TruyenHHH.com

Minga Nc17 Diem Trang Thi

🐥13.01.20🐱

____

Jihyun chậm rãi bước về phía trước theo sau còn có những người đàn ông trong trang phục pháp sư trừ tà. Người phụ nữ phất tay ra hiệu những người theo sau hành động.

Yoongi vẫn chưa kịp ý thức về những gì đang và đã xảy ra thì cánh tay đã bị một người đàn ông cao lớn giữ chặt kéo ngược về phía sau, thể như anh là một con búp bê rách rưới không chút sức phòng bị hay chống trả. Jimin đứng ở đối diện bắt đầu gầm gừ dữ dội hơn với đôi mắt tràn ngập tơ máu. Dường như đọc được ý định tấn công người đàn ông đang giam giữ Yoongi của Jimin, Jihyun đã ra hiệu cho những pháp sư giàn trận để áp chế xác sống.

Có hơn sáu pháp sư đứng thành vòng tròn bao quanh Jimin, khóa xác sống ở trung tâm sau đó những sợi xích sắt được quăng lên không trung đan chéo xung quanh xác sống. Khi âm thanh của kim loại chạm vào da, Yoongi có thể nhìn thấy những làn khói mỏng mờ nhạt bốc lên từ nơi tiếp giáp giữa da thịt và sợi xích sắt, đồng thời dễ dàng ngửi thấy mùi thịt cháy giữa không trung. Yoongi có thể cảm nhận sự đau đớn khôn cùng của Jimin bằng những tiếng rít lớn. Cơ mặt vặn vẹo với những mạch máu li ti bung nở từ trong võng mạc.

Yoongi thậm chí không dám nhìn, không dám nghe về nỗi đau mà Jimin đang phải gánh chịu, nghi thức đã được bắt đầu nhưng bản thân Yoongi lại cảm thấy không đúng, thậm chí là sai lầm.

Yoongi chớp mắt nhìn Jihyun cầm một cái bát trên tay với thứ nước đặc sệt, đục ngầu và tanh tưởi bước đến trước mặt Jimin, kẻ đang quằn quại với cơn đau xé da, toác thịt. Jimin càng chống cự những sợi xích càng được những pháp sư kéo chặt đến mức găm sâu vào da thịt của xác sống.

" Đã đến lúc mày nên trả lại thứ không thuộc về mình và trở về địa ngục rồi, tiểu Tạp chủng"

Yoongi nhìn thấy cách Jimin gầm gừ trước nụ cười trào phúng của Jihyun, người phụ nữ lúc bấy giờ thật khác, thậm chí Yoongi không thể nhớ được liệu giọng nói của người này có thể trầm khàn như thế hay không, thể như tiếng vọng từ sâu cùng địa ngục, nơi có ác thần và quỷ dữ trú ngụ suốt cả vạn năm.

Jimin gầm gừ càng dữ dội hơn với sự tiếp cận của Jihyun khi liên tục kéo cơ thể gần như ngập ngụa trong máu của chính mình về phía trước, móng vuốt giương ra như thể sẵn sàng xé toạc người phụ nữ ngay tức thì, trong khi đó Jihyun thậm chí không có bất kỳ biểu cảm lo sợ hay nao núng khi mà Jimin không cách nào tiến đến với sự kiềm kẹp của những sợi xích khóa chặt cổ tay và chân cùng với một cái thòng lọng quanh cuốn họng, thứ có thể cắt đứt đầu xác sống bất cứ lúc nào.

Đây có thực sự là một lễ chiêu hồn hay không khi mà tất cả những điều đang và đã chắc chắn nó gây ra nhiều sự tổn thương cho Jimin hơn là sự cứu giúp. Tại sao trong cả lời nói và thái độ của Jihyun tràn đầy sự tàn ác, như thể Jimin là một kẻ thù mà bản thân người phụ nữ muốn loại bỏ. Jihyun là chị gái của Jimin, người kia có lý do gì để làm hại em trai mình? Yoongi không hiểu rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?

" Truất hồn thủy là gì? không phải đó là chất dẫn hồn hay sao? Ai cút về địa ngục, ai trả lại thân xác cho ai? Chị đang nói về cái gì vậy?"

Với sự áp chế của người đàn ông cao lớn phía sau, Yoongi hầu như không thể di chuyển chỉ có thể vô vọng giãy dụa và tìm cho mình một lời giải thích cho tất cả.

Jihyun dừng bước, nụ cười trào phúng vẫn nở rộ trên môi, tuy nhiên khi người phụ nữ nghiêng đầu Yoongi không nhận thấy bất cứ niềm vui nào phản chiếu từ ánh mắt. Đó là một sự lạnh lùng, tàn nhẫn và cả độc ác không nói nên lời. Cái nhìn của người phụ nữ khiến Yoongi cảm thấy rùng mình khiếp sợ.

" Cậu có nhiều câu hỏi quá đấy Yoongi ạ. Tuy nhiên tôi có thể hiểu được sự hoang mang của cậu. Nhưng mà không thể phủ nhận công lao to lớn của cậu trong kế hoạch lần này. Nếu không nhờ cậu cho hắn uống Truất hồn thủy thì mọi chuyện cũng không thể thuận lợi được như thế này."

" Tên điếm nhỏ của ngươi cũng được việc thật đấy tiểu tạp chủng"

Ngay sau lời nói của Jihyun, Jimin ngay lập tức giương đôi mắt đục ngầu về phía Yoongi, và thứ anh có thể nhìn thấy từ trong sự phản chiếu kia chính là cái nhìn dành cho kẻ... phản bội.

Anh đã phản bội Jimin bằng việc lén bỏ thứ thuốc đó vào trong rượu của cậu. Từ cái nhìn đau đớn của Jimin khiến trái tim Yoongi vặn xoắn trong sự hối hận.

" Chị đang nói gì vậy? Truất hồn thủy là gì, rốt cuộc ý định của chị là gì, tại sao chị lại nói dối tôi? Trả lời tôi?"

Yoongi hét lên một cách không kiểm soát, và nụ cười càng nở rộ trên gương mặt phảng phất nét tàn ác của Jihyun.

" Truất hồn thủy đương nhiên là thứ hỗ trợ cho việc trục xuất linh hồn rồi còn gì. Câu hỏi thừa thải như vậy cậu cũng có thể hỏi hay sao?"

Yoongi mấp máy đôi môi run rẩy. " Trục xuất linh... hồn?"

" Tại sao lại trục xuất linh hồn, không phải chị muốn mang Jimin trở lại hay sao?" Yoongi không tin được mà nhìn chằm chằm vào Jihyun.

" Đương nhiên tôi muốn Jimin thân yêu trở về toàn vẹn và hoàn hảo rồi" Jihyun thản nhiên nói.

" Vậy thì tại sao?"

" Cậu đang giả vờ ngốc, hay thật sự là một kẻ thiểu năng vậy hả Min Yoongi. Nếu linh hồn trong thân xác đó là Jimin thật sự thì tôi có cần làm thế hay không?"

" Yoon... gi."

Yoongi chuyển mắt từ Jihyun sang Jimin - người mà hiện tại anh cũng không chắc chắn đó có phải là Jimin hay không?

" Điều đó có nghĩa là linh hồn trong thân xác của Jimin không phải là Jimin. Nếu không phải là Jimin thì có thể là ai được chứ?"

Yoongi gần như không trụ vững trên đôi chân mình, nếu ngay từ đầu kẻ trú ngụ trong thân xác này không phải là Jimin, vậy thì suốt thời gian kia kẻ nào đã sắm vai Jimin để bên cạnh anh. Yoongi thậm chí không nhớ nổi làm thế nào những cái day tay những nụ hôn ấm, những cái tát thịt thâu đêm lại mang theo nhiều nỗi ám ảnh như bây giờ.

" Cậu hỏi hay lắm Yoongi, nhưng tôi nghĩ cậu sẽ hài lòng hơn khi chính hắn sẽ tự mình giới thiệu với cậu nhỉ?"

Yoongi xoay mặt nhìn chằm chằm vào Jimin người đang vặn vẹo vì nỗi đau bị hành xác hay một điều gì đó mà bản thân Yoongi cũng không muốn tìm lời giải đáp.

" Cậu là ai?"

" Yoongi" Jimin khổ sở lắc đầu.

" Trả lời tôi, cậu có phải là Park Jimin hay không?"

" Yoongi! Yoongi!"

" Đừng gọi tôi!" Yoongi hét lên bằng âm giọng khản đặc. Anh đau đến mức không cách nào giữ được nhịp thở của chính mình. Tại sao điều này lại xảy ra với anh, lần đầu tiên biết động lòng, anh đã yêu một cái xác sống, nhưng rốt cuộc bản thân anh lại không biết tình yêu này có ý nghĩa như thế nào, tất cả đều được xây nên từ sự giả dối. Hóa ra suốt thời gian qua anh đã sống với sự giả dối của một kẻ anh thậm chí không biết là ai. Anh một mực tin tưởng, một mực thương yêu, một mực mong cầu một sự lâu dài, vững chắc, nhưng hóa ra những gì anh xây tạo bấy lâu nay lỏng lẻo như ngôi nhà được tạo dựng bằng những lá bài, dễ dàng sụp đổ.

" Tại sao lại lừa tôi? Tại sao lại nói mình là Park Jimin, rốt cuộc mục đích của cậu là gì? Là gì?"

" Chiếm đoạt thân xác của Jimin"

Trước khi Jimin có thể trả lời, Jihyun đã lạnh lùng cất tiếng.

" Tất cả những gì thuộc về Jimin bao gồm thân phận, hào quang, danh tiếng, và hơn cả là được sống như một con người. Và ngươi có thể làm mọi thứ để đạt được những điều trên, bao gồm việc giết chết Jimin thật sự, ta nói có đúng hay không tiểu tạp chủng"

Lời nói của Jihyun như một nhát chém kinh hoàng chẻ đôi Yoongi trong tích tắc. Người đàn ông đã âu yếm anh trong vòng tay mỗi đêm lại là một linh hồn tàn ác đến mức có thể cướp đi sự sống của ai đó và thay thế vị trí của họ để tiếp tục tồn tại. Sự độc ác của hắn đã sớm thể hiện qua việc sẵn sàng giết người và ăn não của họ không một chút nhúng nhường hay do dự. Sau tất cả chỉ vì anh đã quá mù quáng.

" Tôi không làm điều đó, tôi không giết chết Jimin"

" Rốt cuộc chính ngươi đã thừa nhận bản thân không phải là Jimin rồi nhỉ?"

Jihyun mỉm cười tự mãn, và Yoongi chỉ có thể nhìn chằm chằm vào xác sống kẻ đang chống chọi lại pháp sư với vũng máu lớn đang lan rộng dưới chân trong nỗi kinh hoàng tột độ.

" Yoongi xin anh... " Jimin đang nhìn Yoongi bằng đôi mắt tuyệt vọng, thậm chí không để tâm đến Jihyun đang tiến vế phía mình. "Đừng nghe lời ả."

" Bằng cái chết của Jimin, ngươi sẽ có được tất cả những gì thuộc cậu ấy. Nhưng tất cả lại không hoàn toàn theo ý muốn của ngươi bằng cái giá phải đổi cho việc cướp đi thứ không thuộc về mình. Ngươi không thể rời quá xa dinh thự, buộc phải ăn não người để tồn tại, đầu tiên là người đàn ông đáng thương, sau đó là tất cả những người vô tội khác, sẽ ra sao nếu một ngày nào đó không còn bất cứ não người tươi sống nào xung quanh nữa. Ngươi sẽ làm thế với con điếm nhỏ của mình, sau khi đã fuck hắn chán chê, ngươi sẽ xé não hắn ngay trên giường với mùi tình dục vẫn còn lấp đầy không khí. Min Yoongi, cậu có thể tưởng tượng được điều đó không, có một ngày cậu sẽ kết thúc giống như người đàn ông đi cùng mình" Jihyun chậm rãi nhấc môi, nửa lời sau là nói cho Yoongi nghe thấy.

" Không Yoongi, tôi sẽ không bao giờ tổn thương anh..." Jimin rõ ràng đã cố gắng thét lên nhưng sợi thòng lọng siết quanh cổ họng đã khiến xác sống chật vật trong giọng nói của mình. " Yoongi..."

Yoongi không thể nhấc môi, không thể di chuyển, thậm chí không thể cảm nhận được trọng lượng cơ thể, khi mà làn sóng ký ức vồ vập khiến đôi chân anh bất giác run rẩy. Cho đến hôm nay hình ảnh về gương mặt vặn xoắn trong sự đau đớn tột cùng trước khi chết của người quản lý vẫn ăn sâu trong tiềm thức của Yoongi. Rốt cuộc trong hai người Yoongi sẽ là một cái lỗ hoàn hảo và đẹp đẽ hơn nhiều so với gã đàn ông già nua còn lại, cho nên anh sống và người kia mất não. Nhưng Yoongi không thể không tự hỏi nếu điều ngược lại có thể xảy ra, anh là một gã đàn ông xấu xí và dơ dáy. Liệu kết cục nào sẽ đến với anh.

Yoongi mặc dù không dám tin, nhưng điều này rất có thể là sự thật. Rằng cái chết của anh là điều sớm muộn, sẽ không có cái kết viên mãn nào cho anh sau khi tất cả được vạch trần.

" Tại sao? Tại sao chị lại không nói cho tôi sự thật rằng linh hồn đang trú ngụ này không phải Jimin?" Yoongi đờ đẫn nhìn vào người phụ nữ.

" Tại sao à?" Jimin nhếch môi " Vì cậu đã gắn bó và mê mẩn tên khốn này quá nhiều, nếu tôi nói sự thật liệu cậu có phối hợp thực hiện nó hay không? Suy cho cùng cậu không biết con người thực sự của Jimin, vì ngay từ đầu kẻ gần gũi và thân mật với cậu là hắn. Tôi không thể mạo hiểm bằng bất cứ giá nào, nhất là khi cậu có thể dang chân cho tên tiểu tạp chủng này mỗi đêm"

Giọng nói khắc nghiệt của Jihyun khiến dạ dày Yoongi vặn xoắn dữ dội, mật sôi lên cuốn họng nhưng không thể thoát được ra ngoài, cứ như vậy mà chèn ép khí quảng làm cho hô hấp cũng thật khó khăn.

Jihyun nói đúng, Yoongi thậm chí không biết Jimin. Anh đã yêu không chỉ vì gương mặt và vóc dáng hoàn hảo của người đàn ông, mà anh yêu luôn cả sự dịu dàng đôi khi bá đạo lắm lúc lại ngây thơ của người này. Yoongi đã yêu một linh hồn ma quái thậm chí anh không hiểu biết một chút gì về thân phận quá khứ hay bất cứ thứ gì. Anh không biết gì cả, anh chỉ mù quáng trong tình yêu và dục vọng.

" Yoongi..."

" Im đi, im hết đi. Tôi không muốn nghe gì nữa. Đủ rồi" Yoongi thậm chí không biết được người đàn ông bắt giữ anh đã rời khỏi như thế nào, nhưng anh đã che kín đôi tai và nhắm nghiền mắt để co quắp trên sàn nhà trốn tránh hiện thực đang cào xước trái tim mình rỉ máu.

Trong khi đó Jihyun sau khi vứt một cái nhìn khinh bỉ vào người đàn ông nằm co quắp trên sàn và tiếp cận mục tiêu của mình với một con dao găm lúc bấy giờ đã được nhuộm đầy chất lỏng đặc sệt đang nhỏ giọt xuống sàn nhà.

" Đã đến lúc quay lại địa ngục hôi hám của ngươi rồi, tiểu tạp chủng"

Jihyun kết thúc nụ cười của mình bằng việc ấn mũi dao lên ngực Jimin, cắt nhanh lớp áo để phơi bày làn da trần nhợt nhạt trước khi ấn sâu mũi dao trên da để vẽ nên những ký hiệu cổ xưa không thể giải mã, trước khi kết thúc nó với một nhát chém xuyên da.

Với sự tiếp xúc không mong muốn cơ thể Jimin co giật vì đau đớn, máu đỏ sẫm chảy ra từ da thịt bị xé toạc, men theo cơ bụng trượt dài đóng thành vũng dưới chân. Máu bôi đỏ sàn nhà túa ra xung quanh thành những đường thẳng tắp.

Những tiếng tụng niệm từ những pháp sư ngày càng lớn, ngày càng dồn dập, để chế ngự linh hồn tàn ác bên trong Jimin, buộc nó phải quy phục hoàn toàn và bị tiêu diệt. Cơ thể Jimin run rẩy dữ dội, nắm tay siết chặt một cách đau đớn trước khi phun máu xuống sàn nhà.

Ký hiệu trên ngực Jimin phát sáng dưới ánh đèn le lói trong căn phòng nhuộm màu chết chóc.

Đáp lại tiếng gầm gừ đau khổ của Jimin chính là tiếng tụng niệm không ngừng và dai dẳng, những sợi xích sắt lại được kéo căng để hạn chế sự chống cự của xác sống.

Jihyun không rời mắt khỏi sự thống khổ của Jimin, nụ cười thỏa mãn vẫn duy trì trên đôi môi đỏ mọng.

Jimin vẫn tiếp tục bị đốt cháy từ bên trong bởi những tiếng tụng niệm kinh hoàng, xác sống gầm gừ một cách ghê rợn với móng vuốt và đôi mắt bấy giờ đã hoá đỏ hoàn toàn bị trấn áp và đè bẹp bởi sức mạnh tâm linh.

Yoongi rốt cuộc cũng ngẩng đầu sau khi không cách nào không nghe thấy tiếng thét đau đớn của xác sống.

Người đàn ông không phải Jimin đang đau đớn.

Cánh tay mạnh mẽ dùng để ấn Yoongi xuống giường mỗi đêm đang bị kéo căng bởi những sợi xích sắt, Yoongi có thể thấy máu bong ra nhuốm đỏ khắp mọi nơi.

Máu thuộc về kẻ luôn âu yếm anh vào buổi tối, hôn lên môi anh để chào đón bình minh.

Người vẫn luôn giương mắt nhìn anh như một kẻ si ngốc.

Người duy nhất cho anh biết ý nghĩa của tình yêu.

Người đàn ông đã giết Jimin để cướp đi tất cả, người đã giết biết bao người vô tội, ăn não họ chỉ để tồn tại với thân phận không thuộc về mình.

Người đàn ông đã giết Jimin giương đôi mắt đau đớn với một vết máu trượt dài từ mí mắt uốn cong theo đôi má đầy mà Yoongi vẫn thích chạm trước khi ánh sáng tắt lịm hoàn toàn trên đôi mắt đỏ của đối phương.

Yoongi đào móng trên sàn với nỗi đau không mong muốn, giống như có một thứ gì đó đang cào rách linh hồn và xé toạc trái tim.

Đó không phải Jimin, nhưng tại sao nỗi đau này lại cấu xé ghê gớm đến như vậy. Tại sao anh lại đau khổ như vừa mất đi một thứ gì đó vô cùng quan trọng như vậy.

Min Yoongi, cậu có thể tưởng tượng được điều đó không, có một ngày cậu sẽ kết thúc giống như người đàn ông đi cùng mình.

Giọng nói của Jihyun như một dòng axit đang ăn mòn tất cả giác quan của Yoongi.

Yoongi ngồi đó đờ đẫn nhìn vào cách Jihyun tiếp cận một Jimin bất động với đôi mắt nhắm nghiền. Bằng giọng nói dịu dàng và đôi mắt đong đầy yêu thương vô hạn, Jihyun nhấc môi.

" Jimin em sẽ mang anh trở về thật hoàn hảo. Lần này anh không thể từ chối em nữa rồi. Vì em đã trở thành người anh vẫn luôn mong muốn. Jimin em sẽ trở thành người phụ nữ của... anh"

Jihyun thậm chí không hoàn thành được câu nói của mình khi đôi mắt Jimin mở to, với nụ cười ma mị treo trên đôi môi đầy quyến rũ xác sống búng tay và xích xiềng gãy vụn.

" Kẻ nên trở về địa ngục chính là ngươi mới đúng tên hèn hạ khốn kiếp"

Jimin nghiêng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt mở to của Jihyun trước khi giương móng vuốt và đâm thẳng vào ngực trái để moi sống trái tim đang đập của người phụ nữ và nghiền nát nó giữa lòng bàn tay.

Jihyun gào lên đau đớn trước khi ngã gục xuống sàn với một vũng máu đỏ lan rộng dưới chân.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com