Chương 1: Phuket (1)
Vừa xuống máy bay di chuyển đến khách sạn check in phòng là chúng tôi đã ra ngoài ngay. Phuket đẹp lắm! Có biển xanh, cát trắng, những con phố xinh đẹp đông đúc người qua lại, hàng quán hai bên đường san sát, du lịch Phuket vừa trở lại sau 2 năm dài ảnh hưởng của đại dịch.Tôi thích chụp ảnh lắm! Một tay cầm điện thoại, cổ đeo máy ảnh đi tới đâu cũng muốn chụp.Cả đoàn 14 người chưa kể Staff đi thành một nhóm trên đường phố, không muốn gây chú ý cũng khó, hơn thế bộ phim KinnPorsche the series vừa chiếu xong gây tiếng vang không nhỏ do đó mà chúng tôi cũng có sự nhận diện nhất định, người qua đường chú ý tới chúng tôi cũng không ít. Song có thể đã dần quen với điều này cùng với xung quanh còn có không ít Staff của công ty theo sau hỗ trợ nên chúng tôi cũng không cần để tâm quá nhiều. Đi dạo trên đường cứ thấy góc nào xinh xinh là tôi gọi P'Mile tới chụp, bắt anh tạo dáng đủ kiểu, cười thế nào? nhìn vào đâu? ảnh đều nghe hết. Là một nhiếp ảnh gia nghiệp dư nhưng có niềm đam mê cháy bỏng, tôi luôn yêu cầu những bức ảnh phải hoàn hảo nhất, hơn nữa P'Mile đẹp trai, đáng yêu như vậy mà, không lên hình thì hơi phí. Sau khi đi dạo chụp ảnh, ghé vào vài cửa hàng mua đồ, tập chung ăn tối cùng cả đoàn như bao bữa cơm công ty khác thì chúng tôi chia nhau trở về phòng. Tôi ở cùng phòng với P'Mile, chả có gì lạ cả, đây cũng chẳng phải lần đầu chúng tôi ở chung phòng. Là một cặp tình nhân trên phim và là một cặp anh em thân thiết ở ngoài đời quen nhau đã ngót 3 năm, khó khăn vất vả gì cũng từng cùng nhau trải qua rồi.Hơn thế, tôi có ý với anh, tôi không chắc chắn anh có thích tôi hay không, tại anh chưa từng nói với tôi về điều đó nhưng cái cách anh chăm sóc, quan tâm, nuông chiều tôi khiến tôi rung động, tôi đoán~ anh cũng có chút thích tôi và hình như không chỉ một chút. Chúng tôi chưa từng nói chuyện trực tiếp với nhau về vấn đề này, vẫn luôn để mọi thứ diễn ra một cách đơn giản nhất, tự nhiên nhất. Đôi lúc tôi nghĩ: "Cứ vậy cũng tốt, mập mờ như vậy cũng tốt. Rõ ràng với nhau rồi sao? Có gì sẽ khác đi chứ!"Về đến phòng ảnh bắt đầu bật nhạc, sau đó quay ra hỏi tôi:- "Po em tắm trước nhé!"- "Không, người em đang còn mồ hôi, em ngồi đợi chút, anh tắm trước đi."- "Ừm, vậy anh tắm trước."Tôi ngồi khoanh chân trên ghế nhắm mắt lại, thứ âm nhạc yêu thích của cả anh và tôi, tiếng nước chảy bên trong phòng tắm hoà quyện, văng vẳng bên tai. Sau một buổi chiều chạy nhảy tôi hơi mất sức, năng lượng sụt giảm đáng kể, ăn cơm xong cũng chưa thấy hồi lại, lạ thật! Không gian yên bình này làm tôi dễ chịu hơn đôi chút. Lơ mơ khoảng 30 phút tới khi cánh cửa phòng tắm mở ra tôi cũng bừng tỉnh. Quay ra hỏi anh một câu cho có lệ: - "Anh xong rồi!?"Ảnh đứng trước cửa phòng tắm, mặc một chiếc quần ngủ dài, thân trên để trần, tay cầm khăn lau tóc, cười bảo tôi: - "Xong rồi, vào tắm đi. Nước anh đã chỉnh độ ấm, đừng tắm nước lạnh, vào tắm nhanh rồi ra, muộn rồi."Cmn, YÊU NGHIỆT! Vừa sexy, vừa dịu dàng thế là sao? Ảnh thừa biết ảnh cười lên sẽ điên đảo chúng sinh thế nào mà. Còn nữa những giọt nước lăn qua cơ ngực rồi lăn xuống cơ bụng 6 múi kia của ảnh, rốt cuộc là đang cố tình khiêu khích tôi đúng không? Chết tiệt!Mặc dù đây không phải lần đầu tiên ảnh đối với tôi dịu dàng như vậy nhưng dù một trăm, một nghìn lần nữa như vậy tôi cũng sẽ chẳng kìm lòng được mà rung động trước ảnh.Giọng tôi khàn khàn đáp lại một tiếng:-"Vâng!"Trời đất! Tôi phải đi tắm. Mồ hôi khô lại khiến toàn thân tôi nhớp nháp, dinh dính khó chịu, thêm cái nóng đang ngày một dâng lên hừng hực trong người, tôi cần trốn vào phòng tắm để giải thoát.Lấy một chiếc quần lót trắng, cùng một chiếc quần đùi trong Vali hành lý tôi lách qua ảnh bay ngay vào phòng tắm không một chút chần chừ. Làn nước ấm áp vừa đủ mà Mile đã chỉnh trước đó chảy qua từng mảng da thịt tôi, cuốn theo lớp mồ hôi dinh dính, nhớp nháp ấy chảy xuống ống thoát nước, cả cơ thể bỗng nhẹ nhàng hẳn lên.
Làn da sạch sẽ khiến tôi thoải mái hơn nhiều, song cái nóng bên trong vẫn không thuyên giảm. "Trời má, không tới mức đấy chứ!" - tôi thốt lên trong thầm lặng - "Hẳn là phải dùng đến nước lạnh đi."
Sau đó không chần chừ thêm một giây nào, tôi chuyển sang dùng nước lạnh. Đành chịu thôi, giờ mà ra ngoài với cái thân thể nóng hừng hực như này có mà ngượng chết. Ảnh sẽ cho rằng tôi là đồ ham mê sắc dục dù thực tế có vẻ đúng là thế thật.Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com