TruyenHHH.com

Minhwan Chong Chenh

Em là Kim Jaehwan, một cậu thanh niên 23 tuổi. Không một người thân thích, không một mối tình vắt vai, không có ai để lắng nghe lời an ủi từ họ mỗi lần lầm lỗi thất bại. Cơ bản, em chẳng có gì để mất.

Em sống, em cống hiến sức lao động, em tồn tại trên cuộc đời này, vì em chỉ có niềm đam mê khoa học là tài sản duy nhất em sở hữu.

Em không có lấy một mái nhà trú chân, không có lấy một quê hương để về. Em nuôi sống bản thân mình nhờ những đồng trợ cấp ít ỏi mà em mong chờ hàng tháng với căn phòng kí túc chật chội gần giảng đường. Đôi lúc khó khăn, em tự chống chọi với xã hội nghiệt ngã nhờ ngọn lửa đam mê không bao giờ tắt của mình. Em vì nhờ có khoa học mà tồn tại, nhờ có khoa học mà trở thành một Kim Jaehwan của ngày hôm nay.

.

Ở thành phố này, em là người cô đơn. Suốt bao năm tự mình lăn lộn với đời, tiềm thức em chỉ in sâu hai điều tất cả: công việc nghiên cứu khoa học và một bà cụ quá cố tốt bụng đã cưu mang em suốt những năm tháng tuổi thơ đằng đẵng. Em không hề quen biết thêm ai khác, mặc dù em là một nghiên cứu sinh xuất sắc được rất nhiều giáo sư và nhà khoa học biết mặt. Có lẽ bởi tâm hồn em là một khu vườn nhận quá ít ánh sáng ngay từ thuở ban đầu: nó thiếu tình thương tới cằn cỗi và vô tình chung đã thu hẹp lại, chẳng để cho em có cơ hội ấn tượng với ai nữa.

Nhưng Thượng đế yêu em, Tạo hoá thương em, nên em vẫn cứ trưởng thành giữa cuộc đời như cây xương rồng mạnh mẽ giữa sa mạc mênh mông. Em là con người ít nói, bởi ở kiếp này, điểm xuất phát của em vốn trống vắng bóng người. Dẫu vậy, em lại sở hữu một giọng ca rất hay; không ngọt ngào cũng chẳng du dương, nó luôn mang đầy nội lực và sự hoang dã mỗi lần em cất lên tiếng hát. Khi em ca một bản ballad buồn với cây guitar cũ kỹ, xung quanh dù có ồn ào đến mấy cũng sẽ trở nên im ắng đến lạ thường, và giọng hát của em dường như vang vọng hơn giữa khoảng trời mênh mông cao vút.

Con người em lặng lẽ, tâm hồn em mênh mông và cái nhìn của em hoang dại. Có thể trong con mắt của giới
khoa học, em là một người vô cùng xông xáo và sáng tạo trong công việc, nhưng sâu thẳm trong con tim kiêu hãnh của em, cuối cùng em cũng chỉ là một sinh vật nhỏ bé côi cút cần được yêu thương, che chở giữa thế gian rộng lớn bao la này...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com