TruyenHHH.com

Minh Hen Ho Di

- Alo, Chị đang dưới nhà em nè.
- Sao chị qua sớm vậy???
Cái giọng nhè nhè ngái ngủ của Kim vang lên đầu dây bên kia. Tuyên cau mày
- 10h sáng mà em còn nói sớm hả. Lẹ đi
- Hơ... em ngủ tiếp đi. Nếu chị đợi dưới đó được cứ đợi. Tới 12h em mới dậy nổi. Hơ.... ngáp dài tắt máy cái bụp

Tuyên nổi đóa. Tính quay đầu xe chạy đi nhưng nghĩ sao lại chạy vào hầm gửi xe và lên phòng Kim.

Tính đập cửa mà thấy cửa phòng mở hé nên đẩy cửa bước vào. Tuyên đang nằm cuộn tròn dưới nệm. Tuyên đến gần
- Sao không đóng cửa mà mở tang hoang vậy?
- ... thì mở chị lên. Em mệt lắm, sáng nay 5h sáng mới về. Cho em nằm xíu đi, nha...
Giọng Tuyên nhè nhè. Tuyên thở dài, ra ban công châm điếu thuốc. Hút xong 2 điếu, Tuyên bước vô nhìn Tuyên rồi nhìn 2 sọt quần áo và sọt khăn "con nhỏ này... bộ tuần này nó bận đến vậy sao???"
Nghĩ rồi Kim bỏ đồ vào máy bấm nút giặt. Rồi tiến đến bàn học của Kim. Cái mac để không tắt, Tuyên tò mò nhấn space để thoát chế độ chờ. Màn hình chi chít icon. "Cái con nhỏ, sống kỹ lưỡng mà cái decktop như hố rác, tè le từa lưa" Tuyên nhau mày nhìn vào folder FinalProposal_Bar
Tuyên nhướn mày ngạc nghiên, thì ra cái Bar Kim làm việc là do Kim lên ý tưởng thiết kế. Ủa, nó học thiết kế nội thất, kiến trúc nữa hả ta???
Folder Present_DeignClass. Lần này thì Tuyên ngạc nhiên hơn, bài làm cuối khóa gần như đã hoàn chỉnh. Chỉ còn thiếu đổ màu là xong. Con nhỏ này làm 1 mình đây sao???
Tính mở thêm nhưng nghĩ Kim dậy mà thấy mình tò mò thể nào nó cũng xéo xắt. Tuyên quay lưng nhìn Kim, phòng tối thui mà nó trùm mền kín mít, rồi lại chợt nghĩ về chuyện hôm bữa mà đỏ mặt. Nhìn đồng hồ. 11h30 Tuyên thở dài tiến đến chỗ Kim, kéo tấm mền thật mạnh.
- Dậy đi, chị không có cả ngày chờ em đâu Kim
- ...
Kim gác tay lên che mắt và ngủ tiếp.
- Chị về đi. Em mệt. Tối nay đi làm nữa.
Giờ Tuyên mới để ý, tay trái của Kim bị thương hay sao đó mà băng gạc nguyên phần bàn tay.
- Tay bị sao đó?
-...
-Kim!!!
Con nhỏ cau mày bật dậy, mắt lim dim đứng lên. Đang chợm bước đi, Tuyên nắm tay lại
- Chị hỏi tay làm sao???
- Ao... ao... đau đau...
Tuyên vô ý quên rằng đang níu chặt bàn tay
- Chết chị xin lỗi.
Chỗ lòng bàn tay dần hằn lên lằn máu đỏ.
- Ây da... thấy chưa nó chảy máu lại rồi...
Kim cau mày.
- Đưa chị coi
- Em đi đánh răng vệ sinh đã.
- Không được ngồi xuống.
Kim dụi mắt ngồi xuống nệm tựa lưng vào tường. Nhắm mắt ngủ tiếp
Tuyên chạy tới tủ thuốc lấy hộp đồ nghề dán chữ thập như của mấy người y tá.
- Đưa tay chị coi.
Kim giơ tay phải về phía Tuyên
- Tay kia
Kim giơ tay trái lên, vệt máu loang càng rộng hơn. Tuyên cau mày lo lắng lấy kéo tính cắt phần gạc và vải cuốn ra. Vết cắt ngay giữa lòng bàn tay, dài và sâu hoắm. Nhanh tay lấy miếng bông gòn và oxi già đổ lên. Kim gật mình
- Đau đau đau... hư...
Mắt ngấn lệ trào trực rơi
- Chịu khó chút đi, chị xin lỗi
Vừa làm Tuyên vừa thổi vào vết thương, cuốn băng cẩn thận cho Kim. Con nhỏ nhắm mắt, nhăn mặt quay đi chỗ khác.
- Phù... xong rồi.
Tuyên nhìn khuôn mặt tiều tụy do mất ngủ của Kim
- Ngủ thêm đi. Chị mua đồ ăn mang về.
- ...
Kim nằm xuống nệm lấy gối che đầu lại ngủ tiếp. Thực sự tối qua rất mệt và giờ nó chỉ muốn ngủ thôi, dù vết thương đau nhưng cơn buồn ngủ vẫn kinh khủng hơn.
...
Tuyên đi 2 tiếng đi siêu thị, đến tiệm thuốc và ghé về nhà lấy quần áo rồi mới quay lại phòng Kim. Mở cửa phòng bước vào thấy Kim đang phơi đồ lên xào.
- Em để đó chị làm cho
Kim giật mình quay lại, nheo mắt
- Em có què đâu
Tuyên cau mày bỏ đồ xuống, bước nhanh tới
- Em có biết là vết cắt sâu lắm ko? Không cẩn thận gì hết, lớn rồi sao không biết lo vây???
Tuyên quát vào mặt Kim
Kim mắt chữ o mồm chữ ô.
- Wow... wow... theo em nhớ nó lành mà chị bóp cho nó xịt máu ra à nha. Thứ 2, ai mượn chị lo cho em 😒
Còn nữa, chúng ta là gì của nhau? Em không muốn có thêm 1 người làm má đâu.
Nói Kim nhăn mặt quay đi. Tuyên bực mình kéo tay Kim lại
- Em có biết chị lo thế nào ko? Em cứ con nít như vậy hoài sao? Em có biết em cứ như vậy thì ai cũng xa lánh em không? Em có tài nhưng cái tôi của em không giúp được em đâu. Chị quan tâm em nên mới làm bạn với em thôi
Kim nhăn mặt đơ người, nghiến răng chẳng thể nghe nổi một từ vì nãy giờ Tuyên lại đang nắm bàn tay đang băng bó.
- Em có nghe chị nói gì ko?
Kim ngước lên nhìn Tuyên
- Cái tay... cái tay của em, đau... đau quá
Tuyên bất chợt nhìn xuống, trời ơi nó lại rướm máu ra ướt nguyên 1 mảng.
- Chết.... chị... chị xin lỗi....
- Không được đâu, chở em... chở em đi bệnh viện đi, nhanh, nhanh, em có cái bảo hiểm Hoàn Mỹ... đi... đi khâu lại cứ vầy, nó ko lành được đâu.
...
Tuyên chạy như điên đưa Kim đến bệnh viện. Đi thẳng vào phòng cấp cứu, Bác Sĩ yêu cầu Y tá kéo rèm xung quanh giường lại và tiến hành sát trùng, khâu vết thương.

Tuyên đứng ngoài làm các thủ tục giấy tờ cho Kim.

15ph sau Bác Sĩ và y tá kéo rèm bước ra, kêu Tuyên lại
- Cô là người nhà với bệnh nhân?
- Dạ. Tôi là chị họ
- Vết thương hơi sâu, mất nhiều máu, vệ sinh ko đúng cách. Tôi vừa chích ngừa uốn ván, khâu lại 5 mũi, truyền nước. Tôi sẽ kê đơn thuốc và các dụng cụ cần thiết. Lát nữa sẽ quay lại, chị đến ngồi kế bên bệnh nhân đi.
- Cám ơn Bác sĩ.

Tuyên thở dài ngồi kế bên giường nhìn Kim.
- Chị xin lỗi.
Kim mỉm cười
- Chị có làm gì đâu.
- Thì tại chị mà em bị vậy nè.
- Khùng quá... haizzz. Hôm qua ở Bar có đánh nhau đập đồ này kia, có thứ điên lấy chai bia vỡ ra hù mọi người. Em đang đứng ko nhớ lúc đó làm gì, đưa tay làm gì thế là xoẹt 1 phát vào tay... may là tay phải. Bảo vệ vô kịp tống thằng điên đó về đồn. Bực cả bội. Đã mệt còn gặp ba cái thứ tào lao. Từ nay tăng cường vệ sĩ cho Bar mới được.
- Em còn tính làm ở đó sao???
- Mắc gì đâu, em là từ hồi năm nhất. Việc nhẹ, lương cao, mối quan hệ tốt.
- Chị nghĩ em nên nghỉ ở đó đi. Em sắp ra trường rồi, sẽ có công việc tốt hơn.
-...
- Có nghe chị nói gì ko?
-...
- Người nhà bệnh nhân. Đây là toa thuốc. Bệnh nhân về nhà ăn uống thêm lại theo pháp đồ này.
Tuyên nhìn vào tờ giấy A4, thịt, thịt, cá... ngước lên nhìn bác sĩ
- Bác sĩ, em tôi ăn chay trường. Có thể có cách khác không?
- Ồ... vậy tôi sẽ bổ sung thêm 1 số thực phẩm chức năng ở dạng viên nén thay thế.
- Cám ơn bác sĩ.

...

Tuyên chở Kim về lại phòng, xem đi chậm thật chậm
- Chị
- Uhm
- Em không có bầu, đi nhanh đi. Em đói, về nhà mau mau đi
- Ngồi sát vô đi
- Chi?
- Chị chạy nhanh thắng gấp cái tay em bám tùm lum bục chỉ ra nữa.
- Ohm
Kim tiến sát lại, bình thường là ngồi cách 1 khoảng như có cái balo ở giữa vậy.
- Tay đâu?
- Chi?
- Giơ 2 tay ra coi
Kim nhăn mặt khó hiểu cũng làm theo. Tuyên mỉm cười tay phải lái, tay trái lấy 2 tay Kim gấp lại vòng qua eo mình.
- Phải vậy mới yên tâm. Lỡ em té chị khổ chứ ko ai khổ hết.
- Haizzz...
Kim tựa đầu vào vai Tuyên, nhắm mắt
- Eo bánh mì... em đói, mệt, buồn ngủ, đau, tay hết thuốc tê rồi, đau quá.
Tuyên lo lắng
- Uhm... sắp tới nhà rồi.

...

Kim về liền chạy vào nhà tắm, thay đồ các kiểu. Tuyên ở ngoài lấy đồ ăn ra nấu. Kim bước ra, mọi thứ đã bày sẵn
- Wow... chị nấu đó hả? Không ngờ, CD của 1 agency có tiếng lại nấu cơm cho em ăn... chà chà... chắc em tu mấy kiếp nhỉ.
- Đồ mua sẵn, hâm thôi, ăn đi rồi uống thuốc.
- Hừm... hèn gì, nhanh vậy.
...
- Kim???
- Hửm
- Về công ty chị làm đi.
- Hả?
- Em làm được mà, thực tập đi, rồi 3 tháng sau làm chính thức
- Thôi...
- Gì???
- Không thích.
Kim gác đũa, đứng dậy, choáng váng
- Ui... chóng mặt vầy nè
- Trời ơi, đứng từ từ thôi.
Kim tiến đến uống nước và đánh răng.
- Kim. Sao vậy?
- Em chỉ muốn làm... freelancer thôi.
- Em không có kinh nghiệm gì hết vào công ty chị đi.
Kim im lặng, rửa mặt rồi tiến về trải niệm, nằm vật lên giường.
- Em mệt lắm, em ngủ đây. Chị về đi.
- Không.
- Không? Là sao?
Kim mở mắt nhìn Tuyên
- Chị ngủ lại. Mai chở em đi học rồi đi làm luôn.
- Tùy... em ngủ đây. Ngủ ngon
- Khoan. Dậy mau.
- Thôi, làm ơn đi
- Uống thuốc nè.
Kim ngoan ngoãn ngồi dậy, nhận thuốc từ Tuyên , chắc là 7 viên lận, uống từng viên 1, nhăn nhó.
- Haizzz, chắc chị mắc nợ em thiệt đó Kim.
Kim im lặng nhìn Tuyên.
- Gì chứ???
- Chị...
- Nói đi, Tuyên đặt ly nước xuống.
- Chị làm em nhớ mẹ quá... mấy lời chị nói từ sáng tới giờ, cả tới khi uống thuốc.
Kim tựa lưng vào tường, nhìn ra cửa sổ.
- Kim...
- ...
- Có muốn làm em gái chị ko?
- Hả????
- Thật đó
- Thôi...
- Thôi là sao?
- Thứ em sợ nhất trên đời này là ràng buộc, cứ vầy thôi
- Chỉ là chị em thôi mà.
Tuyên tiến đến ngồi kế bên Kim, cũng nhìn ra cửa sổ
- Chị không hiểu... con người em ấy, thứ gì là của em, em ích kỷ lắm, chỉ giữ cho riêng mình thôi. Nhất là những thứ quan trọng. Chị hiểu ko? Thà cứ vầy, em không sợ mất. Em để mất mẹ vào tay người đàn ông khác rồi. Em ko dám có thêm người khác đâu.

Tuyên nghe Kim nói mới mường tượng ra mọi thứ, thì ra người nó nói là ba đó chỉ là cha dượng, hèn chi, 2 mẹ con phải lén lút. Tuyên khóc.

- Ơ... sao khóc. Em còn chưa khóc mà
- ...
- Bánh bèo quá... thiệt ko ngờ. Em ngủ đây. Chị muốn làm gì thì làm.
Kim nghiêng qua trái nằm co tròn. Tuyên lau nhanh nước mắt, nằm kế bên Kim. Nhìn chằm chằm.
- Kim...
- ...
- Chị cũng ngủ.
Mới 6h chiều, cả 2 ngủ đến sáng. Điện thoại Kim kêu ầm ỉ. Kim nhăn mặt lấy gối che đầu
- Kim... nghe máy đi
- Hưm... kệ nó đi
Tuyên nhăn mặt với cái điện thoại gạt qua nút nghe
- Alo....
- Trời ơi... giờ này còn ngủ??? Dậy đi chó, hôm nay có kiểm tra, cho mày 20ph chuẩn bị, tao đợi dưới nhà đó nha. Hay đợi tao lên.
Tuyên mở mắt tỉnh ngủ. Giật mình tắt máy cái bụp.
- Kim... dậy... dậy... kiểm tra kìa em. Mau đi, còn thay gạc nữa.

Kim bật dậy vận tốc ánh sáng, vệ sinh, tắm rửa, tính mặc đồ trong nhà tắm mà có 1 tay không thể cài áo ngực và mặc quần jean, kéo khóa và cài nút. Nó bực mình la lên
- Má... cái điên
Tuyên cau mày nói với vào
- Sao đó Kim?
Kim bước ra, quần jean chưa cài nút, áo ngực cũng chưa.
- thở dài, em không làm được.
Tuyên tròn mắt, bật cười
- Quay lưng lại cài cho.
Lưng Kim trắng bóc mà có tới 3 vết sẹo hằn chéo ngang lưng. Tuyên vuốt lên vết lằn
- Cái gì đây Kim???
- Ôi... trễ rồi...
- ... quay lại chị cài quần cho.
Kim quay người lại, ngoài con Quỳnh,mẹ ra thì Tuyên là người thứ 3 thấy nó sexy thế này.
- Ok. Áo đâu? Kim đưa cái áo thun trắng sọc ngang cho Tuyên.
- Xong. Ra đây thay băng
Ngoan ngoãn quan sát như 1 đứa trẻ, nhăn mặt khi gỡ miếng gạc ra. Tuyên cẩn thận vệ sinh mọi thứ.
- Tuyên...
- Uhm
Tuyên vẫn chăm chú làm mọi thứ
- Cám ơn chị, không có chị chẳng biết sao.
Tuyên mỉm cười
- Em cẩn thận và bớt tăng động là chị yên tâm rồi. Xong rồi đi học đi. Xíu chị đi sẽ khóa cửa cho.
- Uhm.

Kim với lấy cái balô, xỏ vào đôi vans cho nhanh. Điện thoại réo ầm ĩ
- Alo. Nghe rồi, xuống liền. Chó.
Cúp máy Kim quay lại nhìn Tuyên đang ngồi cất mọi thứ vào bịch.
Kim mỉm cười bước lại, cúi xuống ôm Tuyên 1 cái
- Cám ơn. Em đi đây.
Tuyên đơ người... cái con nhỏ
- Nhớ uống thuốc
- Ok.

...

- Má... 25ph
- Nhìn đi
- Tay mày bị gì đó
- Bị chai bia cắt, khâu 5 mũi, bà mẹ. Đi, tao kể cho nghe

...

- Rồi sao mày mặc quần jean và áo ngực... ko lẽ
- Uhm... chị ấy phụ
- What????
- Tối qua giờ ở nhà mày đó hả?
- Ờ
- Ê... ko lẽ
- Im đi. Người ta muốn nhận tao làm em gái
- Hả?
- Ờ
- Mày nói sao?
- Không.
- Why?
- Tao sợ bị mất
- Mất gì???
- Giống mẹ tao đó...
- Uhm... hiểu rồi. NHưng...
- Bạn thôi
- Uhm.

...

Vote, comment và theo dõi nhá!!!
Mãi yêu 💞💞💞

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com