Mini Story Of Duyanh
Vào đến lớp Quang Anh ngoài mặt thì vẫn tươi cười với Đức Duy nhưng trong lòng đang dậy sóng, anh không hiểu tại sao cậu phải giấu anh. Suy nghĩ đó khiến anh không thể tập trung vào bài giảng mà giáo viên đang đề cập. Đến tối, Duy hôm nay lại tiếp tục nói mình bận và không qua học cùng Quang Anh. Anh ngồi vào bàn cầm cây bút lên bắt đầu làm bài thì chuyện hồi chiều ùa về khiến anh không thể tiếp tục hoàn thành bài tập được, đóng quyển vở rồi thay 1 chiếc áo khác để che đi vết hôn Duy để lại trên cổ. Anh quyết định xuống phòng thu của Quang Hùng tâm sự. Đi vào bếp rót cốc nước mang vào phòng cho anh trai. Anh mở cửa phòng ló cái đầu vào gọi “anh đang bận không?em mang nước cho anh”“khi không lại mang nước cho anh, có chuyện gì à?”“đúng là không có gì qua được mắt anh”“em đang có tâm sự sao?”“em muốn rủ anh đi uống rượu”“em muốn tâm sự ở quán rượu à?”“dạ vâng”Nói xong 2 anh em tạt qua quán bar hôm bữa mà 4 người đến, ngồi khuất nơi góc quán bar Quang Hùng đưa cốc rượu cho Quang Anh còn bản thân thì nốc 1 hơi cạn cốc, sau đó hỏi em trai“em muốn nói chuyện của em với Duy đúng chứ?”“sao anh biết”- anh bất ngờ hỏi lại“ánh mắt của ngày hôm đó đã nói lên tất cả”“em cảm thấy cảm xúc mình hỗn độn lắm”- cầm lấy ly rượu của hắn đưa, anh uống cạn“hỗn độn như thế nào?”- hắn lắc cốc rượu trong tay“em không thích cái cách Duy qua lại với gái xong sau đó tìm đến em để chạm môi rồi làm vài hành động mùi mẫn”“anh nghĩ là em đừng nên dung túng cho hành động của Duy nữa, có lần 1 thì cũng sẽ có lần 2 và nhiều lần nữa, em hiểu không?”Nghe hắn nói anh rơi vào trầm tư suy nghĩ về cái mối quan hệ của anh với Duy. Hiện tại mối quan hệ của 2 đứa đã rơi vào một cái gọi là mập mờ. Anh ghét cái cảm giác thằng Duy nó giấu anh mọi việc rồi qua lại với anh như không có gì xảy ra. Suy nghĩ chuyển nhà tránh xa thằng Duy hiện lên trong đầu anh, Quang Hùng nói đúng anh không nên dung túng cho thằng bé đó nữa. Anh không muốn mình phải làm ngơ nữa và anh quyết định đặt dấu chấm hết dành cho cái mối quan hệ mập mờ này trước khi tiến triển tệ hơn“anh, mình chuyển đi được không?”- Quang Anh đề cập“em muốn chuyển đi đâu, ở đây đang gần trường em học mà?”“mình chuyển sang gần trường của anh được không ạ?“được nhưng mà phải một thời gian nữa nha, em học xong lớp 12 thì mình chuyển luôn”“dạ được, mình uống thêm tí rồi chuẩn bị về đi”Sau khi thanh toán tiền rượu xong thì hai anh em đi bộ về nhà dưới không khí mát mẻ của buổi tối mùa thu, 2 người đã có vài cuộc tâm sự mỏng về cuộc sống đại học và về âm nhạc. Anh chủ động nói đến việc Hùng từng đề cập mong muốn cùng làm nhạc với mình và anh cũng đã đồng ý với đề nghị đó. Chuyện sẽ không có gì đáng nói nếu như anh không bắt gặp cảnh thằng Duy hôn gái ngay gần nhà, anh lên tiếng “đây là việc bận của em à Hoàng Đức Duy?”Cậu nghe thấy giọng của anh liền giật mình buông cô bạn gái mới quen của mình ra, cô bạn gái thấy cậu buông mình ra, nhỏ giọng hỏi Duy“đây là bạn anh à?”“em về trước đi, chuyện này để anh lo”Sau khi cô gái đi khuất thì Quang Anh hỏi cậu “em luôn nói mình bận không qua học với anh vì điều này?”“anh nghe em giải thích, em với cô ấy chỉ là bạn”“giải thích đi, có bạn nào mà đứng trước nhà hôn nhau không?”“em….” – Duy ngập ngừng“em định giấu anh bao lâu nữa?”“phải, cô ấy là bạn gái của em, tụi em quen được mấy tháng rồi”“tại sao em lại đối xử như thế với anh?”“em chỉ muốn trêu đùa anh thôi, ai biết đâu anh lại dung túng cho hành động của em”Anh nghe xong thấy lòng mình lạnh ngắt, hàng vạn suy nghĩ đang đấu tranh trong đầu anh. Anh di chuyển vào nhà trước để lại hắn đang nhìn cậu với ánh mắt thất vọng. Hắn để lại câu “nếu đã không thích Quang Anh từ đầu thì đừng trêu đùa như thế, có ngày mất đi rồi lại hối hận” xong cũng đi vào nhà. Đức Duy nghe hắn nói xong cười khẩy rồi đi tìm cô gái kia. Cậu quyết định hôm nay không về nhà. Hôm sau cậu cũng cúp học không lên trường, Quang Anh nhận ra Duy cúp học cũng mặc kệ nếu là ngày trước anh sẽ gọi cậu lên trường nhưng sau sự việc ngày hôm qua anh không muốn nói chuyện hay là tạo ra bất kì mối liên hệ nào với cậu nữa. Tiết học nhàm chán cứ thế trôi qua cho đến khi Quang Anh về đến nhà, cậu ghé vào phòng của Quang Hùng chào anh rồi hướng về phòng mình khóa trái cửa lại, anh bây giờ chỉ muốn một mình thả những thứ cảm xúc anh đang ôm ra. Anh ngồi bệt xuống sàn ôm lấy hai đầu gối, nghĩ đến ngày trước bố mẹ ly hôn không ai muốn chăm sóc chỉ có anh trai, khi anh gặp Duy anh bị thu hút bởi vẻ ngoài của nó mặc kệ những sự cảnh báo, anh tưởng nó sẽ tốt nhưng không nó giấu anh việc qua lại với gái sau lưng anh và vô tình biến anh trở thành người thứ ba trong mối quan hệ này. Nghĩ đến đây giọt nước mắt anh đã rơi từ khi nào, anh không biết đã bao lâu rồi anh không rơi nước mắt. Bình thường anh rất giỏi kiềm chế cảm xúc thế nhưng lúc này anh muốn được khóc cho nhẹ lòng rồi anh thiếp đi lúc nào không hay. Về phía Duy, cậu sau khi qua nhà cô bạn gái của mình thì quyết định ở lại qua đêm và cúp học vào hôm sau. Tuy ở cùng bạn gái nhưng lòng Duy vẫn nghĩ đến anh, hôm qua cậu vô tình nhìn thấy ánh mắt của anh đã không còn đặt cậu ở trong đó nữa rồi. Cậu muốn anh quan tâm cậu như lúc trước chứ không phải làm ngơ với cậu như bây giờ. Cậu nghĩ là làm đến tối nhắn cho anh một cái tin “em muốn nói chuyện với anh”. Vài tiếng đồng hồ sau, cậu mãi không nhận được hồi âm từ anh, cậu bỏ cô bạn gái của mình đang ôm chạy sang nhà của anh. Bấm chuông 1 hồi bóng dáng mở cửa không phải là anh mà là hắn. Quang Hùng thấy cậu mái tóc bết vì mồ hôi, hơi thở có phần gấp gáp hơn thì mời cậu vào nhà. Ngồi xuống ghế sofa, đưa nước cho Duy, anh nhẹ giọng“uống cốc nước đi”Nhận lấy cốc nước Duy uống một ngụm xong đặt cốc xuống hỏi Hùng “anh Quang Anh đâu rồi ạ? Em muốn nói chuyện với anh ấy”“em ấy trên phòng rồi nhưng anh nghĩ em đừng lên, Quang Anh không muốn gặp em đâu”“em muốn giải thích”“vậy thì giải thích với anh đi, anh đang muốn nói chuyện với nhóc đây” “em…xin lỗi”“trước khi xin lỗi thì An biết chuyện này chưa?”“dạ chưa nhưng anh giữ bí mật giúp em được không?”“anh không muốn dung túng cho hành động của em, anh nghĩ An cũng cần được biết. Hơn nữa, Quang Anh là em trai của anh, em biết anh sẽ không để ai làm tổn thương thằng bé mà?”“vậy bây giờ em nên làm gì ạ?”“em tự suy nghĩ đi . Anh thấy là cũng muộn rồi em nên về đi”Sau cuộc trò chuyện với cậu, hắn thấy cửa phòng em mình im lìm từ lúc em đi học về tới giờ. Hắn biết em rất buồn chuyện của Duy nhưng mà bản thân là người anh không thể nào bỏ mặc em mình được nên đã quyết định nhắn tin cho giáo viên của mình và giáo viên của em để xin nghỉ ngày mai. Duy sau cuộc nói chuyện với hắn thì quyết định về nhà mình. Sau khi đã xin nghỉ, gọi điện cho An luôn. An bên nhà thấy Hùng gọi đến liền bắt máy“lô, muộn rồi gọi gì tao đấy?”“thằng Duy về nhà chưa?”“nó hả? nó về rồi, sao đấy”“nó làm tổn thương em tao, Quang Anh nó từ lúc đi học về khóa cửa nhốt mình trong phòng rồi nên tao xin phép mai giáo viên mai nghỉ để làm công tác tư tưởng cho nó”“thằng Duy làm tổn thương Quang Anh?” – An bất ngờ hỏi lại“mai mày đi cùng tao đi”“ok”Hôm sau anh dậy sớm hơn mọi ngày, anh vào nhà tắm tắm rửa thay đồ chỉnh trang bản thân để lên trường thì hắn gọi anh lại bảo nay không cần lên trường. Quang Anh định bảo gì đấy nhưng hắn bảo xin giáo viên rồi. Một lúc sau Thành An lái xe qua nhà 2 anh em bảo dẫn em đi ra ngoại thành. Hai ông anh chăm sóc anh ân cần lắm đặc biệt là Thành An tuy không phải anh em ruột nhưng mà An quan tâm không khác gì anh trai anh cả, hai anh còn dẫn Quang Anh đi khắp nơi xả stress, giúp anh không bận tâm và không buồn vì Duy nữa. Anh hôm nay đã cười nhiều lắm, không những vậy anh còn cảm nhận được tình yêu thương mà 2 anh dành cho mình. Anh quyết tâm thay đổi bản thân, thay đổi mindset và tìm một mối quan hệ rõ ràng hơn. Sau buổi đi chơi hôm đó anh vừa học trên trường vừa học nhạc từ Quang Hùng nên dần dần anh đã có sự hiểu biết hơn về âm nhạc. Còn về phần Đức Duy,mối quan hệ của cậu với cô bạn gái mình quen đang xảy ra vấn đề khi cô nàng không còn quan tâm đến cậu nữa, tần suất gặp nhau của cậu với cô ả ít đi. Cho tới một ngày Đức Duy phát hiện cô ả cắm cho cậu một chiếc sừng thế là cậu quyết định chia tay với cô ta. Sau chia tay Duy muốn tìm Quang Anh để hàn gắn nhưng đã không kịp nữa rồi. Anh hoàn toàn không còn để tâm đến cậu nữa. Mặc dù gặp nhau trên trường nhưng Quang Anh hoàn toàn lơ đi cậu . Thời gian thoáng cái đã gần hết học kì của lớp 12, Duy nhận được giấy đăng kí nguyện vọng, điền bừa trường đại học Thăng Long. Quang Anh thì đăng kí học viên âm nhạc. Mùa hè năm đó, bóng dáng 2 cậu thanh niên hết sức mình trải qua kì thi quan trọng nhất của cuộc đời. Thi xong, 2 anh em hàng xóm của An và Duy quyết định chuyển đi, lí do chỉ có Thành An biết.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com