TruyenHHH.com

Minga Nc17 Diem Trang Thi

Sau cuộc gặp với Jihyun, Jimin đột nhiên trở nên vô cùng nhạy cảm, hầu như không rời khỏi Yoongi quá một bước chân. Xác sống bám theo anh mọi nơi, mọi lúc, như thể sợ rằng anh sẽ biến mất bất cứ lúc nào. Yoongi biết được một phần nào đó mối lo của xác sống, vì thế cũng không phản ứng quá khích như lúc đầu. Suy cho cùng, dù muốn dù không bản thân anh cũng dần phụ thuộc vào đối phương như vậy. Chỉ là so với thái độ cuồng nhiệt của Jimin, Yoongi không đáng để tâm đến.

Yoongi ngồi dựa lưng vào ghế sofa, trong khi vuốt tay nhẹ nhàng lên tóc Jimin, người đang nằm gác đầu trên đùi mình. Yoongi hạ mi mắt cẩn thận quan sát từng đường nét tinh tế trên gương mặt đẹp của Jimin. Dù đã sớm không còn thuộc về nhân loại, nhưng vẻ đẹp của Jimin phi thường đến như vậy. Cho đến lúc này, Yoongi thậm chí không có chút nghi ngờ gì về sự nổi tiếng của xác sống, bởi nên biết rằng đó là lẽ hiển nhiên.

Chỉ có một vấn đề mà bản thân Yoongi vẫn luôn thắc mắc, rằng tính cách thật sự của Jimin là như thế nào. Liệu có bao nhiêu phần tương đồng với người hiện tại, hay trái ngược hoàn toàn. Bởi rõ ràng làm thế nào mà một Thần tượng quốc dân, là giấc mơ của vô vàn thiếu niên thiếu nữ lại có thể là một kẻ bám dính và vô độ trong tình dục một cách rợn người như thế này.

Jimin trở về nhưng có lẽ vẫn không hoàn hảo, hoặc như lời Jihyun, Jimin hiện giờ không hoàn toàn là chính Jimin. Bởi ký ức của xác sống gần như trống rỗng cho đến khi mở mắt và trông thấy Yoongi.

Nghĩ đến đây trong lòng Yoongi chợt lạnh, sẽ ra sao nếu người Jimin trông thấy không phải anh mà chính là người quản lý, liệu anh có thay thế vị trí của người kia trở thành thứ để khỏa lấp cơn đói khát của Jimin hay không. Yoongi thật sự không muốn nghĩ đến điều đó.

Chỉ có vài ngày ngắn ngủi nhưng Yoongi đã gắn bó với Jimin ngoài sở liệu. Cũng có thể nói rằng động lòng với người này chính là một điều vốn dĩ, vì đâu dễ gì thoát khỏi ma lực của kẻ dễ dàng đánh gục mọi trái tim, kể cả khi không còn thuộc về nhân loại thì sức hút của Jimin vẫn cứ mạnh mẽ như thế này.

Yoongi không ngờ một kẻ chưa từng trải qua mùi vị của tình yêu như anh, lại có thể rung động vì một xác sống.

" Nên nói ma lực của cậu quá điên rồ, hay bản thân tôi là một kẻ dị hợm đây hả, Park Jimin"

Yoongi thở dài nhìn vào mi mắt cong cong từ từ hạ xuống đôi môi đỏ mọng của xác sống. Kể cả khi không còn sinh lực vậy mà nó vẫn có thể duy trì sắc đỏ tự nhiên đáng mê hoặc như thế này. Con người này đến chết rồi vẫn khiến người ta mang lòng ghen tị.

Yoongi nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ của Jimin hồi lâu sau đó vô thức nuốt khan nước bọt, lại đưa lưỡi cọ cọ vào răng. Cho đến khi người kia nhướng mi để lộ đôi mâu đen láy, hết kiên nhẫn Yoongi ngay lập tức cúi thấp đầu hạ xuống một nụ hôn lên môi Jimin.

Ban đầu chỉ đơn giản là giữ môi liền môi, nhưng sau đó lại có thêm đầu lưỡi vì vậy nụ hôn càng lúc càng sâu, càng lúc càng dữ dội.

Jimin nhanh chóng bắt được nhịp điệu, sau đó liền lấn át hoàn toàn, Yoongi thậm chí không có cơ hội trốn chạy khi mà hơi thở gần như đã bị người kia rút cạn bởi sau gáy đã bị giữ lại bởi bàn tay mạnh mẽ của đối phương. Trong khi Yoongi còn tưởng nụ hôn sẽ kéo dài vô hạn thì Jimin đã rời khỏi với một sợi chỉ bạc kéo dài nối giữa hai cánh môi lộn xộn.

Yoongi giương đôi mắt mơ màng ngập nước nhìn vào gương mặt đẹp của Jimin, người vừa nhếch môi cười, trong mắt nhuộm đầy dục vọng.

" Ai đó đang thiếu kiên nhẫn thì phải"

Với đầu óc mụ mị còn bị chi phối mạnh mẽ bởi nụ hôn dữ dội, Yoongi không thể đưa ra chính xác những phản ứng đơn thuần để ngăn cản hành động kế tiếp của người kia. Bởi trong khoảnh khắc Jimin trở mình để áp Yoongi nằm ngửa trên ghế sofa, mọi giác quan và tri giác đều bị những nụ hôn liên tiếp hạ gục.

Chắc chắn Yoongi đã nói gì đó về việc Jimin đang lãng phí năng lượng vào những việc như vô nghĩa, và Yoongi biết mình không nên hưởng thụ những cái day tay, cũng như âu yếm từ phía Jimin, nhưng mọi thứ dường như đang trượt dần đi theo cách Yoongi không cách nào kiểm soát được.

Nhất là khi Jimin hạ thấp đầu Yoongi để anh có thể dễ dàng thực hiện blowjob, bắt đầu bằng việc kéo lưỡi dọc chiều dài đáng ngưỡng mộ cho đến khi bao trọn chu vi điên rồ và quá khổ của Jimin vào miệng, đánh lưỡi, liếm, mút một cách ngon lành và điệu nghệ cho đến khi cảm nhận lực căng chèn trên lưỡi sau đó là một dòng nóng bỏng ngọt ngào thống lĩnh vị giác của Yoongi. Lần này không cần Jimin phải yêu cầu Yoongi đã nuốt trọn hương vị nồng đậm của đối phương. Jimin đã thể hiện sự hài lòng của mình bằng việc kéo Yoongi trở lại nụ hôn dữ dội trước khi lột trần cả hai trong tích tắc. Yoongi đã thể hiện sự táo bạo hiếm hoi của mình bằng việc cưỡi trên dương vật xác sống để có thể cảm nhận rõ ràng nhất từng cm độ dài đang mài nhẵn thành trực tràng sau mỗi cú nhấp.

Với những cú lắc hông điệu nghệ Yoongi đã thể hiện niềm vui bằng việc rên rỉ tên của Jimin, khi tuyến tiền liệt bị lạm dụng một cách thô bạo, Yoongi đã bị lạc trong niềm vui của chính mình cho đến khi Jimin lập lại nhịp điệu bằng cách đào ngón tay vào hai bên hông và giữ chặt cho đến khi hất hông điên cuồng vào cái lỗ nóng rực của Yoongi, tàn phá điểm nhạy cảm kia hết lần này đến lần khác kéo theo những tiếng rên rỉ mất kiểm soát của Yoongi. Để rồi sau một khoảng thời gian dài chạy nước rút, Yoongi đã kết thúc trên ngực Jimin, và xác sống theo sau bằng việc đổ đầy bên trong trực tràng của Yoongi bằng tinh dịch của chính mình.

Cảm giác no nê và thỏa mãn đã khiến Yoongi trượt lên ngực Jimin, để xác sống có thể âu yếm anh đúng cách sau khi quan hệ. Những cái chải tay dịu dàng đến mức Yoongi sẵn sàng để tâm trí trôi đi dễ dàng.

Yoongi thức giấc với tiếng chuông điện thoại không ngừng, anh kéo mắt một cách khó khăn trước khi nhận ra căn phòng trống rỗng và Jimin đã không thể nhìn thấy ở bất cứ đâu.

Đây rõ ràng không phải một cuộc gọi ngẫu nhiên vì Yoongi biết chính xác người duy nhất liên lạc với anh theo cách này. Yoongi thậm chí không cần suy nghĩ trước khi với tay và nhấc máy. Không ngạc nhiên khi giọng nói quen thuộc của một người phụ nữ vang lên.

" Chào buổi tối. Yoongi ssi"

" Chào chị, Jihyun ssi"

Nhất định phải có gì đó Jihyun mới liên lạc với mình, đó là lý do Yoongi không thể không cảm thấy lo lắng.

" Jiminie không ở đâu đó xung quanh cậu phải không?"

" Vâng... cậu ấy không có ở đây"

" Có phải..."

Yoongi biết người phụ nữ định đề cập đến điều gì, và bản thân anh không hề muốn bàn luận về cách Jimin đang bận rộn với việc săn mồi như thế nào.

" Tôi không nghĩ chị liên lạc chỉ để nói về điều này, và tôi cũng không chắc cậu ấy sẽ xong việc lúc nào."

" Cậu không phải nhắc nhở tôi Yoongi." Có một tiếng thở dài trong giọng nói của người phụ nữ mà Yoongi có thể nghe thấy " Thôi được rồi vì không có nhiều thời gian nên tôi sẽ nói trực tiếp. Về việc của Jimin tôi đã tìm ra cách..."

" Gì? Có thật không?" Yoongi gần như để lạc mất giọng nói của chính mình.

" Hãy khoan mừng vội Yoongi, để tôi nói hết đã"

" Xin lỗi chị... tôi chỉ là... hơi kích động một chút"

" Không sao đâu Yoongi, tôi có thể hiểu tâm trạng của cậu. Tôi không thể đề cập một cách chi tiết ngay bây giờ, vì thế tôi sẽ nói ngắn gọn như thế này. Tối mai chúng ta sẽ làm một buổi lễ chiêu hồn"

" Lễ chiêu hồn?" Yoongi lặp lại.

" Đúng, chính là lễ chiêu hồn. Nhưng muốn thực hiện điều này trước tiên cần có sự hỗ trợ của cậu, Yoongi ssi"

.

Sau khi có cuộc trò chuyện ngắn gọn cùng với Jihyun và nghe xong kế hoạch của người phụ nữ về việc sẽ tiến hành lễ chiêu hồn cho Jimin, Yoongi không thể không cảm thấy lo lắng. Bởi vì theo lời JiHyun, Jimin dường như vẫn chưa trở lại hoàn toàn, bằng chứng là một phần ký ức của xác sống hầu như là một khoảng trống. Bằng cách kêu gọi toàn bộ phần hồn thiếu sót kia vào trong cùng một bản thể hoàn chỉnh, Yoongi không chắc Jimin có thể sống lại một lần nữa hay không, nhưng ít nhất có thể ngăn cản việc xác sống tiếp tục ăn não người. Đó là điều duy nhất Yoongi mong muốn ngay lúc này.

Nhưng việc đầu tiên Yoongi phải làm là mang Jimin đến nơi diễn ra lễ chiêu hồn sau vài giờ nữa ở gian chính của căn biệt thự, nơi những pháp sư sẽ tiến hành lễ tế.

Bằng một lý do nào đó khi Jihyun không khuyến khích Yoongi nói rõ kế hoạch với Jimin. Có lẽ sự nghi ngờ đến từ phần hồn phách đang cư ngụ trong thân thể xác sống, thứ mà bản thân Jihyun đã tỏ rõ thái độ dè chừng ngay từ đầu. Bởi ngoài việc mang thân thể của Jimin ra, thì xác sống rõ ràng không có bất cứ phần ký ức nào của Jimin. Yoongi hầu như không biết gì về Jimin, vì vậy khó mà đưa ra bất cứ lời phán xét nào về vấn đề này. Cho nên việc xác định chỉ có thể dựa vào Jihyun, người chị gái thân thiết của Jimin.

Bởi suy cho cùng, Yoongi đã gắn bó với một Jimin đã chết, chứ không phải thần tượng quốc dân Park Jimin.

Yoongi nằm nghiêng trên giường nhìn chằm chằm vào lọ thuốc trên tay, thứ Jihyun đã gọi người mang đến sau khi kết thúc cuộc gọi, và Yoongi có nhiệm vụ đảm bảo Jimin phải uống nó để đảm bảo lễ chiêu hồn có thể diễn ra một cách thuận lợi. Yoongi không biết đây là gì, nhưng anh không có hơn một sự lựa chọn và Jihyun không có lý do nào để hãm hại Jimin cả, không phải sao?

Thứ Jimin cần để duy trì sự sống rõ ràng chỉ là não người, và Yoongi chưa từng thấy xác sống ăn hoặc uống gì mấy ngày qua, vì vậy thật khó để có thể khiến người kia uống nó mà không lấy làm hồ nghi. Yoongi cắn móng tay trước khi đặt lọ thuốc trở lại ngăn kéo trên đầu giường, sau đó vội khép mắt.

Không mất nhiều thời gian cho đến khi cửa phòng được đẩy vào và những tiếng bước chân khe khẽ tiến về phía xa. Yoongi nghe thoáng tiếng xả nước trong phòng tắm, chừng nửa giờ sau độ lún của phần bên kia giường ngủ đã báo hiệu sự trở lại của một người.

Jimin quăn cánh tay săn chắc để ôm Yoongi vào lòng trước khi thả nhiều hơn một nụ hôn lên tóc anh. Jimin không cần ngủ nhưng vẫn thường bao bọc Yoongi trong những cái ôm dịu dàng mỗi khi đêm xuống. Ý tưởng về việc có ai đó nhìn chằm chằm vào mình khi ngủ đã khiến Yoongi rùng mình cho đến khi Yoongi buộc xác sống chỉ được ôm anh từ phía sau lưng.

Từ sau khi có được nhận thức, Jimin cũng không mang một thân đầy máu tanh tiếp cận Yoongi, thay vào đó sẽ cố gắng tẩy sạch chúng trước khi ôm ấp anh đúng cách. Và Yoongi lấy làm nhẹ nhõm về điều đó.

Nếu không xét đến hơi thở và nhịp tim, Yoongi gần như đã quên mất sự thật rằng Jimin đã chết.

Giữa anh và Jimin gọi là nhân duyên cũng đúng nhưng gọi là nghiệt duyên e chắc chẳng sai.

Một người vắng số một kẻ cố cưỡng cầu, liệu cuối cùng rồi sẽ nhận được những gì đây?

.

Mọi sinh hoạt thường nhật của Yoongi vẫn diễn ra một cách bình thường, anh vẫn đang cư xử tự nhiên nhất có thể. Tuy ngoài mặt vẫn giữ nét thản nhiên, nhưng trong lòng rõ ràng là sóng to gió lớn. Bản thân Yoongi giống như đang trôi giữa một dòng nước xoáy, ngã nghiêng rồi lại chao đảo. Vui mừng, kích động và cả âu lo.

Sau khi âu yếm cùng Jimin trên giường suốt buổi chiều, trời vừa hạ nắng cũng đến giờ ăn cơm. Những bữa ăn của Yoongi được Jihyun chuẩn bị vô cùng chu đáo, hầu như anh không thiếu thốn một thứ gì. Đúng giờ, thức ăn sẽ được người làm đưa đến trước cửa phòng, sau ba tiếng gõ họ sẽ rời đi không bao giờ được phép mở cửa phòng cũng như tiếp cận ở một khoảng cách nguy hiểm, mặc dù không mấy thuận tiện nhưng Yoongi cũng không dám chắc Jimin sẽ làm gì tổn hại đến những người vô tội kia không, vì vậy trước hết việc gì cần tránh thì nên tránh.

Yoongi rời khỏi vòng tay Jimin để đẩy xe thức ăn về phòng. Trong quá trình dọn bát đĩa lên bàn tầm mắt của người kia vẫn không rời khỏi Yoongi một khắc. Giống như trên thế giới này không có bất cứ điều gì có thể lôi kéo sự chú ý của xác sống qua được Yoongi. Mặc dù bị nhìn chằm chằm bởi một người đàn ông quyến rũ và đẹp trai như Jimin khiến Yoongi không tránh khỏi xấu hổ, nhưng một phần anh lại cảm thấy thỏa mãn vô cùng. Jimin chỉ nhìn anh, yêu anh, và có anh là đủ. Bản thân Yoongi thừa biết suy nghĩ này vô cùng ích kỷ, nhưng biết sao khi anh chỉ đơn giản là một kẻ phàm trần mắt thịt, và bản chất của con người chính là sự tham lam.

Nhìn vào hai đĩa bít tết trên bàn, vừa có nến phối hợp thêm hoa, lại thêm rượu ngoại, Yoongi không khỏi nao lòng. Yoongi đã yêu cầu Jihyun chuẩn bị cho mình một buổi tối lãng mạn cùng với Jimin. Một phần bản thân anh cũng muốn có một lần trải nghiệm, thêm vào đó vì Jimin không phải nhân loài, cũng không cần cung cấp bất cứ nguồn thực phẩm nào cho nên không thể cho xác sống uống chất dẫn hồn theo như lời nói của Jihyun mà không khiến người kia lấy làm nghi vấn được. Cho nên sau khi suy nghĩ hồi lâu, Yoongi mới nảy sinh ra ý tưởng này.

Yoongi cố tình xoay lưng che khuất tầm nhìn của xác sống để thuận tiện cho việc hòa chất dẫn hồn vào trong ly rượu của Jimin, trước khi đối mặt với xác sống bằng một nụ cười quyến rũ nhất có thể.

" Jimin đến đây"

Jimin đảo mắt nhìn bàn ăn rồi lại chuyển sự chú ý về phía Yoongi, với vẻ mặt thản nhiên như cũ chậm rãi bước đến.

" Đây là gì?"

Yoongi không vội đáp chỉ mỉm cười sau đó hướng dẫn Jimin ngồi xuống ghế, sau đó bản thân anh lại di chuyển về phía đối diện.

" Một buổi hẹn hò" Yoongi cười nói.

" Hẹn hò?"

" Vì chúng ta không thể ra ngoài hẹn hò như những cặp đôi khác cho nên tôi đã nảy sinh ra ý tưởng này, cậu thấy như thế nào?" Yoongi vừa giải thích lại chú ý đến nét mặt của Jimin, dù rằng không có bất kỳ phản ứng dư thừa nào có thể xuất hiện.

" Vậy là chúng ta đang hẹn hò"

" Nếu không hẹn hò thì có thể là gì, đừng có bảo thứ cậu quan tâm ở tôi chỉ là tình dục đó nhé" Yoongi bĩu môi, giọng hờn dỗi.

" Đương nhiên không phải. Chỉ là đây là lần hẹn hò đầu tiên của tôi cho nên..."

Thật hiếm khi trông thấy vẻ ấp úng của Jimin, Yoongi cũng không quá chú tâm sửa lời đối phương về việc lần đầu hẹn hò, bởi có ai không biết thần tượng quốc dân Park Jimin cũng không phải mới trải qua một hai chuyện tình. Chưa từng hẹn hò nói ra cũng thật phản logic.

" Đừng lo lắng, đây chỉ là một bữa cơm bình thường với chút không khí lãng mạn mà thôi..." Ngừng đoạn Yoongi với tay lấy ly rượu sau đó nói tiếp " Tôi biết cậu không cần ăn hay uống thức ăn của con người, nhưng có thể uống một chút rượu cùng tôi hay không?"

Yoongi đảo tay để chất lỏng sóng sánh cuộn vào thành ly.

" Nếu tôi uống nó, anh sẽ thấy vui sao?"

Yoongi khẽ gật đầu. " Tôi sẽ rất hạnh phúc"

" Thôi được, chỉ cần anh thấy hạnh phúc và vui vẻ tôi sẵn sàng làm tất cả"

Nói xong Jimin nâng cao ly rượu để lên môi, ngửa cổ một hơi uống sạch. Yoongi cũng theo sau uống cạn phần rượu của mình.

Yoongi giương mắt nhìn thẳng vào trong mắt Jimin để bắt lấy cái nhìn nhu hòa, ấm áp của xác sống trước khi nhận ra đường chân mày xô đẩy ngày càng chặt của đối phương.

" Jimin cậu sao vậy?"

" Yoongi, tôi thấy lạ quá, có gì đó..."

Jimin đặt tay lên bàn vo lại thật chặt, trong giọng nói có chút run run.

" Yoongi... nóng quá"

Jimin cào tay lên cổ họng, đôi mắt mở to không tưởng, với từng mạch máu đỏ như sắp vỡ đến nơi.

" Jimin cậu có sao không? Chuyện gì vậy?"

Jimin chống tay ngồi dậy quằn quại chống đỡ lại những cơn đau dường như đang tàn phá từ bên trong cơ thể. Yoongi lao đến đỡ lấy cơ thể ngã nghiêng của xác sống.

" Jimin"

Yoongi run rẩy nhìn vào gương mặt vặn vẹo với những cơn đau vô tội vạ, trước khi nắm chặt cánh tay anh thở khò khè.

" Trong rượu... rốt cuộc anh đã cho thứ gì vào trong rượu?"

Ở Jimin rõ ràng có sức mạnh vượt trội so với Yoongi, cái nắm tay chặt chẽ của xác sống gần như đã bẻ gãy xương cốt của Yoongi khiến anh không cách nào ngăn được một tiếng kêu đau đớn.

" J-jimin cậu làm tôi đau..."

" Có gì trong rượu... Yoongi?"

Jimin gục đầu đào móng lên ngực áo của chính mình giống như muốn bóc bỏ không chỉ lớp áo mà còn là phần da, lớp thịt.

Chất dẫn hồn.

Yoongi đã cho Jimin uống nó như lời của Jihyun, liệu đây có phải là phản ứng đơn thuần của thứ thuốc đó hay không? Nhưng vì sao Jimin lại đau đớn đến như vậy.

Yoongi nhìn cách Jimin như muốn cào rách phần da thịt của chính mình không cách nào chịu đựng nổi.

" Jimin dừng lại đi"

Bỏ mặc cơn đau từ cái siết tay của xác sống, Yoongi cố gắng ngăn cản hành động điên cuồng của người nọ trong vô vọng.

" Nói cho tôi... anh đã cho tôi uống thứ gì?" Jimin gầm gừ.

" Tôi..."

" Là Truất hồn thủy"

Có một giọng nói vang lên cho đến khi cánh cửa được mở ra và Jihyun xuất hiện.

" Ngươi!" Jimin ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Jihyun bằng đôi mắt đỏ rực, gầm gừ một cách cay nghiệt. 

" Đã đến lúc mày nên trả lại thứ không thuộc về mình và trở về địa ngục rồi, Tạp chủng"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com