Momi Cover Abo Van Tuong Lai Co Duoc O Ben Em
Cứ như vậy, Bình Tỉnh Đào cùng Danh Tỉnh Nam yên bình chung lớp chung bàn hết một tuần. Hoặc cũng chỉ có Bình Tỉnh Đào nghĩ như thế, còn Danh Tỉnh Nam thì ngược lại.Quả thật đây là lần đầu tiên Danh Tỉnh Nam gặp một cái alpha nói nhiều như vậy, rõ ràng lần đầu gặp mặt nàng ta rất lãnh ngạo hơn người, thế nào hiện tại lại... không thể nhìn thẳng thế này.Thầm cảm khái, nàng nhất định sẽ không nhìn mặt mà bắt hình dong một lần nào nữa.Bình Tỉnh Đào cái tên này hiện tại nhắc đến trước mặt Danh Tỉnh Nam chính là một cái châm đâm đau cả tai.
"Cậu thất thần gì nữa vậy ?" ngữ khí mềm nhẹ mà thanh thúy, trầm thấp như tiếng cầm, khảy vào thâm tâm từng trận giao động. Danh Tỉnh Nam hơi nghiêng đầu, quả nhiên Bình Tỉnh Đào lại đang gối đầu lên hai tay, làn tóc đen tuyền bung xõa như một dải lụa thượng hạng, sườn mặt tinh xảo dưới ánh dương như trở thành một lại ngọc trong suốt, phượng mâu sâu không thấy đáy đang nhìn nàng, mà trong đó lại chứa một chút cảm chút gì đó rất khó hiểu. Danh Tỉnh Nam lại không có tâm tư tìm hiểu mấy chuyện này, nên đành quy về "kẻ điên sẽ có những hành vi kì quái".Nếu Bình Tỉnh Đào biết ánh mắt nhu tình cũng triền miên của mình trong mắt Danh Tỉnh Nam biến thành như vậy, đoán chừng sẽ rống lên "Cậu đúng là đồ đần !!!".Bình Tỉnh Đào thấy Danh Tỉnh Nam chỉ nhàn nhạt nhìn mình không đáp thì ôn nhu hỏi tiếp "Cậu đang nghĩ gì mà ngẩn người như vậy, không đọc sách nữa sao ?".Mấy hôm qua ngồi cạnh Danh Tỉnh Nam, Bình Tỉnh Đào đã đoán được phần lớn thói quen của đối phương. Cậu ấy thích nhất là xem sách, dùng rất nhiều thời gian để xem sách. Mà nàng cũng thích nhất là lúc nàng ấy xem sách, chuyên chú mà đạm nhiên, trong đôi đồng tử thuần đen ẩn sau gọng kính an tường đến kì lạ, luôn một thái độ vạn sự bất biến.Phảng phất như một thủy trì trong suốt, mặc phong ba bão táp thế nào vẫn phẳng lặng dị thường, không có thứ gì có thể khiến thủy trì kia gợn sóng. Mà nàng cũng không muốn khuấy động nó. Nàng chỉ cần là một người ngồi cạnh thủy trì, cảm nhận an tường từ nó.Danh Tỉnh Nam không mặn không nhạt đáp "Đây là chuyện của tôi, không phải của cậu".Bình Tỉnh Đào cười nhạt, nàng nói sang chuyện khác "Tên của cậu nghe đẹp thật, hẳn là một loại ước mong từ song thân của cậu rồi".
Danh Tỉnh Nam không đáp mà dời tầm mắt, tiếp tục đọc sách của mình, nàng không có song thân, chỉ có tiểu di, mà tiểu di nàng cũng không phải người ban danh tự cho nàng, vậy nên nàng không muốn trả lời câu hỏi này. Nàng cũng từng hiếu kì, rốt cuộc là ai đã đặt tự cho nàng, nhưng mà tiểu di đã không muốn nói nàng cũng sẽ không hỏi.Bình Tỉnh Đào biết dáng vẻ không hồi đáp này của Danh Tỉnh Nam lúc này chính là một loại mất hứng, thật ra thoạt đầu cứ nghĩ cậu ấy là người lạnh lùng khó đoán nhưng thật ra cũng không quá khó để hiểu được cậu ấy.
"Cậu chỉ thích mỗi đọc sách hay sao ?" Bình Tỉnh Đào vẫn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi. Dáng vẻ lại phi thường tĩnh lặng, tựa như một cái hảo bằng hữu đang nói chuyện phiếm cùng nhau.Danh Tỉnh Nam lần nữa không thèm nhìn đến kẻ nhàm chán nào đó, nàng nói "Đó chuyện của tôi" ý tứ đã quá rõ ràng.Bình Tỉnh Đào không giận mà còn cười, môi mỏng câu lên thành vòng cung hoàn mỹ. Danh Tỉnh Nam chính là kiểu người thẳng thắn đến khô khan, khi không muốn trả lời thì yên lặng, không muốn nhắc đến thì rõ ràng nói ra. Không hề có ý uyển chuyển cự tuyệt hay tìm cách nói sang chuyện khác.Nhưng Bình Tỉnh Đào lại yêu thích dáng vẻ này của nàng ấy, đơn thuần không thâm sâu suy xét hay tính toán, quả thật là một cái omega khó tìm.Danh Tỉnh Nam vẫn còn định nói thêm gì đó thì có học sinh từ bên ngoài đã hớt hải gọi nàng "Bình đồng học, có bạn lớp kế tìm cậu kìa !!".Bình Tỉnh Đào lười biếng ngồi dậy, phượng mâu sắc bén lướt qua cửa phòng học, nhìn thấy bóng nữ alpha thì cười nhạt. Nàng quay sang nói với Danh Tỉnh Nam "Tôi đi đây một lúc, sẽ về nhanh thôi, đừng lo".Danh Tỉnh Nam liếc Bình Tỉnh Đào trắng mắt, ai cần nàng ta nói mấy lời vô nghĩa như vậy. Đúng là đồ điên, nghĩ đến đây Danh Tỉnh Nam không kiềm được mà rùng mình. Mỗi ngày nàng đều ngồi cạnh một người kì quái như vậy, ảnh hưởng và vân vân thế nào đâu.Danh Tỉnh Nam xua đi mấy suy nghĩ ngớ ngẩn của mình rồi tập trung tiếp tục đọc sách. Nàng thật sự chẳng muốn bị một chuyện không đâu như vậy làm phân tâm.Chợt cơn đau đầu quen thuộc tìm đến, Danh Tỉnh Nam nâng sách lên che đi tầm mắt, ngăn cách tầm nhìn xung quanh vào nàng.Quản nhiên lúc cơn đau đầu qua đi, mắt nàng liền hóa thành một khoảng lam sắc, đồ án vẫn không ngừng biến chuyển. Lần này nàng nhìn thấy Thấu Kì Sa Hạ, cậu ấy đang cãi cọ cùng mấy cái học tỷ, còn có Đoàn Nghi Ân đang đứng bên cạnh, có vẻ muốn can ngăn nhưng lại bối rối không biết phải làm sao.Hai bên bắt đầu xô xát, Sa Hạ tính tình vốn kiêu ngạo vậy nên khó tránh nói mấy lời khó nghe. Một cái học tỷ liền tát nàng, cuối cùng biến thành một cuộc hỗn chiến. Sa Hạ chanh chua thẳng tính lại là em gái của Thấu Kì minh tinh, khó tránh có vài mối hiềm khích trong trường. Một cái omega trong hỗn chiến đã lợi dụng lúc cậu ấy sơ hở, hung hăng cào mấy đường lên mặt cậu ấy. Móng tay kéo dài một đường ngoằn ngoèo, cuối cùng là hủy dung.Hình ảnh đến chỗ này thì cắt đứt, mắt của Danh Tỉnh Nam cũng từng chút một khôi phục lại thuần đen vốn có. Nàng chậm rãi thở hắt ra, không một điểm do dự, liền vội vã đi tìm Sa Hạ. Hơn ai hết Gia Tuệ Mẫn biết rõ những điềm báo này sẽ chỉ xảy ra trong vòng một giờ, nàng đã từng không để tâm đến và nó đã thật sự diễn ra. Vậy nên nàng tuyệt không thể khoanh tay làm ngơ lúc Sa Hạ gặp chuyện được.Theo những gì nàng thấy hẳn Sa Hạ xảy ra chuyện là tại sân sau của trường, nghĩa là hiện tại rất có khả năng cậu ấy đang trên đường đến đó.
Tại một nơi khác, Bình Tỉnh Đào lười biếng dựa lưng vào lan can, ba ngàn tóc đen tựa suối ngọc bị gió lay động, nàng cười khảy nhìn cái nữ nhân đang đứng cạnh mình "Tôi nhập học cả tuần giờ cậu mới tìm đến gặp ? Đủ vô tâm đó Du Trịnh Nghiên".Du Trịnh Nghiên cười nhạt, châm chọc nói "Cậu thôi đi, không phải đã kết thúc khóa học ở ngoại quốc rồi hay sao ? Chạy đến trường này để làm gì hả ?".Bình Tỉnh Đào nhún vai, dáng vẻ tùy tiện không có mấy phần tâm tư. Du Trịnh Nghiên thấy vậy thì thử dò hỏi "Là phụ thân đáng kính của cậu lôi cậu về sao ?".Du Trịnh Nghiên cùng Bình Tỉnh Đào là bằng hữu của nhau từ nhỏ, thân thiết như thủ túc, kể cả lúc Bình Tỉnh Đào xuất ngoại suốt mười năm các nàng vẫn chưa từng mất liên lạc.Mà nàng cũng là người rõ ràng nhất chuyện của Bình Tỉnh Đào, năm Bình Tỉnh Đào bảy tuổi, phụ thân cậu ấy dẫn về một cái nữ omega ngang tuổi Bình phu nhân cùng một nữ alpha nhỏ hơn cậu ấy chỉ một tuổi, nói rằng các nàng từ giờ sẽ ở trong Bình gia, là người Bình gia. Mẹ Bình Tỉnh Đào lúc biết chuyện này đã không nói hai lời mà bỏ đi biệt tăm, đến tận giờ vẫn vô tung vô tích. Bỏ lại Bình Tỉnh Đào lúc ấy chỉ vừa bảy tuổi.Bình Tỉnh Đào cũng là vì chuyện này mà theo gót mẹ mình, rời khỏi Bình gia xuất ngoại du học đến mười năm. Phụ tử hai người luôn đủ hiềm khích cùng bất đồng, vậy vì cái gì mà cậu ấy lại đột ngột về nước rồi nhập học thế này.Bình Tỉnh Đào chỉ cười có lệ "Là nãi nãi bảo tôi về, nếu không còn lâu tôi mới bước về cái nhà đó".Du Trịnh Nghiên cũng nhận ra tâm trạng của Bình Tỉnh Đào đang không tốt, nàng nói sang chuyện khác "Cậu định tiếp cận Danh đồng học sao ?".Bình Tỉnh Đào cũng không phủ nhận "Ân, cậu ấy rất đặc biệt, thật sự khiến người khác yêu thích".Du Trịnh Nghiên bật cười "Cậu theo đuổi cũng được thôi, nhưng đừng lún quá sâu, nữ nhân đó không phù hợp với cậu được đâu".Bình Tỉnh Đào mày đẹp khẽ nhíu, có điểm hiếu kì nhìn Du Trịnh Nghiên, Du Trịnh Nghiên liền nói "Trong trường này tuy Danh đồng học không phải là omega nổi bật nhất, nhưng hầu như ai cũng biết đến nàng, tính tình lạnh băng cự nhân vạn dặm nhưng alpha theo đuổi nàng cũng không ít, chỉ là hiếm có ai thành công. Đến tận giờ vẫn vậy, cậu biết tại sao không, tính tình nàng quá thẳng thắn, thẳng thắn đến mức vừa làm người khác yêu thích vừa khiến nhân tâm phẫn nộ".Ngừng một chút mới chế nhạo nhìn Bình Tỉnh Đào "Cậu chỉ được mỗi bề ngoài hơn người, một điểm ôn nhu tri kỉ cũng không có, làm sao mà chinh phục được băng sơn mỹ nhân".Bình Tỉnh Đào liếm liếm môi "Nếu tôi nói với cậu, bằng mọi giá tôi phải có được nàng thì thế nào ?".Du Trịnh Nghiên nhướn mày "Cậu đang nghiêm túc thật sao ?". Bình Tỉnh Đào liếc nàng trắng mắt, trong phượng mâu đã hiện lên mấy tự "làm như ai cũng lăng nhăng như cậu".Du Trịnh Nghiên tức khắc ho khan nói sang chuyện khác, nàng xác thực có chút lăng nhăng nhưng để cái nữ nhân này soi mói thì không hay chút nào.
"Nếu cậu muốn theo đuổi được nàng thì trước hết phải thắng được Đoàn sư huynh đi, hắn trên chúng ta một lớp, là năm cuối, cũng là nam thần của trường M. Đều đã theo đuổi Danh đồng học được hai năm rồi, cậu nên cân nhắc người này, không đơn giản được đâu".Bình Tỉnh Đào ngược lại chỉ một dáng vẻ không bận tâm, nàng biết rõ Danh Tỉnh Nam không hề để tâm đến tên nam thần này, nếu không lúc hắn ta tìm đến cả liếc cậu ấy cũng không thèm liếc.Chợt Du Trịnh Nghiên lại bật thốt "Kia chẳng phải Danh đồng học mà cậu đang tương tư sao ?". Bình Tỉnh Đào nhìn theo hướng tay của Du Trịnh Nghiên, đúng là Danh Tỉnh Nam đang cùng Sa Hạ nói gì đó ở sân sau.
"Nam, cậu làm sao vậy, đừng nói vắng tôi một chút cậu đã nhung nhớ tôi rồi ?"Sa Hạ nghịch ngợm nhìn Danh Tỉnh Nam nháy nháy mắt, dáng vẻ có chút vô lại.
Danh Tỉnh Nam đạm bạc nói "Đột nhiên có thứ này muốn cho cậu xem, cậu đi với tôi một lúc". Thật ra trong lòng nàng đang nghĩ cách để ngăn Sa Hạ không đến sân sau đụng độ với Đoàn Nghi Ân cùng mấy cái học tỷ khác.Sa Hạ trong mắt có mấy phần tối tăm, nàng thoái thác nói "Chút nữa được không ? Tôi muốn đi giải quyết chút chuyện riêng", nàng nói như vậy ý tứ đã quá rõ ràng.Danh Tỉnh Nam chăm chú nhìn Sa Hạ mà không nói gì trong đôi mắt thuần đen sâu đến không thấy đáy, một mảnh thâm trầm. Sa Hạ bị ánh mắt này của nàng làm hoảng hốt. Như thể bí mật quan trọng mà mình luôn giấu giếm đã bị đối phương nhìn thấu, vừa giận vừa xấu hổ.Danh Tỉnh Nam còn định nói gì đó thì một giọng nam trầm thấp đã cắt ngang nàng "Là Danh học muội cùng Thấu Kì học muội sao ?".Chỉ thấy Đoàn Nghi Ân tiêu soái đi hướng ngược lại xuất hiên, ánh dương đáp trên vai phá lệ lấp lánh. Vừa trong thấy Danh Tỉnh Nam đã vội vã tiến đến, cười càng thêm mấy phần ôn nhu.Danh Tỉnh Nam người lại vẫn một dáng vẻ lạnh băng, có lệ đáp "Thật trùng hợp Đoàn sư huynh". Sa Hạ thấy trong mắt Đoàn Nghi Ân chỉ có mỗi Danh Tỉnh Nam thì cúi đầu cười khổ, nhưng cũng không lên tiến cắt ngang hai người. Yên lặng làm kẻ ngoài cuộc.Đoàn Nghi Ân vẫn như trước chăm chú nhìn Danh Tỉnh Nam đáp lại "Cũng khôn hẳn là trùng hợp, là Thấu Kì học muội hẹn tôi ra đây" nói đến đây mới nhớ đến Sa Hạ, qua sang hỏi "Mà Thấu Kì học muội muốn nói gì đâu ?".Sa Hạ vừa bối rối vừa chột dạ, không biết đáp thế nào cho thỏa đáng. Nếu không có Danh Tỉnh Nam ở đây nàng sẽ rất thoải mái nói ra điều bản thân muốn nói nhưng hiện tại lại không biết phải làm sao.Danh Tỉnh Nam cũng nhìn ra khó xử của Sa Hạ, nàng nhẹ lời đáp thay "Cậu ấy đang định gia nhập vài câu lạc bộ, hẳn là muốn Đoàn sư huynh giúp đỡ".Đoàn Nghi Ân là hội trưởng hội học sinh của trường, nhờ cậy những chuyện này là thỏa đáng. Sa Hạ cảm kích nhìn Danh Tỉnh Nam, dù qua bao lâu cậu ấy vẫn luôn bao che cho nàng.Nhưng một vài cái omega nữ đã tiến về phía này, nữ omega dẫn đầu nghe thấy lời của Danh Tỉnh Nam thì kiềm không được mỉa mai "Chỉ là gia nhập câu lạc bộ lại tìm đến hội trưởng giúp đỡ quả thật chỉ sợ bản thân không đủ quan trọng".Danh Tỉnh nhận ra nữ omega này, nàng ta gọi là Đỗ Thi Thi, là học tỷ hoa khôi trong trường, cũng là người "sẽ" hủy dung Sa Hạ.Có lẽ chuyện này đã bắt đầu luân chuyển, nếu tiếp tục hẳn chuyện sắp xảy ra sẽ xảy ra. Danh Tỉnh Nam khẽ nhíu mày, không tiếng động nắm lấy tay của Sa Hah, nhắc nhở cậu ấy kiềm chế, còn bản thân lại lạnh nhạt nói "Đã để học tỷ chê cười rồi".Đỗ Thi Thi trông thấy Danh Tỉnh Nam thì có điểm khó chịu, nhưng không ganh ghét. Nàng ta thật sự thích Đoàn Nghi Ân nhưng cũng không vì Đoàn Nghi Ân theo đuổi Danh Tỉnh Nam mà giận chó đánh mèo. Nhưng với Sa Hạ thì nàng ta cực kì chán ghét. Cũng phải, một núi không thể hai hổ, mà hai cái nữ nhân nhan sắc ngang nhau, bản tính lại chanh chua khó tránh khỏi ganh ghét.
"Danh học muội hiền lành như vậy, thế nào lại kết thân cùng một nữ nhân vừa chanh chua vừa ngang ngược thế kia ?" Đỗ Thi Thi nửa đùa nửa thật, chỉ cây hòe mắng cây dâu với Danh Tỉnh Nam.Sa Hạ tức khắc xù lông lên "Cô nói ai ngang ngược, tôi thấy Đỗ tiểu thư đây mới là kẻ ỷ thế hiếp người, ỷ đông hiếp yếu".Đoàn Nghi Ân là cái alpha duy nhất đứng giữa mấy cái omega, khó xử muốn lên tiếng can ngăn nhưng lại không biết phải nói như thế nào. Danh Tỉnh Nam đã nhanh hơn một bước, nàng nói "Tôi còn có việc, đành phải đi trước".Nói rồi dứt khoát kéo theo Sa Hạ ly khai, Sa Hạ thấy vậy thì vùng vằng "Cậu bỏ tôi ra, tôi còn chưa xong với cô ta đâu".Đỗ Thi Thi cười châm chọc ở phía sau "Thấu Kì tiểu thư Thấu gia đang bỏ chạy, quả là hiếm thấy".Tức khắc Sa Hạ định lên tiếng nhưng Danh Tỉnh Nam đã đánh gãy lời nàng "Tôi có chuyện muốn nói với cậu về Đoàn Nghi Ân, đừng lộn xộn" quả nhiên lời này liền hiệu quả, Sa Hạ yên lặng mà không cự cãi nữa.Cuộc nháo hôm nay cứ thế tan rã, may mắn chuyện tồi tệ kia chưa xảy ra, nếu không hẳn sẽ không đơn giản đến như vậy.Đoàn Nghi Ân nhìn bóng lưng dứt khoát rời đi của Danh Tỉnh Nam mà thâm trầm nở nụ cười. Càng lạnh lùng thì khi hưởng thụ mới càng đặc sắc. Hắn không tin không có được cái omega này.Ở phía xa, Bình Tỉnh Đào cùng Du Trịnh Nghiên thu hết mọi sự vào tầm mắt, Du Trịnh Nghiên cười cười "Lần đầu tiên tôi nhìn thấy Đỗ Thi Thi bị tát nước lạnh liên tục mà yên ắng như vậy".Bình Tỉnh Đào cũng như đùa như thật hỏi "Cô ta là bạn gái cũ mà cậu từng nói sao ?".Du Trịnh Nghiên cũng sảng khoái thừa nhận "Ân, bộ dáng thế nào, cũng không tệ phải không".Nhưng Bình Tỉnh Đào lại không đáp lời nàng mà cứ thế không nóng không lạnh rời đi.
"Cậu thất thần gì nữa vậy ?" ngữ khí mềm nhẹ mà thanh thúy, trầm thấp như tiếng cầm, khảy vào thâm tâm từng trận giao động. Danh Tỉnh Nam hơi nghiêng đầu, quả nhiên Bình Tỉnh Đào lại đang gối đầu lên hai tay, làn tóc đen tuyền bung xõa như một dải lụa thượng hạng, sườn mặt tinh xảo dưới ánh dương như trở thành một lại ngọc trong suốt, phượng mâu sâu không thấy đáy đang nhìn nàng, mà trong đó lại chứa một chút cảm chút gì đó rất khó hiểu. Danh Tỉnh Nam lại không có tâm tư tìm hiểu mấy chuyện này, nên đành quy về "kẻ điên sẽ có những hành vi kì quái".Nếu Bình Tỉnh Đào biết ánh mắt nhu tình cũng triền miên của mình trong mắt Danh Tỉnh Nam biến thành như vậy, đoán chừng sẽ rống lên "Cậu đúng là đồ đần !!!".Bình Tỉnh Đào thấy Danh Tỉnh Nam chỉ nhàn nhạt nhìn mình không đáp thì ôn nhu hỏi tiếp "Cậu đang nghĩ gì mà ngẩn người như vậy, không đọc sách nữa sao ?".Mấy hôm qua ngồi cạnh Danh Tỉnh Nam, Bình Tỉnh Đào đã đoán được phần lớn thói quen của đối phương. Cậu ấy thích nhất là xem sách, dùng rất nhiều thời gian để xem sách. Mà nàng cũng thích nhất là lúc nàng ấy xem sách, chuyên chú mà đạm nhiên, trong đôi đồng tử thuần đen ẩn sau gọng kính an tường đến kì lạ, luôn một thái độ vạn sự bất biến.Phảng phất như một thủy trì trong suốt, mặc phong ba bão táp thế nào vẫn phẳng lặng dị thường, không có thứ gì có thể khiến thủy trì kia gợn sóng. Mà nàng cũng không muốn khuấy động nó. Nàng chỉ cần là một người ngồi cạnh thủy trì, cảm nhận an tường từ nó.Danh Tỉnh Nam không mặn không nhạt đáp "Đây là chuyện của tôi, không phải của cậu".Bình Tỉnh Đào cười nhạt, nàng nói sang chuyện khác "Tên của cậu nghe đẹp thật, hẳn là một loại ước mong từ song thân của cậu rồi".
Danh Tỉnh Nam không đáp mà dời tầm mắt, tiếp tục đọc sách của mình, nàng không có song thân, chỉ có tiểu di, mà tiểu di nàng cũng không phải người ban danh tự cho nàng, vậy nên nàng không muốn trả lời câu hỏi này. Nàng cũng từng hiếu kì, rốt cuộc là ai đã đặt tự cho nàng, nhưng mà tiểu di đã không muốn nói nàng cũng sẽ không hỏi.Bình Tỉnh Đào biết dáng vẻ không hồi đáp này của Danh Tỉnh Nam lúc này chính là một loại mất hứng, thật ra thoạt đầu cứ nghĩ cậu ấy là người lạnh lùng khó đoán nhưng thật ra cũng không quá khó để hiểu được cậu ấy.
"Cậu chỉ thích mỗi đọc sách hay sao ?" Bình Tỉnh Đào vẫn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi. Dáng vẻ lại phi thường tĩnh lặng, tựa như một cái hảo bằng hữu đang nói chuyện phiếm cùng nhau.Danh Tỉnh Nam lần nữa không thèm nhìn đến kẻ nhàm chán nào đó, nàng nói "Đó chuyện của tôi" ý tứ đã quá rõ ràng.Bình Tỉnh Đào không giận mà còn cười, môi mỏng câu lên thành vòng cung hoàn mỹ. Danh Tỉnh Nam chính là kiểu người thẳng thắn đến khô khan, khi không muốn trả lời thì yên lặng, không muốn nhắc đến thì rõ ràng nói ra. Không hề có ý uyển chuyển cự tuyệt hay tìm cách nói sang chuyện khác.Nhưng Bình Tỉnh Đào lại yêu thích dáng vẻ này của nàng ấy, đơn thuần không thâm sâu suy xét hay tính toán, quả thật là một cái omega khó tìm.Danh Tỉnh Nam vẫn còn định nói thêm gì đó thì có học sinh từ bên ngoài đã hớt hải gọi nàng "Bình đồng học, có bạn lớp kế tìm cậu kìa !!".Bình Tỉnh Đào lười biếng ngồi dậy, phượng mâu sắc bén lướt qua cửa phòng học, nhìn thấy bóng nữ alpha thì cười nhạt. Nàng quay sang nói với Danh Tỉnh Nam "Tôi đi đây một lúc, sẽ về nhanh thôi, đừng lo".Danh Tỉnh Nam liếc Bình Tỉnh Đào trắng mắt, ai cần nàng ta nói mấy lời vô nghĩa như vậy. Đúng là đồ điên, nghĩ đến đây Danh Tỉnh Nam không kiềm được mà rùng mình. Mỗi ngày nàng đều ngồi cạnh một người kì quái như vậy, ảnh hưởng và vân vân thế nào đâu.Danh Tỉnh Nam xua đi mấy suy nghĩ ngớ ngẩn của mình rồi tập trung tiếp tục đọc sách. Nàng thật sự chẳng muốn bị một chuyện không đâu như vậy làm phân tâm.Chợt cơn đau đầu quen thuộc tìm đến, Danh Tỉnh Nam nâng sách lên che đi tầm mắt, ngăn cách tầm nhìn xung quanh vào nàng.Quản nhiên lúc cơn đau đầu qua đi, mắt nàng liền hóa thành một khoảng lam sắc, đồ án vẫn không ngừng biến chuyển. Lần này nàng nhìn thấy Thấu Kì Sa Hạ, cậu ấy đang cãi cọ cùng mấy cái học tỷ, còn có Đoàn Nghi Ân đang đứng bên cạnh, có vẻ muốn can ngăn nhưng lại bối rối không biết phải làm sao.Hai bên bắt đầu xô xát, Sa Hạ tính tình vốn kiêu ngạo vậy nên khó tránh nói mấy lời khó nghe. Một cái học tỷ liền tát nàng, cuối cùng biến thành một cuộc hỗn chiến. Sa Hạ chanh chua thẳng tính lại là em gái của Thấu Kì minh tinh, khó tránh có vài mối hiềm khích trong trường. Một cái omega trong hỗn chiến đã lợi dụng lúc cậu ấy sơ hở, hung hăng cào mấy đường lên mặt cậu ấy. Móng tay kéo dài một đường ngoằn ngoèo, cuối cùng là hủy dung.Hình ảnh đến chỗ này thì cắt đứt, mắt của Danh Tỉnh Nam cũng từng chút một khôi phục lại thuần đen vốn có. Nàng chậm rãi thở hắt ra, không một điểm do dự, liền vội vã đi tìm Sa Hạ. Hơn ai hết Gia Tuệ Mẫn biết rõ những điềm báo này sẽ chỉ xảy ra trong vòng một giờ, nàng đã từng không để tâm đến và nó đã thật sự diễn ra. Vậy nên nàng tuyệt không thể khoanh tay làm ngơ lúc Sa Hạ gặp chuyện được.Theo những gì nàng thấy hẳn Sa Hạ xảy ra chuyện là tại sân sau của trường, nghĩa là hiện tại rất có khả năng cậu ấy đang trên đường đến đó.
Tại một nơi khác, Bình Tỉnh Đào lười biếng dựa lưng vào lan can, ba ngàn tóc đen tựa suối ngọc bị gió lay động, nàng cười khảy nhìn cái nữ nhân đang đứng cạnh mình "Tôi nhập học cả tuần giờ cậu mới tìm đến gặp ? Đủ vô tâm đó Du Trịnh Nghiên".Du Trịnh Nghiên cười nhạt, châm chọc nói "Cậu thôi đi, không phải đã kết thúc khóa học ở ngoại quốc rồi hay sao ? Chạy đến trường này để làm gì hả ?".Bình Tỉnh Đào nhún vai, dáng vẻ tùy tiện không có mấy phần tâm tư. Du Trịnh Nghiên thấy vậy thì thử dò hỏi "Là phụ thân đáng kính của cậu lôi cậu về sao ?".Du Trịnh Nghiên cùng Bình Tỉnh Đào là bằng hữu của nhau từ nhỏ, thân thiết như thủ túc, kể cả lúc Bình Tỉnh Đào xuất ngoại suốt mười năm các nàng vẫn chưa từng mất liên lạc.Mà nàng cũng là người rõ ràng nhất chuyện của Bình Tỉnh Đào, năm Bình Tỉnh Đào bảy tuổi, phụ thân cậu ấy dẫn về một cái nữ omega ngang tuổi Bình phu nhân cùng một nữ alpha nhỏ hơn cậu ấy chỉ một tuổi, nói rằng các nàng từ giờ sẽ ở trong Bình gia, là người Bình gia. Mẹ Bình Tỉnh Đào lúc biết chuyện này đã không nói hai lời mà bỏ đi biệt tăm, đến tận giờ vẫn vô tung vô tích. Bỏ lại Bình Tỉnh Đào lúc ấy chỉ vừa bảy tuổi.Bình Tỉnh Đào cũng là vì chuyện này mà theo gót mẹ mình, rời khỏi Bình gia xuất ngoại du học đến mười năm. Phụ tử hai người luôn đủ hiềm khích cùng bất đồng, vậy vì cái gì mà cậu ấy lại đột ngột về nước rồi nhập học thế này.Bình Tỉnh Đào chỉ cười có lệ "Là nãi nãi bảo tôi về, nếu không còn lâu tôi mới bước về cái nhà đó".Du Trịnh Nghiên cũng nhận ra tâm trạng của Bình Tỉnh Đào đang không tốt, nàng nói sang chuyện khác "Cậu định tiếp cận Danh đồng học sao ?".Bình Tỉnh Đào cũng không phủ nhận "Ân, cậu ấy rất đặc biệt, thật sự khiến người khác yêu thích".Du Trịnh Nghiên bật cười "Cậu theo đuổi cũng được thôi, nhưng đừng lún quá sâu, nữ nhân đó không phù hợp với cậu được đâu".Bình Tỉnh Đào mày đẹp khẽ nhíu, có điểm hiếu kì nhìn Du Trịnh Nghiên, Du Trịnh Nghiên liền nói "Trong trường này tuy Danh đồng học không phải là omega nổi bật nhất, nhưng hầu như ai cũng biết đến nàng, tính tình lạnh băng cự nhân vạn dặm nhưng alpha theo đuổi nàng cũng không ít, chỉ là hiếm có ai thành công. Đến tận giờ vẫn vậy, cậu biết tại sao không, tính tình nàng quá thẳng thắn, thẳng thắn đến mức vừa làm người khác yêu thích vừa khiến nhân tâm phẫn nộ".Ngừng một chút mới chế nhạo nhìn Bình Tỉnh Đào "Cậu chỉ được mỗi bề ngoài hơn người, một điểm ôn nhu tri kỉ cũng không có, làm sao mà chinh phục được băng sơn mỹ nhân".Bình Tỉnh Đào liếm liếm môi "Nếu tôi nói với cậu, bằng mọi giá tôi phải có được nàng thì thế nào ?".Du Trịnh Nghiên nhướn mày "Cậu đang nghiêm túc thật sao ?". Bình Tỉnh Đào liếc nàng trắng mắt, trong phượng mâu đã hiện lên mấy tự "làm như ai cũng lăng nhăng như cậu".Du Trịnh Nghiên tức khắc ho khan nói sang chuyện khác, nàng xác thực có chút lăng nhăng nhưng để cái nữ nhân này soi mói thì không hay chút nào.
"Nếu cậu muốn theo đuổi được nàng thì trước hết phải thắng được Đoàn sư huynh đi, hắn trên chúng ta một lớp, là năm cuối, cũng là nam thần của trường M. Đều đã theo đuổi Danh đồng học được hai năm rồi, cậu nên cân nhắc người này, không đơn giản được đâu".Bình Tỉnh Đào ngược lại chỉ một dáng vẻ không bận tâm, nàng biết rõ Danh Tỉnh Nam không hề để tâm đến tên nam thần này, nếu không lúc hắn ta tìm đến cả liếc cậu ấy cũng không thèm liếc.Chợt Du Trịnh Nghiên lại bật thốt "Kia chẳng phải Danh đồng học mà cậu đang tương tư sao ?". Bình Tỉnh Đào nhìn theo hướng tay của Du Trịnh Nghiên, đúng là Danh Tỉnh Nam đang cùng Sa Hạ nói gì đó ở sân sau.
"Nam, cậu làm sao vậy, đừng nói vắng tôi một chút cậu đã nhung nhớ tôi rồi ?"Sa Hạ nghịch ngợm nhìn Danh Tỉnh Nam nháy nháy mắt, dáng vẻ có chút vô lại.
Danh Tỉnh Nam đạm bạc nói "Đột nhiên có thứ này muốn cho cậu xem, cậu đi với tôi một lúc". Thật ra trong lòng nàng đang nghĩ cách để ngăn Sa Hạ không đến sân sau đụng độ với Đoàn Nghi Ân cùng mấy cái học tỷ khác.Sa Hạ trong mắt có mấy phần tối tăm, nàng thoái thác nói "Chút nữa được không ? Tôi muốn đi giải quyết chút chuyện riêng", nàng nói như vậy ý tứ đã quá rõ ràng.Danh Tỉnh Nam chăm chú nhìn Sa Hạ mà không nói gì trong đôi mắt thuần đen sâu đến không thấy đáy, một mảnh thâm trầm. Sa Hạ bị ánh mắt này của nàng làm hoảng hốt. Như thể bí mật quan trọng mà mình luôn giấu giếm đã bị đối phương nhìn thấu, vừa giận vừa xấu hổ.Danh Tỉnh Nam còn định nói gì đó thì một giọng nam trầm thấp đã cắt ngang nàng "Là Danh học muội cùng Thấu Kì học muội sao ?".Chỉ thấy Đoàn Nghi Ân tiêu soái đi hướng ngược lại xuất hiên, ánh dương đáp trên vai phá lệ lấp lánh. Vừa trong thấy Danh Tỉnh Nam đã vội vã tiến đến, cười càng thêm mấy phần ôn nhu.Danh Tỉnh Nam người lại vẫn một dáng vẻ lạnh băng, có lệ đáp "Thật trùng hợp Đoàn sư huynh". Sa Hạ thấy trong mắt Đoàn Nghi Ân chỉ có mỗi Danh Tỉnh Nam thì cúi đầu cười khổ, nhưng cũng không lên tiến cắt ngang hai người. Yên lặng làm kẻ ngoài cuộc.Đoàn Nghi Ân vẫn như trước chăm chú nhìn Danh Tỉnh Nam đáp lại "Cũng khôn hẳn là trùng hợp, là Thấu Kì học muội hẹn tôi ra đây" nói đến đây mới nhớ đến Sa Hạ, qua sang hỏi "Mà Thấu Kì học muội muốn nói gì đâu ?".Sa Hạ vừa bối rối vừa chột dạ, không biết đáp thế nào cho thỏa đáng. Nếu không có Danh Tỉnh Nam ở đây nàng sẽ rất thoải mái nói ra điều bản thân muốn nói nhưng hiện tại lại không biết phải làm sao.Danh Tỉnh Nam cũng nhìn ra khó xử của Sa Hạ, nàng nhẹ lời đáp thay "Cậu ấy đang định gia nhập vài câu lạc bộ, hẳn là muốn Đoàn sư huynh giúp đỡ".Đoàn Nghi Ân là hội trưởng hội học sinh của trường, nhờ cậy những chuyện này là thỏa đáng. Sa Hạ cảm kích nhìn Danh Tỉnh Nam, dù qua bao lâu cậu ấy vẫn luôn bao che cho nàng.Nhưng một vài cái omega nữ đã tiến về phía này, nữ omega dẫn đầu nghe thấy lời của Danh Tỉnh Nam thì kiềm không được mỉa mai "Chỉ là gia nhập câu lạc bộ lại tìm đến hội trưởng giúp đỡ quả thật chỉ sợ bản thân không đủ quan trọng".Danh Tỉnh nhận ra nữ omega này, nàng ta gọi là Đỗ Thi Thi, là học tỷ hoa khôi trong trường, cũng là người "sẽ" hủy dung Sa Hạ.Có lẽ chuyện này đã bắt đầu luân chuyển, nếu tiếp tục hẳn chuyện sắp xảy ra sẽ xảy ra. Danh Tỉnh Nam khẽ nhíu mày, không tiếng động nắm lấy tay của Sa Hah, nhắc nhở cậu ấy kiềm chế, còn bản thân lại lạnh nhạt nói "Đã để học tỷ chê cười rồi".Đỗ Thi Thi trông thấy Danh Tỉnh Nam thì có điểm khó chịu, nhưng không ganh ghét. Nàng ta thật sự thích Đoàn Nghi Ân nhưng cũng không vì Đoàn Nghi Ân theo đuổi Danh Tỉnh Nam mà giận chó đánh mèo. Nhưng với Sa Hạ thì nàng ta cực kì chán ghét. Cũng phải, một núi không thể hai hổ, mà hai cái nữ nhân nhan sắc ngang nhau, bản tính lại chanh chua khó tránh khỏi ganh ghét.
"Danh học muội hiền lành như vậy, thế nào lại kết thân cùng một nữ nhân vừa chanh chua vừa ngang ngược thế kia ?" Đỗ Thi Thi nửa đùa nửa thật, chỉ cây hòe mắng cây dâu với Danh Tỉnh Nam.Sa Hạ tức khắc xù lông lên "Cô nói ai ngang ngược, tôi thấy Đỗ tiểu thư đây mới là kẻ ỷ thế hiếp người, ỷ đông hiếp yếu".Đoàn Nghi Ân là cái alpha duy nhất đứng giữa mấy cái omega, khó xử muốn lên tiếng can ngăn nhưng lại không biết phải nói như thế nào. Danh Tỉnh Nam đã nhanh hơn một bước, nàng nói "Tôi còn có việc, đành phải đi trước".Nói rồi dứt khoát kéo theo Sa Hạ ly khai, Sa Hạ thấy vậy thì vùng vằng "Cậu bỏ tôi ra, tôi còn chưa xong với cô ta đâu".Đỗ Thi Thi cười châm chọc ở phía sau "Thấu Kì tiểu thư Thấu gia đang bỏ chạy, quả là hiếm thấy".Tức khắc Sa Hạ định lên tiếng nhưng Danh Tỉnh Nam đã đánh gãy lời nàng "Tôi có chuyện muốn nói với cậu về Đoàn Nghi Ân, đừng lộn xộn" quả nhiên lời này liền hiệu quả, Sa Hạ yên lặng mà không cự cãi nữa.Cuộc nháo hôm nay cứ thế tan rã, may mắn chuyện tồi tệ kia chưa xảy ra, nếu không hẳn sẽ không đơn giản đến như vậy.Đoàn Nghi Ân nhìn bóng lưng dứt khoát rời đi của Danh Tỉnh Nam mà thâm trầm nở nụ cười. Càng lạnh lùng thì khi hưởng thụ mới càng đặc sắc. Hắn không tin không có được cái omega này.Ở phía xa, Bình Tỉnh Đào cùng Du Trịnh Nghiên thu hết mọi sự vào tầm mắt, Du Trịnh Nghiên cười cười "Lần đầu tiên tôi nhìn thấy Đỗ Thi Thi bị tát nước lạnh liên tục mà yên ắng như vậy".Bình Tỉnh Đào cũng như đùa như thật hỏi "Cô ta là bạn gái cũ mà cậu từng nói sao ?".Du Trịnh Nghiên cũng sảng khoái thừa nhận "Ân, bộ dáng thế nào, cũng không tệ phải không".Nhưng Bình Tỉnh Đào lại không đáp lời nàng mà cứ thế không nóng không lạnh rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com