TruyenHHH.com

Minyeon Dua Tre Ngoc

Hô hấp hai người càng lúc càng trở nên gấp gáp, kịch liệt hôn nồng nhiệt liền kéo theo nhiệt độ cơ thể, bốn phía không khí cũng trở nên cực nóng, từng đợt mê muội truyền đến, hai tay Hyomin vô lực để có thể từ chối Jiyeon. Cuối cùng bởi vì thiếu không khí, Jiyeon phải xốc hai người ra khỏi chăn, thẳng đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống Hyomin đang mê muội, khóe mắt xuân ý liền nảy mầm, khẽ liếm môi, tựa hồ ý đồ vẫn còn chưa hết.

Hai người ăn ý đình chiến, cùng nhau nghỉ ngơi, hoàn hảo để bắt đầu cho trận thứ hai. Não bộ truyền đến cảm giác mê muội vẫn còn trong quá khứ, mắt thấy Jiyeon đã lộ nửa thân thể, thoải mái tinh xảo mà bại lộ trong không khí, lôi ra một đường cong tinh xảo, một giọt nước bọt chảy xuống, thân hình bên trong còn tốt hơn cả bên ngoài, Hyomin lúc này lại có cảm giác mê muội khác, lần này không phải thiếu dưỡng khí mà là thở không thông.

Thật đẹp! Hyomin lúc này mới phát hiện, tiểu bằng hữu nhà mình thực sự lớn lên, cảm giác non nớt của dĩ vãng, bây giờ gương mặt thành thục rất nhiều, toát ra cảm giác lơ đãng làm cho người ta mê muội. Như xoa một kiệt tác trân quý tác phẩm nghệ thuật, nàng đưa tay đáp chạm eo nhỏ của Jiyeon, nhéo nhéo, co dãn mười phần luôn này, dù là đang sờ nhưng lại đem Jiyeon nở nụ cười khanh khách.

''Nhột..."

Xúc cảm như dương chi bạch ngọc vậy, thật nhẵn nhụi ôn nhu, ấn xuống phía dưới lại giống như đông lạnh mà bắn ngược trở về, Hyomin lưu luyến mà không buông tay nơi mình yêu thích, xoa bóp nhu nhu rồi lại xoa bóp. Cái này, Jiyeon cũng không vui vẻ, một cái liền đẩy Hyomin đang tác loạn ra.

"Không được niết"

Bằng không, ghé vào trước ngực Hyomin, một ngụm điêu luyện thỏa mãn nơi kia cây đậu, nghiêm phạt cho nó thẳng đứng lên, cố sức mút vào.

"Ách... Ân..."

Jiyeon thỏa mãn cây đậu kia, thị uy ngẩng đầu nhìn Hyomin cười hai tiếng, giống như đang nói, ta cho ngươi niết a, vỗ về khỏa trên dưới kia, bản thân Hyomin có chút tính toán.

"Yeonnie, đầu tiên dừng lại, ách, đình chiến một chút"

Không tình nguyện ngẩng đầu nhìn chằm chằm Hyomin, Jiyeon sắc mặt bất thiện, nghĩ thầm nếu như nàng chưa cho bản thân một cái giải thích hợp lý, nàng là tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ. Nghĩ đến cũng là lúc động tình là lúc bị gọi đình chiến, thử hỏi tâm tình ai cũng khó chịu không phải sao? Thản nhiên cười, tựa hồ là nhìn ra Jiyeon suy nghĩ cẩn thận, Hyomin làm nũng.

"Yeonnie...''

Park* Tổng làm nũng lực sát thương là thật lớn, Jiyeon bị tiếng gọi cùng nụ cười hòa nhuận khiến cho cả người đều ngây dại, thân thể đều đỏ hơn phân nửa, thật ngơ ngác trả lời.

"Làm sao vậy?"

"Chúng ta chơi một trò chơi thế nào?"

Trong mắt hiện lên một tia giảo hoạt, Hyomin vươn tay, đầu ngón tay vòng quanh một viên tiểu anh đào trước ngực Jiyeon, bên tai nàng mà nhẹ nhàng thổi khí. Đây là câu dẫn sao? Trong đầu Jiyeon hiện lên một cái ý niệm như vậy, đoán biến được sẽ như vậy, rõ ràng đỏ ửng từ lỗ tai lan tràn đến ra ngoài, lắp bắp trả lời.

"Được, trò chơi gì?"

Ôm lấy cổ Jiyeon, Hyomin một cái liền đi tới phía trên, thấu xuống phía dưới, đầu ngón tay có một chút điểm nhẹ trán Jiyeon.

"Nhắm mắt lại, đợi lát nữa em sẽ biết"

Nói xong lại lo lắng lần thứ hai căn dặn.

"Không được nhìn lén a"

"Ân..."

Thấy Jiyeon nhắm mắt lại, Hyomin chậm rãi từ trên người Jiyeon thoát ly, cười đến giống như là hồ ly tinh. Jiyeon giống như tiếp nhận được luồng khí hắc ám, bản năng cảm thấy bất an, ấm áp trên người đột nhiên biến mất, nàng không tự chủ được rùng mình một cái, nắm chặt bản thân, khó nhịn giãy dụa thân thể một chút, thanh âm thoáng run hỏi.

"Vợ, chị rốt cuộc muốn làm gì vậy?"

Không đợi được câu trả lời của Hyomin, Jiyeon chỉ cảm thấy có một đôi tay nhu mềm bám vào trên mặt của bản thân, dùng vật gì đó bịt kín đôi mắt của mình, cái này cho dù mở mắt ra nàng cái gì cũng đều nhìn không thấy. Tâm trạng kỳ quái, lý trí từ từ khôi phục, Jiyeon tuy rằng tâm trí không được đầy đủ nhưng là không ngu ngốc, Hyomin kỳ quái như vậy câu dẫn mình, nhất định có là âm mưu. Nhận thấy được điều này, nàng lập tức giãy dụa đứng lên, chỉ tiếc, đã chậm...

Không biết một cái khăn được lấy ra từ đâu đem đôi mắt của Jiyeon che lại, trước lấy ra cái bra màu đen, đem trói hai tay nàng vào trên đầu giường.

Hyomin cười đến gian xảo, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua nụ hoa trước ngực Jiyeon, như có như không chuyển động quanh vùng màu hồng phấn kia làm cho nụ hoa dựng thẳng lên, đến khi nàng chịu đựng không nổi nữa, khẽ rên nhẹ một tiếng thì mới nhẹ nhàng hỏi.

"Yeonnie, em cảm thấy thế nào?"

"Ngô, vợ, thả em ra có được hay không?"

"Không được nha, nếu như buông em ra lại cho em có cơ hội làm xằng làm bậy, cho nên trói em lại để bảo đảm an toàn một chút"

"Thế nhưng thật là khó chịu"

Việc đã đến nước này, Hyomin lại không chịu thỏa hiệp, Jiyeon cũng chỉ có thể tranh thủ đánh vào sự thương cảm của nàng dành cho mình.

Vỗ vỗ gương mặt của Jiyeon, Hyomin nói.

"Ngoan, chị sẽ tận lực nhanh lên một chút, em trước tiên hãy nhẫn nại một chút"

Cho dù Jiyeon có cố tỏ ra đáng thương cũng không làm dao động được quyết tâm của Hyomin, không muốn lại nghe Jiyeon mềm giọng cầu xin, Hyomin khẩn cấp bắt đầu hành động. Đầu lưỡi thay thế ngón tay tiếp tục vây lấy xung quanh nụ hoa mà di chuyển, lâu lâu lại dùng miệng ngậm lấy một cái, bên tai truyền đến tiếng hút khí giống như là tiếng cổ vũ nàng tiếp tục. Động tác của nàng càng lúc càng nhanh, bàn tay di chuyển theo tấm lưng tinh tế di chuyển xuống phía dưới, trên đường đi đến mảnh rừng đen tươi tốt kia thì dừng lại, tinh tế ma sát lưu luyến một phen. Cảm thụ được cảm giác ngưa ngứa khi lông tơ non mềm đâm vào lòng bàn tay, như là có một cảm giác gì đó truyền thẳng tới lồng ngực của mình làm nàng kích động không thôi.

"A.... Ân..."

Hoa nguyệt của Jiyeon một phen run rẩy, lại bắt gặp ánh nhìn đôi mắt đen sâu thẳm của nàng lại càng thêm phần mẫn cảm, gần như là chỉ cần nhẹ nhàng đụng chạm đã làm cho nàng động tình, làm cho hoa nguyệt của nàng đã bắt đầu ướt đẫm, khiến cho người khởi xướng là Hyomin thoáng ngạc nhiên. Tuy nói thân thể của Jiyeon rất mẫn cảm, nhưng nàng không nghĩ tới lại phản ứng kịch liệt như vậy, không khỏi nhớ tới lần thỉnh giáo lúc trước, tựa hồ rất có hiệu quả đi.

Những lúc Jiyeon làm những loại chuyện như thế này, biểu hiện của tiểu bằng hữu kia trên giường tựa như lang như hổ làm cho Hyomin có chút hoảng sợ, nhớ tới bản thân sau khi chuyện qua đi trở nên sức cùng lực kiệt, lại nhìn thấy được khát vọng vẫn còn trong đôi mắt của Jiyeon, khiến cho nàng có cảm nghĩ bản thân không thể thỏa mãn được Jiyeon. Vị đại Tổng tài của chúng ta bắt đầu bất bình tĩnh, trong lòng cảm thấy thật là phiền muộn, loại chuyện này, thật sự là đối với người làm người yêu như nàng là một loại sỉ nhục a.

Trải qua những suy nghĩ xoắn xuýt như thế, Hyomin thực sự trong lòng không thể cam tâm, đánh một cuộc điện thoại, hướng con mèo nhỏ, người yêu của Taeyeon thỉnh giáo một phen.

Mà Tiffany khi biết được sầu não của Hyomin, đầu tiên là cười nhạo một phen, cười đến bên kia điện thoại Hyomin sắc mặt đỏ bừng mới chậm rãi nói rằng.

"Chuyện này nha, lại nói biện pháp cũng thật đơn giản, vị kia nhà của cô đều không phải tinh lực tràn đầy sao? Vậy thì cô cấp nàng một trải nghiệm thật kích thích đi, hoán đổi vị trí, thử một chút tư thế mới xem sao"

Trải nghiệm tư thế kích thích mới sao?

Những lời này được Hyomin ghi tạc trong lòng, không ngây thơ giống như Jiyeon, về việc này, nàng tìm không ít tư liệu, xem qua các loại tiểu thuyết loại này một chút, tuy rằng làm cho khuôn mặt nàng đỏ bừng nhưng mà lại tích lũy được không ít tri thức. Ngày hôm nay thì chuẩn bị bắt đầu áp dụng thực tiễn...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com