TruyenHHH.com

Miraculous Perles Magiques

Tim đã chết thì tìm đâu chút lửa,
Như gió qua, chỉ còn lại nỗi sầu.
Những gì xưa giờ đây là hư ảo,
Chỉ mình tôi đối diện với bóng sâu.

Hồn giãy giụa trong âm thầm tuyệt vọng,
Mỗi đêm về là một lần đau thương.
Ánh mắt em triền miên như giấc mộng,
Sâu trong lòng mang chút tình tơ vương.

Ngày qua ngày nỗi nhớ nhung vời vợi,
Tình đã chết, nhưng sao vẫn đong đầy?
Tim không còn, hồn lạc chốn chơi vơi,
Trong đêm vắng mưa thầm rơi rả rích.

Tôi tìm lại những lời yêu đã mất,
Chẳng còn gì ngoài lạnh lùng xa xăm.
Chẳng còn ai buồn lưu luyến hỏi thăm,
Hồn hoang vu nỡ giày xéo thân tằm.

Tim đã chết, sao vẫn còn đau đớn?
Chết mà sao vẫn da diết khôn nguôi?
Như máu thịt tình cùng ta khôn lớn,
Những đắng cay giờ riêng ta ngậm ngùi

Cứ ngỡ tình là ánh sáng dẫn lối,
Nhưng hóa ra là bóng tối vây quanh.
Điên cuồng ta vùng vẫy lúc tàn canh,
Ta chìm sâu trong đôi dòng huyết lệ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com