Minga Dope War Of Hormone
"Sống chết có số. Phú quý do trời." Đúng hay sai?Giải đáp cái chết của bà Jimin."Sống chết có số"? Đúng không sai. Mỗi người đều trải qua sinh-lão-bệnh-tử và cái chết thì không tránh khỏi.Bà Jimin đã già rồi. Bà vừa đi khám bệnh và phát hiện mình bị phồng động mạch chủ, lên máu và có nguy cơ nhồi máu cơ tim. Liên quan đến tim thì bản thân người bệnh tuyệt đối không nên nổi giận, sống vui vẻ, ăn uống hợp lý, sinh hoạt điều độ.Bản thân là người không lý trí, nhà nghèo, không có điều kiện như người khác nhưng Jimin lại lợi dụng điều đó để ăn không ngồi rồi. Dù gì cũng chưa chết đói thế đấy.Mặc dù lúc đó Jimin mới mười lăm tuổi nhưng ở cái tuổi đó của bà thì bà đã phải làm rất nhiều thứ rồi.
Nhà không có điều kiện cho Jimin học đến nơi đến chốn, chỉ mới lên lớp năm thì đã bỏ dở. Nhưng dù gì Jimin cũng đã biết được con chữ, tốt hơn bà.Bà khác Jimin, bà là người có lý trí, biết suy nghĩ.Bà đã chọn uống thuốc. Bà lựa chọn ra đi. Bà không muốn Jimin trở nên hư đốn vì được bà cưng chiều cũng như không muốn nó phải chịu khổ vì mình. Thôi thì để nó tự sống. Bà muốn buộc Jimin tự nuôi mình. Nhưng ta đã thấy, sự ra đi của bà lại đem đến một Jimin tồi tệ hơn, lún sâu hơn vào tệ nạn xã hội. Có lẽ, bà lựa chọn sai rồi nhưng đâu đó, khi nhìn lại ngay lúc này, đấy cũng không phải là kết thúc.Cũng có lẽ bà ở trên kia đã hài lòng với hiện tại khi Jimin- cháu của bà đã có người trong lòng, có lý tưởng sống, biết vì người kia mà cố gắng.
Phú quý do trời? Sẵn đây đã ghi cho vần thì nói luôn.Người có tâm niệm này thì cả đời cũng sẽ không biết thành công là gì. Jimin cũng đã mang trong đầu suy nghĩ này. Không biết cố gắng, chỉ tới đâu thì tính tới đó. Nhà nghèo, ham chơi, không làm việc, không học hỏi thứ tốt đẹp lại đi học những thói hư tật xấu của những người đồng trang lứa, không nghị lực, không vươn lên. Có lẽ, nếu không có sự xuất hiện của Min Yoongi trong đời nó và nếu bà nó không ra đi, nó cũng sẽ mãi mãi không nhận ra, tình yêu, tình thương là cái gì và làm sao để tạo cho bản thân nó biết cách quý trọng hiện tại.Tbc.
Nhà không có điều kiện cho Jimin học đến nơi đến chốn, chỉ mới lên lớp năm thì đã bỏ dở. Nhưng dù gì Jimin cũng đã biết được con chữ, tốt hơn bà.Bà khác Jimin, bà là người có lý trí, biết suy nghĩ.Bà đã chọn uống thuốc. Bà lựa chọn ra đi. Bà không muốn Jimin trở nên hư đốn vì được bà cưng chiều cũng như không muốn nó phải chịu khổ vì mình. Thôi thì để nó tự sống. Bà muốn buộc Jimin tự nuôi mình. Nhưng ta đã thấy, sự ra đi của bà lại đem đến một Jimin tồi tệ hơn, lún sâu hơn vào tệ nạn xã hội. Có lẽ, bà lựa chọn sai rồi nhưng đâu đó, khi nhìn lại ngay lúc này, đấy cũng không phải là kết thúc.Cũng có lẽ bà ở trên kia đã hài lòng với hiện tại khi Jimin- cháu của bà đã có người trong lòng, có lý tưởng sống, biết vì người kia mà cố gắng.
Phú quý do trời? Sẵn đây đã ghi cho vần thì nói luôn.Người có tâm niệm này thì cả đời cũng sẽ không biết thành công là gì. Jimin cũng đã mang trong đầu suy nghĩ này. Không biết cố gắng, chỉ tới đâu thì tính tới đó. Nhà nghèo, ham chơi, không làm việc, không học hỏi thứ tốt đẹp lại đi học những thói hư tật xấu của những người đồng trang lứa, không nghị lực, không vươn lên. Có lẽ, nếu không có sự xuất hiện của Min Yoongi trong đời nó và nếu bà nó không ra đi, nó cũng sẽ mãi mãi không nhận ra, tình yêu, tình thương là cái gì và làm sao để tạo cho bản thân nó biết cách quý trọng hiện tại.Tbc.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com