TruyenHHH.com

Minecraft Chong Va

Title : Hoa hướng dương

Xưng hô:
White - Anh
Ozin - Cậu

.
.
.
.
.
.

Trong Mega SMP này, tồn tại một nơi rất đẹp, đó là một đồi hoa hướng dương rộng lớn, một nơi đầy màu sắc rực sáng hoa mặt trời. Anh đã phát hiện ra nơi này khi vô tình bay ngang qua, và anh đã lập tức kéo Ozin tới đó trong sự ngỡ ngàng của cậu mà họ không hề hay biết những thành viên khác đã lẻn theo.

Đáp chân tới đồi hoa, Ozin to mắt quan sát chưa kể bây giờ cũng là chiều tà, đắp lên một khung cảnh mĩ miều và hữu tình làm sao, nó viết lên những dòng chữ yên bình và sức sống cho họ.

Trông thấy Ozin chìm mãi vào khung cảnh tuyệt sắc này, anh không muốn phá vỡ bầu cảm xúc của cậu mà chỉ lẳng lặng ở phía sau nhìn bóng dáng nhỏ ấy che đi mặt trời lặn, mái tóc trắng nổi bật bay theo chiều gió, cậu quay người lại và mỉm cười với một lời cảm ơn.

Chỉ một phút chốc nhỏ nhoi, anh đã thấy mình lưu giữ lại một kỉ niệm tuyệt đẹp của đời mình. Bức họa chàng thiếu niên cười tươi và ôm những đóa hoa hướng dương, khiêu vũ và chìm đắm trong sắc đẹp mặt trời. Anh bẻ lấy một nhành hoa, hướng nó về phía cậu như muốn tặng cho cậu, cậu không để ý chỉ biết vui đùa cùng hoa.

Biết gì chứ? Anh biết nhưng cậu không biết. Ý nghĩa của loài hoa mặt trời này, loài hoa mãi hướng về một phía, mãi nhìn theo đến khi nó chẳng còn nhìn thấy ánh mặt trời nữa. Một sự trung thành tuyệt đối, giống như cách " tình cảm " của anh dành cho cậu.

Từ cách anh đứng phía sau cậu nhìn tới trước, tới việc dùng chính loài hoa hướng về phía cậu. Đã chứng minh trái tim của anh chỉ có duy nhất một người, một người anh sẽ luôn mãi dõi theo phía sau dù cậu không nhận biết đi chăng nữa.

- White : Chúng ta sẽ quay lại đây một lần nữa nhé?

- Ozin : Vâng! Tất nhiên rồi ạ!

Ít nhất nơi này có cậu, nơi này đã lưu giữ hình bóng của cậu, nếu một mai cậu có biến mất giống như mặt trời lặn đi, thì anh vẫn sẽ hướng và nhớ về cậu giống với loài hoa này đã làm. Anh chính là hoa, cậu chính là mặt trời. Hoa không thể thiếu mặt trời, vậy nên, mong sao bình yên này vẫn kéo dài, không bị bóng tối bủa vây cướp cậu đi khỏi nơi này.

.
.
.
.
.
.

Ngoại truyện :

- NeyuQ : Ê ê, coi thằng White kia kìa, nhìn đắm đuối Ozin chưa kìa. Tới rồi tới rồi anh em ơi! Yes sir!!!

- Siro : Lụy rồi, lụy rồi! Khác gì đang tỏ tình thằng bé Ozin đâu chứ! Mà sao không thật lòng đi trời ơi.

- Toàn : Thằng White nó ngại lắm anh ơi, nó không dám nói đâu. Hay là chúng ta giúp White đi, chứ như này mãi thì có khi Ozin theo người khác.

- Kira : Ozin theo tôi chứ có theo ai khác đâu, người White đề phòng là tôi mới đúng. Rồi mắc cái gì không lo xây thành đi mà rủ ra đây hóng chuyện hả!

Đúng vậy, cả đám không lo mấy chuyện như xây thành cho thị trấn đi mà chỉ lo tới việc đi hóng cơm từ cặp White Ozin nổi gần đây. Tội cho Kira khi đang muốn ngủ lại bị anh em kéo theo chỉ để xem cặp này như thế nào, ruốt cuộc cũng bó tay bó chân khi White chẳng chịu manh động trước mà cứ thụ động, Kira chán chả buồn nói.

Chuyện nhà chưa lo xong, đã phải lo chuyện đẩy cặp này về bến tàu tình yêu rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com