ý cái người luôn lạnh như băng kia.
“ Như vậy a, Lục huynh nếu như đã có thành ý như vậy, chúng tôi làm sao có thể làm cho mất hứng được! Nhưng dù sao Lương tiểu thư cũng là tiểu thư của KS Tân Nguyệt, đi ra ngoài như vậy cũng không tốt, Trương phó quan, đợi lúc Lục huynh mang tiểu thư ra ngoài, cậu hãy đi theo bảo vệ, dù sao bây giờ ở Trường Sa cũng không phải thật yên bình a.” Trương Khải Sơn mỉm cười nói, trong mắt có gì đó không thể nói.
“ Được, ta chắc chắn sẽ bảo đảm an toàn cho hai vị !” Trương Nhật Sơn, nét mặt không chút biểu tình nói.
Lương Loan nhìn thấy biểu tình của Trương Nhật Sơn như vậy, lửa trong lòng vô cớ nổi dậy, mỉm cười nói : “ Được rồi ! Vậy vất vả Lục tiên sinh .” Lương Loan khuôn mặt vui vẻ, đôi mắt to lấp lánh ý cười.
“ Được, ta về sắp xếp một chút, qua mấy ngày sẽ đến đón Lương tiểu thư !”
Lục Kiến Huân rời khỏi, Lương Loan tức giận không để ý ai trực tiếp trở về phòng, trong lòng cô cực kỳ không thoải mái, Trương Nhật Sơn lại biểu hiện như vậy.
“ Phật gia, ngài vì sao lại đồng ý lời thỉnh cầu của người họ Lục kia mang Lương tiểu thư ra ngoài a, hắn ta rất nguy hiểm.” Trương Nhật Sơn khó hiểu hỏi.
“ Ồ ! Vì cái gì mà không thể đồng ý a, Lương tiểu thư người ta cảm giác đối với Lục huynh cũng không tệ, Lục huynh lại có thành ý mời, ta có lý do gì mà không đồng ý a.” Phật gia tò mò nhìn người trước mặt, người huynh đệ này căn bản không biết bộc lộ cảm xúc và tình cảm.
“ Việc này …….” Trương Nhật Sơn không biết làm sao trả lời Trương Khải Sơn.
“ Được rồi, không cần lo lắng, không phải ta cũng kêu cậu đi theo rồi sao ? Bề ngoài nói là đi theo, nhưng chủ yếu chính là bảo vệ Lương tiểu thư, ta thật ra cũng muốn xem thử Lục Kiến Huân này định giở mánh khóe gì.” Lương tiểu thư này tuy là không phải xuất thân từ danh môn đại hộ, nhưng mà bản thân cô ấy đã không giống những người bình thường ở nơi đây, điều này Trương Khải Sơn hiểu rõ.
Trường Sa mấy ngày nay mưa không ngừng, trong lòng Lương Loan cũng âm u. Ngày hôm nay, mưa rốt cuộc cũng ngừng. Tuy rằng trời vẫn có chút âm u, nhưng vẫn đỡ hơn là mưa không ngừng. Trương Khải Sơn nhận được điện thoại từ Lục Kiến Huân nói là chốc lát đến đón Lương Loan.>>>> M.n cho ý kiến nào ?
#fanfic_luongsoncp
“ Ai ?” Phật gia tò mò hỏi.
“ Lục Kiến Huân”
“ A ! Là hắn ta.” Người này vẫn hay cùng mình chính kiến bất đồng, nhưng mà người này khéo ngụy trang.
“ Ừm, hơn nữa hắn dường như …..” Trương Nhật Sơn nói đến đây, nhớ đến vẻ mặt của Lục Kiến Huân.
Nói tới đây, trong lòng Trương Nhật Sơn cảm giác được tim đập mạnh, loại cảm giác này chưa từng trải qua.
Trương Khải Sơn xoay người nhìn thấy vẻ mặt của phó quan, vẻ mặt chưa từng có, tuệ tâm cười.
*Tuệ tâm : cách nói của Phật giáo, chỉ lòng đã lĩnh ngộ được chân lý, trí tuệ.
Những ngày sau đó, Lương Loan đều không ra ngoài.
Cho đến một ngày, Lương Loan cùng với Tân Nguyệt đang ở hoa viên tró chuyện, lính gác cửa vội vàng đi đến bên cạnh. Lương Loan sốt ruột không biết xảy ra chuyện gì, vỗi vã đi đến bên cạnh.
“ Sao vậy, không có việc gì xảy ra chứ ?” Lương Loan tò mò hỏi Tân Nguyệt.
“ Cứ để cho hắn vào !” Tân Nguyệt dù bận vẫn nhàn hạ nói.
“ Ai a?” Lương Loan rất hiếu kỳ hỏi.
“ Nhìn xem có phải là hắn không, sẽ nói cho cô biết ?” Tân Nguyệt cười nói.
“ Mời ngài đi bên này, trưởng quan !” Thân binh dẫn đường nói.
“ Được, cám ơn !” Người đàn ông mặc quân phục nói.
Bây giờ lúc này người đàn ông kia nhìn về hướng Lương Loan, đồng thời Lương Loan cũng tò mò nhìn thấy hắn.
“ A, tiên sinh, ngài đến a !” Lương Loan cười cười đi đến bên người kia.
“ A ! Không phải vị tiểu thư gan dạ đây sao, chúng ta lại gặp mặt .” Người đến cũng mỉm cười nghênh đón.
“ Ồ ! Ta còn chưa tự giới thiệu, ta tên Lương Loan !” Lương Loan vui vẻ nói, dù sao người này cũng là ân nhân cứu mạng của mình, với lại người này lại hiền lành và ôn nhu, không giống Trương Nhật Sơn hàng ngày lạnh như băng.
“ Xin chào Lương tiểu thư, ta tên là Lục Kiến Huân.” Đôi mắt nhìn Lương Loan như nước trong, không khỏi thán phục nữ nhân KS Tân Nguyệt của Doãn gia đều là mỹ nữ a.
“ Lục tiên sinh, lần trước thật cám ơn ngài .” Lương Loan mỉm cười chân thanh đáp lại nói.
“ Việc nhỏ không đáng nói .” Lục Kiến Huân cười nói.
Bọn họ ở trong hoa viên trò chuyện , đã sớm bị Trương Khải Sơn và Trương Nhật Sơn đứng ở bên cửa thu vào trong mắt , chẳng qua biểu tình của hai người không giống nhau.
Từ ngày hôm đó, chỉ cần Lục Kiến Huân đến Trương phủ, trông thấy Lương Loan đều tươi cười nghênh đón, trò chuyện trên hai câu.
Cho đến một ngày, Trương Khải Sơn đang tiễn Lục Kiến Huân ra cửa, thì thấy Lương Loan ở hoa viên, Lương Loan cao hứng tiến đến chào hỏi, “ Lục tiên sinh, chào anh !” Lương Loan vẫn rất cảm kích ân cứu mạng của Lục Kiến Huân, cho nên mỗi lần đều vô cùng khách khí chào hỏi anh.
“ Lương tiểu thư, chào cô !” Gần đây có hay ra ngoài ngao du, Trường Sa có rất nhiều nơi du ngoạn a!
Lương Loan nghe đến đây , xấu hổ cúi đầu nói, “ Không có, bời vì chuyện lần trước, Tân Nguyệt biết sau đó liền khôngc ho ta đi ra ngoài, tất cả đều do Trương phó quan.” Nói đến đây, Lương Loan ánh mắt băng lãnh nhìn về Trương Nhật Sơn đang ở phía sau Trương Khải Sơn.
Thấy Lương Loan nhìn về phía mình, Trương Nhật Sơn lập tức né tránh.
“ À ! Như thế thì hôm nay ta có thể trở thành sứ giả hộ hoa một ngày của Lương tiểu thư, cùng cô đi dạo .” Lục Kiến Huân mỉm cười mời.
“ Cái này ….” Ánh mắt Lương Loan nhìn về phía Trương Khải Sơn, mọi người nghĩ rằng cô đang hỏi ý kiến Tân Nguyệt và Trương Khải Sơn, nhưng chỉ mình cô biết thật ra là cô đang muốn hỏi ý cái người luôn lạnh như băng kia.
“ Như vậy a, Lục huynh nếu như đã có thành ý như vậy, chúng tôi làm sao có thể làm cho mất hứng được! Nhưng dù sao Lương tiểu thư cũng là tiểu thư của KS Tân Nguyệt, đi ra ngoài như vậy cũng không tốt, Trương phó quan, đợi lúc Lục huynh mang tiểu thư ra ngoài, cậu hãy đi theo bảo vệ, dù sao bây giờ ở Trường Sa cũng không phải thật yên bình a.” Trương Khải Sơn mỉm cười nói, trong mắt có gì đó không thể nói.
“ Được, ta chắc chắn sẽ bảo đảm an toàn cho hai vị !” Trương Nhật Sơn, nét mặt không chút biểu tình nói.
Lương Loan nhìn thấy biểu tình của Trương Nhật Sơn như vậy, lửa trong lòng vô cớ nổi dậy, mỉm cười nói : “ Được rồi ! Vậy vất vả Lục tiên sinh .” Lương Loan khuôn mặt vui vẻ, đôi mắt to lấp lánh ý cười.
“ Được, ta về sắp xếp một chút, qua mấy ngày sẽ đến đón Lương tiểu thư !”
Lục Kiến Huân rời khỏi, Lương Loan tức giận không để ý ai trực tiếp trở về phòng, trong lòng cô cực kỳ không thoải mái, Trương Nhật Sơn lại biểu hiện như vậy.
“ Phật gia, ngài vì sao lại đồng ý lời thỉnh cầu của người họ Lục kia mang Lương tiểu thư ra ngoài a, hắn ta rất nguy hiểm.” Trương Nhật Sơn khó hiểu hỏi.
“ Ồ ! Vì cái gì mà không thể đồng ý a, Lương tiểu thư người ta cảm giác đối với Lục huynh cũng không tệ, Lục huynh lại có thành ý mời, ta có lý do gì mà không đồng ý a.” Phật gia tò mò nhìn người trước mặt, người huynh đệ này căn bản không biết bộc lộ cảm xúc và tình cảm.
“ Việc này …….” Trương Nhật Sơn không biết làm sao trả lời Trương Khải Sơn.
“ Được rồi, không cần lo lắng, không phải ta cũng kêu cậu đi theo rồi sao ? Bề ngoài nói là đi theo, nhưng chủ yếu chính là bảo vệ Lương tiểu thư, ta thật ra cũng muốn xem thử Lục Kiến Huân này định giở mánh khóe gì.” Lương tiểu thư này tuy là không phải xuất thân từ danh môn đại hộ, nhưng mà bản thân cô ấy đã không giống những người bình thường ở nơi đây, điều này Trương Khải Sơn hiểu rõ.
Trường Sa mấy ngày nay mưa không ngừng, trong lòng Lương Loan cũng âm u. Ngày hôm nay, mưa rốt cuộc cũng ngừng. Tuy rằng trời vẫn có chút âm u, nhưng vẫn đỡ hơn là mưa không ngừng. Trương Khải Sơn nhận được điện thoại từ Lục Kiến Huân nói là chốc lát đến đón Lương Loan.>>>> M.n cho ý kiến nào ?
#fanfic_luongsoncp
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com