Mikuxmikuo Rinxlen Gumixgumiya Lukaxkaito The Gioi Cua Chung Toi La Cac Em
-Hức... cha... đừng bán con với Mekari-nee đi mà... hức... Con xin cha... Không ! Đừng mà ! Mẹ ! Cứu con ! -Hikari ! Hikari ! Tỉnh dậy đi em ! Cô mở choàng mắt dậy, trước mặt cô là một cô gái với mái tóc hồng. Bên cạnh cô gái ấy là một cô bé tóc vàng và một cô bé tóc xanh rêu ( là ai tự biết ). -Nee-chan, chị không sao chứ ? - Nhỏ nhẹ nhàng hỏi cô -Chị không sao đâu, Sunny. - Thật không chị ? - Nó gặng hỏi -Thật mà, Midori.(Ờ... tên trong quá khứ của Miku là Hikari, của Luka là Mekari, còn Rin và Gumi không có tên nên được Luka đặt là Sunny và Midori nhé ) Bỗng, từ bên ngoài, một cô gái thò đầu vào trong phòng, hét : -Ê, bọn mày, thay quần áo nhanh lên còn ra làm việc ! -Ơ... Ừm. - Chị đáp Bọn họ bị bán vào trong quán bar này đã được hơn 1 tháng. Để đảm bảo 3 đứa em của mình được an toàn, chị đã đề nghị cho 3 đứa nó làm việc trong bếp và dọn quán cuối tuần. Đổi lại, chị sẽ thay bọn nó tiếp khách ở bên ngoài, mặc dù lúc đó, chị mới 13 tuổi. Sau 3 năm làm việc tại đây, bọn chúng bắt cả 3 đứa nó ra ngoài tiếp khách. Nhưng chị chỉ cho chúng tiếp những vị khách đàng hoàng (tức là không dâm dê ý) mà thôi. Một hôm, như mọi khi, chi đi ra tiếp khách thì bị vấp ngã. Đang chuẩn bị tình thần hôn đất mẹ thì bỗng, một cánh tay rắn chắc kéo chị đứng dậy. Chị quay lại nói lời cảm ơn với người vừa cứu mình rồi toan bước đi thì bị hắn ta kéo lại, ép sát vào tường. Một tay hắn kéo áo chị lên, tay còn lại mân mê nhũ hoa rồi bóp mạnh ngực chị. -Kyaahhhhhhh ! Dừng ... dừng lại mau ! - Chị hét lên. Khi hắn ta chạm vào nơi tư mật của chị, chị khẽ giật mình rồi dùng hết sức đẩy mạnh hắn ra và vung chạy về phòng. Chị đóng chặt cửa lại, ngồi thụp xuống rồi lôi trong ngực áo ra một mặt dây chuyền bằng pha lê màu hồng. Chị nhớ lại khi người thầy dạy siêu năng lực cho chị và cô - thầy Gakupo, thầy đã tăng 2 người 4 mặt dây chuyền với 4 màu săc : hồng nhạt, vàng, xanh ngọc và xanh rêu với lời dặn : " Các em hãy đeo mỗi người một mặt dây chuyền, còn 2 sợi dây chuyền còn lại thì cất giữ cho cẩn thận, đê phòng 2 chiếc kia bị mất. Những mặt dây chuyền này sẽ giúp các em khống chế năng lực, không cho chúng bộc phát, nhờ đó,các em có thể sống như một người bình thường." Chị còn nhớ rõ lời dặn này của thầy trước khi bị bắt và xử tử. Ở đất nước này, tất cả những người sở hữu siêu năng lực đều bị coi là thành phần nguy hiểm và đều sẽ bị xử tử. Khi chị và cô bị bán vào đây đã gặp nhỏ và nó. Chị rất ngạc nhiên khi phát hiện cả 2 đều sở hữu siêu năng lực nên đã tặng 2 đứa nó 2 mặt dây chuyền còn lại và coi cả 2 đứa như em ruột của mình. Cùng lúc đó, ở quầy rượu... -Cho thêm ly rượu mạnh ra đây ! - Một anh chàng có mái tóc xanh ngọc gọi lớn Anh chàng tóc vàng ngồi bên cạnh quay sang : -Ê, Mikuo, uống ít thôi, tí còn lái xe nữa đấy ! - Tao còn tỉnh lắm, Len à - Mikuo liếc Gumiya - mày cũng chưa say mà, đúng không Gumiya ? -Ừ. Một lúc sau, cô mang ra 1 ly rượu đặt lên bàn, nhỏ và nó cứ lẽo đẽo theo sau. Anh ngẩng đầu lên, mỉm cười hỏi : -Các cô là nhân viên mới à ?*Lắc* -Thế trước đây các cô làm việc trong bếp à?*Gật* -Các cô muốn ra khỏi đây không ?*Gật* -Tốt, ông chủ đâu ? - Kaito gọi -Dạ, tôi đây - Một người đàn ông bước ra - 4 cậu có gì căn dặn ạ ? -Chuẩn bị đồ đạc đàng hoàng cho mấy cô gái đó, mai chúng tôi sẽ đến đón họ. - Gumiya đáp -Ơ... - Nó hốt hoảng -Sao vậy ? - Cậu quay sang - Có chuyện gì à ? -Ừm... chúng tôi còn một người chị... - Nhỏ rụt rè -Vậy chúng tôi sẽ đón cả cô ấy về nữa. - Hắn lạnh nhạt đáp -Thế thì được. - Cô gật đầu
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com